DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tự Thiên Thư
Chương 243: Bí mật tiên đế

Hỗn Nguyên Thiên Quân thật sự là tuôn ra những lời làm người sợ hãi không ngớt, những lời này vừa ra miệng, tất cả mọi người có điểm phát chinh.

Tiên đế là ai, đó đường đường là tiên giới chi chủ, cùng Ma Tôn xưng là sinh linh cực mạnh nhất tam giới, ở đây mặc dù không ít người biết có sự tồn tại của đệ tứ và đệ ngũ giới, nhưng dù biết cũng không đại biểu là hiểu rõ, lại càng không đại biểu nhận thức, trong tư duy thường có của mọi người, tiên đế và Ma Tôn không hề nghi vấn đúng là vô địch, đã là vô địch, vì sao lại có chuyện tình " giả mạo" không thể tưởng tượng như vậy đây?

Huống chi, chúng sinh trong vòng tam giới, lại có ai có tư cách giả mạo tiên đế?

Hỗn Nguyên Thiên Quân nhìn xem trái phải, thế nhưng phảng phất như đang làm kẻ trộm, thanh âm trầm thấp không thể nghe thấy: " Tiên đế bây giờ, so với vị tiên đế trong trí nhớ một ngàn năm trước của ta, cường đại hơn nhiều lắm, quả thực làm cho bổn thiên quân…bổn thiên quân cảm thấy sợ hãi."

Trái tim Tiểu Khai nhảy lên kịch liệt, kết hợp với lực lượng cường đại bên trong Cửu Trọng Thần Tháp cùng lời này của Hỗn Nguyên Thiên Quân, hắn cơ hồ có thể xác định, tiên đế bây giờ là một người giả mạo: chính là một vị ma thần tộc!

Thiên hạ năm đại thần tộc tứ đại ma thần, đây đều là siêu cấp tồn tại không thể chống lại, năm đại thần tộc mặc dù cường đại, dù sao sẽ không giết người, tứ đại ma thần cũng là chính thức muốn giết người phóng hỏa gây sóng gió, một Cửu Thiên Huyền Nữ làm Diệt Thế Chi Môn sụp đổ, càng giam cầm Phượng Hoàng Thần vô số năm, hoàn hảo bị hầu tử đuổi giết đến phải tự mình phân giải, cuối cùng mới giải trừ được uy hiếp. Hôm nay cư nhiên lại xuất ra một ma thần, làm ra chuyện tình càng khoa trương, không ngờ lại soán đoạt vị trí của tiên đế, hắn tự nhiên không phải muốn chính thức làm người đứng đầu tam giới, vậy hắn đến tột cùng là muốn làm gì?

Tiểu Khai chỉ là hơi chút ngẫm lại, lại cảm thấy cả đầu muốn trướng lên.

Hỗn Nguyên Thiên Quân lại nói: " Tiên đế mặc dù luôn luôn được xưng tiên giới đệ nhất, kỳ thật đối với chúng ta cũng không có ưu thế áp đảo, loại cách cục này, thì có chút cùng loại với ma giới năm đại cao thủ, ta nhớ rõ năm xưa tính cách tiên đế thập phần hòa ái, còn thường xuyên tìm bốn vị Đại La Kim Tiên chúng ta luận bàn tiên công, bổn thiên quân từng may mắn luận bàn qua một lần với tiên đế, một trận đánh xuống, tiên đế ước chừng chỉ dùng bảy thành thực lực, đã cùng bổn thiên quân đánh thành ngang tay, cho nên theo bổn thiên quân phỏng chừng, nếu cùng ba Đại La Kim Tiên liên thủ, ít nhất có chín thành nắm chắc có thể xử lý tiên đế, phỏng chừng ba vị kim tiên cũng đều biết điểm này, cho nên bình thường chúng ta mặc dù nghe theo tiên đế phân phó, đối với hắn thập phần tôn trọng, nhưng một ngàn năm trước, đã xảy ra một việc, có một vị Đại La Kim Tiên do không thận trọng đắc tội tiên đế…."

