Phong hệ thần lực trong cơ thể quán nhập vào Tử huyết nhuyễn kiếm, trên mũi kiếm xuất hiện không gian nhận nhè nhẹ, đồng thời trên thân kiếm cũng có ánh sáng màu máu lưu chuyển, đồng thời không ngừng phát ra kiếm ngâm.
"Lâm Lôi dừng, mau dừng lại." địch lỵ á vội kinh hô.
Lâm Lôi lập tức dừng quán nhập thần lực, nghi hoặc nhìn địch lỵ á: "Nàng sao vậy?"
Sắc mặt địch lỵ á tái nhợt, hoảng sợ nhìn Tử huyết nhuyễn kiếm, cả kinh nói: "Thanh kiếm này ... nó vừa ..."
"Sao vậy?Mau nói ta biết!" Lâm Lôi hỏi tới.
Sắc mặt địch lỵ á dần hồng lại nhưng nàng vẫn có vẻ rất sợ hãi: "Vừa rồi Tử huyết nhuyễn kiếm phát ra tiếng ngâm, không biết xảy ra chuyện gì, linh hồn ta đều bắt đầu chấn chiến, năng lượng trong cơ thể cũng đều rối loạn, hình như thân thể đều khó tự chủ được."
"Sao?" ánh mắt Lâm Lôi lộ ra vẻ vui mừng cùng sợ hãi.
Tiếng kiếm ngâm trong tai Lâm Lôi chỉ là bình thường, không ngờ đối với người khác lại có loại hiệu quả này.
"Lâm Lôi, huynh có thể làm cho Tử huyết nhuyễn kiếm không phát ra tiếng ngâm nữa được chứ?Ta không chịu được." địch lỵ á đầy vẻ xin lỗi nói.
Lâm Lôi cũng biết chính mình không đúng, liền nói: "địch lỵ á yên tâm, ta sẽ không để Tử huyết nhuyễn kiếm phát ra tiếng ngâm nữa." việc phát sinh vừa rồi làm Lâm Lôi phi thường vui mừng lẫn sợ hãi. Kỳ thực chỉ nhìn một cách đơn thuần, khi thấy trên mũi kiếm xuất hiện không gian nhận hắn cũng đã rất vui mừng lẫn sợ hãi.
Không dùng pháp tắc, chỉ đơn thuần quán thâu thần thực đã sắc bén đến mức này.
"Thần khí cũng quả nhiên phải sử dụng thần lực uy lực mới đạt đến lớn nhất. Trước kia sử dụng Tử huyết nhuyễn kiếm chỉ là dựa vào tài chất của nó."
Lâm Lôi sau đó lại khống chế thần lực tiến vào Tử huyết nhuyễn kiếm, Lâm Lôi chỉ có thể cảm nhận được một cỗ sát khí cường đại trong thân kiếm, đến khi đem tinh thần lực tiếp xúc với cổ sát khí này Lâm Lôi mới rõ ràng thấy được họa diện ẩn hiện trong sát khí đáng sợ đó.
Biển máu vô tận!
Thi thể các loại chủng tộc, bạch cốt lơ lửng trong biển máu hoặc cự hình thi thể cao mấy chục thước, hoặc là bạch cốt tản ra ánh sáng xanh ... hoặc trên người có lân giáp, hoặc trên trán có sừng, hoặc có bốn cánh tay ...
Vô số thi thể lơ lửng trong biển máu.
Loáng thoáng, Lâm Lôi mơ hồ thấy được một bức họa diện, trong họa diện có một thanh trường kiếm màu tím yêu dị đang nhuốm máu tươi, một nam tử mặc trường bào màu tím, lông mi hắn như lợi kiếm, hai mắt mang theo một tia máu.
Chỉ là dùng tinh thần lực để cảm ứng Lâm Lôi đã cảm thấy một loại cảm giác áp bức làm hô hấp đều khó khăn.
"Đó là Tử huyết nhuyễn kiếm." Lâm Lôi rõ ràng: "Vị nam tử tóc tím kia hẳn la chủ nhân trước kia của Tử huyết nhuyễn kiếm!"
Nam tử yêu dị cầm Tử huyết nhuyễn kiếm xông vào một tràng giết chóc, tràng cảnh xẹt qua như tia chớp, ngẫu nhiên có chút rõ ràng nhưng sau đó lại tiêu tán: "Buồn cười, buồn cười." Lâm Lôi nhìn Tử huyết nhuyễn kiếm trong tay cười.
