DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chúng Thần Chi Nguyên
Chương 65: Tử Vong Hỏa Diễm

Lục Mộng Thần nhìn thấy Thanh Phong Võng bị đánh thủng, liền nhanh chóng huy động Vân Vụ Kiếm, tạo ra hàng vạn luồng gió nhẹ, thổi tới hỗ trợ cho Thanh Phong Võng lúc này đang rất chật vật ngăn trở sóng lửa. Hai cỗ lực lượng đồng loạt được tăng cường, âm dương hai cực va vào nhau, tạo ra một trận âm thanh "…xì xì, sà sà…" sau đó thì toàn bộ đều tan biến.

Ha ha, thật là sảng khoái! Long Thiên bật cười cuồng ngạo, dưới tác dụng của Kỳ Lân thánh giáp, Long Thiên đã trở nên điên cuồng.

Từng bước chân nặng nề bước tới, Liệt Hỏa Minh Nhật thương cùng với ngọn hắc sắc hỏa diễm cháy phừng phừng, tràn trề khí thế hùng hồn. Long Thiên xoay tròn Liệt Hỏa Minh Nhật thương, ngọn hắc sắc hỏa diễm đen kịt trên người bỗng mở rộng ra trong chốc lát, bốc thẳng lên tận ngang trời. Lúc này không còn nhìn thấy thương ảnh đâu nữa, mà chỉ thấy một biển lửa thật lớn, tạo ra áp lực to tát, rồi giáng xuống một đòn sấm sét tựa như một ngọn núi to lớn giáng xuống đối thủ.

Thương Ảnh Như Sơn! Một ngọn hỏa diệm sơn đen xì hiện ra, nó chính là ngọn núi Tử Thần Thẩm Phán.

Lục Mộng Thần khẽ ngâm một tiếng: "Phong Động Vân Dũng!"

Vô số luồng gió nhẹ từ bốn phương tám hướng nhanh chóng tụ lại, rồi không khí trên lôi đài bị xáo động cả lên. Một vùng mây trắng thật lớn theo sự huy động của Vân Vụ kiếm bay lên, trong chớp mắt đã che kín phía không gian trong phạm vi mấy thước ở phía trước.

Gió bên trong bắt đầu luân chuyển, mây từ trên không bắt đầu dũng động. Nhìn từ xa xa lại, toàn thể lôi đài có dáng vẻ rất hoàng tráng. Một bên là trùng trùng áp lực từ thương ảnh cùng với ngọn lửa màu đen đầy khủng bố, còn một bên là gió nhẹ thổi đến trùng trùng điệp điệp cùng với bạch sắc vân vụ, tạo nên hai sắc màu cực kỳ tương phản.

Chúng đệ tử quan chiến ở dưới đài trông thấy tình cảnh mà mê mẩn tinh thần, ai nấy đều rất hân thưởng trận đấu đặc sắc này.

Diệu Nhiên thì rất khẩn trương, lòng bàn tay đã xuất mồ hôi, nhìn tình thế trên đài mà nàng không dám chớp mắt chút nào.

Thương ảnh, hắc hỏa, thanh phong, bạch vân, bốn cỗ lực lượng cường đại vừa cương vừa nhu, vừa âm vừa dương, cuối cùng cũng va vào nhau! Chúng nhân thấy được, ở bên ngoài thì có tám con thanh long ra sức nhả tinh quang để củng cố thêm cho Thiên Long kết giới, còn bên trong các đạo hắc bạch quang mang tự do tung hoành, cao thấp phân tranh, vô cùng đặc sắc.

Lục Mộng Thần và Long Thiên ở bên trong kết giới, dưới sự va chạm mãnh liệt của bốn cỗ cường lực, lại nghe được rất nhiều loại âm thanh đinh tai nhức óc, khiến hai ngươi phải tận lực vận công, phong bế đôi tai thì mới có thể trở lại thanh tĩnh.

Thất đại chưởng môn đều đã đạt đến Quy Thiên kỳ, tất nhiên là có khả năng vận động thuật Thiên Nhĩ Thông để nghe được các loại âm thanh điếc tai ở bên trong kết giới, nên ai nấy đều âm thầm kinh hãi, và đồng thời cũng cảm thán thực lực cường đại của cả hai người. Vào lúc này, tâm tình của Thần Yên chân nhân có chút khẩn trương, mặc dù Lục Mộng Thần chưa có việc gì, nhưng bà cũng có chút lo lắng không yên.

Long Thiên lại phát động thế công, xử ra chiêu Ô Long Thăng Thiên!

Kỳ Lân thánh giáp đen kịt trên người Long Thiên lóe ra tinh quang, ngọn hắc sắc hỏa diễm trên người cũng đông đặc lại. Hai tay gã không ngừng huy động Liệt Hỏa Minh Nhật thương, tốc độ xoay tròn càng cao, thể tích càng lúc càng lớn, tạo thành một ngọn trường thương đen kịt, toàn thân phừng phừng ngọn hắc sắc hỏa diễm cao tới bốn năm thước.