Hắn thở dài, có chút tự giễu cười cười: " Kỳ thật có thể nói là cũng không đắc tội gì, đơn giản là tiên đế phân phó hắn làm một việc, hắn đã có chút ít dị nghị, vì vậy xuất lời giải thích vài câu, loại sự tình này, trước kia chúng ta không biết đã làm bao nhiêu lần, tiên đế cho tới bây giờ chỉ cười rồi bỏ qua, nhưng tiên đế này lại có vẻ thập phần tức giận, không ngờ đại phát lôi đình."

Ngọc Hồ nói: " Đây là do các ngươi không đúng, chủ nhân phân phó tự nhiên phải nghe theo, cho tới bây giờ cũng không giải thích."

Ngọc Hồ người này trời sinh tính nghiêm túc cung cẩn, lời này từ trong miệng hắn nói ra thiệt tình thiệt ý, Tiểu Khai cảm động, vỗ vỗ vai hắn, vốn định trêu chọc vài câu, nhưng trong lòng trầm trọng, một câu cũng nói không ra lời, chỉ có thể thở dài, tiếp tục nhìn Hỗn Nguyên Thiên Quân.

Hỗn Nguyên Thiên Quân cười khổ nói: " Bổn thiên quân bây giờ là tù nhân, ta lại cần gì tranh luận với bạch ngọc tinh ngươi, chỉ là việc đó, tiên đế biểu hiện cũng quá đáng sợ một ít, hắn cư nhiên trực tiếp rat ay, giết chết vị Đại La Kim Tiên kia."

Bác Học chân nhân trầm giọng nói: " Giết như thế nào?"

Hỗn Nguyên Thiên Quân vươn một đầu ngón tay ra, trên mặt mang theo chút ít sợ hãi: " Một quyền, chỉ là một quyền, đã đánh chết vị kim tiên kia ngay đương trường, ngay cả tiên tinh cũng vỡ thành bột phấn ngay tại chỗ."

Trên mặt mọi người đều có chút ít hoảng sợ, nếu thực lực vị kim tiên kia không sai biệt lắm với Hỗn Nguyên Thiên Quân, vậy thực lực của tiên đế đích xác mạnh đến khó thể tưởng tượng.

Hỗn Nguyên Thiên Quân lại nói: " Khi đó bổn thiên quân mới phát hiện lúc trước phỏng chừng đã sai quá nhiều, với biểu hiện ngày đó của tiên đế, có lẽ trong vòng mười chiêu, có thể đánh chết toàn bộ bốn vị kim tiên chúng ta ngay đương trường, mà đối với mỗi vị kim tiên chúng ta mà nói, tuyệt đối chỉ là kết cục bị tiêu diệt."

Hắn lại thở dài, lắc đầu nói: " Theo ngày đó khởi, ta đã nói cho chính mình, nhất định sẽ đối với tiên đế trăm y trăm thuận, tuyệt đối không thể ngỗ nghịch cãi mệnh lệnh của hắn, có lẽ sau đó ta biểu hiện thập phần nghe lời, tiên đế bắt đầu xem ta là tâm phúc, rất nhiều sự tình đều phái ta đi làm, bình thường nói chuyện và ở chung đối với ta cũng nhiều lên. Chính là vì ở chung thời gian rất nhiều, cho nên ta mới càng ngày càng cảm thấy, tiên đế bây giờ, chẳng những thực lực thâm không lường được, ngay cả cử chỉ lời nói, đều không giống với tiên đế trong trí nhớ của ta, phảng phất như thay đổi thành người khác. Bổn thiên quân có một lần đánh bạo ẩn ẩn nhắc tới ngày đó luận bàn tiên công với tiên đế, tiên đế quả nhiên nói đã quá lâu nên không nhớ nữa, còn muốn cho ta giảng thuật lại một lần."