Hắn lúc đầu vẫn vọng đồ từ Tử huyết nhuyễn kiếm phát hiện ra phương pháp sử dụng nó.
"Thần khí có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ là vũ khí, không phải một sinh mệnh, nó sao có thể nói cho ta biết cách phát huy công kích đặc thù của nó?Phải dựa vào chính mình tìm tòi thôi." Lâm Lôi cũng hiểu rõ, có lẽ chủ nhân trước kia của Tử huyết nhuyễn kiếm biết cách dùng nó như thế nào.
Nhưng chính mình không phải người đó.
Có lẽ chủ nhân tiền nhiệm kia đã chết, vì nếu không chết, thần khí đã lấy máu nhận chủ sao có thể luân lạc đến mức dùng để phong ấn?
« Ta thấy dù gì bây giờ cũng đã biết được hai điểm, sau khi quán thâu thần lực, kiếm phong của Tử huyết nhuyễn kiếm sắc bén vô cùng, lại phối hợp với thứ nguyên trảm trong Tốc độ Áo nghĩa của ta thì lực công kích sẽ cường hơn rất nhiều." Lâm Lôi cũng rất tự tin: "Còn có tiếng kiếm ngân đó không ngờ lại có thể ảnh hưởng đến linh hồn đối phương."
Khi chiến đấu, tiếng kiếm ngâm không ngừng vang lên.
Đối phương bị ảnh hưởng, chính mình lại không bị, chênh lệch như vậy là rất lớn.
"Làm sao phát huy tốt hiệu quả của tiếng kiếm ngâm cần phải cẩn thận tìm hiểu." Lâm Lôi thu Tử huyết nhuyễn kiếm vào không gian giới chỉ, sau đó đem chú ý lực đặt lên cái hắn coi trọng nhất bây giờ - bàn long giới chỉ!
Bàn long giới chỉ này được phát hiện trong tổ ốc.
Chủ nhân trước của bàn long giới chỉ chính là Đức Lâm gia gia, cũng vì bàn long giới chỉ này Lâm Lôi mới biết được Đức Lâm gia gia, bắt đầu đi trên con đường của một cường giả.
Nguyên tâm tình Lâm Lôi rất kích động nhưng khi hắn thấy bàn long giới chỉ thì bắt đầu bình tĩnh lại, hắn tựa hồ thấy được Đức Lâm gia gia hiền lành với râu tóc bạc trắng, giấc mộng của Đức Lâm gia gia năm đó là có một ngày có thể đạt đến thần vực, nhưng sau khi tiến vào bàn long giới chỉ thì Đức Lâm gia gia đã không còn cơ hội nữa, hắn bồi dưỡng Lâm Lôi không khỏi mong Lâm Lôi đi đến đỉnh.
"Đức Lâm gia gia, ta hôm nay rốt cuộc cũng đã bước vào thần vực!" Lâm Lôi thầm nhẹ giọng nói.
"Nếu Đức Lâm gia gia người còn sống thì tốt biết bao." Lâm Lôi thở dài.
Hít mạnh một hơi, Lâm Lôi ngưng thần đem phong hệ thần lực quán nhập vào bàn long giới chỉ, nhưng Lâm Lôi lại phát hiện: "Vô dụng?bàn long giới chỉ này sau khi quán nhập thần lực lại vô dụng? "Lâm Lôi có chút nghi hoặc, thần khí một khi quán nhập thần lực đều sẽ có một chút phản ứng.
Nhưng bàn long giới chỉ này lại không chút phản ứng.
"Chẳng lẽ là thần khí tương đối đặc thù?" Lâm Lôi thu hồi thần lực, sau đó đem tinh thần lực của mình vào bàn long giới chỉ.
Thực tế khi thành thần, thiên địa pháp tắc bao dung linh hồn Lâm Lôi làm linh hồn hắn mặt dù chia hai nhưng sau khi được cùng thiên địa tiếp xúc, linh hồn hắn đã sinh ra thuế biến về chất.
Những người tự mình thành thần đều có loại thuế biến này.
Linh hồn Lâm Lôi thuế biến, tinh thần lực lấy lấy linh hồn làm gốc tự nhiên cũng xảy ra biến hóa, sau khi đem tinh thần lực quán nhập vào bàn long giới chỉ, bàn long giới chỉ mơ hồ có một lũ ánh sáng xanh xẹt qua, đồng thời Lâm Lôi cũng cảm thấy một cổ lực lượng kì lạ trong bàn long giới chỉ.
"Đây là ..."
Lâm Lôi phi thường kinh ngạc.
