DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu
Chương 86: Đạo sinh tồn của tiểu nhân vật


- Việc này kỳ thật cũng là nhờ vận khí của Đinh sư tỷ, nếu không có nàng vừa vặn đi Âm Phong Hạp Cốc gặp được đệ tử. Đệ tử cho dù đụng phải Bách Lý Vân đánh Ảnh Hổ, cũng không dám động tà niệm lung tung. Càng đừng nói tới bắt hai con ấu hổ này.

Lôi Động vẻ mặt khiêm tốn cung kính nói ra:

- Là đệ tử chiếm hào quang của Đinh sư tỷ mới đúng.

- Các ngươi cũng đừng đẩy tới đẩy lui nữa.

Quỷ nô nhìn bọn họ lớn lên, đương nhiên biết rõ Lôi Động mặt ngoài chất phác nhưng đức hạnh thế nào. Nhịn không được tức giận ngắt lời, nói:

- Các ngươi đạt được hai con ấu hổ, đây là đại khí vận. Lôi Động không dám nói, nhưng đã trải bằng con đường đi tới Kim Đan đại đạo. Nhưng mà, Bạch Cốt Phong cũng không phải địa phương tầm thường, đoạt thức ăn trong miệng hổ của bọn họ, còn làm trọng thương Bách Lý Vân là đệ tử Bạch Cốt lão tổ xem trọng. Các ngươi đã nghĩ thừa nhận hắn trả thù thế nào chưa?

- Đệ tử không nói trước được, đệ tử có một vật muốn hiến cho lão tổ.

Lôi Động nói xong, lấy xác của Ảnh Hổ từ trong đai lưng trữ vật ra, đặt ở trước mặt.

Cung kính nói với lão tổ:

- Đệ tử quanh năm được lão tổ bảo hộ, bảo vệ. Không có hồi báo, tuy thi thể Phệ Hồn Ảnh Hổ này... Không đáng giá lắm, nhưng đây là hiếu tâm nhỏ của đệ tử.

Vạn Quỷ lão tổ sống nhiều năm như thế, làm gì mà dậy tâm tư với thứ này chứ, trừng mắt nói:

- Lôi Động ngươi muốn dùng chút ít tiểu đồ vật thế này hối lộ bổn tọa giúp ngươi gánh tai họa sao?

- Đệ tử tuyệt đối không có ý này.

Ở chung với Vạn Quỷ lão tổ càng lâu, Lôi Động cũng biết rõ lão tổ hung ác thế nào, nhưng đối với đệ tử của mình, nhất là đệ tử đắc ý cực kỳ bao che khuyết điểm. Việc này mặc dù không đề cập tới, Vạn Quỷ lão tổ cũng tuyệt đối không ngồi yên bỏ qua.

Bởi vậy, thời điểm đối mặt với lão tổ, cũng lớn gan hơn nhiều, nghiêm sắc mặt vuốt mông ngựa nói:

- Đệ tử đã nói, đầu Ảnh Hổ này, chỉ là đệ tử hiếu kính lão tổ.

Dừng một chút, mới cười đùa nói ra:

- Nhưng đệ tử nghĩ, lão tổ cũng không ngồi yên mặc kệ, tùy ý để đệ tử bị Bạch Cốt lão tổ khi dễ đúng không?

- Nói láo.

Vạn Quỷ lão tổ cũng dở khóc dở cười mắng một câu, sau đó tức giận trợn mắt nói:

- Thu ngươi là thân truyền đệ tử, là sai lầm lớn nhất của bổn tọa, suốt ngày đi ra ngoài sinh sự, bổn tọa quản ngươi sống hay chết. Thời điểm ngươi huyết tế ấu hổ sao không nghĩ tới lão tổ? Hừ, vội vàng, sợ bổn tọa thèm muốn sao?

Mặc dù nói rất nhảm, nhưng Vạn Quỷ lão tổ trông mà thèm, nhưng mà, càng tức giận Lôi Động xem thường khí độ của hắn, chẳng lẽ hắn đường đường lão tổ, chẳng lẽ đi giành thứ yêu thích của hậu bối sao? Nhưng nói đi cũng nói lại, nếu thật sự có hai con Phệ Huyết Ảnh Hổ chưa huyết tế đặt trước mặt mình, mới thật sự là khó lựa chọn đấy.

Lôi Động hắn thì tốt rồi, trực tiếp bỏ khó xử cho mình.

Lôi Động biết rõ lão tổ khẳng định bởi vì chuyện hai con ấu hổ mà buồn bực. Sớm có ứng đối, lại là nghiêm mặt nịnh nọt, nói:

- Dạ dạ, lão tổ giáo huấn phải, đó là đệ tử không phóng khoáng. Nhưng nói đi cũng nói lại, Ảnh Hổ do dệ tử bồi dưỡng, cùng lão tổ tự mình bồi dưỡng, hiệu quả cũng giống nhau. Có hiệu quả tốt hơn cũng không nhất định.