Bác Học chân nhân gật đầu nói: " Đó hiển nhiên là thật sự bị giả mạo rồi."

Hỗn Nguyên Thiên Quân nói: " Trong lòng bổn thiên quân ẩn ẩn cũng suy đoán như vậy, nhưng ngày ngày làm bạn tiên đế, tia hoài nghi cũng không dám có, sau lại xảo diệu gặp được thần niệm của Vong Xuyên Quân, cũng không dám có chút giấu giếm, lập tức bẩm cáo tiên đế. Nếu dựa theo tính tình trước kia của tiên đế, phỏng chừng chỉ là cười trừ mà thôi, càng tuyệt sẽ không hợp tác cùng người trong ma giới, nhưng lúc này đây, tiên đế lại biểu hiện ra hứng thú thật lớn, chủ động liên lạc Vong Xuyên Quân, định ra kế hoạch cướp lấy ma giới."

Hỗn Nguyên Thiên Quân nói xong, tất cả mọi người lâm vào trầm mặc, vốn hôm nay là cuộc sống vui vẻ khi Vạn Yêu Vương có thể phục hận, nhưng mấy âm mưu kinh thế hãi tục vừa nói ra, nhất thời trong lòng mọi người đều bị đè ép nặng như đeo đá, qua hồi lâu, Ác Ma Thành Chủ mới chậm rãi nói: " Bổn thành chủ cảm thấy, việc này, hay là nhượng Ma Tôn xử lý đi."

Tất cả mọi người đều gật đầu, vì vậy Tiểu Khai bảo Vạn Yêu Vương đem Vong Xuyên Quân và Hỗn Nguyên Thiên Quân giam cầm ma công trên người họ, bắt giữ trong tay. Lúc này mọi người mới bay lên thẳng đến phủ đệ Ma Tôn. Đáng thương Vong Xuyên Quân và Hỗn Nguyên Thiên Quân hai đại siêu cấp cao thủ, lại bị cây côn của Tiểu Khai ép tới gắt gao, cả nửa lời cũng không được nói, trái lại nhận lấy sự thật, hai người còn có chút lo lắng hỏi một câu: " Đàm phán vừa rồi còn có hiệu lực không?"

Tiểu Khai a a cười: " Ngươi yên tâm, ta nói không giết các ngươi, thì khẳng định không giết các ngươi."

Trong phủ Ma Tôn, Ma Tôn nghe xong lời thuật của Tiểu Khai, quả nhiên rất là khiếp sợ, lại hỏi Vong Xuyên Quân không ít về thông đạo chi tiết, lúc này mới gật đầu nói: " Xem ra đã không còn biện pháp khác nữa, đã không còn bít được thông đạo kia, vậy chỉ phải đành phái người thủ vệ thôi."

Tiểu Quan lắc đầu nói: " Loại cao thủ cấp bậc như Hỗn Nguyên Thiên Quân, ngươi tự mình đi thủ còn được, người khác làm sao thủ được."

Ma Tôn cười nói: " Đúng vậy, ma giới năm đại cao thủ, ngoại trừ Vong Xuyên Quân không thể tín nhiệm ra, chúng ta còn lại bốn người, vừa lúc thay phiên thủ vệ, ngươi xem thế nào?"

Tiểu Quan cười nói: " Ta không ý kiến, vì an nguy ma giới, chúng ta tự nhiên phải làm chút việc thôi."

Ác Ma Thành Chủ lại liên tục lắc đầu: " Không nên không nên, bổn thành chủ thân là ma tộc đỉnh cấp, có thể nào đi làm chuyện nhàm chán này."

Ma Tôn mỉm cười nói: " Ta đây dùng thân phận ma giới chi chủ mệnh lệnh thành chủ đi thủ vệ, như thế nào?"

Ác Ma Thành Chủ nhất thời cười lạnh: " Ma giới cũng không phải tiên giới, vốn là chia rẽ, ngươi nghĩ ngươi có thể mệnh lệnh bổn thành chủ được sao?"