Đột nhiên, một cổ hơi thở cực kì cường đại tiếp xúc với tinh thần lực Lâm Lôi, cổ hơi thở này làm linh hồn Lâm Lôi không khỏi run rẩy, quá mạnh mẽ!Cổ hơi thở này so với trong Tử huyết nhuyễn kiếm còn cường đại hơn nhiều.
"Tiểu tử may mắn." âm thanh trầm thấp hùng hậu vang lên trong đầu Lâm Lôi: "Đây là một quả giới chỉ mà khi còn sống ta rất thích, nó chính là một kiện linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Chỉ là nó bây giờ đã bị tàn phá, nó không thể bảo vệ được ta, tự nhiên đã bị hủy. Muốn chữa trị chỉ có thể dùng tinh thần lực chậm rãi dung dưỡng, dần dần khôi phục ... Về phần thời gian, ta cũng vô pháp đoán trước. Thực ra ta cũng muốn biết là ai có thể có được giới chỉ này, đáng tiếc ta đã không có cơ hội đó nữa ..."
Âm thanh hùng hậu trầm thấp kia dần dần tản mát.
Lâm Lôi chấn kinh.
Linh hồn phòng ngự chủ thần khí?Bị tàn phá?
"Chủ thần khí? thân thể Lâm Lôi đều phát run, hắn chỉ mới nghe nói có thần khí, đến giờ vẫn chưa ai nói với hắn về chủ thần khí.
Ngoài thánh vực còn có hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần cùng với chủ thần.
Như vậy vũ khí này cũng như thần khí, chính là của chủ thần.
"Linh hồn phòng ngự chủ thần khí?" Lâm Lôi phát hiện trong bàn long giới chỉ ẩn chứa lực lượng kì lạ: "Nếu đúng là linh hồn phòng ngự, vậy ..." Lâm Lôi lập tức khống chế cổ lực lượng kì lạ dũng mãnh tiến vào giữa không gian linh hồn mình, nhất thời ...
Rất nhiều hình dáng như lân phiến hình thành lớp ngăn cách trong suốt bap phủ trên linh hồn hải dương, cũng bao phủ thần cách cùng bổn tôn. Lớp ngăn cách trong suốt ẩn chứa hơi thở của tinh thần lực, hẳn là do tinh thần lực hình thành.
Chỉ là ...
Ở giữa lớp ngăn cách có một cái lỗ lớn, tựa hồ bị cái gì đó phá mở.
"Tàn phá, quả nhiên là bị tàn phá." đáy lòng Lâm Lôi thầm nghĩ.
Một thần, nặng yếu nhất là linh hồn!
Linh hồn phòng ngự thần khí tự nhiên trân quí, về phần linh hồn phòng ngự chủ thần khí, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đáng tiếc lại bị tàn phá.
Tỷ như hồn ti công kích chính là bao trùm các nơi của linh hồn, một khi đại lượng hồn ti tiến vào, đến lúc đó dám chắc sẽ theo lỗ hổng này mà vào. Mặc dù nói lớp ngăn cách trong suốt này cực kì cứng cỏi nhưng có một lỗ hổng nên giá trị cũng hạ thấp rất nhiều.
« Dùng tinh thần lực chữa trị?"
Lâm Lôi cười khổ.
Hắn có thể đoán được, âm thanh hùng hậu trầm thấp kia có thể là của một vị chủ thần, song hắn đã vẫn lạc, kiện linh hồn chủ thần khí này trực tiếp bị công phá. Âm thanh này có thể là vị chủ thần nọ lưu lại trước khi chết.
Đương nhiên cũng có thể không phải là chủ thần.
Người có chủ thần khí không nhất định phải là chủ thần.
"Chữa trị nó?Ngay cả vị cường giả kia cũng vô pháp suy đoán thời gian, nhất định phải rất lâu." Lâm Lôi thử dùng tinh thần lực dung hợp vào lớp ngăn cách, nhất thời đại lượng tinh thần lực lưu thoáng trong lớp ngăn cách.
Đồng thời đại lượng tinh thần lực trực tiếp tụ tập thành một đạo bổ sung tại lỗ hổng đó.
Từ tinh thần lực của Lâm Lôi tạo thành một lớp bổ sung, lỗ hổng đã được lắp lại.
"Lớp bổ sung do tinh thần lực ta hình thành dám chắc phòng ngự rất thấp." bất quá Lâm Lôi phát hiện chính mình nếu không ngừng dùng tinh thần lực dựng dục lớp ngăn cách trong suốt này thì lớp bổ sung kia cũng cực kì chậm rãi gia tăng chất lượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Chi là tốc độ quá chậm.
