DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Thần Công
Chương 8: Hay cho cẩu nô!

Đột phá tôi thể trung giai, không ngờ nó mang đến cho Dương Thạc hổ báo lôi âm bí pháp?

Dương Thạc không thể không thừa nhận đây là niềm vui quá lớn.

Thúc giục hổ báo lôi âm bí pháp có thể cho Dương Thạc tăng ba phần uy lực quyền đấm cước đá, khi đối mặt cường giả cùng giai thì hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.

Đây mới chỉ là thứ nhất trọng hổ báo lôi âm.

Nghe nói, hổ báo lôi âm chia thành tam trọng.

Thứ nhất trọng, nhất kích uy lực, tăng lên ba phần!

Thứ hai trọng, nhất kích uy lực, tăng lên sáu phần!

Đệ tam trọng hổ báo lôi âm, nhất kích uy lực, trực tiếp gấp đôi!

Bình thường thì chỉ có võ đạo tôn giả mới thúc giục được thứ nhất trọng hổ báo lôi âm.đại tông sư cao thủ mới thúc giục được thứ hai trọng hổ báo lôi âm. Còn về đệ tam trọng hổ báo lôi âm bí pháp thì chỉ có võ thánh cường giả mới nắm giữ được.

Trừ bỏ tăng phúc lực lượng, thúc giục phát ra hổ báo lôi âm, sấm sét ầm ầm, thú rống liên tục, ở trình độ nhất định cũng có thể chấn nhiếp tinh thần đối thủ. Truyền thuyết nói võ thánh cường giả đệ tam trọng hổ báo lôi âm, một khi thúc giục thì sẽ giống như thần lôi thiên hàng, hồng hoang cự thú trọng sinh, uy thế khủng bố vô cùng.

Hôm nay Dương Thạc chỉ mới là tôi thể trung giai, cách võ đạo tôn giả còn có một đoạn khoảng cách. Dương Thạc có thể nắm giữ hổ báo lôi âm được hiển nhiên là nhờ Huyền Ưng Kình.

Độ phù hợp công pháp cao thì trong quá trình tu luyện rất có thể sẽ xúc phát một ít võ đạo bí pháp, khiến người tg tăng nhiều thực lực. Đây cũng là vì sao một số cường giả võ đạo thà chọn thấp giai công pháp có độ phù hợp cao chứ không muốn tu luyện thần công bí điển có độ phù hợp hơi thấp. xem tại TruyenFull.vn

- Lần này đột phá xúc phát thứ nhất trọng hổ báo lôi âm, không biết tiếp theo đột phá có thể xúc phát ra bí pháp gì.

Dương Thạc rất mong chờ vào Huyền Ưng Kình này.

Mặc dù Huyền Ưng Kình chỉ có thể cho Dương Thạc tu luyện đến tôi thể cao giai, nhưng chỉ dựa vào ưu điểm nhất trọng hổ báo lôi âm bí pháp, giá trị của Huyền Ưng Kình với Dương Thạc đã vượt xa thần công bí điển bình thường.

Nắm giữ hổ báo lôi âm bí pháp, lực lượng tăng lên ba phần khiến Dương Thạc có tự tin trở lại Trấn Quốc Công phủ. Trước kia những người áp bức Dương Thạc, nhất là quản gia trướng phòng Lý Nghĩa tôi thể trung giai, Dương Thạc phải lấy lại công bằng.

- Lý Nghĩa đó chẳng qua là tôi thể trung giai, chỉ đả thông sáu huyệt khiếu, rốt cuộc thì lực lượng có hạn.

- Ta nắm trong tay thứ nhất trọng hổ báo lôi âm, lực lượng gia tăng ba phần, so sánh với Lý Nghĩa thì tuyệt đối hơn hẳn.

Trong đầu óc của Dương Thạc suy nghĩ nhiều chuyện.

Cùng là tôi thể trung giai, cùng là đả thông sáu huyệt khiếu, chẳng sợ Dương Thạc mới đột phá nhưng lực lượng trong người không kém hơn quản gia trướng phòng Lý Nghĩa bao nhiêu. Hơn nữa có hổ báo lôi âm tăng phúc, thực lực của Dương Thạc so với quản gia trướng phòng Lý Nghĩa thì chỉ hơn chứ không kém.

- Trong vòng năm ngày đột phá đến tôi thể trung giai, lại nắm giữ hổ báo lôi âm bí pháp, kỳ ngộ như vậy làm tán đi khí hậm hực trong người ta nhiều. Nhưng chưa báo mối thù bị ăn hiếp thì khí hậm hực này không thể hoàn toàn tan, tâm tình của ta không cách nào thông thuận. Thôi, hôm nay tìm tên Lý Nghĩa, trả lại gấp đôi những gì hắn đã áp bức ta!

Dương Thạc thở ra một hơi, siết chặt hai nắm đấm, lập tức ra quyết định.

................

Trấn Quốc Công phủ có hai khố phòng lớn nhỏ.

Đại khố phòng cung ứng ẩm thực, dược liệu cho các nhân vật quan trọng như Trấn Quốc Công, phu nhân của Trấn Quốc Công, trưởng nữ, trưởng tử, trưởng lão của Dương gia. Tiểu khố phòng thì cung ứng thứ tử, thứ nữ, hạ nhân nô bộc trong phủ. Tiền tiêu vặt mỗi tháng của thứ tử, thứ nữ là lĩnh từ tiểu khố phòng.

Tiền tiêu tháng này của thứ tử, thứ nữ đã sớm phát xong, nên tiểu khố phòng rất trống trải.

