DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Hoàng
Chương 82: Phong hành linh cốt (Thượng)

Tông Linh vốn muốn giục ngựa rời đi, nghe được lời ấy, thần tình lại lần nữa cương cứng, hung hăng trừng mắt nhìn qua đây.

Vừa vặn vào thời gian này, cửa thành Vân Thánh Thành kia bỗng nhiên mở rộng ra. Cũng là một đám kỵ sĩ chạy ra khỏi cửa thành, lại là tiên y nộ mã, khí thế càng lộ vẻ hùng tráng. Sáu người đi trước, không ngờ đều là thuần một đám Tiên Thiên Võ Sư, toàn thân trọng giáp, khí tức mạnh mẽ kia cũng không chút nào che lấp.

Một đường chạy nhanh đến trước mặt cỗ Phiên Vân Xa của Tông Thủ, đối phương mới dừng lại. Dẫn đầu một vị trung niên giáp sĩ ra khỏi hàng, cũng xuống ngựa sau đó thần tình cung kính hướng phía cửa sổ xe thi lễ:

- Bên trong xe có phải là Càn Thiên Sơn thế tử Tông Thủ đại nhân?

Tông Thủ cũng không cần suy nghĩ tỉ mỉ ra sao, đã biết chuyện này tất là do huynh đệ kết nghĩa Lôi Động kia của mình sắp xếp. Lập tức không chút nào ngoài ý muốn, nhàn nhạt gật đầu, nói một tiếng "đúng".

Trung niên giáp sĩ nghe vậy vui vẻ nói:

- Thành chủ mấy ngày trước đã có phân phó, nói là thế tử ngày hôm nay sẽ đi qua đây. Vân Thánh Thành ta nhất định phải tận lực khoản đãi, giống như thành chủ đại nhân. Thỉnh thế tử trước đi theo chúng ta vào thành....

Đang nói chợt dừng lại, ánh mắt người này lạnh lẽo nhìn quét xung quanh một cái, đặc biệt khi nhìn về phía Tông Linh kia lại ẩn hàm sát khí.

- Cẩn cáo chư vị, Kiền Thiên Sơn thế tử chính là quý khách của Vân Thánh Thành ta. Ai nếu dám có lòng bất trắc, chính là cùng với Vân Thánh Thành ta đối địch! Thành chủ có lời, giết không tha!

Đám kỵ sĩ, cũng không cần phân phó, đều đã giục ngựa tản ra hai bên. Che chở Phiên Vân Xa ở giữa, hướng chỗ cửa thành kia bước đi.

Sau đó vẻ mặt Tông Linh và Phùng Hiểu cũng lại một lần nữa ngơ ngác nhìn nhau, trong thần tình đều là âm tình bất định.

Chỉ cảm thấy Tông Thủ này là càng lúc càng nhìn không thấu, thế nào đang yên lành, lại cùng với Vân Thánh Thành có quan hệ?

Sau một khắc, rồi lại thấy Tông Thủ ló đầu ra, cùng với trung niên giáp sĩ nói vài câu. Người sau lập tức lạnh lùng nhìn lại:

- Ngươi chính là Tông Linh? Vân Thánh Thành không chào đón các ngươi, cũng không làm sinh ý với các ngươi, đều cút cho ta!

Khuôn mặt Tông Linh ẩn đằng sau tấm khăn che mặt, lập tức một mảnh xanh đen.

Thẳng đến khi vào trong thành, Tông Thủ mới biết Vân Thánh Thành thành chủ, lúc này cũng không ở trong thành. Bên trong thành người chủ sự lại là một người khác.

Bất quá những Võ Sư hộ vệ này lại vẫn như cũ là cực kỳ cung kính cẩn thận. Ngay cả mấy Tiên Thiên Võ Sư cũng không dám kiêu căng. Trực tiếp đem ba người, an bài ở lại một chỗ gần cạnh phủ thành chủ. Phụ cận thủ vệ sâm nghiêm, thậm chí còn có hai vị Tiên Thiên Võ Sư đóng ở nơi đây. Hiển nhiên cũng là biết được tình cảnh hôm nay của Tông Thủ.

Như thế chính hợp ý hắn, vừa vặn miễn đi bái kiến xã giao. Sau đó liên tục vài ngày đều trốn ở bên trong phòng của mình. Thỉnh thoảng có chuyện gì, cũng là dặn dò Doãn Dương và Sơ Tuyết đi làm, chính mình thì hoàn toàn không ra khỏi cửa.

Đầu tiên là vẽ một ít tập tranh ảnh tư liệu, để Doãn Dương tìm được trong thành này, duy nhất trú đóng có tám vị cao giai Linh Đoán Sư Binh Giáp Phô, lần thứ hai định chế năm mươi thanh phù đao, cùng với một ít linh kiện quái dị và đan lô dược thảo.

