Tẩy trần đan không phải chuyện đùa, trong thời gian ngắn không thể luyện hóa hoàn toàn, sau khi dùng tẩy trần đan, Cổ Thương Khung lập tức tiến hành bế quan, không có thời gian hai tháng mơ tưởng hoàn toàn luyện hóa tẩy trần đan.
- Thần nhi, còn có thời gian một tháng chính là đại thọ thái thượng trưởng lão Liễu gia 80 tuổi, hai nhà Cổ, Vân sẽ đi chúc mừng, kỳ hạn 20 năm đã hết, trong lúc đại thọ sẽ diễn ra hội võ phân phối lợi ích hai mươi năm sau, do kết quả luận võ của các đệ tử đời thứ ba quyết định, ngày hôm đó con nhất định phải đi, con nhất định phải làm hết sức giúp Cổ gia được phân phối lợi ích cao hơn. Liễu Hóa Nguyên nhìn chằm chằm đối với quáng động Bắc Thai Sơn, lần này tam gia hội võ, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp đoạt lấy quáng động Bắc Thai Sơn.
Trước khi bế quan, Cổ Thương Khung bàn giao vài chuyện với Cổ Thần, lần này bế quan, chí ít phải mất thời gian hai tháng, Cổ Thương Khung không thể tham gia vào thọ yến thái thượng trưởng lão Liễu gia, chỉ có thể nói sớm cho Cổ Thần, để tránh lúc đó Cổ Thần ra ngoài, bỏ lỡ lần hội võ lần này.
Cổ Thần trong lần tỷ thí dòng tộc còn hơn con trưởng Cổ Thái của Cổ Thương Nhạc, đã trở thành người lợi hại nhất trong những đệ tử đời thứ ba, lợi ích của Cổ gia, toàn bổ phải nhờ vào Cổ Thần đi tranh thủ.
…
Tam gia hội võ hai mươi năm một lần?
Nếu chỉ còn thời gian một tháng, mấy ngày này Cổ Thần tạm thời không đi đâu, chờ ngày hội võ diễn ra, cho dù là tu luyện trong nhà không được thoải mái như tu luyện tại Đông Hoang, thế nhưng có linh đan và linh thạch số lượng lớn, tốc độ tu luyện của Cổ Thần cũng không kém hơn bao nhiêu so với tu luyện tại Đông Hoang.
Sau khi Cổ Thần bước vào Tiên Thiên cảnh, đám thiếu niên cùng tuổi đều tự giác không tới tìm hắn chơi bời, cũng chỉ có ba người Cổ Hằng, Cổ Lam, Cổ Thiền còn thường xuyên tới nhà tìm hắn nói chuyện vui đùa. Cổ Thần không ra ngoài, ba người thường thỉnh giáo tâm đắc tu luyện, Cổ Thần tự nhiên truyền thụ một chút.
Ba người đều có thiên tư rất tốt, được Cổ Thần chỉ giáo, trên con đường tu luyện tự nhiên ít phải đi vòng vào, tốc độ tu luyện đã đề cao không ít.
Trong thời gian một tháng, hai người Cổ Thương Nhạc và Liễu Hóa Nguyên đều có phiền muộn giống nhau, lần đầu tiên bọn họ cảm giác được thiếu niên Cổ Thần này đã không thể nhìn thấu được rồi. Liễu Thông và Cổ Thiên Tùng đuổi theo Cổ Thần, hôm nay Cổ Thần trở về, Liễu Thông và Cổ Thiên Tùng lại biến mất.
Điều này so với lần đầu tiên Liễu Kiệt, Liễu Khánh cùng với Cổ Thương Hải đuổi theo Cổ thần, kết quả giống nhau như đúc.
Hội võ ba nhà sắp bắt đầu, Liễu Hóa Nguyên và Cổ Thương Nhạc tạm thời dời trọng điểm trên người Cổ Thần xuống, đây chính là đại sự quan hệ tới tương lai gia tộc hai mươi năm sau, mặc kệ là Cổ gia, Vân gia hay Liễu gia cường đại nhất cũng không dám coi thường.
Thời gian một tháng chớp mắt trôi qua, trải qua thời gian một tháng tu luyện, chân khí Tiên Thiên của Cổ Thần so với một tháng trước đã hồn hậu hơn rất nhiều.
Ba gia tộc Cổ, Liễu, Vân tuy rằng ngầm đấu với nhau rất mạnh mẽ, nhưng biểu hiện bên ngoài lại rất gần gũi, ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc thủy, ở trong mắt người ngoài thoạt nhìn vô cùng đoàn kết.
