(*Trọng chú: tiền đánh bạc lớn)
- Vạn Quỷ, nói thì phải có chứng cớ.
Trong mắt màu xanh lá của Khô Cốt trừng lên.
- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy bổn tọa gian lận? Không dám đánh cược thì là không dám đánh cược. Thế nào là sử dụng thủ đoạn, thế nào là ăn gian?
- Khô Cốt, chẳng có ai là hài tử ba tuổi cả.
Sắc mặt Vạn Quỷ lão tổ tái nhợt rất khó coi, tựa hồ có chút phẫn nộ, bất bình nói:
- Có cần phải chơi như vậy không?
- Khặc khặc, Vạn Quỷ, người nói nhiều như vậy làm gì?
Khô Cốt âm hiểm cười liên tục, lục quang trong mắt hiện ra:
- Nếu ngươi không dám đánh cược thì cứ nói thẳng ra, bổn tọa cũng không thể ép ngươi được đúng không? Bất quá, Vạn Quỷ... Không phải bổn tọa xem thường ngươi, nhưng ngươi cũng chỉ có thể ỷ vào Đinh Uyển Ngôn, thuận tiện khi dễ Diễm Ma mà thôi.
Nói gần nói xa, giọng điệu vẫn là muốn giúp Diễm Ma giành chiến thắng.
- Khô Cốt lão yêu, ngươi và Vạn Quỷ kia vạch mặt nhau, đừng có lôi lão nương vào.
Diễm Ma đối với Khô Cốt không cảm kích chút nào, nàng biết rõ Khô Cốt bất quá là muốn lấy nàng làm vũ khí mà thôi. Yêu mị xinh đẹp lạnh nhạt mắng:
- Ngươi đối với Vạn Quỷ có xích mích, khó chịu hắn thì cũng có thể đấu sinh tử với hắn, ở sau lưng tính toán thủ đoạn thì xem là gì chứ? Không giống đấng nam nhân. Nói thật với ngươi, lão nương chướng mắt ngươi lâu rồi!
- Ơ a, Kỷ Thiến Thiến. Không ngờ bổn tọa xem ngươi là đàn bà, ngày bình thường nhường ngươi ba phần, thế mà ngươi lại khinh bổn tọa như vậy, xem bổn tọa là cái rắm mà cưỡi trên đầu sao?
Khô Cốt kia vẻ mặt như đầu lâu, hung ác nham hiểm, tái mét nói:
- Diễm Ma, đừng nói ngươi không biết xấu hổ!
- Lão nương khinh ngươi thì sao?
Diễm Ma Kỷ Thiến Thiến tức giận đến tái mặt, trực tiếp đứng dậy, dẫm chân lên ghế, lông mày nhíu lại nói:
- Nếu ngươi vẫn còn muốn chơi thì theo lão nương lên lôi đài trượt một vòng, nếu ngươi thắng, lão nương tùy ngươi chơi như thế nào cũng được. Nếu ngươi thua thì quỳ xuống liếm sạch chân rồi chui qua háng cho lão nương.
- Diễm Ma, bổn tọa thấy ngươi và Vạn Quỷ có gian tình nha.
Khô Cốt âm hiểm cười không thôi, mê đắm nhìn từ trên xuống dưới Diễm Ma, có lồi có lõm, thân thể thùy mị mười phần.
- Ngươi thành tâm muốn tạo tiện nghi cho bổn tọa, bổn tọa cũng...
- Khô Cốt, ngươi đừng có lôi Kỷ Thiến Thiến vào.
Vạn Quỷ dường như đã nhịn đến cực hạn.
- Ngươi muốn đánh cược, bổn tọa cùng ngươi đánh cược. Được một mất ba, bổn tọa là một người nghèo kiết xác, đặt 500 thượng phẩm linh thạch.
- 500 thượng phẩm linh thạch? Vạn Quỷ ngươi điên rồi.
Cùng Vạn Quỷ có chút giao hảo, U Minh Thành U Minh lão tổ nhịn không được mở miệng nói.
- Mẹ nó, không ngờ Vạn Quỷ ngươi nhiều tiền như vậy, vung tay liền 500 thượng phẩm linh thạch.
Cực Âm Lão Tổ có chút ghen ghét hâm mộ.
Khô Cốt sắc mặt hơi đổi, nội tâm không khỏi bắt đầu căng thẳng. Mẹ nó, Vạn Quỷ này ra tay ác như vậy? Không phải là...
Ngay thời điểm Khô Cốt kinh nghi bất định, Diễm Ma Kỷ Thiến Thiến cười cười khanh khách noi:
- Khô Cốt lão yêu, ngươi không phải nói lão nương và Vạn Quỷ có gian tình sao? Khanh khách, hôm nay lão nương theo Vạn Quỷ chơi một trận phu xướng phụ tùy. Tốt, lão nương liều mạng, cũng đặt 500 thượng phẩm linh thạch. Khô Cốt ngươi không dám nhận cũng được, trực tiếp chui qua háng lão nương đi, lão nương tạm tha cho ngươi.
- Chỉ là hai lần đặt 500 thượng phẩm linh thạch mà thôi?
Vạn Quỷ mỉa mai nói.