Vạn Quỷ lão tổ ngồi ngay ngắn ở chính trên mặt ghế, nghiêng nghiêng đàu nhìn hắn:

- Ah, bổn tọa đúng là muốn nhìn ngươi, làm thế nào mới tốt? Nhìn ngươi có thể nói ra hoa chiêu gì.

Lôi Động ho khan hai tiếng, nghiêm sắc mặt, nghiêm nghị nói:

- Lão tổ khai sơn môn, lập động phủ. Quảng thu môn đồ, mục đích là vì cái gì?

Dừng một chút, lại nói:

- Đệ tử cả gan phỏng đoán một chút, lão tổ tất nhiên không phải nhàn rỗi nhàm chán, càng không phải vì tấm lòng yêu mến.

Vạn Quỷ lão tổ hừ lạnh một tiếng, nhìn hắn nói:

- Nói tiếp.

- Kỳ thật, lão tổ cũng biết. Trong tu tiên giới này là mạnh được yếu thua, người độc lai độc vãng thường thường khó sinh tồn. Cho nên, lão tổ hi vọng thành lập tổ chức căn cơ của chính mình, hình thành một cổ thế lực thuộc về mình.

Lôi Động cúi đầu, sắc mặt đứng đắn mà nghiêm nghị nói:

- Cái khác đệ tử không dám cam đoan. Nhưng Lôi Động, từ khi bái nhập môn hạ lão tổ, lúc ban đầu còn lo lắng sợ hãi, cho tới bây giờ có được sự che chở của lão tổ nên sống rất thoải mái. Đó là vì thân là đệ tử của lão tổ, quả nhiên là ân sủng có thừa, cực kỳ giữ gìn. Tuy đệ tử đối địch tâm ngoan thủ lạt, nhưng đối với lão tổ chỉ có bốn chữ, kính yêu sùng bái. Cuộc đời này có duyên làm môn hạ của lão tổ, quả thật là chuyện may mắn cả đời này của đệ tử.

- Hừ, vỗ mông ngựa. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Tuy Vạn Quỷ lão tổ khinh thường hừ một tiếng, nhưng trong lòng rất thoải mái, vỗ mông ngựa mỗi người đều thích nghe. Thực tế Lôi Động nói đúng nghĩa sâu rồi, tuy đúng là vỗ mông ngựa, nhưng không phải không thừa nhận, hắn nói ra chính là lời từ đáy lòng.

Với nhãn lực của lão tổ, lại có thể không nhìn ra sao? Càng huống hồ, lão tổ tự nhận đối với Lôi Động cũng vô cùng tốt. Lôi Động nói lời này không quá lời.

- Đệ tử có thể thề với trời, đệ tử nói chuyện với lão tổ, mỗi câu mỗi chữ là lời từ trong đáy lòng. Nếu như giả bộ, sẽ bị vạn quỷ phệ hồn mà chết.

Lôi Động nghiêm trang thề thốt, không có chút chướng ngại tâm lý nào. Cũng không phải bởi vì hắn là kẻ xuyên việt, không tin lời thề. Mà là, đối với lão tổ, hắn sùng bái từ tim phổi. Không thể không thừa nhận, lão tổ khí độ cùng bảo vệ, hắn cảm nhận rất sâu. Nhất là lần trước đối mặt với uy áp của Quỷ Sát, đột nhiên lão tổ hiện ra trước người của hắn, bóng lưng trầm trọng như núi, càng bành trướng trong lòng của hắn.

Huống chi, hắn bái nhập môn hạ lão tổ, đã là sự thật. Nếu phản bội sư môn, không phải là tự tìm đường chết sao, còn liên lụy tới phụ mẫu đời này của hắn. Âm Sát Tông, thủ đoạn với người phản bội, nghĩ lại không rét mà lạnh run. Bởi vậy, cuộc sống giống như bị cưỡng hiếp, không cách nào phản kháng thì có thể hưởng thụ.

Hắn ôm tâm tính của kẻ xuyên việt, đối với loại nhân vật cường thế như Vạn Quỷ lão tổ trong lòng có mâu thuẫn và không thuận. Không bằng thành tâm thành ý kính sợ lão tổ, hắn đã xem vị trưởng bối này là chỗ dựa, dùng thân phận tiểu bối đệ tử mà phụng dưỡng hắn. Kể từ đó, mình ở trong tông phái dễ lăn lộn một chút, càng có thể hưởng bóng mát từ cây đại thụ che trời này, một ngày kia cũng có thể thành tựu Kim Đan đại đạo.

Đương nhiên, nếu đã quyết tâm dựa hơi lão tổ, ba tâm lưỡng ý nhất định là không được. Tâm không thành, với lão yêu quái sống nhiều năm như Vạn Quỷ lão tổ, sao có thể nhìn không ra? Mục đích của Lôi Động rất đơn giản, muốn sống sót trên thế giới đặc sắc này, sau đó bò lên cao, bò càng cao càng tốt.

Nhưng tư chất của hắn bình thường, nếu không thể dựa vào việc giảo quyệt và chiến đấu với kẻ khác để cướp đoạt tài nguyên, tuyệt đối không có khả năng tu thành Kim Đan.

Đọc truyện chữ Full