Hai mươi mốt tháng tư, Thái thượng trưởng lão Liễu Tinh Ngân đại thọ 80, đây chính là đại sự của toàn bộ thành Nhạc Thủy, thời điểm cách hai mươi mốt tháng tư còn ba ngày, Liễu gia đưa thiếp mời tới hai nhà Cổ, Vân.
Liễu Tinh Nhân này chính là một nhân vật khó lường, có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bảy, là tộc trưởng đời trước của Liễu Hóa Nguyên, từ lúc 39 tuổi đã yên vị trên vị trí tộc trưởng Liễu gia, thẳng cho tới khi 70 tuổi mới rời khỏi cương vị tộc trưởng, trở thành thái thượng trưởng lão Liễu gia.
Cho dù là tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên trước mặt Liễu Tinh Nhân cũng phải khách khí, không dám làm càn.
Ba nhà Cổ, Vân, Liễu đều có di huấn, tộc trưởng tới tuổi 70 phải rời khỏi cương vị tộc trưởng, năm nay Cổ Hiền đã đạt tới tuổi 70, vì vậy cuối năm nay không chỉ có đệ tử đời thứ ba tỷ thí với nhau mà còn có đệ tử đời thứ hai tỉ thí tranh giành chức vị tộc trưởng.
Ba đại gia tộc có di huấn này chính là vì muốn ngăn chặn kết quả một người chung thân ngồi vị trí tộc trưởng, kết quả tuổi 70 đã qua, thân thể khỏe mạnh thì còn tốt, nếu như thân thể có bệnh, kéo dài nửa cái mạng, rồi lại không muốn buông tha quyền tộc trưởng, điều này đối với sự phát triển của gia tộc sau này tuyệt đối trăm hại mà không có một lợi.
Cổ gia nhận được thiếp mời của Liễu gia, rất nhanh liền định ra được danh sách chúc mừng Liễu gia, tộc trưởng Cổ Hiền, đại trưởng lão Cổ Minh, trong đệ tử đời thứ hai có Cổ Thương Nhạc, Cổ Thương Thu, đệ tử đời thứ ba có Cổ Thần, Cổ Thái, Cổ Hành, Cổ Côn…
Cách hai mươi năm một lần hội võ ba nhà, các vị tổ tiên đã sớm lập quy củ, đều do đệ tử đời thứ ba tiến hành tỉ thí, đây là kết quả trải qua vô số năm giáo huấn mới có, tuy rằng đệ tử đời thứ ba chính là đoàn thể yếu nhất trong gia tộc, để chọn họ quyết định lợi ích gia tộc, thoạt nhìn rất sai lầm, trên thực tế làm như vậy mới có thể khiến cuộc tranh đấu giảm bớt chảy máu không nên có.
Ba đại gia tộc thành Nhạc Thủy, nguyên bản thực lực không hơn kém nhiều, tại mấy trăm năm trước, ba đại gia tộc từng có tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, thực lực mỗi một gia tộc đều vô cùng cường đại, đều muốn trở thành chủ tể thành Nhạc Thủy, triển khai tranh đấu dài tới trăm năm.
Kết quả, ba đại gia tộc đều tổn thất thảm trọng, cũng không ai có thể nuốt được toàn bộ thành Nhạc Thủy, chiến đấu giữa các đệ tử đời thứ nhất và đời thứ hai, người bên ngoài căn bản không có khả năng nhúng tay, vừa động thủ chính là người chết ta sống, một phương có người chết lại muốn báo thù, cứ như vậy, tam đại gia tộc liên tục đời thứ tư, đời thứ năm đều trong chiến đấu kịch liệt vượt qua.
Trôi qua hơn một trăm năm dài, số lượng cao thủ Tiên Thiên chết trong tay ba đại gia tộc không hề nhỏ, thực lực càng lúc càng thấp, suýt chút nữa bị tu sĩ nơi khác một lưới bắt hết, ba đại gia tộc mới ý thức được, cứ đánh tiếp như vậy, tất cả đều đi theo hướng diệt vong.
Vì vậy, tổ tiên ba đại gia tộc mới định ra quy củ, cứ cách hai mươi năm, do các đệ tử đời thứ ba chiến đấu với nhau, do kết quả chiến đấu của bọn họ định ra phân phối lợi ích giữa các gia tộc, xuất hiện tình huống nguy hiểm, đệ tử đời thứ nhất và đời thứ hai cũng có cơ hội cứu viện.