- Sẽ không dọa chết ngươi chứ hã? Thật xấu hổ a, lão yêu quái này thành danh đã lâu.
Khô Cốt cẩn thận tính tính toán toán, Bách Lý Vân phần thắng rất lớn. Vả lại lúc này đâm lao phải theo lao. Cười khặc khặc nói:
- Vạn Quỷ, Diễm Ma. Các ngươi thành tâm đưa tiền cho bổn tọa, bổn tọa há lại không nhận. Còn có ai muốn cùng chơi đùa không, bổn tọa tiếp nhận toàn bộ.
Lúc nói vẫn lộ ra một cổ tự tin cường đại.
Dù sao tỉ lệ một ăn ba cũng không cao, mà Lôi Động kia phần thắng lại thấp. Làm không tốt sẽ thành nước dội lá môn.
Làm như vậy cũng chỉ có Vạn Quỷ lão tổ và Diễm Ma thôi. Bất quá đánh lớn như thế coi như rất khó gặp rồi, bình thường tất cả mọi người là 10 thượng phẩm linh thạch, nhiều lắm là mấy chục thượng phẩm linh thạch. Đặt một trăm thượng phẩm linh thạch thì chính là đại thủ bút rồi. Vậy mà lúc này Vạn Quỷ và Diễm Ma thoáng cái ném ra 500 thượng phẩm linh thạch. Một khi tiểu tử Bách Lý Vân kia thua, Khô Cốt e rằng phải bán rất nhiều gia sản mới có thể bồi được.
Những đám lão tổ kia cũng bị canh bạc siêu cấp này làm cho kích thích. Bọn hắn vốn chuẩn bị quan sát Âm Sát song anh thi đấu, bây giờ nguyên một đám đều chú ý đến lôi đài chiến của Bách Lý Vân và Lôi Động.
...
Lúc này Lôi Động từng bước một tiến vào Bính hào lôi đài, tâm tình tuy không nghiêm trọng, nhưng cũng không thoải mái. Bách Lý Vân, tuyệt đối không phải người có thể coi thường. Nhất là lúc song phương đều có hiềm khích như vậy, thế nào cũng muốn cùng Lôi Động đánh. Khẳng định bọn hắn chắc chắn có át chủ bài. Bởi vậy tuyệt đối không thể qua loa được.
Bỗng nhiên Lôi Động cảm thấy một hồi lạnh lẽo. Nhìn quanh lại không có người, trong nội tâm thầm nghi hoặc. Nhưng tiếc là hắn không ngờ tới trận chiến này cùng Bách Lý Vân, một đám tử lão tổ trên khán đài lại hô phong hoán vũ, đánh lớn như thế. Nếu không e rằng sẽ oán thầm lão tổ này thực sự quá vô sỉ, lợi dung đệ tử mình thi đấu sinh tử mà bài bạc, còn có lương tâm hay không đây?
Cho dù thật sự muốn đánh bạc, tốt xấu gì cũng phải cho mình góp một tay đây chứ. Coi như là đập nồi bán sắt cũng phải gom góp mấy cái thượng phẩm linh thạch đi liều một phát.
Chỉ là hắn đâu có ngờ tới, Vạn Quỷ lão tổ trong nội tâm cũng thẳng tay đánh lớn luôn rồi, tuy rằng hắn đối với Lôi Động có có lòng tin, nhưng dù sao 500 thượng linh kia thật sự không nhỏ. Đó là do trước khi khai chiến, Vạn Quỷ lão tổ bán đi một số gia sản mới gom được, vạn nhất Lôi Động thua, sung quân cái bang tuyệt không cần phải thương lượng.
Diễm Ma cũng rất khẩn trương, vụng trộm truyền âm với Vạn Quỷ lão tổ nói:
- Tử quỷ, đệ tử này của ngươi rốt cuộc đáng tin hay không a? Ván này nếu thua, lão nương cũng không thể không bán mình a.
- Không có nắm chắc, đánh liều mà thôi.
Vạn Quỷ lão tổ hồi âm lại, khóe miệng có chút co rúm.
- A? Ngươi...Cái tên tử quỷ này, nếu ngươi hại lão nương đánh thua thì...hằng ngày lão nương phải ăn uống cùng ngươi ở Vạn Quỷ Quật rồi.
Diễm Ma phẫn nộ truyền âm, nhưng lập tức liếc Lôi Động ở phía xa xa trên lôi đài, hơi thở mùi đàn hương từ miệng ra, truyền âm đi.
Lôi Động đột nhiên kinh ngạc, chỉ nghe bên tai truyền đến một thanh âm kiều mỵ mà hung hãn:
- Lão nương là Diễm Ma Cốc Kỳ Thiến Thiến. Lôi tiểu tử, lão nương vậy mà đánh cược hết cho ngươi đấy. Lão nương cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám thua trận thi đấu này, lão nương trước hiếp xong giết, giết xong lại hiếp (tiền dâm hậu sát, tái dâm tái sát trong truyền thuyết).
Lôi Động trợn tròn mắt, tên tuổi Diễm Ma này lớn như vậy, hắn đương nhiên đã nghe nói qua.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu
Chương 115: Trọng chú (*)
Chương 115: Trọng chú (*)