"Muốn phòng ngự lực bằng với những chỗ khác sợ rằng phải ngàn ngàn năm." Lâm Lôi lắc đầu: "Bất quá ta bây giờ chỉ cần tập trung tinh thần lực phòng thủ một lỗ hổng nhỏ, những khu vực khác không cần quan tâm, như vậy đích xác làm cho phòng ngự tăng lên không ít."
Linh hồn phòng ngự chủ thần khí này nếu nói về uy lực cũng không bằng linh hồn phòng ngự thần khí bình thường.
"A?" tinh thần lực Lâm Lôi một lần nữa thẩm thấu vào bàn long giới chỉ, nhưng lại phát hiện ...
Phía dau lớp ngăn cách trong suốt, trong giới chỉ còn có hai cổ hơi thở.
Một cổ năng lượng là từ một giọt máu màu vàng phát ra, cổ năng lượng còn lại là ba giọt nước màu xanh như nước mưa phát ra.
"Máu màu vàng?"không biết vì sao nhưng khi thấy giọt máu màu vàng Lâm Lôi cảm thấy thân thể bổn tôn có chút chấn chiến, Lâm Lôi không chút do dự, lại biến ảo về bổn tôn thân thể, đem thần phân thân thu vào linh hồn không gian.
Quả nhiên lúc này cảm giác càng thêm rõ.
Máu trong cơ thể như sôi trào, quỉ dị nhất chính là lúc này giọt máu màu vàng cũng từ bàn long giới chỉ bay ra, trực tiếp nhập vào bổn tôn thân thể của Lâm Lôi.
"Này ... ?" Lâm Lôi khiếp sợ.
"Lâm Lôi?" địch lỵ á bên cạnh một mực chú ý Lâm Lôi, nàng thấy một giọt máu màu vàng bay vào cơ thể Lâm Lôi cũng có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó ... địch lỵ á có chút kinh hoảng vì Lâm Lôi lại đau đớn đến gầm lên.
"địch lỵ á, ta ... ta không sao đâu!" Lâm Lôi nghiến răng nói.
Nhìn vẻ mặt dữ tợn cùng cơ thể co quắp của Lâm Lôi, địch lỵ á không thể tin Lâm Lôi không có việc gì.
Nhưng nếu cùng lần trước linh hồn chia hai thì lúc này Lâm Lôi đúng là thanh tỉnh hơn.
"A!" Lâm Lôi nhịn không được ngửa đầu gầm lên một tiếng: "Bồng!" trường bào ngoài thân Lâm Lôi trực tiếp băng liệt, đồng thời đại lượng long lân với ánh sáng u lãnh từ ngoài thân Lâm Lôi xông ra, cả long vĩ cũng bắt đầu dài ra.
Lâm Lôi lúc này biến thân đã không theo khống chế của chính mình.
"Lâm Lôi." địch lỵ á nhìn Lâm Lôi, ánh mắt đầy lo lắng.
Nguyên lúc đầu bên ngoài thân là long lân màu xanh đậm, nhưng lại bắt đầu biến hóa, long lân màu xanh đậm lại biến thành màu xanh giống như long huyết chiến sĩ bình thường, sau đó trên long lân lại xuất hiện vầng sáng màu vàng nhạt.
Long lân màu vàng bao trùm toàn thân Lâm Lôi.
Tiêm thứ trên trán cùng trên lưng cũng bắt đầu thuế biến ...
"A!" Lâm Lôi đau đớn cực kì, phát ra tiếng hô trầm thấp so với lần đầu uống máu cức bối thiết giáp long còn thống khổ hơn nhiều, chỉ là hôm nay nghị lực Lâm Lôi đã mạnh hơn nhiều, không có khả năng ngất đi như lúc trước.
Mặc dù đau đớn nhưng đáy lòng Lâm Lôi lại mừng như điên.
"Giọt máu màu vàng kia tới cùng là gì? Thân thể ta trở nên thực mạnh!" thân thể long huyết chiến sĩ còn đang thuế biến nhưng Lâm Lôi đã cảm nhận được lực lượng cực kì cường đại ẩn chứa trong thân thể, mỗi một mảnh lân phiến màu vàng cùng tiêm thứ trên trán không có cái nào không cực kì sắc bén.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 390: Tử huyết, Bàn long
Chương 390: Tử huyết, Bàn long