Như vậy tiếp tục trôi qua hơn hai trăm năm, thực lực Liễu gia khôi phục nhanh nhất, Cổ gia thứ hai, Vân gia cuối cùng, cho tới bây giờ, Vân gia không có tu sĩ nào đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bảy, đối mặt với Liễu gia cường đại, hai nhà Cổ, Vân phải liên hợp với nhau, hình thành thế cân đối.
Sở dĩ Vân Kinh Hồng muốn đi một chỗ với Cổ Thương Nhạc, chính là chuẩn bị cho ngày sau Cổ Thương Nhạc trở thành tộc trưởng Cổ gia, đồng thời, Cổ Thương Nhạc cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, vì vậy, Vân Kinh Hồng muốn ôm chắc lấy cái đùi lớn Cổ Thương Nhạc, buộc chặt với Cổ Thương Nhạc một chỗ, hắn mới có thể chống lại thế lực Liễu gia.
Hai mươi mốt tháng tư, sáng sớm Cổ Thần đã tiến vào trong phòng khách, rất nhanh, các thành viên đi chúc thọ Liễu gia đều lục tục đi tới.
Tiếng là đi chúc thọ, nhưng trên thực tế là tham gia hội võ ba nhà, nhân vật chủ yếu cũng là những đệ tử đời thứ ba.
Cổ Thái, Cổ Sơn, Cổ Hành… Không tính thớt hắc mã Cổ Thần, năm trước đều là ba người này chiếm vị trí một, hai, ba trong tỷ thí gia tộc, cộng thêm Cổ Thần, đây chính là thành viên tinh anh nhất của Cổ gia rồi.
Trong đệ tử đời thứ ba Liễu gia, có Tiên Thiên tầng thứ bốn là Liễu Bách Sinh.
Vân gia có Tiên Thiên tầng thứ ba là Vân Hiên.
So sánh mặt ngoài, đệ tử đời thứ ba Cổ gia chính là một nhà yếu nhất trong ba nhà.
Đương nhiên, đây là không tính tới thớt hắc mã Cổ Thần đột nhiên xuất hiện này, nếu như để Cổ Thần tham gia vào, như vậy… Tất cả đều phải thay đổi.
Mọi người đều đã đến đông đủ, Cổ Hiền đi tới trước mặt bốn đệ tử đời thứ ba, nói:
- Hội võ ba nhà lần này quan hệ tới lợi ích gia tộc trong hai mươi năm tới, các ngươi nhất định phải làm hết sức, chiến đấu vì tương lai Cổ gia, chiến đấu vì tộc nhân và thân nhân của mình…
- Vâng, tộc trưởng…
Mấy người đồng thời quát.
Cổ Hiền vui mừng gật đầu, cuối cùng ánh mắt rơi vào Cổ Thần, trên mặt nở nụ cười, nói:
- Cổ Thần, lần này phải dựa vào cháu rồi…
Cổ Thần nói:
- Yên tâm đi gia gia, Cổ Thần nhất định hết sức, vì tương lai Cổ gia mà chiến.
- Tốt… Tốt… Không hổ là tôn tử của ta, trên người có huyết mạch của ta.
Thanh âm Cổ Hiền có chút kích động, cuối cùng ánh mắt đảo qua mọi người, nói:
- Xuất phát…
Ngày hôm nay Liễu gia vô cùng náo nhiệt, nơi nơi đều có đèn lồng câu đối chúc thọ, đám hạ nhân đều mặc quần áo mới, trên mặt đất phủ thảm màu hồng, toàn bộ Liễu phủ đều rực rỡ hẳn lên. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Đông thành Cổ gia đến… Đưa lễ gồm một trăm linh thạch, ba mươi phù chú, mười kiện pháp khí hạ phẩm, mười phần linh thảo cấp thấp, một kiện ngọc như ý, một bộ cổ họa…
Đám người Cổ Thần tới Liễu gia lập tức có người tới đón, đưa bọn họ tới phòng khách thượng phẩm tạm thời nghỉ ngơi, Cổ gia là một trong ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy, tộc trưởng đính thân tới, Liễu gia không thể đó tiếp chậm trễ.
Chốc lát sau, tộc trưởng Liễu gia Liễu Hóa Nguyên dẫn theo hai người bước vào trong phòng khách.
