DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 319: Máy xay thịt

Toà công thành vân lâu, phảng phất như mười cự thú cương thiết chú tạo chậm rãi mà đến, Ma tinh pháo căn bản không rung chuyển được công thành vân lâu.
"Một khi để cho Công thành vân lâu này dựa vào được tường thành, vậy ... hàng loạt binh lính sẽ thông qua Công thành vân lâu đánh lên tường thành." Sắc mặt Ba Khắc dưới quang mang nhiều màu của Ma tinh pháo chiếu rọi, lộ ra vẻ mơ hồ bất định. Sắc mặt đám Bố Ân, Hắc Sa, Cái Tì, An Khoa cũng nghiêm túc hẳn lên.
Lâm Lôi đứng trên tường thành, trông thấy binh lính dày đặc như châu chấu, còn có mười toà Công thành vân lâu kia, cũng cảm thấy khó giải quyết.
"Tiếp đến, hẳn là khoảng thời gian thảm liệt nhất."
Cho dù người có kiến thức nửa vời như Lâm Lôi đối với chiến tranh cũng có thể dự đoán được sắp đến giai đoạn điên cuồng.
oOo
"Xông lên a!" Một số binh sĩ sắc mặt dữ tợn, điên cuồng gầm lên giận dữ.
Hàng ngàn hàng vạn thang mây đều gác lên tường thành, hàng loạt binh lính bò lên đầu mút cao nhất của thang mây, mưu toan vọt tới bên trong tường thành chém giết chiến sĩ thủ thành. Nhưng mà ... thang mây có thể bị người lật đổ, cũng có thể bị dội dầu hoả sôi sùng sục xuống.
Mỗi một thang mây đồng thời chỉ có thể một hai người xông lên, đối mặt với đao kiếm lien tục của đại lượng thủ thành chiến sĩ, bọn họ chỉ có thể ngậm hờn.
Một gã binh lính đang đứng trên thang mây nhảy ra được, muốn tấn công vào bên trong tường thành.
"Phập!"
Lập tức mấy thanh đao kiếm đâm tới, gã binh lính vừa vọt vào này liền bị đâm lỗ chỗ như tổ ong.
"Ầm!" Một cái thang mây trực tiếp bị lật đổ, đại lượng binh sĩ từ trên cao ngã xuống. Ngã từ độ cao hai ba mươi thước xuống, thực lực dù có điểm mạnh mẽ không tệ, song nếu xui xẻo thì ngã chết, không thì cũng tàn phế. Điểm chết người chính là ... phía dưới trên mặt đất có rất nhiều binh khí của binh sĩ đã chết.
Ngã xuống, thân thể vừa vặn chồng lên trên binh khí.
"Phập -" Thân thể trực tiếp liền bị binh khí xuyên qua.
Còn có hàng loạt binh lính xông tới dưới thành điên cuồng hướng phía trên tường thành khai cung xạ tiễn, mưa tên dày đặc rơi xuống trên tường thành, thậm chí còn rơi xuống bên trong Khoa Đức quận thành. Không ít thủ thành chiến sĩ trực tiếp bị mũi tên cắm phải liền bị bắn chết.
oOo
Mỗi một khắc, đều có rất nhiều chiến sĩ tử vong. Mặc dù thủ thành chiến sĩ cũng chết rất nhiều, nhưng đám binh lính công thành còn tử vong nhiều hơn.
"Nhanh, nhanh" Phía xa, tại đại quân hậu phương của Hắc Ám giáo đình, hắc bào đại trưởng lão Duy Tư Ba Đặc rít lên trong miệng, "Nhanh lên một chút, Công thành vân lâu mau tiến đến dưới tường thành." Duy Tư Ba Đặc hắn thực sự nhìn không nổi nữa.
Hắn chờ mong thế cục lập tức chuyển biến.
Công thành vân lâu khổng lồ chính là công cụ uy lực lớn khả dĩ có thể thay đổi chiến tranh.
Độ cao đáng sợ như vậy, thân thể cương tiết chú tạo.
Công thành vân lâu này nếu đồng loạt đổ xuống có thể khiến cho tường thành dịch chuyển. Trên Công thành vân lâu cùng với thủ thành chiến sĩ đối diện chém giết, sẽ không có bất cứ tình thế xấu gì. Dù sao trên Công thành vân lâu, đủ để cho mấy trăm người đồng thời đứng trên điểm cao nhất.
"Hướng phía Công thành vân lâu, xạ kích!"
Người chỉ huy lớn tiếng hạ lệnh, lập tức có mấy Ma tinh pháp đồng thời bắn về phía Công thành vân lâu, nhưng tầng phòng ngự bằng cương thiết phủ ngoài Công thành vân lâu dày chừng mấy thước, cương thiết dày như thế, kể cả uy lực Ma tinh pháo cũng vô pháp xuyên thủng phá huỷ Công thành vân lâu.
