Hết thảy an bài thỏa đáng, Hứa Hải Phong cho gọi Lâm Trường Không, hỏi tình huống của tên thích khách kia.
Lâm Trường Không lắc đầu nói: " Người này đầu tiên là chịu một quyền của thuộc hạ, sau bị Tần Dũng ném cự thạch đánh trúng, vốn ngũ tạng đã lệch vị trí, thương thế trầm trọng, cuối cùng bị Triết Biệt hàm chứa một ngụm oán khí bắn ra một mũi tên lại càng làm hắn nặng hơn nữa. Hiện tại máu của hắn đã cầm, nhưng hấp hối, tùy lúc đều sẽ bỏ mạng."
Hứa Hải Phong không nghĩ tới hắn lại bị thương tích nặng như vậy, chuyển niệm vừa nghĩ, ba người Tần Dũng là thực lực cỡ nào, hắn có thể đánh lén đắc thủ đã là dị thường, không có dâng mạng tại chỗ đã là tốt lắm, liền hỏi: " Có thể cứu sống hay không?"
Lâm Trường Không nói: " Thuộc hạ đã làm hết sức, nhưng dục vọng cầu sống của người này không cao, chỉ sợ là cửu tử nhất sinh, hy vọng không lớn."
Hứa Hải Phong trầm ngâm một trận, gỡ hồ lô rượu vừa mới hợp máu đưa cho Lâm Trường Không, nói: " Ngươi cầm rượu này đưa cho người nọ uống, sau đó trói hắn lại, ta tự mình đến hỏi."
" Dạ." Lâm Trường Không tiếp nhận hồ lô, xoay người hướng địa thất chạy xuống.
Trong đình viện này có một địa thất, bên trong âm trầm lãnh ám, nhưng lại bí mật, là một địa phương dùng tư hình thật tốt, tuyệt đối không cần sợ hãi bị người khác hay biết.
Hôm nay biến cố rất nhiều, tới thời khắc này, Hứa Hải Phong đã kiệt lực, thuận miệng phân phó vài câu, liền đi về nghỉ, không nghĩ tới vừa nằm xuống gối liền ngủ lập tức, bất tỉnh nhân sự.
Trong lúc hắn đang ngủ thật ngon, đột nhiên phát hiện bên người có người cử động, mơ mơ màng màng mở mắt, liền nhìn thấy thân thể cao ngất của Triết Biệt đang đứng ngay bên giường mình. Lập tức nhớ tới, trước khi mình đi ngủ từng dặn dò qua, một khi Triết Biệt tỉnh lại liền thông tri cho mình, hiển nhiên là mệnh lệnh của mình được nghiêm chỉnh chấp hành.
" Triết Biệt, ngươi tỉnh dậy, cảm giác thế nào?" Hứa Hải Phong đứng lên, làm vài động tác hoạt động thân thể, không nghĩ tới giảm bớt sự buồn ngủ, đầu cũng thanh tỉnh hơn nhiều.
" Thuộc hạ đã ổn." Triết Biệt cúi đầu nói.
Hứa Hải Phong kéo áo hắn ra, chỉ thấy nơi ngực để lại vết sẹo vài tấc thật lớn, trong lòng than thở huyết tửu của mình quả nhiên không giống người thường, ngay cả thương thế như vậy cũng có thể trị liệu, căn bản là có thể so với linh đan diệu dược.
" Tướng quân, tên Khải Tác nhân kia cũng đã tỉnh dậy." Lâm Trường Không bước chậm đi tới trước mặt Hứa Hải Phong, hành lễ nói.
" Nga, chúng ta đi xem." Hứa Hải Phong thầm nghĩ đã không sai biệt lắm, nếu Triết Biệt đã tỉnh, vậy tên Khải Tác nhân kia tỉnh cũng không đáng ngạc nhiên.
