-Đại nhân, xin mời đi bên này.
Sau khi chuyển bại thành thắng, Dương Lăng được tinh linh bộ lạc nhiệt tình hoan nghênh, được mời đến ngồi trong một toà mộc ốc màu xanh . Sàn mộc ốc rất bằng phẳng, thoạt nhìn trông giống như bạch ngọc của Đại Lý, phủ kín cả đường, nhưng khi đi lên lại không có chút thanh âm nào vang lên.
-Đại nhân, xin mời thưởng thức Lãng Mỗ tửu mà chúng ta chế từ Tử Lan, Hoàng Linh thảo cùng thần lộ.
Sau khi dâng một chén Lãng Mỗ tửu màu xanh biếc cho Dương Lăng, mỹ nữ tóc dài xinh đẹp Tác Phỉ Á lui về, ngồi xuống bên cạnh tinh linh trưởng lão, trong không khí còn lưu lại hương thơm nhàn nhạt động lòng người.
-Nghe khẩu âm, dường như đại nhân không phải người địa phương ?
-Trưởng lão, sau này gọi ta là Dương Lăng đi.
Vừa nói Dương Lăng vừa uống một ngụm Lãng Mỗ tửu màu xanh biếc, hắn liền cảm nhận một vị bạc hà thiên nhiên, rồi nói tiếp :
-Đúng vậy, quê ta ở một nơi rất xa, vừa rồi đi ngang qua nghe thấy có tiếng chém giết nên chạy lại đây.
Dương Lăng vừa nhấm nháp Lãng Mỗ tửu, vừa thầm đánh giá hoàn cảnh chung quanh. Ở đây, hắn chẳng quen địa hình lại không có người thân, nếu cùng với tinh linh tộc đã sinh sống trong rừng từ lâu tạo mối quan hệ tốt, nói không chừng sẽ có chỗ tốt không thể đoán trước
-Đội ngũ đi bắt nô đãi của loài người càng ngày càng càn rỡ, nhất là bọn bạo đồ đến đây hôm nay.
Vẻ mặt lão nhân trưởng lão của tinh linh tộc chợt ngưng trọng, bàn tay cầm chiếc pháp trượng cũng níu chặt lại xúc động nhưng vẫn nói tiếp :
-May là Dương Lăng đại nhân tới kịp thời, nếu không thật không thể nào tưởng tượng nổi.
-Chút việc nhỏ mà thôi, trưởng lão không cần khách khí như vậy. Nguồn truyện:
Dương Lăng trầm ngâm giây lát, sau đó vui mừng nói :
-Đối phương tổn thất rất lớn, có lẽ sẽ không có can đảm tiến đến gây hấn nữa, sau này cuộc sống của mọi người sẽ đỡ hơn nhiều.
-Không, cơn ác mộng chỉ mới vừa bắt đầu thôi. Tên đầu lĩnh vừa chạy thoát chính là quý tử của An Tạp gia tộc ở Duy Sâm trấn, lần này tổn thất lớn như vậy sợ rằng chúng sẽ rất nhanh quay lại báo thù với lượng lớn võ sĩ.
Giọng của vị trưởng lão chợt trầm xuống, nhớ tới thế lực khổng lồ của An Tạp gia tộc lão không khỏi lo lắng thầm. Mùa đông lạnh giá sắp đến nên không kịp đưa cả bộ lạc rời đi, không còn cách nào ngoài lưu lại vị triệu hồi sư thần bí trước mắt có lẽ là biện pháp tốt nhất.
Nghe giải thích của trưởng lão xong Dương Lăng cũng hiểu được đại khái tình huống. Thì ra, đây là Thái Luân đại lục cực kỳ rộng lớn, mà Đặc Lạp Tư sâm lâm kéo dà ngàn dặm chính là sâm lâm nguyên thủy lớn nhất trên Thái Luân đại lục.
Bởi vì tài nguyên phong phú, Đặc Lạp Tư rừng rậm hấp dẫn không ít loài ngừơi đến đây săn bắn và đốn củi, dần dần ở bên ngoài bìa rừng hình thành một toà thành trấn nhỏ có tên là Duy Sâm. An Tạp gia tộc là thế lực lớn nhất của trấn, nghe nói tổ tiên là một tên hải tặc độc ác, đời sau ở Duy Sâm trấn lập căn cứ, sinh sống bằng cách bóc lột trấn dân và buôn bán nô đãi, tiếng xấu lan xa.
Sau mấy phút trầm ngâm, tinh linh trưởng lão thành khẩn nói :
-Không biết Dương đại nhân có thể lưu ở bộ lạc chúng tôi một thời gian được không?
-Rất xin lỗi, tại hạ đã cùng một vị bằng hữu hẹn sẽ gặp nhau mấy ngày sau rồi.
Dù đúng hợp ý hắn, nhưng Dương Lăng vẫn ra vẻ chần chờ :
-Hơn nữa, đàn giác phong thú của ta còn rất yếu, đối phương nếu mạnh mẽ tấn công, sợ rằng cũng không thể giúp được gì
Sau khi hỉểu được ý tứ của vị trưởng lão, Dương Lăng quyết định lấy lui làm tiến, tranh thủ chiếm chút tiện nghi . Tuy nhiên, nếu Y Thước Á mang đến đại lượng sư thứu cùng võ sĩ để trả thù thì phiền toái không nhỏ. Đại lục này quả là cổ quái và kỳ lạ, một cái hoả cầu thuật đã có thể đốt hơn mười con giác phong thú thành tro bụi, nếu đối phương mang đến nhiều ma pháp sư lợi hại thì trong khoảng thời gian ngắn nói không chừng còn không có đường chạy trốn.
