"Khải Lan vô luận là bản thân hay gia thế đều vô cùng ưu tú." Ốc Đốn cũng phải thừa nhận. "Điều khiến ta lo lắng nhất chính là phụ hoàng đem nàng gả cho Khải Lan."
Ni Na gật đầu: "Phụ hoàng rất coi trọng Khải Lan. Khải Lan ma pháp thiên phú rất cao, sau này khả năng trở thành cửu cấp ma pháp sư là rất lớn, thậm chí còn có hy vọng trở thành Thánh vực ma đạo sư. Thánh vực cường giả của đế quốc rất nhiều, song phần lớn lại là Thánh vực chiến sĩ, còn Thánh vực ma đạo sư thì rất hiếm."
Ốc Đốn cũng cảm nhận được sự uy hiếp từ phía Khải Lan.
Cái tên Lan Ma kia mặc dù cũng được xem là Vũ Thần môn đấy, nhưng cũng chỉ xếp hàng đệ tử mà thôi. Hơn nữa, gia tộc của bản thân lại chẳng biết cường đại đến mức nào. Còn Ốc Đốn hắn dù sao cũng là Long huyết chiến sĩ. Chỉ cần đế quốc hoàng đế không có hoa mắt thì khẳng định sẽ tuyển chọn hắn.
Có điều nếu Khải Lan cùng Ốc Đốn cạnh tranh thì lại khác. Phụ thân của người ta chính là tể tướng quyền cao chức trọng.
"Ni Na." Ốc Đốn vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên.
"Hả." Nằm trong lòng Ốc Đốn, Ni Na ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Ta chuẩn bị xin cầu kiến bệ hạ, tự mình gặp bệ hạ cầu thân, để bệ hạ đem nàng gả cho ta." Ốc Đốn trịnh trọng tuyên bố.
Ni Na ngẩn ra, tức thì trên mặt lộ ra vẻ mừng đến phát điên lên được.
"Thực không?" Nàng rất là hưng phấn.
"Ừ." Ốc Đốn gật gật đầu, "Ni Na, trước đó muội có thể cùng phụ hoàng trao đổi một chút có được không? Tham khảo trước xem ông ta nói như thế nào."
Ni Na bất đắc dĩ lắc đầu đáp: "Chuyện này ta chẳng phải đã nói cùng chàng rồi hay sao, phụ hoàng ta bản thân cũng chưa xác định, ông ấy chỉ nói là không vội, không vội ... Tuy nhiên, ấn tượng của phụ hoàng đối với chàng tốt lắm, cũng rất coi trọng chàng. Nếu chàng thực sự cầu thân thì hy vọng là rất lớn." Ni Na cũng rất chờ mong.
Các tỷ tỷ của nàng, ngoại trừ một người hôn nhân tương đối hoàn mĩ, hai người cam lòng xuất ngoại ra thì những người khác hôn nhân không được tốt đẹp cho lắm, chủ yếu đều là vì mục đích chính trị.
Ốc Đốn khẽ gật đầu.
"Yên tâm, Ni Na, ta sẽ không để cho kẻ khác cướp nàng đi đâu." Ốc Đốn gắt gao ôm chặt lấy Ni Na, Ni Na cũng nép vào lồng ngực vững chãi của Ốc Đốn.
Tại khu vực Tây Bắc hành tỉnh, nằm ở ngoại ô tỉnh thành chính là Vân Phong trấn. Trong rừng cây ở phía tây của Vân Phong trấn, Long huyết chiến sĩ biến thân Lâm Lôi đang cùng Bối Bối giao thủ.
"Bối Bối, ngươi đừng có ép ta." Lâm Lôi cầm Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay, bất đắc dĩ nói. "Ngươi đừng có làm vậy với ta, nếu không, ta chỉ có thể sử dụng Đại địa áo nghĩa thôi đấy."
"Ha ha, lão đại, ta biết là huynh chịu không nổi mà." Bối Bối cũng lơ lửng giữa không trung, miệng thốt ra tiếng người.