Hứa Hải Phong mang theo Tần Dũng ba người đi tới địa thất, chỉ thấy Khải Tác nhân kia mở to đôi mắt mê mang đánh giá bốn phía, hắn bị Lâm Trường Không phong bế mấy đại huyệt, cổ tay, khuỷu, đầu gối các đốt ngón tay đều bị tế đồng ti gắt gao trói chặt, đãi ngộ như thế cho dù hắn có khả năng thông thiên cũng chỉ ngoan ngoãn nằm im không thể động đậy.
" Ngươi tên là gì?" Nhìn kỹ ánh mắt của hắn, Hứa Hải Phong rốt cục phát hiện một màu hồng sắc quỷ dị, trong lòng rất là yên tâm.
" An Đức Lỗ Á Lịch Sơn Đại." Khải Tác nhân không chút do dự hồi đáp.
Hứa Hải Phong lộ ra một tia mỉm cười, trước đó, những người uống qua huyết tửu không có quan hệ đối địch với hắn, cho dù là Hung Nô nhân, cũng không cùng hắn trực tiếp là địch. Bởi vậy hắn cũng không xác định nếu một người muốn sát hại mình sau khi uống xong huyết tửu có giống như những người khác hay không, trở nên đối với mình hoàn toàn nghe lời, nhưng bây giờ nhìn lại, công hiệu của huyết tửu là không phân biệt quốc giới cùng nhân loại, càng thêm không để ý tới những quan hệ đúng sai ân oán phức tạp khác.
" Ngươi vì sao phải đến ám sát ta."
" Ta cũng không phải muốn giết ngươi, ta chỉ là muốn giết hắn." An Đức Lỗ nhìn về phía Triết Biệt, hai mắt vẫn như trước chớp động một tia sát khí sắc bén.
Hứa Hải Phong nhướng mày, nói: " Ta bất kể thân phận trước kia của ngươi là gì, cũng không quản ngươi trước kia làm gì, nhưng là từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thuộc hạ của ta, phàm là thuộc hạ của ta, phải đoàn kết nhất trí, hỗ bang hỗ trợ, không cho tự giết lẫn nhau, ngươi rõ ràng chưa?"
An Đức Lỗ lập tức gật đầu nói: " Dạ, rõ ràng."
" Sau này ngươi gọi ta là tướng quân, xem như một người trong quân đội của ta. Tần Dũng, mở trói cho hắn."
Tần Dũng ứng tiếng, đi ra phía trước, kéo đồng ti trên người hắn, có chút giật mạnh, đồng ti chắc chắn không thể phá thế nhưng lập tức bị kéo đứt làm hai đoạn, đương thời chỉ sợ có mỗi Tần Dũng là có thể lực đoạn đồng ti, thay đổi là người khác, cho dù là cao thủ tuyệt thế cấp tông sư cũng không cách nào cậy mạnh cùng hắn. Lâm Trường Không cũng đi lên giải khai huyệt đạo trên người An Đức Lỗ, An Đức Lỗ đứng lên, hoạt động gân cốt một chút, nói: " Tuân mệnh, tướng quân."
Hứa Hải Phong kiểm tra một chút, thương thế của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ là ở ngực bụng để lại một vết sẹo thật kinh hãi.
" Ngươi cùng Triết Biệt mỗi người đều làm bị thương đối phương một lần, xem như hòa nhau, thù này coi như xong, sau này ai cũng không cho nhắc lại."
" Dạ, tướng quân." Triết Biệt cùng An Đức Lỗ đồng thời khom người nói.
Trải qua một phen hỏi han, Hứa Hải Phong rốt cục biết cha của An Đức Lỗ là một vị cao thủ nổi tiếng của Khải Tác đế quốc, nhưng năm năm trước cha hắn khiêu chiến đệ nhất cao thủ Khải Tác Áo Bổn đại sư, trong cuộc luận võ bị trọng thương, cuối cùng bị thương nặng mà chết. Từ đó về sau môn phái của bọn họ không gượng dậy nổi, lần này An Đức Lỗ dẫn hai đệ đệ đi tới phương đông, chính là tưởng lập quân công, ý đồ đông sơn tái khởi. Mà tại Lâm An thành đánh một trận, trong đám Khải Tác nhân chạy trốn có tam hoàng tử của Khải Tác đế quốc, hắn hạ lệnh chỉ cần An Đức Lỗ có thể giết chết Triết Biệt, sẽ toàn lực nâng đỡ gia tộc của bọn họ. Dưới sự hấp dẫn lợi dụ, An Đức Lỗ mới cam tâm mạo hiểm, liều mình thử một lần.