- Cổ tộc trưởng đại giá quang lâm, thật lấy làm vinh hạnh, hôm nay đại thọ phụ thân, Hóa Nguyên nhiều việc bận rộn, không thể tiếp đón từ xa, thứ lỗi thứ lỗi…
Liễu Hóa Nguyên vừa mới tiến vào phòng khách, liền hai tay chắp phía trước, bước về phía Cổ Hiền.
Cổ Hiền đứng dậy, mọi người Cổ gia cũng đứng dậy, Cổ Hiền nói:
- Liễu tộc trưởng không cần khách khí, hôm nay đại thọ 80 của Liễu lão ca, thực sự đáng mừng.
Liễu Hóa Nguyên cười ha ha, nói:
- Cổ tộc trưởng quá khen rồi, Bách Sinh, Thiên Sinh, mau ra mắt Cổ tộc trưởng.
Đi theo phía sau Liễu Hóa Nguyên là hai người thanh niên, lớn chừng hai mươi sáu hai mươi bảy, nhỏ chừng mười bảy mười tám tuổi, chính là hai nhi tử Liễu Hóa Nguyên, tên là Liễu Bách Sinh và Liễu Thiên Sinh.
Cổ Thần liếc mắt quan sát Liễu Bách Sinh, người này tu vi ngoại phóng, không chút thu liễm, đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tầng thú bốn, trong lòng Cổ Thần có chút so sánh, Liễu Bách Sinh này còn hơn Vạn Nhân Kỳ cùng với ba gã gia nô Vạn gia, tuy rằng cùng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, nhưng chân khí Tiên Thiên hồn hậu hơn không ít.
- Ra mắt Cổ tộc trưởng.
Liễu Bách Sinh, Liễu Thiên Sinh đồng thời ôm quyền nói.
- Tốt, quả thực hổ phụ không sinh khuyển tử.
Cổ Hiền gật đầu, nhìn thoáng qua đám người Cổ Thần, nói:
- Cổ Thần, Cổ Thái, Cổ Côn, Cổ Hành…
Bốn người Cổ Thần hiểu ý, tiến về phía trước một bước, ôm quyền nói với Liễu Hóa Nguyên.
- Ra mắt Liễu tộc trưởng, chúc lệnh tôn phúc như Đông Hải, thọ tựa Thiên Sơn.
Liễu Hóa Nguyên gật đầu với bốn người:
- Không cần đa lễ, ha ha…
Cười đáp lại, ánh mắt Liễu Hóa Nguyên đảo qua bốn người, cuối cùng rơi vào người Cổ Thần, Cổ Thần cảm giác, ánh mắt Liễu Hóa Nguyên giống như đao xẹt qua người hắn.
- Đây chính là Cổ Thần? Thiếu niên thiên tài dùng thời gian một năm từ Hậu Thiên tầng thứ hai bước vào cảnh giới Tiên Thiên? Mới tu vi Tiên Thiên tầng một đã đánh bại tu sĩ Tiên Thiên tầng thứ hai?
Ánh mắt Liễu Hóa Nguyên nhìn chằm chằm Cổ Thần, hỏi.
- Chính là tiểu tôn!
Cồ Hiền đáp lời, trong thanh âm tràn ngập tự hào.
Cổ Thần nhìn thẳng vào hai mắt Liễu Hóa Nguyên, âm thầm đánh giá vị tộc trưởng Liễu gia này, nói:
- Vãn bối chỉ là cần tu khổ luyện, thời gian mỗi ngày hầu như đều trong tu luyện, đảm đương không nổi hai chữ thiên tài.
- Hừ… Làm bộ làm tịch!
Cổ Thái bên cạnh nhẹ giọng hừ lạnh.
Liễu Hóa Nguyên cười lớn một tiếng, nói:
- Nếu ngươi còn không xứng với hai chữ thiên tài, vậy thì toàn bộ thành Nhạc Thủy không có thiên tài rồi, ha ha.. Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, cổ ngôn quả nhiên không sai, thiên hạ ngày sau chính là của thanh niên các ngươi rồi.
Liễu Hóa Nguyên nói xong, chỉ sang Liễu Bách Sinh nói:
- Đây là trưởng tử Liễu Bách Sinh, trên hội võ ba nhà, các ngươi sẽ gặp lại, nên giao lưu nhiều hơn…
Cổ Thái nghe vậy, đi về phái trước vài bước, dừng lại trước mặt Liễu Bách Sinh, nói:
- Liễu huynh, nghe nói ngươi là đệ nhất nhân trong đệ tử đời thứ ba Liễu gia, đến lúc đó ta phải thỉnh giáo ngươi, nhìn xem tu vi của ngươi là hư danh hay là thực sự?
