DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Y
Chương 550: Đại điển long trọng (thượng)

Ngày thứ hai là thời điểm mấu chốt cho việc thành đan, bốn người Linh Dược Lão Tổn cực kỳ chăm chú, toàn lực thôi động nguyên hỏa.

Lúc này Lâm Khiếu Đường cũng không còn được dễ dàng như trước, toàn lực hấp thụ các loại tạp chất trong quá trình thành đan phát tán ra.

Bốn người Linh Dược Lão Tổ là người nắm phần việc chủ đạo, kết hợp với Lâm Khiếu Đường nên tạp chất bên trong Thiên Thọ Đan đâng không ngừng giảm thiểu.

- Lâm đ*o hữu, chính là lúc này!

Linh Dược Lão Tổ khẽ quát một tiếng.

Nhãn thần Lâm Khiếu Đường lập tức ngưng trọng, tử độc nguyên linh trong cơ thể thanh minh một tiếng, rất nhiều độc nguyên trong lô đỉnh bị hút ra ngoài một cách điên cuồng, tất cả đều bị độc nguyên linh dung hợp.

Oanh!

Một tiếng nổ từ bên trong lô đỉnh truyền ra, bên trong phát sinh một trận bạo tạc kịch liệt.

Bạc tạc như vậy cũng không thể gây tổn thương tới lô đỉnh. Điều này khiến Lâm Khiếu Đường và ba vị khách mời không khỏi giật mình, có thể thấy được lô đỉnh này không hề giống với các loại dị bảo bình thường khác.

Lực bạo tạc rất nhanh truyền ra ngoài, chặt đứt liên hệ của bốn người Linh Dược Lão Tổ và đan dược bên trong lô đỉnh, bốn người còn đồng thời bị đẩy lui ba bước.

Luyện chế Thiên Thọ Đan quả thực tiêu tốn nguyên liệu cũng như tinh lực không hề nhỏ.

Ngoại trừ Lâm Khiếu Đường, sắc mặt bốn người kia đều có chút tái nhợt, liên tục ba ngày vận nguyên lực, hơn nữa còn là toàn lực tới cực hạn, cho dù là ai cũng ăn không tiêu.

Linh Dược Lão Tổ uể oải mở lô đỉnh, nguyên bản sắc mặt vốn bình tĩnh nhất thời trầm xuống, tiếc nuối nói:

- Không thể thành đan, thất bại rồi!

Bốn người Lâm Khiếu Đường không khỏi thất vọng. Linh Dược Lão Tổ nói tiếp:

- Luyện đan thất bại đã nằm trong dự liệu của Văn mỗ, lần này đã làm phiền chư vị tương trợ. Mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt, tại thời điểm nguyên lực hồi phục mấy ngày sau là lúc lần thứ hai luyện đan, mọi phí dụng đều do Văn mỗ gánh chịu. Chư vị có thể tùy ý chọn một loại đan dược trong đan phòng sử dụng.

Bốn người Lâm Khiếu Đường tự nhiên không khách khí, trực tiếp chọn đan dược trong đan phòng rồi chuẩn bị ly khai, Linh Dược Lão Tổ lại ngăn bốn người lại nói:

- Văn mỗ biết chư vị lúc này nhất định rất mệt mỏi, nhưng còn một chuyện cần phải nói, lần luyện đan thứ hai sẽ diễn ra sau mười ngày nữa. Sáu ngày tới đây bản tông sẽ cử hành một lễ song tu đại điển long trọng, chư vị nếu có thể tham gia bản tông sẽ rất lấy làm vinh hạnh.

Trong lòng Lâm Khiếu Đường lập tức minh bạch, cuối cùng cũng hiểu vì sao Tạo Linh Tông lại bận bịu như vậy.

Thần sắc Hỏa Diễm Lão Tổ khẽ nhúc nhích, hỏi:

- Không biết là lễ song tu đại điển cho vị cao nhân nào của quý phái?

Linh Dược Lão Tổ thấp giọng trả lời:

- Lão tổ bản tông Tạo Linh Tử!