" Võ công ngươi bây giờ có tăng trưởng thêm hay không?" Hứa Hải Phong nghĩ tới nhiều người từng uống huyết tửu đều sẽ đề thăng thực lực, không biết An Đức Lỗ vốn là nhất phẩm cao thủ sẽ có thể đạt tới trình độ thế nào.
Trong Đại Hán đế quốc, nhất lưu cao thủ xưng là nhất phẩm, thứ nhất lưu gọi là thứ nhất phẩm, cũng như vậy, tuyệt đỉnh cao thủ cấp tông sư sẽ gọi là siêu phẩm.
" Đích xác có tăng trưởng, nếu ba huynh đệ chúng ta đều được tăng trưởng thế này, vậy liên thủ, có thể đối chiến cùng Áo Bổn."
Hứa Hải Phong nghe được trong lòng vừa động, An Đức Lỗ trước khi uống huyết tửu đã có thể sánh vai với Lâm Trường Không, hiện tại phỏng chừng lại càng dễ dàng thắng một bậc, nghe khẩu khí của hắn, công phu của hai đệ đệ cũng không kém hơn hắn, có thể dưới lực ba người như vậy liên thủ mà không bị bại, khẳng định là cao thủ cấp tông sư. Nghĩ không ra Khải Tác nhân cũng có người mạnh tuyệt thế như vậy.
" Hai đệ đệ của ngươi ở nơi nào?" Hứa Hải Phong lập tức nổi lên ý niệm hàng phục, có ba người như vậy bên người, chẳng phải là tương đương có được một cường giả cấp tông sư cho hắn sử dụng, loại lực hấp dẫn này đúng là trí mạng, chỉ cần nghĩ đến là làm hắn bị kích động không thôi.
" Bên ngoài thành trong một căn phòng ở khu đông dân nhất."
Suy nghĩ một lát, Hứa Hải Phong cảm giác được mạo hiểm này vô luận thế nào cũng đáng giá, dù sao nhờ An Đức Lỗ và Lâm Trường Không hộ vệ, nếu không được cũng có thể tự bảo. Lập tức do An Đức Lỗ dẫn đường, Hứa Hải Phong mang theo tam đại mãnh tướng, lại chọn năm trăm Hắc Kỳ quân hướng ngoại thành xuất phát.
Đi tới địa phương An Đức Lỗ chỉ định, Hứa Hải Phong hạ lệnh năm trăm Hắc Kỳ quân xa xa tản ra, hình thành một vòng vây hữu hiệu, do Triết Biệt ở xa xa áp trận, lấy tài bắn cung của hắn, lại trong hoàn cảnh chú ý, chỉ sợ cho dù là cao thủ cấp tông sư cũng khó thoát tai kiếp, huống chi chỉ là nhất phẩm cao thủ.
Hứa Hải Phong cùng Tần Dũng ẩn tàng gần đó, chỉ cần có lực sĩ đao thương bất nhập như Tần Dũng bên người, phỏng chừng trong nhất thời nửa khắc, Hứa Hải Phong vẫn được an toàn.
An Đức Lỗ cùng Lâm Trường Không lặng lẽ tiến vào.
Hứa Hải Phong không dám tiến đến quá gần, địa phương hắn đứng còn cách hai dãy phòng ốc so với mục tiêu. Hắn đem cư dân ở hai dãy phòng này dời ra ngoài, lên lầu hai, lấy ra ống dòm chiến lợi phẩm lần này. Gia hỏa này, thật sự là tốt quá, hắn không khỏi than thở một tiếng, thông qua ống dòm, thân hình An Đức Lỗ tựa hồ gần trong gang tấc.