Ma Tôn nhất thời cười ha ha, thanh âm đã lạnh lên: " Ta đây giết chết ngươi, đổi một người nghe lời làm Ác Ma Thành Chủ, như thế nào?"

Ác Ma Thành Chủ lắp bắp kinh hãi, nhất thời lui ra sau một bước, quát: " Trấn Nguyên Thần Thị…"

Hắn luôn có tính tình hỏa bạo, một màn này y hệt lúc Ma Tôn hỏi hắn lấy Trấn Nguyên Thạch, duy nhất khác hẳn chính là, hôm nay lại có thêm một Nghiêm Tiểu Khai bên cạnh.

Cây côn kia của Tiểu Khai giống như đã chuẩn bị sẵn, chẳng ừ chẳng hử đã một côn gõ tới, Trấn Nguyên Thạch của Ác Ma Thành Chủ không lâu khi trước lấy được về từ Cửu Trọng Thần Tháp của Hỗn Nguyên Thiên Quân, bây giờ đụng phải bảo bối còn dữ dằn hơn Cửu Trọng Thần Tháp, cả lời ngăn cản cũng không có, Định Thiên Côn đã nhẹ nhàng đập vào trên Trấn Nguyên Thạch, nhìn qua giống như một cành cây quét nhẹ lên tảng đá.

Chỉ là đảo qua, đã đảo đến toàn thân Ác Ma Thành Chủ chấn động, chín vị Trấn Nguyên Thần Thị cũng không ai chui ra, ngược lại chân của Ác Ma Thành Chủ lại phảng phất như chạm phải điện từ trên tảng đá bắn lên.

" Nghiêm Tiểu Khai, ngươi làm gì?" Ác Ma Thành Chủ tức tối quát.

Tiểu Khai thản nhiên nháy mắt: " Ngươi nói làm gì thì làm đó."

Ác Ma Thành Chủ thiếu chút nữa muốn hô" Trấn Nguyên Thần Thị", hoàn hảo bỗng nhiên tỉnh ngộ tới, nhanh chóng ngậm miệng, phẫn phẫn quay đầu nhìn Ma Tôn: " Các ngươi đây là uy hiếp bổn thành chủ sao?"

" Ít nói nhảm." Tính tình Ma Tôn luôn rất tốt, hôm nay cũng quả quyết khó được: " Phải chết hay sống, chính mình quyết định."

Ác Ma Thành Chủ dồn dập thở dốc, hắn không dám tức giận, với tình thế giờ phút này người ta mạnh hơn mình, có lẽ dù có ba Ác Ma Thành Chủ cũng đấu không lại Ma Tôn, Vạn Yêu Vương và Nghiêm Tiểu Khai, hắn suy nghĩ hồi lâu, đành nói một câu: " Khi dễ một mình ta có hay gì, sao ngươi không đi tìm Tê Bì Nhĩ Bá Cách?"

Ma Tôn hừ nói: " Bổn tôn tự nhiên sẽ đi tìm hắn, hắn nếu không đáp ứng, bổn tôn cũng sẽ giết chết hắn."

Ác Ma Thành Chủ nghiến răng ken két, qua hồi lâu mới nói: " Được, nếu Tê Bì lão nhân không ý kiến, bổn thành chủ…đi thủ vệ là được."

Vong Xuyên Quân ở bên nhìn thấy, hốt nhiên con mắt vừa chuyển, cười nói: " Ma giới năm đại cao thủ cũng có phần bổn quân, không bằng bổn quân cũng đi thủ môn như thế nào?"

Ác Ma Thành Chủ tức giận liếc mắt nhìn hắn nói: " Ngươi còn có thể thủ môn sao? Ngươi là đi mở cửa a!"