Ngoại trừ Lâm Khiếu Đường, ba người còn lại nhất thời đều hít một ngụm lương khí, thế nào cũng không nghĩ tới nhân vật số một của Tạo Linh Tông ngày nào dĩ nhiên vẫn còn sống, người này từ lúc ba trăm năm trước đã mai danh ẩn tích, toàn bộ Chu Võ Quốc cơ hồ đều đồn đại rằng người này đã ngã xuống.

Ngày đó Tạo Linh Tông dưới sự lãnh đạo của người này có thanh thế vô cùng lớn, thậm chí muốn cùng với Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn bình khởi ngang hàng, thậm chí có chiều hướng vươn lên dẫn đầu.

Thế nhưng Vũ Thái Đấu đột nhiên tìm đến Tạo Linh Tông khiêu chiến, trận chiến ấy đánh ba ngày ba đêm, kết quả Tạo Linh Tử thụ trọng thương trở về môn phái, từ đó về sau thanh thế Tạo Linh Tông liền dần chìm xuống, tin tức về Tạo Linh Tử cũng bị phong tỏa theo.

Tất cả mọi người đều cho rằng Tạo Linh Tử thụ thương quá nặng không thể qua khỏi, danh vọng Vũ Thái Đấu cũng từ khi đó đạt đến một tầm cao mới, trở thành đệ nhất nhân tại Chu Võ Quốc.

- Nguyên lai là lão tổ Tạo Linh Tử của quý phái, Điền mỗ nhất định sẽ tới chúc mừng!

Luyện Hỏa Chân Nhân vẻ mặt cung kính nói.

Hỏa Diễm Lão Tổ và Liên Hỏa Tiên Tử đều phụ họa theo, Lâm Khiếu Đường không muốn tham gia những chuyện tình kiểu này, mục đích chuyến đi của hắn chỉ có một đó là biết được toàn bộ quá trình luyện đan mà thôi.

Trải qua một lần luyện đan, Lâm Khiếu Đường đại khái đã biết được sơ bộ, càng ghi nhớ được một ít thủ đoạn thi pháp của Linh Dược Lão Tổ, ngày có dịp sẽ nghiên cứu cẩn thận.

Bất quá còn có mấy điểm then chốt Lâm Khiếu Đường còn chưa minh bạch, quan trọng nhất chính là thời điểm thành đan cuối cùng, Linh Dược Lão Tổ sẽ lấy đan như thế nào còn chưa biết rõ. Bước lấy đan cuối cùng cũng là công tác then chốt, ước chừng có bốn phần luyện đan thất bại đều ở trong giai đoạn này.

Tham gia luyện đan lần thứ hai là việc nhất định, Lâm Khiếu Đường cũng chỉ có thể phụ họa tùy theo tình hình lúc đó có thể tới trình diện.

Sau khi trở lại biệt viện, Lâm Khiếu Đường lập tức bố trí vài đạo kết trận, rồi tiến nhập trạng thái điều tức. Kỳ thực lần luyện đan này hắn tiêu hao ít nhất, so với bốn người Linh Dược Lão Tổ tự nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.

Thứ nhất nguyên lực của Lâm Khiếu Đường so với bốn người kia thâm hậu hơn, thứ hai Lâm Khiếu Đường không cần duy trì vận chuyển nguyên lực liên tục, chỉ ở thời khắc tối hậu hấp thu độc nguyên là được.

Bất quá Lâm Khiếu Đường cũng phải hấp thu dung hợp bộ phận độc nguyên đó trở thành một phần nguyên lực, hoàn toàn bị độc linh tiêu hóa.

Thời gian năm ngày như thoáng qua, hiện tại tu vi Lâm Khiếu Đường thâm hậu, tâm pháp vận dụng càng thuần thục, tuy rằng hấp thu một lượng độc nguyên khổng lồ, thế nhưng thời gian năm ngày cũng đủ tiêu hóa dung hợp gần như toàn bộ, chỉ còn lại một chút bị đẩy ra bên ngoài cơ thể, lưu lại bên trong một khỏa hỏa châu.

Những năm gần đây, cứ sau mỗi lần hấp thụ tiêu hóa độc nguyên, còn lại những phần khó dung hợp cần phải tốn nhiều thời gian, Lâm Khiếu Đường thường đưa ra ngoài cơ thể dung nhập vào bên trong khỏa hỏa châu này.

