Trong các loại ma thú, lợi hại nhất phải kể đến Thánh vực ma thú 'Bôn Lôi Lưu Điện Báo', lôi hệ Thánh thú. Tốc độ cực nhanh, các loại Thánh vực ma thú khác mãi mãi không đuổi kịp được.
Mà nếu nói trong ma thú họ báo, thần bí nhất chính là cửu cấp ma thú 'Hắc văn vân báo'.
Trong bộ sách có ghi lại, Hắc văn vân báo xuất hiện lần cuối cùng là vào hơn một ngàn năm trước. Cho dù nhiều năm qua, có vô số người sưu tập tài liệu tổng hợp lại, song những ghi chép về Hắc văn vân báo, cũng giản lược phi thường.
Hắc văn vân báo, cửu cấp ma thú. Tốc độ cực nhanh, trên thân thể có mấy cái hoa văn màu đen rất thưa thớt, mà bộ lông trên bốn móng màu tuyết trắng, tựa như đạp trên đám mây. Bề ngoài Hắc văn vân báo là nguyên nhân chính khiến loài người đặt tên là 'Hắc Văn Vân Báo'.
Cho nên Hắc văn vân báo là hệ ma thú gì? Có gì đặc trưng? Trong bộ sách căn bản không hề ghi lại.
"Sợ rằng trong lịch sử, cường giả khi nhìn thấy Hắc văn vân báo đều chết hết a. Hay chính thức biết được hư thực về Hắc văn vân báo chỉ có Thánh vực cường giả sợ rằng cũng cố ý che giấu tin tức này." Lâm Lôi biết rất rõ ràng các đại thế lực thượng tầng bảo mật trình độ về một chút tin tức, ngay cả ma pháp cấp bảy trở lên cũng không truyền ra ngoài, bởi vậy có thể biết được là rất ít.
oOo
Trong khu vực trung ương cây rừng dày đặc của Ma Thú sơn mạch, Hắc văn vân báo đang đứng giữa không trung cùng Lâm Lôi phiến động đôi cánh giằng co với nhau.
"Hắc văn vân báo, thể tích khả biến, hơn nữa bộ dạng còn có thể biến hóa. Trông rất là quỷ dị." Lâm Lôi trong lòng không dám có chút buông lỏng.
Hắc văn vân báo lạnh lẽo nhìn hắn, trong đôi mắt u lãnh kia lộ ra lửa giận.
"Vù!"
Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, Hắc văn vân báo đã phi qua khoảng cách được gần năm mươi thước tới ngay trước mắt, tốc độ so với hình thái đầu tiên khi mới bắt đầu (thể tích bình thường, toàn thân dày đặc hoa văn màu đen), còn muốn nhanh hơn đến gần một nửa.
Một nửa a.
Một chút tốc độ gia tăng đã nhiều như vậy, khiến cho Lâm Lôi cũng tránh né không kịp. Chỗ cứng rắn nhất trước ngực bị Hắc văn vân báo hung hăng cho một trảo. Tại chỗ đó lân phiến vỡ vụn, "Phập!" một tiếng máu tươi đã rỉ ra ngoài.
"Soạt." Lâm Lôi lập tức thình lình vỗ cánh chim, cực nhanh phi lên càng cao thoát khỏi chỗ đó.
"Tốc độ nhanh thực." Hắn đáy lòng kinh hãi.
Hình thái đầu tiên của Hắc văn vân báo, tốc độ cùng so với Bối Bối hơi nhanh hơn một chút. Mà tốc độ hình thái thứ hai của Hắc văn vân báo (thể tích hóa lớn hơn), cũng là giảm xuống hai ba tầng, tương đương với Lâm Lôi. Cho nên hình thái thứ ba (hay chính là bộ dáng giờ phút này), tốc độ so với hình dáng đầu tiên còn muốn nhanh hơn một nửa.
Tới mức này, chính là khoảng cách trăm thước phỏng chừng nháy mắt đã tới.
Quá kinh khủng a!
"Hống~" Hắc văn vân báo ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi, trong mắt lộ vẻ cao ngạo.
