DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 120: Sinh tử tương gian – Lẻ và chẵn

Trong không gian đen tối trần đầy áp lực. chỉ còn lại hai viên xúc xắc màu máu lặng yên trước người hóa thân Huyết Sát Thần Đế. khiến trái tim tất cả tu sĩ nơi này đều như ngừng đập.

Hình thái, kích cỡ của hai viên xúc xắc này hoàn toàn giống ý đúc như xúc xắc dùng để đánh bạc ờ phàm thế, điểm khác duy nhất chính là ở màu sắc.

- Để công bằng, bản thân ta sẽ không thao túng xúc xắc này. Nhiệm vụ thao túng xúc xắc sẽ giao cho hắn đi!

Huyết Sát Thần Đế khẽ điểm nhẹ vào pho tượng đen trắng. Lập tức, từ trong đôi mắt pho tượng này bắn ra hai đạo quang trụ đen trắng.

Hai đạo quang trụ này cũng không phát ra tiếng động gì. nhanh chóng tiếp xúc với hai viên xúc xắc đang lơ lửng giữa hư không. Khi hai viên xúc xắc tiếp xúc với quang trụ đen trắng, chúng bắt đầu không ngừng xoay tròn.

- Ta thấy các ngươi hẳn là từng người tiến lên đi!

Thân ảnh màu máu lạnh lùng quét nhìn chúng tu sĩ nơi này.

- Ai lên trước?

Thanh âm lạnh nhạt lại vang lên trong không gian hắc ám này.

Chúng tu sĩ trầm mặc không nói. không ai đám bước lên trước.

Tỷ lệ sinh tồn chỉ có một nứa. ngươi nguyện ý chăng?!

Loại vận khí này, ai có thể nắm trong tay!?

Không ai dễ dàng đặt sinh tử của mình vào vận khí!

- Ta cảm thấy trong số các ngươi có một vài kẻ đã thực sự sợ hãi.'..

Thân ảnh màu máu như từ trên cao nhìn xuống mấy con kiến, dùng ánh mắt nghiền ngẫm quét nhìn chúng tu sĩ nơi này.

- Để ta xem. kẻ nào sợ hãi nhất sẽ bắt hắn lên trước!

Vẻ tươi cười của thân ảnh màu máu càng trở nên tản ác.

- Ngươi, chính là tên béo ngươi. Ta thấy ngươi đang run rẩy, lên trước đi!

- Vì sao lại là ta... ô ô ô...

Vương Viên đứng trong phe Phương Vân sơn, dùng bộ đáng đáng thương nhìn thân ảnh màu máu. Thân ảnh màu máu dùng ánh mắt chán ghét nhìn hắn một cái:

- Nhanh lên đi. tên béo! Dài dòng lê thế bổn tọa lại khiến ngươi lập tức biến mất bày giờ!

- Ta lên là được chứ gì?!

Vương Viên không khỏi buồn bực đi về phía bức tượng.

- Ta phải làm gì bây giờ?

Vương Viên đứng từ xa nhìn nhìn hai viên xúc xắc màu máu đang lơ lửng giữa hư không, thân thể vẫn khẽ run rẩy như trước!

- Ngươi niệm một chứ. là lẻ Hay chẵn, xúc xắc này sẽ bắt đầu tự động xoay tròn.

- ổ? Ta chọn lẻ. Không... không... Ta tuyển...

Tên béo vừa nói xong một chữ "lẻ", trước mặt hắn lập tức xuất hiện một mặt bàn màu máu.

Mà hai viên xúc xắc giữa hư không đã bắt đầu xoay tròn rồi. Chừng qua hai mươi lần hô hấp, hai viên xúc xắc đột nhiên từ trên không rơi xuống.

Không có chút âm Thanh nào, hai viên xúc xắc rơi xuống mặt bàn.

- ổ? Là lẻ, tốt quá...

Tên béo lập tức nhảy đựng lên, vô cùng kích động.

Chúng tu sĩ nhìn lại thì thấy tổng của hai mặt viên xúc xắc trên bàn cộng lại là 11. chính là lẻ.

Mà Đúng lúc này, một đạo ánh sáng màu trắng từ trong con mắt pho tượng bắn ra, vừa lúc rơi xuống người Vương Viên.