Trong tiểu khố phòng, trên ghế gỗ nằm một nam nhân hơn ba mươi tuổi, diện mạo bỉ ổi, để chòm râu. Nam nhân để râu nằm chéo chân, miệng ngâm nga, nằm trên ghế nhắm mắt.

Nam nhân để râu này là quản gia của tiểu khố phòng, Lý Nghĩa.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một chuỗi tiếng đập cửa vang từ bên ngoài tiểu khố phòng.

- Đứa nào mắt mù dám đập lung tung cửa lớn khố phòng?

Nghe tiếng đập cửa bên ngoài, quản gia trướng phòng Lý Nghĩa nhíu mày, bực mình đi xuống ghế, mở cửa tiểu khố phòng ra. Quản gia trướng phòng Lý Nghĩa mới mắng thì thấy một nữ nhân áo đỏ chui vào.

Một giọng nữ nhân trong trẻo vang bên tai quản gia trướng phòng Lý Nghĩa:

- Lý Nghĩa, điểm tâm sáng hôm nay của phu nhân muốn dùng đến tam diệp linh chi, nhưng tam diệp linh chi trong địa khố phòng đã dùng hết, phu nhân sai ta đến tiểu khố phòng nhìn xem bên này còn không.

- Là Hồng Phi cô nương?

Lúc này quản gia trướng phòng Lý Nghĩa mới nhận ra nữ nhân áo đỏ là thiếp thân thị nữ của phu nhân Trấn Quốc Công, tên là Hồng Phi. Thấy là thiếp thân thị nữ của phu nhân Trấn Quốc Công thì mặt quản gia trướng phòng Lý Nghĩa lộ vẻ nịnh nọt.

Quản gia trướng phòng Lý Nghĩa hỏi:

- Hồng Phi cô nương, phu nhân muốn dùng tam diệp linh chi? Tiểu nhân lập tức đi tìm!

Nữ nhân tên là Hồng Phi chỉ khoảng mười ba, bốn tuổi.

Mặc dù nàng chẳng qua là thị nữ dưới tay phu nhân Trấn Quốc Công, một hạ nhân nhưng rốt cuộc làm việc bên cạnh phu nhân Trấn Quốc Công, ngay cả quản gia trướng phòng Lý Nghĩa cũng phải nịnh bợ Hồng Phi.

Thị nữ bên người phu nhân Trấn Quốc Công không có ai đơn giản.

Đừng nhìn tuổi của Hồng Phi nhỏ nhưng đã đả thông toàn thân ba mươi sáu huyệt khiếu, trên đường võ đạo đi vào đỉnh tôi thể, vượt xa quản gia trướng phòng Lý Nghĩa mới chỉ là cảnh giới tôi thể trung giai.

Đỉnh tôi thể mặc dù so với thiên tài thiếu gia, tiểu thư mới mười ba, bốn tuổi liền đi vào luyện khí đẳng cấp là không thể sánh bằng, nhưng dù sao Hồng Phi là thị nữ, không có tư cách tu luyện công pháp cao nhất, cho nên mới thành tựu hữu hạn. Chỉ bàn về thiên phú thì Hồng Phi không kém hơn mấy thiên tài thiếu gia tiểu thư.

- Hồng Phi cô nương chờ chút, tiểu nhân lập tức vào tiểu khố phòng coi có tam diệp linh chi không.

Quản gia trướng phòng Lý Nghĩa gật đầu, cúi người, rất là nịnh nọt nói.

Hồng Phi lạnh lùng nói:

- Không cần, bổn cô nương tự mình vào trong khố phòng tìm. Nếu trải qua tay ngươi sợ là sẽ làm bẩn cây tam diệp linh chi, phu nhân sẽ trách tội ta.

Hồng Phi bước vào chỗ tồn trữ dược vật trong khố phòng.

- Hồng Phi cô nương nói đúng, nếu vậy thì làm phiền Hồng Phi cô nương...

Nụ cười vẫn treo trên mặt quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, giống như Hồng Phi nói tay gã dơ là đang khen gã.

Chính lúc, bên ngoài tiểu khố phòng bỗng vang tiếng hừ lạnh:

- Hay cho cẩu nô!

Một giọng thiếu niên lạnh lùng nói:

- Đối với thứ tử, thứ nữ trong nhà thì khó xử đủ bề, đối với thị nữ nho nhỏ của phụ nhân thì nịnh như chó. Lý Nghĩa, bản lĩnh thấy gió chiều nào ngã chiều nấy của ngươi thật là tu luyện đến tình trạng xuất thần nhập hóa.

- Là ai?

Quản gia trướng phòng Lý Nghĩa nghe thấy thanh âm, gã sửng sốt, bất giác nhìn ra ngoài tiểu khố phòng.

Bên ngoài hạ nhân có một thiếu niên mặc quần áo vải thô, khí thế sắc bén bước tới.

Ánh mắt thiếu niên nhìn chằm chằm vào quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, quát to:

- Là ai? Người đến đòi nọ! Lý Nghĩa, thứ hạ nhân ti tiện như ngươi lại dám cắt xén tiền tiêu vặt của thứ tử Dương gia ta một lần nữa, lấp đầy túi riêng. Lấy nô khi chủ, lấy hạ phạm thượng, gan to bằng trời đến mức này, hay là ngươi đã quên bên trong Trấn Quốc Công phủ rốt cuộc ai là chủ tử, ai là nô tài sao?

Đọc truyện chữ Full