Vong Xuyên Quân nhanh chóng lắc đầu, vẻ mặt thập phần trầm thống: " Bổn quân cũng là nhất thời hồ đồ, mới có thể phạm vào sai lầm lớn, hôm nay bỗng nhiên bổn quân nghĩ thông suốt rồi, mặc dù tiên đế có thể chiếm lĩnh ma giới, có lẽ cũng không xem ma tộc như ta ra gì, cho nên bổn quân quyết định thay đổi ý nghĩ, vì thủ hộ ma giới xuất một phần lực."

Hỗn Nguyên Thiên Quân nhìn thấy vừa giật mình vừa hèn mọn, nhịn không được mắng: " Vong Xuyên Quân, ngươi thật sự là vô sỉ tới cực điểm."

Vong Xuyên Quân lại hung hăng trừng hắn, mắng: " Tiên giới tay sai, bổn quân thiếu chút nữa bị ngươi mê hoặc, hoàn hảo đi tới vách núi thì quay đầu ngựa, ngươi mới vô sỉ tới cực điểm."

Hỗn Nguyên Thiên Quân tức giận đến vành môi phát run, lại còn nói không ra lời. Vong Xuyên Quân đắc ý hừ một tiếng, lại quay đầu đi, nhìn Ma Tôn đăm đăm: " Bổn quân một mảnh thành tâm, Ma Tôn cấp cho một cơ hội đi!"

Hắn giờ phút này toàn thân ma công bị phong, súc lại trên mặt đất, chỉ có thể chuyển đầu, mấy động tác này làm ra thập phần cố hết sức, nhưng nhìn thấy bộ dáng suy tư của Ma Tôn, hắn càng cảm thấy có cơ hội, bổ sung nói: " Bổn quân trải qua chuyện này, mới chính thức hiểu được tầm quan trọng an nguy của ma giới."

Ma Tôn bỗng nhiên cười, gật gật đầu.

Vong Xuyên Quân vui vẻ nói: " Ngươi là đáp ứng?"

Ma Tôn lại cười, lại gật đầu, bỗng nhiên vươn tay ra, một lóng tay hướng ngay cổ Vong Xuyên Quân, nhất thời " phốc" một tiếng, phảng phất như phá nổ một khí phao, toàn thân Vong Xuyên Quân run rẩy kịch liệt, cả chân tay bắt đầu co rút, miệng " phốc" một tiếng nhổ ra một ngụm máu tươi đen như mực.

Tiểu Khai ngạc nhiên nói: " Ma Tôn, ngươi làm gì?"

Ma Tôn hừ nói: " Vốn ta còn không muốn quản hắn, nhưng là hắn nói ra câu này, bổn tôn bỗng nhiên nghĩ đến, nếu thả hắn như vậy, với thân ma công của hắn, nếu lại tư thông tiên giới, đánh lén người thủ vệ của chúng ta, sợ là cả bốn chúng ta đều sẽ bị hắn hại, tai họa lớn như vậy, vạn vạn không thể buông tha."

Tiểu Khai nói: " Vậy ngươi làm gì hắn?"

Giờ phút này, Vong Xuyên Quân nằm trên mặt đất run rẩy càng thêm lợi hại, toàn thân súc thành một đoàn, nhìn qua phảng phất như một con tôm, máu đen trong miệng không ngừng dũng xuất, đã làm ướt mặt đất một tảng lớn, hắc khí trên người hắn ẩn ẩn liễu nhiễu, thế nhưng lại có cảm giác muốn tán dật ra ngoài.

Ma Tôn nghiêm nghị nói: " Ta phá ma công của hắn, để hắc long lực của hắn từ nay về sau tan thành mây khói."

Vong Xuyên Quân dùng hết lực lượng cuối cùng, trong miệng lầm bầm kêu lên không rõ: " Các ngươi nói không giết ta…các ngươi xuất lời phản ngữ, không phải nam nhân!"

Ma Tôn phảng phất có chút ngây ra, nhìn Vong Xuyên Quân hồi lâu, mới nói một câu kỳ quái: " Bổn tôn…vốn không phải nam nhân."