Nhiều nhất chỉ làm cho nó chấn động một chút, hoặc là thương tổn đến binh sĩ trên đó.
Có điều binh sĩ đã chết thì binh sĩ phía dưới vẫn có thể tiếp tục xông lên. Dù sao một mặt khác của Công thành vân lâu, đó là kết cấu dạng sườn dốc bậc thang.
"Xuất phát, đại đội đầu tiên lên. Đến đây, cuẩn bị ngăn cản một toà Công thành vân lâu." Một vị chỉ huy lập tức hô to, đối phó với Công thành vân lâu, khẳng định phải sử dụng binh sĩ tinh anh.
Phe Khoa Đức quận thành tìm mọi cách muốn ngăn trở Công thành vân lâu này.
Nhưng mà, loại công thành 'Cự Thú' này không cách nào ngăn cản.
Chỉ nghe "Ầm!" một tiếng, một toà Công thành vân lâu rốt cuộc cũng chạm vào tường thành. Mà ngay sau đó trong chốc lát"Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" ... Một tràng âm thanh đâm sầm vang lên, một toà rồi lại một toà Công thành vân lâu liên tục va chạm với tường thành.
"Giật ra cho ta!"
Trên một toà vân lâu, một vị quan quân quát lớn. Chung quanh có không ít chiến sĩ lập tức mượn cơ quan chứa đựng trong Công thành vân lâu, chỉ nghe thấy "Rắc" "Rắc" tiếng cơ quan vận chuyển. Một tấm cương thiết chú tạo dày của Công thành vân lâu trực tiếp hướng phía Khoa Đức quận thành đổ xuống.
"Bùm!" Cái này rộng có đến trăm thước, tấm cương thiết dày đến mấy thước mạnh mẽ nện lên tường thành Khoa Đức quận thành.
Điều này lập tức khiến cho giữa Công thành vân lâu và Khoa Đức quận thành xuất hiện một thông đạo dài, rộng trăm thước, công thành vân lâu vốn cao hơn tường thành Khoa Đức quận thành. Tràng cảnh này khiến cho binh sĩ hai thế lực Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình có thể thông qua thông đạo này, rất nhanh xung phong liều chết từ trên xuống dưới.
"Các huynh đệ, giết!"
oOo
Vô số công thành binh sĩ phẫn nộ tru lên, thông qua thông đạo này điên cuồng tấn công lên tường thành Khoa Đức quận thành. Bọn họ bị đánh quá mức phiền muộn, luôn luôn ở dưới thành, rất nhiều chiến sĩ đều bị cung tiễn, Ma tinh pháo sát tử. Bọn họ ngay cả cơ hội cùng đối thủ công bình chém giết cũng không có.
Loại bực dọc này vẫn tồn tại từ đáy lòng.
Hiện giờ, đám bĩnh sĩ này cuối cùng đã bộc phát.
Mười toà Công thành vân lâu chính là mười toà thông đạo liên tiếp. Đại lượng binh sĩ dọc theo Công thành vân lâu này giết đến Khoa Đức quận thành. Đám binh sĩ Khoa Đức quận thành cũng không lùi bước, hoặc là dùng lôi thạch liệng đi, hoặc là đem dầu hỏa đổ xuống ... dù sao địa phương rộng trăm thước như vậy, chi chít đều là người.
Một gã binh lính chém rớt đầu lâu người khác, nhưng một người khác lại vung trường thương đâm vào trong ngực hắn.
oOo
Chỗ nối liền công thành vân lâu và tường thành, căn bản là cỗ máy xay thịt!
Binh sĩ công thành, thủ thành tại đây đánh giáp lá cà!
Hàng loạt thi thể chất thành đống, thậm chí còn vượt qua độ cao vách tường thành rồi sau đó trực tiếp rơi từ trên cao xuống. Tiên huyết tụ hội lại, khiến cho con đường trên tường thành dường như biến thành dòng sông đỏ máu. Mà vô số binh sĩ còn đang giơ cao binh khí chém giết địch nhân.
Vì mạng sống của chính mình.
Vì chiến hữu của mình báo thù.
oOo
Hểt thảy mọi người đều giết đến đỏ mắt.
"Bùm!" "Bùm!" ...
Hoả lực sặc sỡ của Ma tinh pháo đặc biệt hướng lên Công thành vân lâu công kích, bởi vì trên Công thành vân lâu binh sĩ quá dày đặc, so với mật độ binh sĩ dưới thành còn gấp mười lần.
Chiến sĩ mưu toan từ Công thành vân lâu công đến chỗ tường thành. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Đích xác rất nhanh.
