DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Hoàng
Chương 92: Tinh hoa của trứng Loa Loan

Sơ Tuyết giật mình mà khóe môi Tông Thủ nhẹ nhếch lên:

- Không cần đoán, đây là trứng Lôi Loan! Bất quá đã qua hơn vạn năm sớm không còn sinh cơ, cho dù mang tới Vạn Linh Trường Sinh Ngọc cũng không có khả năng nở trứng.

- Thật sự là trứng Lôi Loan sao?

Sơ Tuyết hít một hơi lãnh khí, đồng tử cũng trợn lên tới cực hạn, Hoang Cổ Lôi Loan là một trong thần thú, cho dù chỉ cần hậu duệ lôi ưng kế thừa một phần mười huyết mạch hôm nay cũng là ác điểu có tiếng, hung uy hiển hách. Chính là hộ giá mà Linh Sư tha thiết ước mơ.

Mà giờ khắc này thần thú chi noãn vẫn sống sờ sờ bày ở trước mặt nàng. Mặc dù biết được là không cách nào ấp trứng nhưng vẫn khiến cho nàng vô cùng khiếp sợ.

Tông Thủ đồng dạng cũng kích động không thôi, đời sau hắn thường thấy các loại linh, khách quan mà nói trứng Lôi Loan mặc dù cũng trân quý, kỳ thật cũng bình thường.

Chỉ là gặp trong trong trò chơi Thần Hoàng mà chưa thấy trong hiện thực.

Ánh mắt hắn nóng bỏng nhìn quả trứng khổng lồ màu tím, trong lòng Tông Thủ âm thầm cảm khái, Hoang Cổ Lôi Loan che dấu hậu đại của chính mình đúng là cẩn thận.

Giấu ở nơi đây, cho dù là Linh Sư - Viết Du Cảnh, nếu không chú ý cũng rất khó phát giác.

Nếu không phải là dị tộc cường giả vẫn lạc ở chỗ này thì trứng của Lôi Loan lẽ ra đã phá trứng từ 3000 năm trước.

Đây là do nó không thể xuất thế, mình có lấy cũng không thẹn.

Từ trong tay áo lại lấy ra một chai thuốc, lúc này Tông Thủ không trực tiếp bôi lên. Mà là trước bỏ đi áo ngoài, dùng một phù đao lá liễu rạch một vết thương dài hẹp trên người, không thể với tới sau lưng thì trực tiếp giao cho Tiểu Kim dùng tâm niệm điều khiển rạch tiếp sâu nửa lu, một tia huyết dịch uốn lượn trên người hắn.

Vết máu ẩn ẩn cùng kinh mạch trong cơ thể đối ứng, có điều Sơ Tuyết nhìn thấy thì mặt không có chút máu, muốn mở miệng ngăn cản nhưng nàng lại biết Tông Thủ giờ phút này rõ ràng khắc một phù trận trên người mình, nếu quấy rầy sẽ hại Thiếu chủ nhà mình.

Trọn vẹn dùng nửa canh giờ, mới ẩn ẩn hiện ra hình dáng của vết máu dài hẹp. Chỉ thấy ngực bụng tứ chi Tông Thủ có hình dáng của bốn con Lôi Loan. Mỏ của chúng hội tụ ở khí hải của Tông Thủ, quấn quanh người hắn là vô số linh phù thật nhỏ cùng chi nhánh của phù trận.

Trên trán cũng có một cái đồ án nho nhỏ như một con Lôi Loan đang giương cánh bay cao, phần đuôi kết nối cùng thân thể hình thành một chỉnh thể.

Chỗ mi tâm lưu lại một chỗ trống bằng ngón cái.

Khi tất cả phù văn vẽ xong toàn bộ, Tông Thủ dùng nước ở suối nước nóng rửa ráy sạch sẽ vết máu trên người. Lúc này mới lấy ra nước thuốc bôi lên trên vết thương.

Màu sắc tím đậm quanh thân Tông Thủ khiến hắn thêm một tầng khí chất quỷ dị, lại ra vài phần hoa lệ mỹ cảm.

Một lát sau, vết thương của hắn biến thành màu tím, mà năm đầu Lôi Loan trông rất sống động như muốn bay ra khỏi người hắn.

Thần sắc Tông Thủ cũng càng thêm trầm ngưng, trong trí nhớ của hắn, vật đó là do vị Linh Sư Viết Du Cảnh dùng toàn bộ lực lượng của tông môn, cuối cùng mất nửa năm mới luyện chế trứng Lôi Loan thành đan cho đệ tử phục dụng.

Hắn giờ phút này tuyệt không khả năng điều kiện bực này. Duy nhất có thể dựa vào cũng chỉ có một môn Thôn Nguyên Thuật mà thôi!

- Tuyết Nhi hộ pháp cho ta! Nếu lần này không được thì nàng và Doãn thúc nhanh chóng ly khai Đông Lâm Vân Giới.