Bùm! Long Thiên vừa dẫm một bước thật mạnh lên sàn lôi đài, cước lực cực mạnh đến nổi xuyên thủng qua lôi đài làm cho mặt đất ở khuôn viên xung quanh và ngay cả khán đài cũng khẽ rung lên. Tiếp đó, Long Thiên giơ hai tay lên, Liệt Hỏa Minh Nhật thương lập tức phóng ra một cự long đen tuyền, toàn thân mang một ngọn hắc sắc hỏa diễm bay vút lên trời. Nó không ngừng gào thét gầm rú, rồi xông thẳng về hướng Lục Mộng Thần.

Thân hình của Lục Mộng Thần hơi khẽ lay động giữa không trung, ánh mắt vẫn bình tĩnh. Lúc này, hắn đang tiến vào tầng thứ tám của Tinh Tiến thần công. Vân Vụ kiếm trên tay lại bắt đầu huy động, tạo ra vô số băng tinh thật nhỏ, từ không trung tới tấp bay xuống.

Hoa tuyết bay tán loạn, nhưng toàn thân Lục Mộng Thần đã hãm nhập vào trong tuyết.

Băng tinh rất nhỏ, mắt thường gần như không thể thấy được, nhưng giờ đây đã che kín cả hư không! Hoàn toàn ngăn cản Ô Long đang tiến tới. Ô Long tựa như không dám coi thường những đóa băng tinh nhỏ bé này, nó cong mình uốn lượn bay lên hạ xuống tránh né không ngừng, sau đó lại gầm rú đầy vẻ giận dữ, rồi há miệng phun ra một ngọn hắc sắc hỏa diễm vào những đóa băng tinh.

Băng và lửa gặp nhau, phát ra hàng loạt những tiếng xèo xèo. Vô số băng tinh gặp được hắc sắc hỏa diễm với nhiệt độ cực cao, liền đều biến thành hơi nước, tuy nhiên, chúng cũng đã làm hao đi một phần nguyên lực của hỏa diễm. Băng tinh với số lượng vô hạn, vẫn theo sự vũ động của Vân Vụ kiếm, không tạo thành mưa và cũng không bay tán loạn khắp nơi, cứ an nhiên rơi xuống như thế.

Các đệ tử ở dưới đài chứng kiến hình ảnh kỳ diệu này thì không ngớt trầm trồ khen ngợi, nghĩ đến uy danh mấy ngàn năm của Phong Thần Tông quả thật không phải là hư danh.

Ô Long sau khi phun ra vài ngọn lửa nhưng vẫn thấy băng tinh không có chút dấu hiệu suy giảm nào thì mất kiên nhẫn hẳn. Nó không ngừng xoay chuyển, gầm lên một tiếng giận dữ, rồi chuyển động thân hình to lớn của nó. Ngọn hắc sắc hỏa diễm trên thân Ô Long lại gia tăng thêm mấy thước, xâm nhập vào trận địa băng tinh nhanh như tia chớp, rồi đột nhiên đánh thẳng về hướng của Lục Mộng Thần, bỏ mặc bao nhiêu là băng tinh đâm trúng vào người.

Lục Mộng Thần vội vàng dùng Vân Vụ kiếm để dẫn đường, băng tinh ở trong một diện tích rộng lớn đột nhiên tụ tập lại, hình thành nên một quả trùy, nhắm hướng Ô Long toàn thân hừng hừng lửa mà đánh tới. xem tại TruyenFull.vn

Tốc độ của Ô Long rất nhanh, đôi bên cơ hồ như chọi thẳng chính diện, cho nên căn bản là không có cách nào để tránh né. Nó mở miệng thật lớn, ngọn hắc sắc hỏa diễm trên thân đột nhiên biến mất, trong nháy mắt thì đã tụ lại ở bên trong miệng rồi phun thẳng ra, thể tích của nó không lớn nhưng vô cùng mãnh liệt, mang theo hơi thở của tử vong.

Oành! Quả trùy do băng tinh tạo thành chí âm chí hàn, chọi với chí cương chí nhiệt của hắc diễm do Ô Long phun ra, tạo thành một tiếng nổ thật lớn. Muôn vàn mảnh vụn của hơi nước bị bắn ra tung tóe trắng xóa cả lôi đài, trong một sát na ngắn ngủi mà đã che khuất tầm mắt của Lục Mộng Thần.

Hắc diễm biến mất, nhưng Ô Long thì vẫn còn! Ô Long do Liệt Hỏa Minh Nhật thương tạo thành, tuy uy lực không còn mãnh liệt như vừa rồi, nhưng vẫn còn hết sức hung ác, vẫn mang theo uy lực hung hãn xông tới trước.

Lục Mộng Thần không kịp phòng bị, mà cũng không còn cách nào để tránh né.

Đến lúc này Thần Nhật chiến giáp mới phát huy tác dụng của nó.