Lần này hắn muốn phù đao, đều có thể thuộc vào hàng thượng đẳng phù khí. Mặc dù tài liệu đầy đủ hết, có tám vị cao giai Linh Đoán Sư liên thủ, muốn rèn hoàn thành số lượng hàng này, chí ít cũng cần thời gian nửa tháng. Bất quá người sau lại chỉ cần thời gian mấy ngày đã có thể hoàn thành.

Lại liệt kê danh sách, mua một ít đan dược, một ít kim chúc và xương cốt tinh thú, dùng để cho Tiểu Kim ăn. Ngoại trừ cái đó ra, còn có hơn mười bản sách cổ tạp ký khiến kẻ khác kẻ khác dò tìm được ý nghĩa.

Sau đó dùng cả ngày tập luyện Đại Viết Minh Liệt Quyền, không có đan dược phụ trợ, Tông Thủ đã mua mấy bình Vân Kình Tinh Du bôi ở trên thân thể của mình.

Vân Kình mặc dù tên là Kình, lại có thể bay lượn trên không trung, có thể tự do tự tại, ở bên trong Đông Phương Vân Hải ngao du.

Hai cánh ngắn nhỏ, tốc độ bay lượn xa xa không bằng phi điểu. Thân hình lại cực kỳ khổng lồ, ở trong Vân Hải, ngoại trừ kình thuyền của Nhân Tộc ra hầu như không có bất cứ loại thiên địch nào.

Xương cốt của nó cực nhẹ, lại hết lần này tới lần khác vừa cứng tựa như bách luyện tinh cương, kiên cố không gì sánh được. Mà Vân Kình Tinh Du này chính là lấy chất dịch trong cốt tủy của nó, thêm vào một ít linh thảo, rang khô mà thành, đồng dạng là tối thượng đẳng bí dược đoán cốt. Dược hiệu sẽ không khiến người cảm thấy có tác dụng rất nhanh, lại hơn ở chỗ không có bất cứ tai họa ngầm gì lưu lại.

Mỗi lần đem dầu bôi khắp toàn thân, Tông Thủ đều cảm nhận được toàn thân nóng bức giống như lửa đốt. Nhưng mà mỗi khi hắn thừa cơ đánh ra một bộ Đại Viết Minh Liệt Quyền, lại chỉ cảm thấy thân thể sảng khoái, vui vẻ khó có thể diễn tả bằng lời.

Bất quá hiệu quả đoán cốt lại không rõ rệt cho lắm.

- Võ Tu nội luyện, luyện thai tức, luyện cốt tủy, luyện khí huyết, luyện ngũ tạng, luyện lục phủ, luyện da thịt. Duy chỉ luyện cốt và luyện da hai thứ này là gian nan nhất! Da mỏng khó có thể chịu lực, vì vậy rất khó rèn đúc, chỉ có thể mượn đan dược trợ giúp. Hoặc giả lấy hết công phu, khiến cho màng da có thể cứng cỏi. Mà luyện cốt này, cốt chất cứng rắn tinh mịn, mặc dù là dược vật chi lực, cũng khó xâm nhập. Linh Dược tầm thường cơ bản không thể....

Khổ luyện ba ngày đều là tiến triển rất ít. Tông Thủ mặc dù không nản lòng, nhưng cũng cũng lại tiến thêm một bước tâm tư.

Thật ra là hồn lực vẫn như cũ ngày ngày tăng trưởng, có Thôn Thiên Nguyên Hóa Đại Pháp và Thiên Kính Chiếu Hồn Thuật, hồn lực của hắn tăng trưởng cực nhanh.

Bất quá Tông Thủ lại vẫn không cảm thấy thỏa mãn.

- Mười lăm ngày sau, ta hẳn là có thể tấn cấp cảnh giới Định Hồn, mà luyện cốt này thì chí ít muốn công sức hai tháng, lại vẫn là quá chậm. Nếu muốn có năng lực tự bảo vệ mình, xem ra vẫn là phải dựa vào kiện đồ vật kia. Tốc thành mặc dù là có chút không thích hợp, lúc này cũng đã không quản được nhiều như vậy...

Vân Thánh Thành này cách địa phương kia đã gần trong gang tấc. Trong lòng Tông Thủ cũng là khát vọng không gì sánh được. Lại vẫn có thể trầm tĩnh tâm tư, vững chắc tiếp tục tập luyện quyền pháp, minh tưởng đoán hồn.

Lại cố ý từ trong trí nhớ, lật ra một môn Liễm Tức Thuật, phối hợp với Đạo Dẫn Thuật và Đại Viết Minh Liệt Quyền tu hành.

Môn công pháp này, cũng là người hậu thế sáng chế. Bình thường có thể đem khí tức toàn thân đều phong tỏa ở trong cơ thể, không đến mức không công lãng phí.

Lấy nội hô hấp dẫn đường, thôi động khí huyết, thối đoán cốt cách, xác thực có chút hiệu quả. Bất quá Tông Thủ sở dĩ tu tập Liễm Tức Thuật này lại càng nhiều là vì mấy ngày sau, đến lấy kiện đồ vật kia mà chuẩn bị, là một bước cực kỳ quan trọng.

Đọc truyện chữ Full