Ma thú một khi đạt tới Thánh vực, liền có thể tùy ý thay đổi thể tích, đồng thời cũng có thể nói được tiếng người. Có điều muốn hóa thành hình người thì phải đạt tới Thần cấp.
Hiện tại trên toàn Ngọc Lan đại lục, cũng chỉ có Hắc Ám Sâm Địa vương giả và Ma Thú Sơn Mạch vương giả là hai đại Thần cấp vương giả có khả năng biến thành hình người.
Về phần Bối Bối, chẳng biết còn phải mất bao nhiêu năm nữa.
"Cái tên súc sinh này." Lâm Lôi than thở. "Ta vừa mới đạt đến Thánh vực chưa được bao lâu, tốc độ, phòng ngự vừa mới bắt kịp ngươi thì ngươi đã lập tức tiến vào Thánh vực, tốc độ lại càng biến thái hơn."
Tuy nhiên, tốc độ di động cùng tốc độ huy kiếm lại là 2 khái niệm khác nhau.
Tốc độ huy kiếm thì vượt xa tốc độ di dộng. Lâm Lôi mặc dù trên phương diện di động tránh né không bằng được Bối Bối, nhưng Hắc Ngọc trọng kiếm lại có thể ngăn trở được Bối Bối. Cho nên khi đối mặt với Bối Bối, Lâm Lôi bình thường đứng nguyên tại chỗ, cũng chỉ có thể xuất ra thế phòng ngự.
"Ha ha." Bối Bối tự đắc cười.
Kỳ thực Đại địa áo nghĩa của Lâm Lôi đối với Bối Bối chính là sự uy hiếp rất lớn. Dù sao thì Đại địa áo nghĩa cơ hồ không chỉ phòng ngự bề ngoài, nên Bối Bối cho dù phòng ngự có mạnh đến mấy thì cũng đều là vô dụng.
Mà Lâm Lôi khi đối mặt với Bối Bối, sao có thể bỏ qua phương pháp này.
Cho nên Bối Bối ở đây mới cố ý khích Lâm Lôi.
"Được rồi, ta trên người cũng bị ngươi cào cho 2 móng vuốt. Ngươi được nghỉ rồi." Lâm Lôi cười xoa xoa đầu Bối Bối. "Đi thôi, chuẩn bị về ăn cơm."
Nói xong Lâm Lôi khôi phục lại hình dạng con người, sau đó thay quần áo mới.
"Ta biết lão đại là người tốt bụng nhất mà." Bối Bối bay lên vai Lâm Lôi hỉ hả cười nói.
Trong tình trạng hiện tại, nếu Lâm Lôi không thể sử dụng được Đại địa áo nghĩa, thì nhất định không phải là đối thủ của Bối Bối. Bối Bối đích xác là một Thánh vực ma thú chân chính.
"Bối Bối, ngươi nói thử xem, ngươi rốt cuộc là ma thú loại gì?" Lâm Lôi đi trên đường, cùng Bối Bối thoải mái trò chuyện.
"Ta cũng không biết a." Bối Bối rất nhanh lắc lắc cái đầu nhỏ bé.
Trong đầu Lâm Lôi đột nhiên hiện ra cảnh tượng năm ấy, kinh ngạc nhìn sang Bối Bối: "Bối Bối, ngươi còn nhớ rõ năm đó trong khi chúng ta kết Bình đẳng khế ước không? Ta hỏi ngươi tên gì, ngươi nói ngươi tên Bối, Bối ... cũng chưa nói rõ ràng."
Tình cảnh lúc ấy Lâm Lôi nhớ rất rõ.
"Tiểu Ảnh thử, ngươi tên gì?" Lâm Lôi trực tiếp hỏi trong lòng.
Hắc sắc Ảnh thử có chút hưng phấn: "Bối, Bối ..."
Lâm Lôi chăm chú nhìn tiểu Ảnh thử.