Ô Long vừa chạm vào Thần Nhật Chiến giáp, thì hàng ngàn hàng vàn mũi nhọn màu đỏ sẫm liền lợi dụng sự va chạm ấy mà tốc độ xoay tròn càng nhanh hơn. Chúng cứng rắn va chạm cùng với Ô Long phát ra tiếng vang oanh oanh, lực xung kích của Ô Long cũng bị những mũi nhọn xoáy tròn trên chiến giáp rất nhanh hóa giải toàn bộ, dần dần hiện ra nguyên hình là Liệt Hỏa Minh Nhật thương.

Lục Mộng Thần đứng thẳng người, những góc nhọn trên người nhanh chóng rút lại rồi đẩy ngược Liệt Hỏa Minh Nhật thương bật về phía Long Thiên.

Một đạo hắc sắc quang mang xé không bay đi, tạo thành một vệt sáng y như ban ngày.

Long Thiên vốn sử dụng cây thương này đã lâu, tâm ý sớm đã tương thông với nó, nên gã nhẹ nhàng vươn tay ra thì dễ dàng nắm được Liệt Hỏa Minh Nhật Thương trong tay.

Phù, phù! Long Thiên thở hổn hển như dã thú, dưới tình huống này, Kỳ Lân thánh giáp càng gia tăng thú tính mãnh liệt hơn trước. Long Thiên điên cuồng huýt một tiếng sáo dài, hai mắt bắn ra hai ngọn bạch sắc hỏa diễm.

A, a, a…… các đệ tử ở dưới đài đều kêu lên kinh hãi, Long Thiên sau khi đã phát ra ngọn hắc sắc hỏa diễm, giờ đây gã lại tiếp tục phát ra bạch sắc hỏa diễm, nên bọn họ đều cực kỳ kinh hãi, rốt cuộc là chuyện gì thế?

Diệu Nhiên cũng không thể ngăn được khiếp sợ, tuy nhiên, nàng cũng hiểu được, ngọn bạch sắc hỏa diễm này so với ngọn hắc sắc hỏa diễm còn mãnh liệt hơn, bá đạo hơn, và trí mạng hơn rấtnhiều lần.

Hư Vân tông chủ nhẹ kêu lên một tiếng, trong giọng lộ ra vẻ kinh ngạc thấy rõ: "A Di Đà Phật! Long Thiên thí chủ dưới sự kích thích của Kỳ Lân thánh giáp mà đã bị cuồng hóa, cả cảnh giới tu chân cũng gia tăng và nghiễm nhiện đạt đến tầng thứ bảy của Dương Diễm Cửu Muội – chính là Thất Muội chân hỏa – bạch diễm rồi."

Bạch sắc hỏa diễm! Đúng là bạch sắc hỏa diễm! Trái tim của Thần Yên chân nhân như co thắt lại, thầm nghĩ Long Thiên quả nhiên đã đạt tới cảnh giới này rồi, thật là bất ngờ! Mộng Thần ơi Mộng Thần, ngươi phải vạn lần cẩn thận mới được. Tầng thứ bảy của Dương Diễm có uy lực vượt xa so với hắc sắc hỏa diễm a.

Minh Phi cung chủ chứng kiến Long Phi bắn ra đôi bạch sắc hỏa diễm thì cũng vô cùng kinh nghi, không còn thời gian để tiếp tục dõi theo Lục Mộng Thần nữa, trong lòng thầm nghĩ: "Cũng may khi Long Thiên giao đấu với Băng nhi thì gã vẫn chưa thi triển được bạch sắc hỏa diễm, bằng không thì e rằng tính mạng của Băng nhi đã khó bảo toàn rồi. Hừ, tên tiểu tử thúi Lục Mộng Thần này, để xem ngươi còn chống được bao lâu nữa!"

Nội tâm Long Quy Hải thì lại cả kinh, không ngờ được rằng Kỳ Lân thánh giáp lại có năng lực như thế! Xem ra cuộc thi tuyển đệ tử ưu tú lần này của thất phái, Dương Diễm môn của ông ta nhất định sẽ giành thắng lợi. Nghĩ tới điều này, Long Quy Hải lại tỏ ra đắc ý. Phảng phất như thấy được, ngày sau Dương Diễm môn sẽ đứng đầu lục đại môn phái còn lại. Mãi mãi sẽ được lưu lại trong sử sách của Tu Chân giới, quả là một đại sự oanh liệt.

Long Thiên ném Liệt Hỏa Minh Nhật thương lên cao, tiếp theo đó, hai mắt lại bắn ra hai luồng bạch hỏa trúng vào trường thương. A, a, một hình ảnh hết sức quỷ dị lập tức hiện ra trước mắt chúng nhân. Ngọn bạch sắc hỏa diễm trên thân thương bốc cao lên mấy thước, rồi Liệt Hỏa Minh Nhật thương bắt đầu chuyển sang màu trắng, chỉ trong chốc lát thì đã trở thành một màu trắng toát.

Lửa đã có màu trắng, mà cự thương cũng màu trắng nốt. Tất cả trông vào đều có vẻ quỷ dị! Nhất thời, các đệ tử đang quan chiến đều bị cảnh tượng ở trên đài làm cho chấn động, ai nấy đều ngơ ngác, nói không nên lời.

Đọc truyện chữ Full