Tất cả mọi người dùng vẻ mặt cổ quái nhìn Ma Tôn, nghĩ thầm: " Sao lại nói hưu nói vượn như vậy, đường đường ma giới chi chủ, chẳng lẽ lại là nữ nhân sao?"

Ma Tôn lập tức ý thức được mình nói sai lời, vội ho một tiếng, bổ sung nói: " Bổn tôn đích xác không có giết ngươi, chỉ là đánh ngươi về nguyên hình mà thôi, đây tự nhiên không tính là xuất lời phản lời."

Vong Xuyên Quân rốt cuộc không thể nói ra được một câu đầy đủ, hắn nhổ ra những âm tiết cổ quái hàm hồ không rõ, hình người chậm rãi biến mất, hình rắn chậm rãi lộ ra, công năng nói chuyện đã không còn tồn tại, trong chớp mắt, biến thành một con rắn đen nho nhỏ thường gặp nhất nơi sông Vong Xuyên.

Vùng rắn chắc nhất của rồng là vùng cổ, nghịch lân bao trùm nơi đây cũng là lân phiến chắc chắn nhất, một lóng tay của Ma Tôn điểm vào vùng cổ hắn, đánh tan ma công toàn thân hắn, con rắn đen trên mặt đất ngẩng đầu lên, đôi mắt như hạt đậu gắt gao giương mắt nhìn Ma Tôn, phảng phất muốn nhớ kỹ bộ dáng cừu nhân, một màn này, cùng mấy vạn năm trước hắn trừng mắt nhìn Cổ Thiên Y thề báo thù vô cùng tương tự, nhưng lúc này đây, xem như là cuối cùng trong cuộc đời này hắn cũng khó báo được đại cừu.

Hỗn Nguyên Thiên Quân đã cảm thấy sợ hãi, run giọng nói: " Nếu các ngươi còn giữ lời, phải thả bổn thiên quân đi."

Ma Tôn lắc đầu, nghiêm nghị nói: " Chúng ta nói qua không giết ngươi, đương nhiên sẽ không giết ngươi, nhưng muốn thả ngươi trở về đã tuyệt không có khả năng, ngươi hay là nên ngoan ngoãn làm tù nhân tại phủ bổn tôn đi thôi."

Hỗn Nguyên Thiên Quân cắn răng nói: " Muốn làm tới khi nào?"

Ma Tôn cười hắc hắc: " Khi nào mà tam giới thái bình, ta sẽ thả ngươi trở về."

Hỗn Nguyên Thiên Quân lộ vẻ sầu thảm nói: " Kia không phải cả đời vô vọng sao?"

Bác Học chân nhân ở bên cạnh thở dài, lắc đầu chậm rãi nói: " Lúc này mới đúng là tự làm tự chịu a…"

Vì vậy Ma Tôn gọi Linh Trư, trước tiên áp giải Hỗn Nguyên Thiên Quân xuống dưới, lại đưa Vong Xuyên Quân đi đến bờ sông Vong Xuyên phóng sinh, đã sự tình xong, Ma Tôn liền muốn lên đường đi xuống đáy Vong Xuyên điều tra thông đạo kia, Tiểu Khai vốn định đi về tu chân giới, nhưng Tiểu Quan và bốn vị chân nhân đều muốn đi xem náo nhiệt, hắn không cãi qua mọi người, liền rõ ràng mang theo Ngọc Hồ và Tiểu Ảnh cùng đi theo.

Đáy sông Vong Xuyên vẫn đang rét lạnh tới tận xương, nhưng lần này Tiểu Khai có Định Thiên Côn, Thuần Dương Thiên Hỏa của Phượng Hoàng Thần một khi triển khai, nhất thời bao phủ mọi người vào trong, dễ dàng đi vào đáy sông, con đại ngao kia nhìn thấy Tiểu Khai và Ma Tôn, nhất thời rên rỉ luôn miệng, vô hạn chua xót, nghĩ đến lại là đến khảm chân ngao nữa, cư nhiên lại từ trong Cửu U Chi Môn bò ra.