Chỉ thấy An Đức Lỗ không chút che giấu thân hình, trực tiếp tiến lên gõ cửa.
" Kỷ lí cô lỗ...kỷ lí cô lỗ..." Bên trong truyền ra âm thanh câu hỏi, bởi vì cách khá xa, Hứa Hải Phong nghe không được rõ ràng lắm, chẳng qua cho dù hắn có nghe rõ cũng vô ích, bởi vì hiển nhiên cũng không phải là ngôn ngữ của dân tộc Đại Hán.
Cửa phòng mở ra, một người có vẻ mặt vài phần tương tự như An Đức Lỗ không nhịn được đi ra, khi hắn nhìn thấy người ngoài cửa là An Đức Lỗ, lập tức vừa vui vừa sợ, quay đầu lớn tiếng nói với bên trong một câu. Đang lúc này, An Đức Lỗ đột nhiên rat ay, như thiểm điện điểm trúng huyệt đạo của hắn. Thanh âm của hắn chợt nín bặt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn An Đức Lỗ, lúc này ngay cả lại xuất hiện một người, thân hình hắn nhanh như thiểm điện, đưa tay kéo cánh tay người trước, liền muốn kéo hắn vào trong. Nhưng An Đức Lỗ cơ hồ đồng thời kéo lại cánh tay kia của người trước, xé toạt tay áo.
Người sau lại sợ làm bị thương huynh đệ của mình, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là buông tay, hắn nhìn An Đức Lỗ vừa kỉ lí cô lỗ kêu to gì đó, vừa xuất thủ tấn công.
Nhưng công phu của An Đức Lỗ không dưới hắn, lại sau khi uống huyết tửu càng tiến thêm một bước, mặc hắn công kích như mưa bão, chỉ là huy động hai tay, thong dong từ từ ứng đối. Lâm Trường Không cũng không nhàn rỗi, từ nơi ẩn nấp nhảy ra, trước sau giáp công người này.
Võ công hai người bọn họ cũng không dưới người nọ, cùng liên thủ, người này lập tức thất bại. Hắn quyết định thật nhanh, biết lại tiếp tục kéo dài, hai huynh đệ liền phải thua tại nơi đây. Thân hình liên tục chớp lên, thật sự đã trúng ba quyền, lại đổi lấy một tia khe hở, từ giữa hai người thoát trốn bỏ chạy. Nhưng hắn vừa mới nhảy lên nóc nhà, một mũi tên như điêu linh theo một quỹ đạo cơ hồ thẳng tắp xuyên thấu bắp đùi hắn, lực trùng kích thật lớn đem hắn bật ngã xuống mặt đất. Tựa hồ đã phối hợp trăm ngàn lần, hai ngón tay phân biệt ấn vào huyệt ngất cùng ót hắn, không đợi hắn cảm nhận được sự đau đớn của vết thương liền lập tức hôn mê tại chỗ.
Đại công cáo thành, Hứa Hải Phong cười lớn buông ống dòm. Hắn bày trận chiến như thế cũng là cử chỉ bất đắc dĩ, người uống huyết tửu ngoại trừ Tần Dũng cùng Triết Biệt, đều trở nên không tiện nói chuyện, đối với bất cứ sự việc nào cũng không quan tâm, chỉ biết nghe lệnh làm việc, muốn bọn họ công kích đánh trận thì không thành vấn đề, nhưng muốn bọn họ đi chấp hành một chút nhiệm vụ phức tạp thì có chút trứng chọi đá. Nếu muốn ỷ vào An Đức Lỗ đi lừa gạt hai huynh đệ hắn, ngoại trừ bọn họ là thứ ngu ngốc siêu cấp, nếu không chỉ cần lên tiếng là có thể phát giác sơ hở.
Cũng may dưới trướng Hứa Hải Phong binh tinh tướng dũng, hơn nữa chuyện xảy ra đột ngột, rốt cục một lần ra quân liền thành công.