Phân phó xong, không đợi Sơ Tuyết kịp phản ứng, Tông Thủ đã đi đến trước quả trứng lớn, hơi do dự một lát, một ngón tay của Tông Thủ bỗng dưng điểm lên đỉnh của xác trứng.

Cảm giác như sờ vào tinh cương, vô cùng kiên cố, ẩn ẩn lại có một tia nhiệt khí và lôi điện tràn ra ngoài.

Bất quá khi Tông Thủ thúc dục Thôn Thiên Nguyên Hóa Đại Pháp tì trứng liền lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng mềm đi, trong thời gian mấy tức thì ngón tay đã đâm vào trong trứng.

Tiếp theo trong nháy mắt, một dòng điện màu tím cực lớn bỗng dưng dâng lên theo cánh tay Tông Thủ trùng kích trên xuống, tiếng "tư tư" phát ra, mặt ngoài da thịt của Tông Thủ truyền từng mùi khét nồng đậm.

Lập tức thân hình hắn sắp bị nổ thành từng mảnh nhưng mà khi nó thông qua thân hình hắn thì chui vào trong Lôi Loan phù trận.

Thân hình Tông Thủ run rẩy không chỉ toàn thân chết lặng, điện quang tím đậm quấn quanh quanh thân. Đầu ngón tay có từng đoàn từng đoàn tiên thiên nguyên lực tinh thuần cuồn cuộn như sông lớn mãnh liệt tràn vào mạch luân của hắn.

Thời gian dần qua, Tông Thủ đâm lao phải theo lao, Thôn Thiên Nguyên Hóa Đại Pháp giờ phút này không thể bỏ lỡ, chỉ đành mặc cho chúng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể.

Vết thương trên người hắn đang nhanh chóng khép lại, lôi điện màu tím đi qua đồng dạng cũng hấp tất cả tinh hoa của trứng Lôi Loan vào cơ thể.

Sơ Tuyết thấy thế mà trong lòng run sợ, tuy là lôi quang màu tím lúc ban đầu đã giảm đi nhưng vết máu lại dữ tợn không ngừng vặn vẹo như có đồ vật gì bên trong vặn vẹo giãy dụa.

Nàng vô ý thức rụt trở về không dám đụng chạm vào.

Giờ phút này Tông Thủ cả người cảm giác bị những khí lưu này tạo cảm giác muốn bành trướng phát nổ.

Cảm giác đau đớn kịch liệt từ lâu bị hắn xem nhẹ, chỉ toàn tâm thúc dục tiên thiên nguyên lực chạy qua các nơi ở Luân Mạch, chỉ cầu cho thân hình không bị nổ thành phấn vụn.

Tất cả huyệt vị ở tủy mạch bị cưỡng chế nhao nhao trướng ra, huyết luân cùng trí luân cũng không thể sống quá bao lâu. Hai mươi bốn chủ huyệt cùng với vô số huyệt vị chi nhánh đều bị cường hành căng ra.

Ở trong đó một bộ phận tiên thiên chi khí cũng thẩm thấu vào bên trong cốt cách cùng khí huyết tuỷ não hắn, khiến cho thể chất của hắn đang dần dần cải thiện, trúc cường căn cơ.

Mãi cho đến khi tạng phủ nhị luân mở ra mấy chục huyệt vị. Từ trong trứng truyền tới tiên thiên tinh nguyên mới rốt cục chậm lại.

Khí tức trong cơ thể hắn cuồng liệt chuyển thành ôn hòa do Tông Thủ dẫn dắt đến trầm tích các nơi của thân thể.

Tuy là thân thể bành trướng khó chịu tới cực điểm nhưng hắn vẫn vận liễm tức thuật, phối hợp Ngũ Loan Phù Trận bên ngoài thân đem từng đoàn từng đoàn tiên thiên chân nguyên phong ấn tại các nơi trong thân hình.

Mỗi một điểm tiên thiên chân nguyên đều trân quý vô cùng. Dù là hắn biết rõ chính mình giờ phút này cách tử vong vẻn vẹn chỉ một bước ngắn cũng không dám có một chút lãng phí.

Mà mấy ngày trước bắt đầu tu tập liễm tức thuật, cũng chính là vì giờ phút này, bảo tồn nguyên lực trong cơ thể mình tới trình độ lớn nhất.

Những vết thương trên người Tông Thủ khép lại khiến năm đầu Lôi Loan màu tím toàn bộ biến mất dưới lớp da thịt, tinh hoa Lôi Loan cáo xác trứng quán thâu cũng từng đoạn từng đoạn.

Chỉ là trong mắt Tông Thủ vẫn như cũ ẩn thấu một tia lệ mang, hắn biết nguy hiểm nhất, một bước chính thức mấu chốt nhất vào lúc này.

Ngay tại thời điểm quán thâu tiên thiên chân nguyên thời gian dần dần như có như không, ngón trỏ Tông Thủ như bị quán thông một khối không khí, chúng bỗng dưng cường hành xông vào thể nội.

Những nơi nó đi qua, tất cả mạch lạc đều nhao nhao căng nứt men theo cánh tay chạy từ trên xuống.

Đọc truyện chữ Full