-Dương Lăng, tất cả đây đều là ma thú được triệu hồi sao ?
Sau một lúc chần chờ quan sát đàn giác phong thú ở bên cạnh Dương Lăng, tinh linh trưởng lão cắn răng lấy từ trong ngực ra một cái bình nhỏ rồi nói tiếp :
-Đây là chỗ táng mạng tuyền thủy còn lại của bộ lạc chúng ta, nó có thể thúc đẩy sự tiến hoá của ma thú. Dù không phải là cả đàn mà chỉ cần một bộ phận tiến hoá nhị cấp thì thực lực của ngài cũng phi thường mạnh.
Vì sự an toàn của tộc nhân, tinh linh trưởng lão phải mang bảo bối ra, đồng thời lão vẫn suy tư không rõ tại sao Dương Lăng có thể triệu hồi nhiều giác phong thú như vậy. Triệu hồi sư bình thường chỉ có thể triệu hồi một đến hai ma thú, nhưng người trước mặt lão lại trực tiếp có thể triệu hồi rất nhiều.
Thấy vẻ trịnh trọng của tinh linh trưởng lão, Dương Lăng biết đây là bảo bối không thể có nhiều liền không chút khách khí nhận lấy :
-Tại hạ không phải là triệu hồi sư, mà là bọn giác phong thú này đã ở cùng ta từ nhỏ rồi.
-Ồ, hóa ra là vậy.
Thấy Dương Lăng không muốn nói tinh linh trưởng lão cũng không hỏi tiếp mà chuyển sang chỉ cho Dương Lăng cách sử dụng táng mạng tuyền thủy trân quý.
Sau khi ngồi xếp bằng trên mặt đất, Dương Lăng chọn ra 100 con giác phong thú hung hãn nhất, mỗi con cho nuốt vào một giọt táng mạng tuyền thủy, số còn lại tự hắn uống hết. Rất nhanh, những con giác phong thú đã to lên bằng nắm tay, trên thân chúng hiện ra từng đạo phù văn thần bí rồi nhanh chóng biến mất.
Cùng lúc đó, Dương Lăng cảm giác ấn ký hình tháp tại mi tâm sinh ra một cỗ noãn lưu chậm rãi vận chuyển theo một quỹ tích huyền ảo trong cơ thể, vu lực càng ngày càng mạnh mẽ, rõ rệt.
-Thượng cổ triệu hồi sư ?
Tinh linh trưởng lão hưng phấn nhìn chằm chằm vào Dương Lăng.
-Một lần có thể thu hồi một trăm ma thú, đừng nói triệu hồi sư bình thường mà đến ngay cả đại triệu hồi sư cũng không có năng lực này.
Tinh linh trưởng lão kích động không thôi, căn cứ điển tịch ghi lại, thượng cổ triệu hồi sư tinh thần lực cực kỳ khổng lồ, có thể triệu hồi lượng lớn ma thú tác chiến. Dương Lăng hiện tại chỉ có giác phong thú là ma thú cấp thấp, nhưng việc triệu hồi số lượng khổng lồ ma thú đã chứng minh tiềm lực không thể đoán trước của hắn.
Có thượng cổ triệu hồi sư Dương Lăng trợ giúp, trưởng lão tin tưởng dù Y Thước Á có đưa đến lượng lớn sư thứu võ sĩ cũng không thể qua được cửa ải khó khăn này.
Nhìn thấy vẻ kích động của tinh linh trưởng lão Dương Lăng chỉ cười cười, hắn không thừa nhận cũng không phủ nhận. Nếu nói thật rằng hắn đến từ một tinh cầu khác không biết chừng sẽ bị trưởng lão nghĩ hắn là người điên. Nếu lão cho rằng hắn là cái gì thượng cổ triệu hồi sư đó thì cứ để lão hiểu lầm, biết đâu có thể có chút lợi ích từ cái danh hiệu đó không chừng.
Bình tâm tĩnh khí, Dương Lăng ý niệm vừa động, niết một thủ ấn liền khiến trăm con giác phong thú mới tiến hoá xuất hiện trước mặt mọi người, chúng giương nanh múa vuốt, sát khí đằng đằng, tựa như cứ ở trong Vu tháp thần bí một lúc thì giác phong thú lại lớn hơn một chút.
Độc thứ dị năng?
Rất nhanh, Dương Lăng phát hiện ra giác phong thú sau khi tiến hoá có thêm một khả năng - độc thứ công kích. Sau khi tiến hoá thành nhị cấp , trong một ngày giác phong thú có thể bắn ra ba cái đuôi kịch độc nhanh như chớp. Trúng phải nhẹ cả người bất động, nặng thì lập tức hôn mê, cực kỳ lợi hại.
Mong mọi người cùng chào mừng dịch giả mới vuhanduong của chúng ta. Xin gửi lời tri ân sâu sắc tới lão.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ma Thú Lãnh Chúa
Chương 6: Tiến giai
Chương 6: Tiến giai