- Dương Tử Hi...
Dương Thạc chỉ cảm thấy cảm thấy toàn thân đau nhức, giống như là xương cốt gãy vài khúc, ngực đau rất, gáy bị một hòn đá nhỏ cấn, rách da, máu chảy đầm đìa. Nhưng so với nỗi đau và căm giận trong lòng Dương Thạc thì chút đau đớn thể xác căn bản không tính cái gì.
Tiểu Địch bị bán đi Ngọc Mạt Lâu hóa ra do Dương Tử Hi giở trò!
Dương Thạc nhớ kỹ một tháng trước Dương Tử Hi coi trọng Tiểu Địch, xin mẹ cả cho nhưng khi đó phụ thân chưa bế quan, trách Dương Tử Hi là "Trầm mê nữ sắc", cuối cùng chuyện này sống chết mặc bay. Không thể tưởng được Dương Tử Hi độc ác đến mức này.
- Thực lực, thực lực, nếu như ta có thực lực giống lục ca thì ai dám áp bức ta như vậy?
Dương Thạc cắn răng, hai tay nắm chặt kêu răng rắc.
Mặc dù Dương Thạc rất hận Dương Tử Hi nhưng cũng hiểu với thực lực hiện tại của hắn căn bản không cách nào chống lại Dương Tử Hi. Điều hiện giờ Dương Thạc có thể làm là nghĩ hết cách mau chóng tăng thực lực cho mình.
- Trước tiên vào Tàng Thư Các tìm công pháp đã.
Dương Thạc bò dậy, xem xét vết thương của mình.
Ngực bị đá trúng nhất cước, không mấy nghiêm trọng, đau đớn giảm bớt nhiều. Nhưng gáy Dương Thạc bị hòn đá đập vỡ, chảy nhiều máu. Dương Thạc vươn tay sờ gáy, tay ướt đẫm, cũng may miệng vết thương không lớn, ấn một lúc thì cầm máu.
Chút vết thương này không là gì với Dương Thạc, hắn ấn miệng vết thương sau gáy, tiếp tục đi hướng Tàng Thư Các của gia tộc.
- Ủa? Kỳ lạ quá.
Dương Thạc sải bước đi, chợt phát hiện thị lực, thính lực của mình mạnh hơn trước rất nhiều, nhìn mọi thứ càng thêm rõ ràng, tiếng chim kêu trùng rít rất nhỏ từ xa truyền tới rõ ràng lọt vào tai Dương Thạc.
- Sao có thể như vậy?
Cảm giác thân thể biến đổi làm Dương Thạc thấy lạ lùng.
Dương Thạc xò xét thực lực của mình, vẫn là tôi thể sơ giai, lực lượng không tăng lên chút nào. Mới nãy nô bộc của Dương Tử Hi đá một cước không đem lại nội thương quá nghiêm trọng, Dương Thạc thật sự không rõ là nguyên nhân gì khiến thị lực, thính lực, cảm giác năng lực biến đổi. nguồn TruyenFull.vn
Trong đầu óc Dương Thạc toát ra một ý nghĩ:
- Không lẽ mới nãy gáy ta đập vào hòn đá nhỏ, đụng trúng huyệt vị nào đó mới khiến thị lực, thính lực của ta tặng mạnh?
Sau đầu con người có nhiều huyệt vị.
Huyệt vị có công dụng khác nhau, cho dù là cường giả tu luyện võ đạo đến cực điểm võ thánh cũng chỉ có thể hiểu biết một phần nhỏ công dụng huyệt vị. Thị lực, thính lực của Dương Tử Hi tăng nhiều, hắn liền nghĩ ngay tới có phải vì mới nãy bị nô bộc của Dương Tử Hi đá ngã xuống đất, gáy đập xuống đất đụng trúng huyệt vị bí ẩn nào nên mới có hiệu quả như vậy.
Thị lực thính lực tăng nhiều là chuyện tốt, tuy nhiên Dương Thạc không quá để ý việc này. Lúc này quan trọng nhất là tìm công pháp. Trong lòng nghĩ vậy, Dương Thạc tiến vào Tàng Thư Các phía trước.
Tầng thứ nhất Tàng Thư Các của gia tộc chỉ có thấp giai công pháp, không cần người trông nom. Bình thường gia nô, thị nữ của Dương gia có thể vào tầng thứ nhất tìm một ít công pháp tu luyện, cường thân kiện thể.
Chỉ có tầng thứ hai, ba gửi cao giai công pháp mới chuyên môn có người trông coi. Nghe nói trông coi tầng ba Tàng Thư Các là một vị trưởng lão khách khanh thực lực đạt tới cảnh giới đại tông sư trong gia tộc.
Tựa như Dương Tử Hi đã nói, Dương Thạc căn bản không thể đi lên tầng thứ hai, ba, điều hắn có thể làm là ở tầng thứ nhất tìm thấp giai công pháp.
- Hy vọng lần này có thể tìm được một bộ công pháp thích hợp cho ta nhất.
Dương Thạc nhìn thoáng qua mấy chục quyển sách thấp giai công pháp bày đầy ở tầng thứ nhất, thầm nhủ.
Trấn Quốc Công phủ có nội tình trăm năm, bình thường có năm trăm bộ thấp giai công pháp, muốn từ bên trong tìm ra một bộ thích hợp cho mình tu luyện nhất thì khó khăn rất lớn.