"Tiểu Ảnh thử ngươi nói cái gì?" Lâm Lôi căn bản không rõ.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc râu tóc bạc phơ cười nói: "Lâm Lôi, tiểu Ảnh thử này vẫn còn đang trong giai đoạn ấu nhi, không có cách nào để nói ra chuẩn xác các âm tiết, dù cho có cùng ngươi trao đổi thông qua linh hồn thì cũng chỉ có thể nói cho ngươi các ý tứ đơn giản."
"Ừ, ngươi nói Bối, Bối cái gì, ta gọi ngươi là 'Bối Bối' nhé, thế nào?" Lâm Lôi cười ha ha nhìn tiểu Ảnh thử.
Tiểu Ảnh thử làm ra vẻ trầm tư, sau đó khoái chí gật gật đầu.
Cứ như vậy đi, Lâm Lôi lấy đại một cái tên.
"Ta đã nói vậy?"
Bối Bối ngẩn ra.
"Đúng rồi." Bối Bối bỗng có phản ứng, "Ta nhớ rõ trong khi ta vẫn còn rất nhỏ, khi mắt ta vẫn còn chưa mở ra được, ta có nghe thấy tiếng của một người vô cùng thân thiết."
Lâm Lôi lập tức nhìn về phía Bối Bối, hắn cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe thấy Bối Bối nói qua.
Ma thú khi mới sinh ra, đôi mắt không có mở. Điều này là rất bình thường, khi Bối Bối vừa mới sinh ra được không lâu, như vậy ký ức lúc ấy đã rất xa xôi rồi, nếu Lâm Lôi không đề cập tới, Bối Bối hẳn là cũng chẳng nghĩ đến.
"Tiếng nói ấy cho ta biết ta là Bối cái gì đó gia tộc, song dặn dò ta phải ẩn nấp trong đống phòng ốc hoang vu của gia tộc huynh, không được chạy loạn. Sau đó thì giọng nói kia biến mất." Bối Bối vô cùng nghi hoặc.
"Bối cái gì gia tộc?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Ta nhớ không rõ, hình như là Bối, Bối ... a." Bối Bối hai mắt sáng rực lên, "Bối Lỗ Đặc, đúng, hình như nói chính là Bối Lỗ Đặc. Giọng nói kia cho ta biết, ta chính là một thành viên của Bối Lỗ Đặc gia tộc vĩ đại. Còn bảo ta đừng có chạy loạn kẻo nguy hiểm. Chính vì thế nên ta mới ở lại trong dãy phòng hoang phế của gia tộc lão đại huynh, tiếp tục lớn."
Lâm Lôi giật mình.
"Bối Lỗ Đặc gia tộc?" Hắn nghi hoặc nói, "Ma thú cũng có gia tộc sao?"
Bối Bối mờ mịt lắc lắc đầu đáp: "Ta cũng không biết a, ta từ khi sinh ra đã không có cha mẹ, sống trong tổ ốc hoang phế của nhà huynh, chỉ có thể ăn tảng đá và các thứ đồ lặt vặt."
Lâm Lôi trong lòng yên lặng nhớ kỹ cái tên này - Bối Lỗ Đặc gia tộc!
Lâm Lôi rất chắc chắn, hình như chưa từng nghe qua một gia tộc cường đại nào tại Ngọc Lan đại lục có tên là Bối Lỗ Đặc gia tộc. Có điều gia tộc này, có thể là ma thú gia tộc.
Ma thú cũng có gia tộc?
Lâm Lôi không biết, bởi vì hắn không phải là ma thú.
Bối Bối cũng không biết, nó từ nhỏ đã không có cha mẹ.
Lâm Lôi ở Vân Sơn trấn cũng đã được hơn 10 ngày rồi. Theo ước định giữa hắn cùng Mạch Khắc Khẳng Hi, thì trong vòng 1 tháng tới làm khách tại Cổ Khắc Tư gia tộc là được.