Từ phía dưới Công thành vân lâu, dọc theo sườn dốc của nó, vọt tới trên tường thành không đến trăm thước! Khoảng cách như thế với thực lực của các chiến sĩ, bình thường không đến mười giây là tới. Bọn họ đều đang có tâm lý cầu may, cho rằng mười giây, Ma tinh pháo tuyệt đối sẽ không oanh kích tới bọn họ!
Nhưng!
Ma tinh pháo quay về phía Công thành vân lâu, tuỳ tiện bắn một phát cũng hoàn toàn có thể một lần giết vài trăm người. Nhưng mà tốc độ giết chóc của Ma tinh pháo lại còn xa mới bằng loại tốc độ đáng sợ của hai phe binh sĩ chém giết lẫn nhau. Binh sĩ phe Khoa Đức quận thành cũng bắt đầu tử vong rất nhanh trong phạm vi lớn.
"Đánh giáp lá cà, vậy tỉ lệ tử vong gần như là 1-1." Ba Khắc nhìn Lâm Lôi, "Lâm Lôi đại nhân, chúng ta nếu cứ tiếp tục như vậy, khả năng không chống cự nổi đối phương a."
Đích xác, binh lực địch quân tổng cộng là một trăm sáu mươi vạn, mặc dù trước mắt có chút tổn thất, nhưng đối với con số khổng lồ một trăm sáu mươi vạn này mà nói, căn bản không tính là gì. Mà Khoa Đức quận thành chỉ có năm mươi vạn người. Nếu tiêu hao theo tỉ lệ 1-1 này ...
Địch quân chết đi ba bốn mươi vạn, binh lực vẫn còn ngoài trăm vạn. Nhưng bên mình mà chết ba bốn mươi vạn thì chỉ còn lại có mười mấy vạn.
Không thể tiếp tục như vậy!
Đương nhiên, đây chỉ là tỉ lệ một nhóm người đánh giáp lá cà. Nếu hơn nữa còn bị Ma tinh pháo bắn chết, phía dưới bị vô số tên bắn chết. Vậy phe Khoa Đức quận thành này chính ra vẫn chiếm ưu thế rất lớn.
"Cài Tì, mấy người các ngươi đem thông đạo huỷ diệt đi." Lâm Lôi chỉ vào tấm cương thiết dày chỗ Công thành vân lâu và tường thành.
Thiết bản rộng trăm thước, dày mấy thước, một khi huỷ diệt! Vậy ... Công thành vân lâu và tường thành lúc đó khoảng cách chỉ gần mười thước, đoạn cự ly này cần phải có thực lực nhất định mới có thể phóng qua. Hơn nữa từ trên công thành vân lâu nhảy sang, phe thủ thành chỉ cần dùng mũi trường thương nghênh tiếp -
"Vâng, thưa đại nhân." Cái Tì lớn tiếng đáp.
Bố Ân, An Khoa, Hắc Sa ba người cũng không chút do dự cùng đi theo, mà Ba Khắc bởi vì nguyên nhân đạt tới Thánh vực, cũng không tiện xuất thủ.
Đấu khí bên ngoài thân Cái Tì vòng quanh, cầm trong tay một cây cự phủ nặng năm ngàn ba trăm cân, đạp trên mặt đất một cái liền trực tiếp hướng đến chỗ thông đạo chém giết thảm liệt nhất nhảy tới, trăm thước thông đạo binh sĩ địch quân đang dồn lại một chỗ, rất nhiều binh sĩ muốn vọt tới địch quân trên tường thành.
"Phập -", một đạo đấu khí sắc bén đáng sợ hình lưỡi phủ bay tới, trực tiếp chém vào eo mười mấy tên chiến sĩ. Tàn chi bay loạn, máu tươi chảy tràn, nhất thời trong thông đạo xuất hiện một khối khu vực trống trải.
"Bùm!"
Cái Tì giống như ma thần thức tỉnh, tay cầm một cây cự phủ đáng sợ năm ngàn ba trăm cân trực tiếp đáp xuống khối khu vực này. Nhưng rất nhiều binh sĩ địch quan trong nháy mắt đã lại tràn ngập khu vực trống trải vừa rồi. Cả đám đều điên cuồng công kích Cái Tì.
"Hừ!" Cái Tì huơ cự phủ, đột nhiên trực tiếp hướng phía dưới bổ xuống.
Cự phủ tựa như chiếc lá rụng nhẹ nhàng hạ xuống tấm cương thiết dày phía dưới. Chỉ nghe một thanh âm rất nhẹ, nhất thời ... tấm cương thiết này lập tức xuất hiện một cái rãnh, vô vàn cương thiết bụi phấn trực tiếp theo gió cuốn đi.