- Aaa..

Vương Viên không khỏi hoảng sợ.

Tuy nhiên, sau khi bạch quang kia rơi xuống người Vương Viên, lập tức khiến toàn bộ thương thế trên người hắn khôi phục.

- ổ, thương thế trên người ta đâu hết rồi?! Ngay cả pháp lực cũng đã khôi phục hoàn toàn.

Vương Viên từ lo lắng chuyển thành vui mừng, tránh sang bên cạnh pho tượng.

- Vận khí thằng mập này quá không tồi... Thân ảnh màu máu liếc mắt nhìn hắn, trong miệng lẩm bẩm.

Xem ra ánh sáng màu trắng kia có ích đối với tu sĩ. không biết ánh sáng màu đen nếu bắn lên người thì sẽ sinh ra hiệu quả gì, nháy mắt tử vong sao?!

- Người thứ hai, ai lên?

Thân ảnh màu máu không chút tình cảm nói.

Chúng tu sĩ nơi này không ai lên tiếng.

- Vị tiểu huynh đệ này. ngươi cũng quá sợ hãi đi!

Ánh mắt của thân ảnh màu máu đột nhiên nhìn về phía Triệu Thụy. Triệu Thụy thật đúng là có chút sợ hãi, hắn ấp a ấp úng nói:

- Ta... ta có thứ này, không biết cỏ tác dụng không?

Nói tới đây, từ trong túi Triệu Thụy xuất ra đĩnh bạc kia.

- Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn?

Thân ảnh màu máu liếc nhìn đĩnh bạc kia một cái.

- Đây là thứ ta đạt được từ Phạm Gia Trấn!

Triệu Thụy lập tức giải thích.

- uhm. thứ này có một lần được quyền đặc xá, ngươi lên đi!

Giọng điệu của thân ảnh màu máu lạnh nhạt vang lên.

- Điều này không công bằng, vì sao hắn có thể đặc xá được?!

Có tu sĩ thấp giọng nói.

- Ta nói rồi. tất cả Quy tắc trong Huyết Sát Thần Điện đều do ta định đoạt... Nếu còn có kẻ dị nghị, ta sẽ khiến hắn lập tức biến mất.

Thanh âm lạnh lùng của Huyết Sát Thần Đế vang lên trong không gian hắc ám này.

Triệu Thụy có chút khẩn trương đi về phía pho tương, chỉ một lúc đã đi tới chỗ đối diện mấy viên xúc xắc.

- Chẵn!

Triệu Thụy có chút do dự nói. '

Trong hư không, hai viên xúc xắc bắt đầu xoay tròn như là cánh tay tử vong có thể vũ động nhân tâm.

- Ầm âm...

Triệu Thụy cảm giác trái tim trong lòng ngực mình đang không ngừng nảy lên. Tất cả tu sĩ đều nhìn chăm chú vào tình cảnh nơi này, không dám nói một câu gì.

Qua chừng mười lần hô hấp. xúc xắc trong hư không đang xoay tròn thì rơi xuống mặt bàn màu máu.

Tám điểm, chẵn!

- Là chẵn! Vận khí của ta cũng không kém!

Triệu Thụy tươi cười hớn hở nói.

Pho tượng đen trắng lập tức bắn ra một đạo ánh sáng màu trắng, bao phủ lấy Triệu Thụy.

- Thật thoải mái...

Hưởng thụ ánh sáng chiếu rọi, vẻ mặt Triệu Thụy thoải mái đi ra ngoài.

- Đúng rồi. đĩnh bạc trong tay ta còn có thể dùng chứ!?

Ánh mắt Triệu Thụy xẹt qua người Lạc Ngưng Tuyết, trong lòng khẽ động, quay lại hỏi phân thân Huyết Sát Thần Đế. Thân ảnh màu máu sao còn không biết suy nghĩ trong lòng hắn, hơi duỗi tay, đĩnh bạc lập tức biến mất.

- Thứ này chỉ có thể sử dụng một lần!

Thân ảnh màu máu lập tức thu hồi đĩnh bạc.

- Người tiếp theo là ai?

Ánh mắt thân ảnh màu xẹt qua Trương Hằng. đang chuẩn bị lên tiếng thì một Thanh âm nữ nhân vang lên:

- Ta tới!