Nó vốn là do Cửu Thiên Huyền Nữ tuyển chọn dùng để giam cầm Bàn Cổ ma thần, hôm nay Bàn Cổ đã chạy, nó đã mất đi mục tiêu sinh tồn, trên người còn bị chặt gãy hai chân, lại không tìm được sinh linh có thể trao đổi, đã nói, thật sự vô cùng thê thảm, hôm nay nhìn thấy đại cừu nhân còn mang thao thật nhiều người tới, còn tưởng rằng cả hai chân trước cũng không thể bảo vệ, nó đáng thương ba ba nhìn Định Thiên Côn càng thêm phong cách so với lần trước, cả ý tứ phản kháng đều không có, oanh long long nằm rạp dưới đáy sông, vươn dài hai chân trước ra.

Bốn vị chân nhân cùng Tiểu Quan nhìn thấy cảm thán liên tục, cũng đều có chút không đành lòng, Tiểu Khai thở dài, trực tiếp đi thẳng tới xem miệng vết thương lần trước, miệng vết thương dây dưa những vết thịt gân nham nhở, vết sẹo sai lạc, cả vết răng còn hiện rõ ràng, thoạt nhìn còn có chút ít buồn nôn. Thể chất của con cự ngao cũng đặc biệt, miệng vết thương không ngờ không có năng lực tự khép lại, có lẽ Sáng Thế Thần ban tứ cho nó thân hình vô cùng chắc chắn, vì thế cũng không muốn cấp cho nó năng lực tự khép lại miệng vết thương, giờ phút này ở trong mắt Tiểu Khai, chỗ đứt đoạn của hai chân ngao giống nhau như đúc, mặc dù là bị chém đứt thời gian đã hơn mười ngàn năm, miệng vết thương cũng không hề khác nhau.

Tiểu Khai hốt nhiên vừa động, nhịn không được từ trong lòng ngực móc ra chiếc bình còn dư lại một chút Tịnh Hóa Thủy, vạch nắp bình, đổ hai giọt chất lỏng còn lại lên miệng vết thương của cự ngao.

Cự ngao hiển nhiên cũng là sinh vật thông linh, nhìn thấy nhân loại này cũng không ác ý, vì thế cũng bất động, mặc cho Tiểu Khai đổ Tịnh Hóa Thủy cho mình, sau đó, kỳ tích đã xảy ra!

Hai miệng vết thương của hai chân sau, những mảnh thịt tán loạn bắt đầu chậm rãi trở thành màu trắng, sau đó sợi gân dài từ trong cơ thể vươn ra, một vòng huyết nhục vòng quanh sợi gân bắt đầu dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng sinh trưởng, nhìn qua như cây già mọc mầm non, măng mọc nửa đêm, chỉ đảo mắt, hai chân ngao không ngờ lại dài ra, vẫn dài hơn mười thước, lúc này mới từ từ phong bế lại, vài sợi gân nhỏ dưới da chui ra.

Cự ngao phảng phất có chút không dám tin, ngẩng đầu lên phát ra tiếng rít kinh thiên động địa, nó huy động chân sau, sau đó vươn dài đầu ra, xoay ngược lại nhìn xem chân sau của mình, nhưng hình thể của cự ngao cũng có hạn chế, nó nhìn thế nào cũng nhìn không tới chân sau của mình, Bế Quan chân nhân nhìn thấy a a mỉm cười, nhanh chóng bày ra một tường nước như kính, đặt ngay trước mặt nó.

Cự ngao nhìn trong thủy kính thấy chân sau của mình, nhất thời phát ra tiếng rít gào vui mừng khắp trời đất, cả thân hình rướn dậy, nhìn phía Tiểu Khai liên tục cúi mình, bộ dáng kia, làm mọi người nở nụ cười.