"Lâm Lôi đại ca, huynh có thư." Chiêm Ni hối hả từ bên ngoài chạy vào báo tin.
"Ồ, hẳn là của Đạo Sâm thương hội."
Đạo Sâm thương hội cứ một tháng lại gửi đến một phong thư tín, Lâm Lôi lúc này đã bước ra ngoài. Bên ngoài có một người thanh niên đang nắm cương ngựa chờ ở ngoài. Vừa trông thấy Lâm Lôi, hắn lập tức cung kính nói: "Lôi đại nhân, đây là thư của người."
Lâm Lôi tiếp nhận thư xong, cười nói: "Tháng tới đây ngươi không cần phải đến nơi này đâu."
Nghe thấy vậy, người thanh niên nghi hoặc nhìn Lâm Lôi.
"Ta tháng sau sẽ không ở đây nữa." Lâm Lôi sớm đã có quyết định, vài ngày tới sẽ xuất phát đến Cổ Khắc Tư gia tộc.
Thương thế của mình đã sớm lành lại, hơn nữa sau khi biến thân đã tiến vào Thánh vực. Cũng nên đi gặp đệ đệ Ốc Đốn của mình nữa.
Cùng Ốc Ốc đã lâu rồi không được gặp, Lâm Lôi trong lòng cũng phải kiềm chế nỗi nhớ thân đệ đệ duy nhất của mình.
"Vâng, thưa Lôi đại nhân." Người thanh niên cung kính đáp, rồi sau đó liền cưỡi tuấn mã rời đi.
Về phần Lâm Lôi còn lại thì mở phong thư tín. Trong phong tín kiện này nội dung về tình thế của Quang Minh giáo đình và đại lục căn bản không hề thiếu, còn có những tin tức về Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì. Cuối cùng là về Ốc Đốn.
"Kiều Trì thực là lợi hại a." Lâm Lôi trong lòng than thở nói.
Kiều Trì tại Ngọc Lan đế quốc, được sự ủng hộ của gia tộc Hoa Sử nhà mình, đường công danh cứ thẳng băng mà tiến tới. Mà tự bản thân hắn cũng rất tài hoa. Nhưng quan trọng nhất vẫn là - Tam hoàng tử của Ngọc Lan đế quốc là người kế thừa đế vị, trở thành Ngọc Lan đế quốc hoàng đế.
Bởi vì trước khi Tam hoàng tử kế vị, quan hệ giữa Kiều Trì và Tam hoàng tử cũng rất tốt, tư tưởng chính trị của hai người cũng rất gần nhau. Hiện tại Tam hoàng tử đã lên ngôi kế vị, Kiều Trì đương nhiên trở thành người trẻ nhất trong số 'Ngọc Lan Các Đại Thần'.
Ngọc Lan các đại thần tổng cộng có 12 vị. Địa vị của mỗi vị đều rất cao, mà Kiều Trì hiện nay chính là hữu thừa tướng của Ngọc Lan đế quốc.
"Lôi Nặc chắc không bằng được Kiều Trì rồi." Lâm Lôi cười cười, sau đó cẩn thận đọc một số tin tức về Ốc Đốn. Đối với những chuyện có liên quan đến Ốc Đốn, Lâm Lôi đại khái cũng biết.
Bây giờ vừa nhìn ...
"Cái gì!" Lâm Lôi chấn động."Ốc Đốn qua chỗ hoàng đế để cầu thân ư?"
Tin tức này cũng vừa mới được Đạo Sâm thương hội truyền đến người ở tỉnh Ba Tư Nhĩ, sự tình có lẽ đã phát sinh từ vài ngày trước rồi.
"Lão hoàng đế này không đáp ứng?"
Lâm Lôi đọc được nội dung này, mày nhíu lại. "Tốt rồi, mặc dù không đáp ứng, song cũng chưa phải hết cách."
Dựa theo những điều trong tín kiện miêu tả thì hoàng đế một mực từ chối.