Lâm Lôi chậm rãi chớp động đôi cánh màu xanh trong suốt, ở giữa không trung nhưng không hề hạ xuống. Hắn biết rất rõ, chính mình một khi hạ thấp độ cao xuống, với tốc độ của Hắc văn vân báo bản thân thực sự rất khó ngăn cản.
"Lão đại, để ta." Đứng quan sát từ nãy tới giờ, rốt cuộc Bối Bối cũng không nhịn được nữa.
"U~"
Một đạo tiếng rít kinh khủng vang lên, Bối Bối trực tiếp biến thành tàn ảnh màu đen nhằm phía Hắc văn vân báo. Nguyên trước kia Hắc văn vân báo không để mắt tới Bối Bối, lúc này mới phát hiện Bối Bối có tốc độ thực kinh người.
"Cực tốc!" Lâm Lôi trong nháy mắt trực tiếp phát ra một ma pháp phụ trợ.
'Cực Tốc' ma pháp phụ trợ trực tiếp tác dụng lên người Bối Bối, trước đây Bối Bối chưa từng gặp được một cửu cấp ma thú nào mà tốc độ còn nhanh hơn so với nó cả. Cho nên Lâm Lôi cũng chưa từng thi triển phụ trợ ma pháp 'Cực Tốc' trên người Bối Bối. Còn lúc này hắn rốt cuộc cũng đã làm như vậy.
Trên thực tế loại ma pháp phụ trợ này được các ma pháp sư dùng để giúp chiến sĩ trong đoàn đội tăng thêm tốc độ.
"Vù!" Được một gã bát cấp ma pháp sư gia trì thêm 'Cực Tốc', khiến cho Bối Bối tốc độ bỗng chốc tăng thêm ba thành.
"Soạt." Lợi trảo của Hắc văn vân báo lập tức trảo hướng tới Bối Bối.
Nhưng Bối Bối được gia tăng thêm ba thành tốc độ, mặc dù tốc độ này so với Hắc văn vân báo vẫn chậm hơn một chút, song chênh lệch cũng không tính là lớn. Quan trọng nhất chính là thể tích của Bối Bối nhỏ, cực kì linh hoạt.
Bối Bối không ngừng di động trên mặt đất thay đổi phương hướng.
"U~" Nó đột nhiên nhảy lên cực nhanh, trong quá trình nhảy lên không trung thì thể tích cũng chợt lớn lên, rồi sau đó quay sang phía Hắc văn vân báo hung hăng tấn công một trảo.
Hắc văn vân báo cũng lạnh lùng nhìn Bối Bối, cũng tung một trảo hung hăng hướng về phía nó.
"Phập!"
"Phập!"
Hai ma thú cơ hồ đồng thời đều trảo tới đối phương, một trảo của Bối Bối ở trên người Hắc văn vân báo để lại một vết sẹo rõ ràng, máu tươi rỉ ra ngoài. Còn Bối Bối thân thể bị dính trảo bay tít ra xa, sau khi lăn trên mặt đất lại đứng lên, không một chút thương tích nào.
"Ủa?" Mắt Lâm Lôi lập tức tròn xoe.
"Lực công kích của Bối Bối so với ta không sai biệt lắm. Nhưng mà Bối Bối sao lại không hề bị một vết thương nhỏ nào?" Lâm Lôi kinh ngạc vô cùng. Hắn biết rất rõ, phòng ngự của Bối Bối là cực kỳ biến thái.
Lúc trước tiến nhập vào Mê Vụ sơn cốc, khi đó Bối Bối chỉ có thể xem như mới vào cảnh giới bát cấp ma thú, có thể ngạnh kháng Cức bối thiết giáp long lâm tử một kích mà không chết. Mà giờ phút này Bối Bối bước vào cảnh giới cửu cấp, phòng ngự rất đáng sợ, so với phòng ngự của Lâm Lôi còn muốn kinh người hơn. Bối Bối không bị thương chút nào, Lâm Lôi cũng chẳng ngạc nhiên.
Điều kỳ quái chính là, phòng ngự của Hắc văn vân báo lại giảm sút.