Chúng tu sĩ không khỏi đưa mắt nhìn về người này.Chỉ thấy người này chính là Mộ Tuyền của Bích Tuyết Tương Vân Tông!

- Được, ngươi lên đi!

Thân ảnh màu máu hơi tán thưởng, đưa mắt sang nhìn nàng ta.

- Sư muội... Nam Minh vô cùng lo lắng nhìn Mộ Tuyền.

- Cái gì tới sẽ tới thôi!

Mộ Tuyên cuối cùng liếc mắt nhìn Nam Minh một cái rồi đi về phía hai viên xúc xắc màu máu.

- Linh căn thiên phú thật hiếm thấy! Ngươi có từng dự đoán được kết quả hôm nay Hay không?!

Thân ảnh màu máu không kìm nổi hỏi nàng một câu.

- Có!

Mộ Tuyền thong thả bước tới phía xúc xắc. vẻ mặt vô cùng bình thản, dường như đang làm một việc không thể bình thường hơn được nữa!

- Chẵn!

Mộ Tuyền nhẹ nhàng nói ra một chữ!

Hai viên xúc xắc lập tức bắt đầu xoay tròn.

Một lúc sau, chúng hạ xuống.

Tất cả tu sĩ đều chăm chú nhìn vào kết quả, đặc biệt là số tu sĩ của Bích Tuyết Tương Vân Tông.

Kết quả, xúc xắc có bảy điểm.

Lẻ!

sắc mặt Nam Minh thất thần vẻ mặt không đành lòng nhìn về phía Mộ Tuyền cách đó không xa. Từ bức tượng màu đen. một đạo ánh sáng màu đen vô Thanh vô tức đánh tới gần Mộ Tuyền, tốc độ vô cùng thong thả.

Mộ Tuyền cũng đứng yên tại chỗ. không hề phản kháng, quay đầu lại cười với Nam Minh:

- Nam Minh sư huynh... Không được quên hứa hẹn của chúng ta! Chúng ta sẽ cùng nhau đi tới cuối cùng!

- Sư muội!

Nam Minh gào lên một tiếng, lệ quang hiện lên trong mắt. Dưới ánh mắt chăm chú của chúng tu sĩ nơi này. cột sáng màu đen rơi xuống người Mộ Tuyền.

Lập tức, hắc quang đã bao phủ toàn bộ thân hình nàng, nhưng thần sắc của nàng vẫn như cũ, như không đặt sinh tử vào mắt.

Chi chi!

Thân ảnh của nàng biến mất khỏi không gian hắc ám.

- Tiếp theo!

Ánh mắt của thân ảnh màu máu lại bắt đầu quét nhìn chúng tu sĩ.

- Ta tới đi!

Trương Hằng từ trong đám tu sĩ Độc Thiên Bảo bước ra. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

- Ta cũng có một đĩnh bạc!

Trương Hằng Lấy ra đĩnh bạc kia.

- Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn! Không tồi. ngươi cũng có một lần cơ hội đặc xá!

Trong giọng nói của thân ảnh màu máu mang theo vài phần cô đơn.

Trương Hằng cầm lấy đĩnh bạc, từ từ đi tới trước mặt pho tượng. Hắn nhìn hai viên xúc xắc lơ lửng giữa hư không, giọng điệu kiên quyết nói:

- Lẻ!

Hai viên xúc xắc màu máu lập tức xoay tròn.

Trương Hằng có thể cảm giác được nhịp tim mình đang tăng tốc, hô hấp cũng hơi dồn dập. Chỉ một lúc, hai viên xúc xắc đã từ trên không hạ xuống.

Điểm: Mười Chẵn!

Trái tim Trương Hằng nhảy dựng lên. không ngờ đặt sai một cửa!

Mà đúng lúc này, một đạo ánh sáng màu đen từ một con mắt của pho tượng bắn ra.

Cột sáng này chậm rãi tới gần Trương Hằng.

Trương Hằng cảm giác tử vong đang từng chút một tiếp cận mình, tuy muốn tránh né cột sáng này nhưng thân thể như bị định than, không thể động đậy được!

Đọc truyện chữ Full