DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Ma Đầu
Chương 76: Nguy cơ không còn cảm giác lái (thượng)


Nhưng mà cái lá chắn linh vụ đồng dạng cũng là thượng phẩm pháp khí như trước.

Được Lôi Động điều khiển thì không ngừng chắn ở trước mặt của thanh phi kiếm tràn ngập hỏa diễm kia. Giống như là chỉ khi nào thanh phi kiếm tràn ngập hỏa diễm kia phá vỡ được nó xong thì mới có thể làm bị thương chủ nhân của nó vậy.

Mà Ngô Thiên Thu bên kia dường như cũng giống như vậy. Hai con quỷ tốt đã đạt tới đỉnh cấp sáu đang dùng trường đao và cung tên không ngừng tấn công hắn. Mà Ngô Thiên Thu có thể trốn thì liền trốn, không trốn được thì tự nhiên là có cái lá chắn thượng phẩm ngăn cản cho hắn. Dù sao thì lực phòng ngự của cái lá chắn thượng phẩm cũng cực kỳ kinh người. Hai con quỷ tốt muốn phá vỡ cũng không phải là chuyện tình một hai gì cả.

Mà Ngô Thiên Thu đã không còn dư thừa thần niệm và tâm tư để tiến hành điều khiển con thú hồn kia. Chỉ có thể ra mệnh lệnh cho nó tấn công Lôi Động mà thôi. Nhưng mà mỗi lần con mãnh hổ kia chuẩn bị đánh tới Lôi Động thì lại bị con Ám Ảnh quỷ kia chọc giận, ngược lại sẽ đem mục tiêu công kích đặt ở trên người của Ám Ảnh quỷ.

Quả nhiên đúng như lời người nam tử thanh niên kia nói. Linh trí của thú hồn xa xa không thể linh động so với quỷ bộc được. Theo ý nào đó mà nói, hồn thú cũng chỉ có thể dựa theo một tia bản năng của yêu thú mà hành động thôi.

Lôi Động cũng suy nghĩ thật kỹ. Ngô Thiên Thu này dám cam đảm tới khiêu chiến quyết đấu sinh tử đối với chính mình, tất nhiên sẽ không chỉ có những thủ đoạn này. Tuy rằng vẻ ngoài thì vẫn thoải mái, nhưng mà trong lòng cực kỳ cẩn thận. Đồng dạng lại thi triển Quỷ Ảnh Độn, khiến cho thân mình trở nên mông lung và mơ hồ. Cố sức tránh né phi kiếm công kích chứ không hoàn toàn dựa vào sự phòng ngự của cái lá chắn bằng linh vụ. Có thêm Đăng Vân Ngoa phụ trợ, thi triển Quỷ Ảnh Độn lại càng mau lẹ hơn.

Cùng lúc đó, hắn giơ cánh tay lên, Một thanh phi kiếm màu xanh lục khiến cho linh hồn người ta run rẩy xuất hiện ở trong không khí. Hướng về phía Ngô Thiên Thu mà tấn công tới.

- U Hỏa Kiếm, lại là thượng phẩm pháp khí?

Tên nam tử thanh niên kia không nhịn được mà rên rỉ. Những thứ xuất hiện lần này đều là những mặt hàng biến thái. Tất cả mọi người đều là Luyện khí kỳ tầng thứ sáu, dựa vào cái gì mà đồ dùng của bọn họ đều là thượng phẩm. Mà chính mình lăn lộn mười bảy mười tám năm chẳng qua cũng chỉ có hai món trung phẩm pháp khí mà thôi. Nhưng mà thật ra kiến thức của hắn cũng là bất phàm, vừa liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tốt xấu của pháp khí.

Đương nhiên Ngô Thiên Thu có lá chắn thượng phẩm hộ thân, ngay cả thanh U Hỏa Kiếm kia cũng không thể chém giết được hắn. Nhưng mà thanh U Hỏa Kiếm kia vừa mới chém ra một nhát đã khiến cho cái lá chắn của hắn nứt một vết dài. Cái này cũng dọa cho Ngô Thiên Thu nhảy dựng lên, sắc mặt cực kỳ khó khăn nhìn lại. Vốn là hắn muốn bắt nạt Lôi Động một chút, nghĩ là dù sao thì hắn cũng chỉ có một món thượng phẩm pháp khí và hai con quỷ tốt mà thôi. Bởi vì dù sao thì trong kỳ tỷ thí một năm trước, Lôi Động cũng chỉ sử dụng mấy món trung phẩm pháp khí mà thôi. Ngay cả một món thượng phẩm cũng không có.

Nhưng bây giờ Ngô Thiên Thu đã biết, chỉ sợ là hắn đã đá phải một khối thiết bản cực dày rồi.

Lôi Động chẳng những có được ba con quỷ tốt không kém, lại còn có một thân thượng phẩm pháp khí không kém chút nào. Khi chân khí bị tiêu hao trong quá trình đấu pháp với người ta, sắc mặt Ngô Thiên Thu vô cùng khó coi. Liên tục đánh ra chiêu Quỷ Sát Chưởng, sinh sinh đánh lui con quỷ khát máu, gặm một hạt giá trị mấy chục linh thạch là Quy Nguyên Đan để bổ sung chân khí.