"A, ta hiểu ra rồi."
Lâm Lôi đột nhiên hiểu được chỗ đặc thù của hình thái Hắc văn vân báo, nguyên hình thái đầu tiên trước kia thuộc loại trạng thái tối bình hành (vô cùng cân bằng), vô luận công kích, phòng ngự, tốc độ đều là rất bình hành (cân bằng). Mà hình thái thứ hai thể tích lại biến lớn hơn, nhưng tốc độ giảm xuống, công kích tăng lên. Còn bây giờ là hình thái thứ ba, tốc độ chợt tăng lên, phòng ngự cũng giảm xuống.
Lúc này Hắc văn vân báo cùng Bối Bối giằng co, Hắc văn vân báo cảm thấy máu tươi chảy khắp cơ thể. Đáy lòng đã bắt đầu lo lắng rồi. Bởi vì trước mặt hắn là Ảnh thử quái dị, trên người không dính một chút tổn thương gì.
"Hắc văn vân báo." Lâm Lôi quát lên.
Hắc văn vân báo nhìn về phía hắn.
Lâm Lôi cũng không hề xem Hắc văn vân báo là một sinh vật bậc thấp, mà coi nó như một sinh vật có trí tuệ ngang hàng: "Hắc văn vân báo, hình thái bây giờ của ngươi, tốc độ tuy nhanh, nhưng phòng ngự lại giảm a. Ngươi như vậy, ngay cả Bối Bối cũng đấu không lại được."
"Hống~" Hắc văn vân báo đứng tại chỗ bất mãn rống lên một tiếng.
Rồi sau đó nó nhìn chằm chằm vào Bối Bối, trong miệng cũng phát ra những âm thanh gầm nhẹ quái dị. Bối Bối ngẩn ra, rồi sau đó cũng phát ra những tiếng gầm khẽ.
"Lão đại. Hắc văn vân báo nói cùng một loại ngôn ngữ với ma thú họ chuột chúng ta." Bối Bối truyền âm diễn đạt lại cho Lâm Lôi.
Lâm Lôi biết rất rõ, Bối Bối sinh ra đã biết được loại ngôn ngữ của ma thú họ chuột. Nhưng mà hắn lại không biết tí nào ngôn ngữ của ma thú.
... Trong dòng họ ma thú tộc cũng có những ngôn ngữ bất đồng.
Song một vài sinh mệnh là cao đẳng ma thú đã lâu, cũng am hiểu ngôn ngữ của nhiều chủng tộc ma thú.
Như Hắc văn vân báo này chính là cửu cấp ma thú đỉnh cao, chẳng những hiểu biết ngôn ngữ của nhiều chủng tộc ma thú, mà còn hiểu dược ngôn ngữ của loài người. Do ở kết cấu sinh lý của ma thú không cách nào nói ra được, chỉ có lúc đạt tới cập bậc Thánh vực, sau khi thoát thai hoán cốt mới có thể nói ra ngôn ngữ của loài người.
"Nó nói cái gì?" Lâm Lôi lập tức dò hỏi.
Bối Bối chính đang thấp giọng hống kêu trao đổi theo với Hắc văn vân báo, đột nhiên nó cũng như Hắc văn vân báo tựa hồ đều thình lình cùng nhau đứng dậy, hai ma thú toàn thân bộ lông đều dựng đứng lên.
"Hống~"
"U~"
Hai đầu ma thú đều bắt đầu điên cuồng công kích lẫn nhau, chỉ thấy tàn ảnh liên tục né tránh, máu tươi vương vãi ... rống lên không ngừng, hai ma thú rất nhanh lao vào giao kích, ngay cả đại thụ, cự thạch bên cạnh cũng bị vạ lây.
Đại thụ ầm ầm sụp đổ, cự thạch vỡ vụn.
Phàm nơi nào hai ma thú này lướt qua đều trở thành một đống hoang phế.
Đột nhiên hai ma thú phân cách ra, Bối Bối áp sát thân người xuống, gầm gừ liếc nhìn Hắc văn vân báo. Hắc văn vân báo cũng đồng dạng như lâm trận gặp đại địch, đứng đó nhìn Bối Bối.