Cử trọng nhược khinh!
"Ầm!" Đấu khí ngoài thân Cái Tì dường như vô số lợi tiễn bắn ra khắp bốn phương tám hướng. Thoáng cái đã đem phạm vi binh sĩ vây công giết thành một mảng.
"Thực sự là đủ dày a." Cái Tì tự nhủ, chính mình là cửu cấp đỉnh phong Bất tử chiến sĩ, với thiết bản này cũng vô pháp bổ vỡ. Bất quá mới là một phủ đầu, đã bổ vỡ hơn phân nửa, độ dày chỉ còn lại chưa đầy một thước.
"Không!" Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình không ít người đều chứng kiến một màn này. Bọn họ đều trừng mắt kinh hô lên.
"Vỡ ra này." Lại một phủ nhẹ nhàng của Cái Tì.
"Rầm!" Tấm cương thiết đặc biệt dày trực tiếp một phân thành hai. Hai tấm cương thiết bị phân ra này từ tường thành, Công thành vân lâu đổ sập xuống, hàng loạt binh sĩ cũng theo đó mà rơi xuống. Điều này khiến cho hiệu dụng của Công thành vân lâu lập tức triệt tiêu quá nửa.
Muốn qua lần nữa, chỉ có thể từ hướng công thành vân lâu đối diện nhảy sang tường thành.
Nhưng mà thủ thành chiến sĩ đối phương đều cầm sẵn binh khí chờ ngươi, mũi kiếm chỉa vào ngươi, ngươi nhảy đi ... kết quả khi nhảy cũng có thể biết trước được.
"Ầm!"Ầm!" ... Một tràng âm thanh liên tiếp của tấm cương thiết đổ xuống, trước mặt Cái Tì, Bố Ân, An Khoa, Hắc Sa bốn cửu cấp đỉnh phong chiến sĩ đáng sợ, ngay cả mười tấm cương thiết thông đạo của toà Công thành vân lâu liên tiếp bị chém thành hai khối.
Vừa mới thấy ánh bình minh thắng lợi Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình mỗi phe lại đều thống khổ.
"
Thiếu chút nữa là đã thành công, khốn kiếp." Duy Tư Ba Đặc phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng.
Nếu vừa rồi loại tình hình này tiếp tục kéo dài, mặc dù hai phương đánh giáp lá cà, phe mình còn phải chịu đựng Ma tinh pháo oanh kích, nhưng mà Duy Tư Ba Đặc tin tưởng ... tổn thất bảy tám mươi vạn quân đội, phỏng chừng có thể đem đối phương đánh cho phế luôn.
"
Duy Tư Ba Đặc, hiện tại làm sao đây?" Cát Nhĩ Mặc nhìn về phía hắn.
Duy Tư Ba Đặc cũng nhìn về phía y: "
Bây giờ còn sớm, đợi đến năm giờ rạng sáng mai lại nói." Cát nhĩ Mặc, Duy Tư Ba Đặc đều hiểu được ý tứ lẫn nhau.
Mặc dù tấm thông đạo cương thiết nọ đã bị hủy diệt, nhưng mà Công thành vân lâu vẫn còn có tác dụng. Duy Tư Ba Đặc dõi nhìn ra xa xa ... đích xác, hàng loạt binh sĩ đều xông lên Công thành vân lâu, sau đó ỷ vào độ cao của Công thành vân lâu, sử dụng cung tiễn, lôi thạch hướng bên trong tường thành xạ kích.
Thậm chí, đại lượng binh lính còn trực tiếp hướng tường thành nhảy qua.
Hoặc có thể binh sĩ chết nhiều ngay từ đầu, nhưng mà nhiều binh sĩ hơn nhảy sang, chiếm cứ một tiểu không gian, vẫn còn có tư cách cùng đối phương giằng co.
"Đều điên rồi." Cái Tì cho dù thường xuyên kinh lịch qua chiến tranh, giờ phút này cũng cảm thấy áp lực.
Người chết quá nhiều.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Ba giờ sáng ...
Bốn giờ sáng ...
Trong mấy giờ đêm ngắn ngủi, bên thủ thành tử thương chiến sĩ cũng đã gần hai mươi vạn. Con số đáng sợ như thế, hoàn toàn có thể tưởng tượng con số tử vong của hai phe Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình.
Cho đến năm giờ sáng, Duy Tư Ba Đặc cùng Cát Nhĩ Mặc giờ phút này đều nhìn về phía đối phương.
"Duy Tư Ba Đặc, dựa theo những gì ngươi nói, nên dùng át chủ ài rồi." Cát Nhĩ Mặc xuất khẩu.
 

Đọc truyện chữ Full