Chỉ một lát, Ma Tôn ở bên kia lại kêu lên: " Kỳ quái, ta như thế nào tìm không thấy thông đạo kia, các ngươi xác định là ở gần Cửu U Chi Môn sao?"

Tiểu Khai vừa động, bơi tới ngay đầu cự ngao lớn tiếng nói: " Ngươi có biết điều thông đạo kia ở nơi nào hay không?"

Trí tuệ của cự ngao hiển nhiên không thấp, hai mắt to nháy hồi lâu, phảng phất bỗng nhiên hiểu được, liên tục gật đầu, cự trảo hoa trong nước, nhất thời lui ra phía sau hơn mười thước xa, nhìn một địa phương rít gào một trận. Lúc này Tiểu Khai mới giật mình hiểu ra, trách không được Ma Tôn tìm không thấy, nguyên lai địa phương này, lại nằm ngay bên dưới thân thể cự ngao.

Thông đạo quả nhiên ở nơi này, mọi người vận khởi thần niệm, còn ẩn ẩn có thể cảm nhận được hơi thở bên kia, Tiểu Khai kiệt lực đưa thần niệm tản mát ra, chỉ cảm thấy thông đạo bên kia mở mang khôn cùng, vô số khí tức mạnh hoặc yếu dây dưa pha tạp, hỗn loạn không đồng nhất, hắn đang muốn thu hồi thần niệm, bỗng nhiên nghĩ thấy trong lòng vừa động, đã đánh lên một thần niệm vô cùng cường đại!

Toàn thân Tiểu Khai kích động rùng mình, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng dị thường ác độc theo thần niệm của mình trùm tới, chỉ trong một lát này, mồ hôi lạnh của hắn đã tuôn xuống, hào quang màu xanh biếc phun ra khắp toàn thân, dùng hết khí lực toàn thân chặt đứt liên lạc, vẫn cảm thấy trong lòng nhảy mạnh.

Đúng vậy, đúng là cỗ lực lượng trong Cửu Trọng Thần Tháp, chính là lực lượng của tiên đế mạo danh kia!

Ma Tôn hiển nhiên đã đụng phải cỗ lực lượng này, nàng qua hồi lâu mới thở ra một hơi thật dài, trầm giọng nói: " Ta đã chạm phải tiên đế, hắn…hắn quả nhiên bị giả mạo!"

Tiểu Khai cười nói: " Ngươi làm sao biết hắn không phải là tiên đế?"

Lời này hắn chỉ tùy tiện hỏi, nhưng Ma Tôn sững sờ, sau đó nói ra một câu làm cho người ta ngoài ý muốn: " Bởi vì…Ta biết tiên đế."

Nàng nhìn khuôn mặt kinh ngạc của mọi người, hướng Tiểu Khai gật đầu, không ngờ lại nghiêng đầu qua, tiến đến bên tai Tiểu Khai, nói nhỏ: " Nói cho ngươi một bí mật…"

Ma Tôn vốn là một mỹ nữ khuynh thành tuyệt đại, bỗng nhiên lại ưu thoáng thân mật như vậy, người khác chỉ cảm thấy quái dị, nhưng Tiểu Khai cảm thấy trong lòng nhảy dựng, trong mũi nghe được hương thơm, nhất thời trên mặt có chút phát sốt, khẽ nói: " Bí mật gì?"

Ma Tôn cũng không e ngại, ngược lại càng kề sát hơn, thanh âm lại càng trầm thấp: " Sở dĩ ta nhận thức tiên đế, là bởi vì tiên đế chính thức…thân phận cũng giống như ta, đều là phân thân của Cửu Thiên Huyền Nữ, cũng đều mất đi trí nhớ, kỳ thật ta…ta trước kia gọi là tỷ tỷ."

Nàng sâu kín thở dài: " Ta vận khí tốt, biết rõ thân phận của chính mình, nàng so với ta còn khổ mệnh, có lẽ đã bị hại."

Tiểu Khai há to miệng, hoàn toàn sửng sốt.

Đọc truyện chữ Full