Hắc văn vân báo toàn thân tràn đầy máu tươi.
Bị giảm lực phòng ngự, nó đã không còn cách nào ngăn cản được lợi trảo của Bối Bối. Mà xét về tốc độ, trải qua 'Cực Tốc' Bối Bối gia trì cũng chỉ kém hơn nó một chút xíu.
Bối Bối quay sang Hắc văn vân báo rống lên giận dữ.
Hắc văn vân báo phản đối quay sang nó gầm nhẹ.
"Lão đại, Hắc văn vân báo này không chịu thần phục. Nói huynh căn bản vốn không có bản lĩnh đánh bại nó." Bối Bối truyền âm cho Lâm Lôi, "Lão đại, để cho ta giết nó nhé."
Lúc này Hắc văn vân báo bản thân cũng rất phiền não.
Nó nếu biến thành đại hình thái thứ hai, tốc độ không bằng đối phương, chỉ có thể bị người ta giày xéo. Cho dù lúc này biến thành 'Phong Hệ Hình Thái', tốc độ tuy nhanh, nhưng khả năng phòng ngự lại kém đi nhiều.
Hắc văn vân báo cũng biết, đối phương loài người có thể phi hành.
Tốc độ phi hành tuyệt đối vượt qua tốc độ chạy của bốn chân. Ở khoảng cách gần di động, nó có thể vượt qua Lâm Lôi. Song khi chạy trốn, Lâm Lôi mang theo Bối Bối tuyệt đối có thể dễ dàng đuổi theo nó. Nguồn truyện:
"Hắc văn vân báo, ngươi nghĩ rằng ta không thể nào đánh bại được ngươi ư?" Lâm Lôi lớn tiếng hỏi.
Hắc văn vân báo lập tức quay về phía Lâm Lôi cao ngạo ngẩng cái đầu lên. Tại khoảng cách giao chiến gần, ưu thế tốc độ ở cánh không cách nào phát huy được. Nó chắc chắn không sợ Lâm Lôi.
"Hảo." Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Rồi sau đó hắn lại niệm động nổi lên một ma pháp chú ngữ, lúc này Hắc văn vân báo vẫn còn đang chần chừ. Bất quá Hắc văn vân báo nó cũng thuộc loại Phong thuộc tính, cũng không lo ngại Lâm Lôi còn có Phong hệ ma pháp lợi hại nào đó. Hơn nữa nó cũng biết, nếu nó chạy trốn, Lâm Lôi có thể dễ dàng đuổi theo.
"Ông~"
Chỉ thấy trong phạm vi phương viên trăm thước bao quanh lấy Hắc văn vân báo làm trung tâm, một tầng thổ hoàng sắc quang mang bao phủ. Thổ hoàng sắc quang mang này lóe lên mang theo ba động đặc thù.
Hắc văn vân báo chỉ cảm thấy một cỗ dẫn lực kinh người từ khắp nơi dưới mặt đất truyền đến, toàn thân đều không khỏi có cảm giác bị đè nén. Thậm chí máu chảy trong toàn bộ cơ thể, trái tim đều trong nháy mắt cũng bị dẫn lực tác dụng, khiến cho suy nghĩ của Hắc văn vân báo bị mê muội trong nháy mắt.
Địa hệ ma pháp - Trọng lực thuật!
Một vị bát cấp ma đạo sư thi triển 'Trọng Lực Thuật', dẫn lực đã gần tám lần rồi. Uy lực của tám lần dẫn lực, này không hề đơn giản, tương tự như một trọng vật 200 cân phải chịu sự đè nén của một trọng vật nặng tới 1000 cân vậy. Tác dụng của bát bội dẫn lực, chẳng những tác dụng ở bên ngoài thân, mà ngay cả tâm can tì phi trong cơ thể đều cùng bị ảnh hưởng.
Với một người bình thường, có thể nâng lên một, hai trăm cân trọng vật.
Nhưng mà ở dưới gấp hai lần dẫn lực, trái tim có thể sẽ không chịu đựng được, trực tiếp chết bất đắc kì tử.