Bởi vì tu vi của hắn không kém Lôi Động chút nào, cho nên sắc mặt của hắn lúc này vô cùng bình thường, bộ dáng khí cơ tràn đầy, Lôi Động trong một năm đã suy nghĩ về hiệu quả của Tiểu Âm Sát có trong vách tường. Hắn vận dụng mỗi tia nguyên khí, đều cực kỳ keo kiệt, chú ý là vừa đúng. Đấu đến lúc này, Ngô Thiên thu chân khí sắp khô kiệt lại, mà Lôi Động thì còn thừa lại ba thành.

Làm cho Ngô Thiên Thu phiền muộn nhất là, con thú hồn Mãnh Hổ kia có hi vọng được hắn ký thác rất lớn, cũng đang bị một con quỷ tốt cấp sáu đang đùa giỡn điên đảo trời đất, đây là tiêu hao phẩm giá cao tới ba trăm linh a.

Thời điểm hắn phiền muộn nhất, Lôi Động cũng vì sự cường hãn của Ngô Thiên Thu mà cảm thấy giật mình. Thượng phẩm pháp khí, cộng thêm mua đủ tiêu hao phẩm, loại đối thủ này cực kỳ khó chơi. Mà quỷ tốt của chính mình, cũng bộc lộ ra nhược điểm chưa đủ lực sát thương trước mặt của Thượng phẩm pháp thuẫn. Đơn giản mà nói, sức chiến đấu của một con quỷ tốt cấp sáu, cơ hồ đồng đẳng với một gã tu sĩ Luyện khí tầng sáu bình thường. Nhưng mà, đối với một tu sĩ đồng cấp được trang bị đầy đủ, lại lộ ra vẻ yếu thế.

Nhưng cũng may Lôi Động cảm thấy tiêu diệt Ngô Thiên Thu cũng không phải vấn đề quá lớn, nhất là triệu hoán thú hồn ra, theo thời gian trôi qua cùng không ngừng tiêu hao, thân thể đã càng ngày càng trong suốt, chỉ biết tránh trái né phải, không còn bộ dáng khí phách như lúc ban đầu.

Chiến đấu, giống như đánh lâu dài. Nhưng mọi người lại biết, nếu Ngô Thiên Thu không xuất ra đòn gian trá gì đó, chỉ sợ sẽ thua rồi.

Thượng phẩm phi kiếm, pháp thuẫn của hai người, cũng vì giao kích liên tục nên bị thương chồng chất. Nhất là mặt thuẫn của Ngô Thiên Thu cái kia mặt pháp thuẫn, bởi vì thỉnh thoảng sẽ bị hai cái quỷ tốt đánh trúng, đã gần biên giới nổ tung.

Sắc mặt Ngô Thiên Thu càng lúc càng trắng bệch, lộ ra thần sắc khẩn cầu, nói:

- Lôi sư huynh, tiểu đệ cũng chỉ đùa giỡn ngươi thôi. Van cầu ngài tha cho ta một mạng a.

Động mặt không biểu tình hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên thân pháp luôn không nhanh không chậm đột nhiên bộc phát, thân hình ở trước mặt bao người, hóa thành một bóng dáng nhàn nhạt. Cùng lúc đó, một tiếng kêu gào chấn hồn đoạt phách của quỷ hồn vang lên, những quỷ tốt yên lặng hồi lâu cũng kêu lên. Chấn đắc Ngô Thiên Thu phập phồng không thôi, giống như bị đánh trúng Định Hồn Thuật, đứng chết lặng ở một chỗ.

U Minh Quỷ Trảo!

Một đạo u lục quang mang ngưng tụ trên tay phải của hắn, sau đó hóa thành một cái móng vuốt cực lớn âm trầm và sắc bén, trên cao nhìn xuống thì đó là một cái thú hồn Mãnh Hổ chuẩn bị vội vàng.

- NGAO ~

Mãnh Hổ bị nắm, tiếng gào thét này chỉ là bản năng còn sót lại của nó mà thôi, thời điểm này nó đã dầu cạn đèn tắt, đoán chừng nó không thể trốn tránh được U Minh Quỷ Trảo đang đánh tới. Nhưng cùng lúc đó, ba con quỷ tốt bất thình lình vây nó vào giữa, dùng tất cả vốn liếng, dốc sức liều mạng công kích vào thú hồn này.

Thời gian hai tức ngắn ngủi (hai hô hấp), thú hồn bạo liệt, năng lượng linh hồn bị xé nát tản ra bốn phía. Ba con quỷ tốt tung tăng như chim sẻ, kêu xèo xèo, hóa thành từng đoàn từng đoàn khói đen, thôn phệ hấp thu lực lượng tinh thuần kia.

Đọc truyện chữ Full