Phán đoán một bộ công pháp có thích hợp với mình không thì chỉ có một cách, đó là tu luyện.
Tu luyện một đoạn thời gian, nhìn xem hiệu quả như thế nào. Hiệu quả tốt nói rõ bộ công pháp thích hợp chính mình, hiệu quả cực kém, vậy thì dĩ nhiên bộ công pháp này không hợp với mình.
Nhưng làm cách đó tìm ra công pháp thích hợp cho mình tu luyện thì thật rườm rà.
Ví dụ như Dương Thạc có tư chất hạ hạ đẳng, ngộ tính cũng không cao, thậm chí không xem như bình thường, tu luyện một bộ thấp giai công pháp sợ là cần phải tu luyện một năm mới miễn cưỡng có điều thành tựu. Sau thời gian đó mới nhìn ra được bộ công pháp này có hợp với mình không.
Không thích hợp chính mình, phải phế trừ công pháp rồi tìm bộ khác tu luyện lại từ đầu.
Tầng thứ nhất Tàng Thư Các có năm trăm bộ thấp giai công pháp, mỗi bộ tu luyện một năm, muốn luyện hết thì cần năm trăm năm, rõ ràng là Dương Thạc không có nhiều thời gian như vậy.
Bởi thế tìm kiếm công pháp trong Tàng Thư Các chỉ nhờ vào may mắn.
Dương Thạc cũng là vạn bất đắc dĩ mới lại đây tìm công pháp.
Dù sao ở trong năm trăm bộ công pháp tìm ra bộ thích hợp cho mình tu luyện nhất thì ít nhất có xác suất một phần năm trăm. Nếu không tìm thì Dương Thạc chỉ có thể tiếp tục tu luyện 'Man Ngưu Kính', trọn đời không có khả năng bước lên đỉnh võ đạo. Muốn trong vòng hai năm đột phá đến võ sư đẳng cấp, cứu Tiểu Địch ra là điều không thể.
- Lựa chọn công pháp đi, nếu chỉ bằng vào may mắn thì lần này phải dựa vào cảm giác, cảm nhận bộ công pháp nào thích hợp mình thì mượn cái đó.
Dương Thạc nhìn thoáng qua đám thấp giai công pháp, hít một hơi, đi hướng kệ sách gần mình nhất.
- Dưỡng Tức công, hình như không thích hợp với ta.
- Hổ nguyên đại lực quyết, dường như bộ công pháp này cũng không thích hợp ta tu luyện...
Dương Thạc tiện tay cầm các quyển sách công pháp nhỏ, tùy ý lật xem.
Không biết sao Dương Thạc cầm quyẻn sách, chỉ lật xem pháp môn tu luyện thì trong đầu óc của hắn tự động toát ra chút ý nghĩ, suy nghĩ này cho Dương Thạc biết công pháp này căn bản không thích hợp để hắn tu luyện.
Nếu chọn công pháp tùy theo may mắn, Dương Thạc không chút do dự tin tưởng vào trực giác của mình.
Cảm giác không thích hợp thì lập tức bỏ cuộc.
Dương Thạc liên tục xem mấy chục bộ thấp giai công pháp, toàn bộ đều cảm giác không thích hợp chính mình.
Dương Thạc không nản, hít sâu một hơi, khiến tâm tình càng bình tĩnh chút, cầm một bộ công pháp xem xét.
- Ích dương dưỡng nguyên công, độ phù hợp với công pháp... Ba phần? Có thể miễn cưỡng tu luyện?
Dương Thạc cầm một quyển sách công pháp giở trang đầu xem pháp môn tu luyện, trong đầu óc bỗng toát ra một ý nghĩ.
Độ phù hợp ba phần?
Vậy là sao? Tại sao đầu óc của Dương Thạc toát ra từ 'độ phù hợp'?
Dương Thạc còn nhớ lúc nhỏ phụ thân dạy cho chút thường thức võ đạo từng nói là công pháp võ đạo có độ phù hợp với kẻ tu luyện. phù hợp cao thì tu luyện sẽ tăng tiến lớn, độ phù hợp đạt tới trình độ nhất định thì mỗi tăng một phần hiệu quả tu luyện sẽ tăng gấp đôi.
Nhưng một cường giả võ đạo rất khó tìm ra công phá phoàn toàn phù hợp với mình, bình thường độ phù hợp đến bảy phần đã là siêu may mắn.
Thậm chí có võ đạo cường giả vì một bộ thấp giai công pháp có độ phù hợp bảy phần mà trực tiếp từa bỏ bí điển thần công có độ phù hợp năm phần.
Không lẽ trong óc mình mới toát ra 'độ phù hợp ba phần' chính là độ phù hợp với công pháp năm xưa phụ thân từng nói?
Trong đầu óc của Dương Thạc đầy nghi hoặc, mau chóng giở bộ công pháp khác.
- Luyện dương kính, độ phù hợp với công pháp là bốn phần, có thể tu luyện!
Khi Dương Thạc giở quyển sách công pháp thì có ý niệm trồi lên từ đầu óc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Thần Công
Chương 3: Thấp giai công pháp, độ phù hợp
Chương 3: Thấp giai công pháp, độ phù hợp