Liễu Bách Sinh liếc mắt nhìn Cổ Thái, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt, không đáp lời, xoay người đi tới trước mặt Cổ Thần, nói:
- Ngươi… Mới xứng làm đối thủ của ta.
Sắc mặt Cổ Thái khó coi, hô hấp gấp gáp, lạnh lùng nói:
- Ý tứ của ngươi là ta không xứng làm đối thủ của ngươi?
Liễu Bách Sinh ngay cả nhìn cũng không nhìn, nói:
- Ngươi không xứng!
- Ngươi…
Cổ Thái giận dữ, chân khí Tiên Thiên tuôn ra, đang muốn bạo phát.
- Thái nhi… Không được vô lễ.
Cổ Thương Nhạc quát lớn một câu, Cổ Thái ngẩn ra, nhất thời chân khí Tiên Thiên tiêu tán, hừ một tiếng, thối lui sang một bên.
- Thanh niên, chính là nóng nảy bộc trực, ha ha… Cổ tộc trưởng, các ngươi chậm rãi nghỉ ngơi, người bên Vân gia tới rồi, ta còn phải đi nghênh tiếp.
Liễu Hóa Nguyên cười lớn một tiếng, nói.
Cổ Hiền đáp lời:
- Liễu tộc trưởng đi thong thả.
- Bách Sinh, Thiên Sinh, đi…
Liễu Hóa Nguyên hô, xoay người bước ra khỏi phòng khách.
Liễu Thiên Sinh đi theo phía sau hắn, Liễu Bách Sinh đánh mắt nhìn Cổ Thần một lần nữa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khiêu khích, lúc này mới rời khỏi phòng khách.
- Tiểu tử rất kiêu ngạo!
Đám người Liễu Hóa Nguyên rời khỏi, đại trưởng lão mới phất tay áo, giận dữ nói.
- Hừ, đợi hội võ diễn ra, ta nhất định phải đánh hắn rơi răng đầy đất!
Cổ Thái cả giận nói, trong thanh âm tràn ngập oán hận.
Hắn vốn là đệ nhất nhân trong đệ tử đời thứ ba Cổ gia, năm ngoái trên tỉ thí dòng họ, mơ hồ bại trong tay thớt hắc mã Cổ Thần, lòng đầy oán khí, tại chỗ tức giận tới phun máu tươi.
Qua thời gian bốn tháng, tâm tình của Cổ Thái đã từ trong thất bại tại tỷ thí dòng họ bình phục trở lại, đồng thời trong lòng có thêm mục tiêu đánh bại Cổ Thần, mấy tháng nay liên tục khổ tu, ti vi coi như tinh tiến không ít.
Nguyên tưởng rằng lần hội võ sắp tới hắn sẽ là hạch tâm của gia tộc, thế nhưng, từ lúc Cổ gia xuất phát tới bây giờ, bất luận người nào cũng nhận ra được, trong lần hội võ này Cổ Hiền đã sớm đặt hi vọng lên người Cổ Thần, còn Cổ Thái hắn đã hoàn toàn bị bài trừ ra khỏi hạch tâm gia tộc.
Khiến lòng hắn càng thêm oán hận chính là, Liễu Bách Sinh dĩ nhiên không hề để hắn vào trong mắt, từ lúc tiến vào trong phòng khách, còn mắt liếc hắn một cái cũng không, hắn tiến lên nói một câu với Liễu Bách Sinh, Liễu Bách Sinh còn không buồn đáp lại, không quay đầu chỉ nói ba chữ: "Ngươi không xứng!"
Hô hấp Cổ Thái gấp gáp, oán khí trong lòng giống như sóng lớn cuồn cuộn, hai mắt nhìn chằm chằm vào Cổ Thần, ánh mắt so với thù giết cha còn nồng đậm hơn, Liễu Bách Sinh coi hắn như rác rưởi, lại coi Cổ Thần là đối thủ, hiện tại Liễu Bách Sinh không có ở đây, lòng oán hận tràn ngập của hắn tự nhiên đổ hết lên người Cổ Thần.
Tuy rằng Cổ Thần chưa từng liếc mắt nói qua lời nào với Cổ Thái, nhưng ánh mắt mắt oán hận của hắn vẫn có thể nhận thấy được, khóe miệng nhếch lên mỉm cười, đối với ánh mắt Cổ Thái không buồn để ý.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 57: Chúc thọ
Chương 57: Chúc thọ