Như vậy Lan Ma kia đã sớm cầu thân qua, đế quốc hoàng đế cũng không hề đồng ý. Hiện tại Ốc Đốn tới cầu thân, đế quốc hoàng đế vẫn không có đáp ứng. Chỉ nói 'Ni Na Hiện Vẫn Còn Nhỏ, Không Vội. '
Ni Na bây giờ đã 21 tuổi rồi, không còn nhỏ nữa.
Chỉ là Ni Na ma vũ song tu, tu luyện Thủy hệ ma pháp đối với cơ thể có tác dụng rất lớn. Ni Na dám chắc sẽ sống rất lâu, đến ba bốn trăm tuổi cũng không khó. Nói như vậy thì đích thị là chưa vội kết hôn.
"Một người là con trai của đế quốc tể tướng, còn là đệ tử của Vũ Thần môn." Lâm Lôi thầm nhận định, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của đệ đệ mình, sẽ chính là tên con trai của tể tướng kia, tên là ma pháp sư Khải Lan.
"Tựa hồ tình thế có vẻ không được tốt." Lâm Lôi mày giãn ra, sau đó lãnh quang trong mắt chợt lóe. "Mặc kệ là như thế nào, không thể để cho Ốc Đốn dẫm theo vết xe đổ của ta được. Ngày mai, ngày mai phải đi Cổ Khắc Tư gia tộc, sau khi hoàn thành ước định, sẽ trực tiếp xuất phát tiến về đế đô."
Lâm Lôi đưa ra quyết định.
Ngay lúc đó thì ...
"Đại nhân, đại nhân." Giọng nói quen thuộc của Cái Tỳ vang lên. Cái Tỳ chính là người hoạt bát nhất trong số 5 huynh đệ.
"Đại nhân." Không riêng gì Cái Tỳ, còn có tiếng của những người khác vang lên.
Lâm Lôi nghi hoặc bước vào trong đình viện, lúc này sau Cái Tỳ, những người khác đều tiến tới. Bọn họ trên mặt đều mừng như phát điên.
"Có việc gì vui mà mọi người đều như vậy?" Lâm Lôi cười hỏi.
"Nhị ca, nhị ca hắn cũng đạt tới cửu cấp rồi." Cái Tỳ là người đầu tiên thông báo.
"Nhị ca An Khoa, biến thân cũng có thể đạt tới Thánh vực." Bên cạnh lão tam 'Hắc Sa' cũng kinh hãi nói.
Lâm Lôi khẽ run lên.
Trong 5 huynh đệ Ba Khắc, Ba Khắc đạt tới cửu cấp, còn có thực lực của Thánh vực ở phía sau, 4 người kia ở mức đỉnh phong của bát cấp đều cố gắng. Không ngờ rằng vừa rồi lại một người nữa đạt tới cửu cấp.
"Ta, Bối Bối, Ba Khắc, An Khoa, cả 4 đều đã đạt tới Thánh vực rồi. Lâm Lôi cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng nghe qua có một gia tộc nào lại có tới 4 người đạt đến Thánh vực. Hơn nữa điểm mấu chốt ở đây chính là ... 3 người còn lại trong 5 huynh đệ Ba Khắc, có thể tùy thời mà đột phá.
Lâm Lôi bản thân vẫn không hề phát hiện, khóe miệng mình vừa nhếch lên cười thực oai phong.
Nói không chừng, ngày mai lại có người nói với mình, 5 huynh đệ này lại tiếp tục đột phá, lại có thêm 1 Thánh vực a.
Lâm Lôi lại càng hiểu rằng, ngày trước mình cứu 5 huynh đệ Ba Khắc thực là sáng suốt. Hiện tại ngoại trừ Ba Khắc cùng An Khoa ra, 3 người còn lại quả thực đều là Thánh vực cường giả dự bị a.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 222: Bối Lỗ Đặc gia tộc
Chương 222: Bối Lỗ Đặc gia tộc