Khỏa hỏa châu này nguyên bản là màu đỏ hồng hiện đã chuyển biến thành màu tím, hơn nữa bên trên hạt châu còn hiện lên những sóng văn uốn lượn rất rõ ràng, mỗi lần tăng thêm một cái biểu thị rõ độc nguyên bên trong hỏa châu này lại tăng thêm một phần.

Hiện tại hỏa châu đã có mười tám sóng văn, có thể phóng ra mười tám lượt công kích độc lực. Đây cũng tính là một kiện pháp bảo thuần tính công kích, nhưng bởi không rõ cách sử dụng nên Lâm Khiếu Đường vẫn không dùng qua, hơn nữa ngày trước uy lực của hạt châu này cũng không được tốt nên cũng không hữu dụng cho lắm.

Thế nhưng hiện tại bên trong hạt châu này ẩn chứa độc tính coi như Lâm Khiếu Đường cũng cảm nhận được một tia áp bách, bởi vậy mới gọi hạt châu này là Độc Long Châu, nghĩa là ngay cả chân long cũng có thể độc chết.

Từ lâu Lâm Khiếu Đường cảm ứng được rất nhiều cỗ khí nguyên cường đại từ bốn phương tám hướng tập trung về Tạo Linh Tông, tất cả đều là tu luyện giả các phái thuộc Chu Võ Quốc, thanh thế cực kỳ lớn, bất quá trong đó khí nguyên Lâm Khiếu Đường quen thuộc lại không có mấy người, trừ Linh Dược Lão Tổ, còn lại bốn người từng đại chiến với mình vẫn chưa thấy ai xuất hiện.

Thế nhưng ba người vợ chồng Thiên Du, Vũ Thái Đấu đã thấy xuất hiện, còn có hai cỗ khí nguyên khác tương xứng với ba người này cũng tới, nghĩ đến hẳn là Bất Chu Song Tử Tinh của Bất Chu Sơn.

Trước đây Lâm Khiếu Đường cũng nghe Dương Thiên nói qua, Thái Vũ Môn và Tạo Linh Tông có phần không hợp, hơn nữa Vũ Thái Đấu và vị lão tổ Tạo Linh Tử của Tạo Linh Tông lần này tổ chức song tu đại điển cũng có phần khúc mắc, hai người tại mấy trăm năm trước từng so đấu qua, cuối cùng Tạo Linh Tử thụ thương mới kết thúc.

Đã có thù hận, Lâm Khiếu Đường cũng không rõ Vũ Thái Đấu vì sao còn muốn tới đây chúc mừng, tu luyện giả trong lúc tồn tại thù hận thông thường sẽ không giải trừ dễ dàng như vậy được.

Bất quá việc này hiển nhiên không có can hệ gì tới Lâm Khiếu Đường, tham dự lễ song tu đại điển của Tạo Linh Tử lần này cũng chỉ là ghé qua mà thôi, mục đích chính vẫn là lần luyện đan năm ngày sau.

Lâm Khiếu Đường vừa đến trước đại điện Tạo Linh Tông liền tùy tiện tìm một góc trống ngồi xuống, lặng lẽ quan sát tu luyện giả bốn phía lui tới.

Toàn bộ phần sân rộng phía trước Tạo Linh đại điện bầy kín tiệc rượu, trên mỗi bàn đặt các loại chu quả, linh hoa tửu và một ít thịt yêu thú có tác dụng bổ sung nguyên khí. Những thứ này đều ví như thuốc bổ đối với đám người tu luyện giả vậy.

Tu luyện giả tuy rằng không cần ăn uống, thế nhưng khi muốn vẫn có thể ăn uống bình thường.

Bên ngoài đại điện sắp xếp rất nhiều chỗ ngồi, bên trong thì tương đối chú trọng một chút, chỉ có khoảng hơn ba chục chỗ ngồi, chia làm hai hàng hai bên, mỗi bên mười tám chỗ, nơi trung tâm có một ghế đôi, tự nhiên là dành cho Tạo Linh Tử và vị bạn lữ song tu của hắn.

Nơi sân bày biện xác thực cực kỳ hoành tráng, thậm chí có chút phô trương lãng phí, chí ít trong mắt Lâm Khiếu Đường xem ra là như vậy.

Đọc truyện chữ Full