Phải biết rằng, cơ thể bên ngoài bản thân thì có thể dung nạp rèn luyện, nhưng mà trái tim trong cơ thể, phế bộ cùng với tạng khí khó có thể tu luyện được. Ít nhất mức độ tăng lên nhanh chóng không bằng bên ngoài cơ thể.
Chợt lọt vào 'Bát Bội Dẫn Lực" tập kích, Hắc văn vân báo chỉ cảm thấy khắp nơi là một trận mê muội.
Không đợi nó tỉnh táo lại, khắp toàn thân Lâm Lôi nổi lên một tầng thổ hoàng sắc quang mang rồi cực nhanh vọt xuống, ngược lại Hắc văn vân báo đã bắt đầu điên cuồng rồi ... Quyền đấm cước đá!
Đúng vậy, không dùng Hắc Ngọc trọng kiếm.
Chỉ dùng quyền, cước!
"Hống~" Thể chất cửu cấp ma thú cường hãn kinh người, chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn quen với loại trạng thái này. Nhưng dưới Bát bội dẫn lực, tốc độ của nó ngay cả đi một nửa bước cũng không được rồi.
"Vèo!" "Vèo!" ...
"Rầm!"
Một cước hung hăng đạp vào bụng Hắc văn vân báo, rồi sau đó Lâm Lôi lại vọt qua hướng khác, một quyền nện trên thân thể Hắc văn vân báo lại đưa Hắc văn vân báo trở lại giày xéo.
Quyền đấm cước đá, trong mười giây ngắn ngủi.
Hắc văn vân báo bị Lâm Lôi giày xéo đến thảm hại. Tốc độ của nó giờ phút này căn bản không cách nào chạy ra khỏi phạm vi khu vực Trọng lực thuật. Hơn nữa bên cạnh còn có Bối Bối đang nhìn gườm gườm như con hùm rình mồi.
"Ngươi có phục không?"
"Ngươi có phục không?"
oOo
Lâm Lôi ở một bên hô, một bên lại quyền đấm cước đá điên cuồng, đem cửu cấp ma thú đỉnh phong 'Hắc Văn Vân Báo" chà đạp mà không hề có lực phản kháng, miệng nó không kìm được phun ra một búng máu tươi.
"Hống~" Hắc văn vân báo đột nhiên hống ra một đạo thanh âm bi phẫn.
"Lão đại. Nó phục rồi."
"Ầm." Lâm Lôi huy quyền quá nhanh, lại là một quyền nện ở đầu Hắc văn vân báo, đẩy Hắc văn vân báo nằm bẹp trên mặt đất.
Lâm Lôi vui vẻ nhìn Hắc văn vân báo đang nằm dưới đất, Hắc văn vân báo dưới Bát bội trọng lực, máu tuần hoàn trong cơ thể từng chút đều chịu gánh nặng của siêu trường địa trọng áp, lại bị Lâm Lôi điên cuồng giày xéo, đã dẫn đến quay cuồng đầu óc rồi.
"Ngươi đã phục chưa?" Lâm Lôi cười nhìn Hắc văn vân báo.
Hắn mặc dù rất vui, song lúc này Lâm Lôi hoàn toàn bị bao bọc bởi hình thái long hóa, cặp đồng tử màu vàng lạt kia vĩnh viễn trông đạm mạc, không hề có cảm tình gì. Lân giáp bao trùm khắp khuôn mặt, như thế nào có thể nhìn ra được Lâm Lôi đang rất vui đây?
Hắc văn vân báo ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi, đặc biệt bộ dạng trên khóe miệng Lâm Lôi, ngược lại tâm trạng run lên. Nó sợ hãi lại bị Lâm Lôi giày xéo, lúc này gật đầu. Hơn nữa nó cũng thực sự bị thực lực của Lâm Lôi khuất phục. Thực lực chiến sĩ, thực lực ma pháp đều kinh người của cường giả, đủ để làm nó thần phục rồi.
Lâm Lôi mỉm cười, lúc này bắt đầu bố trí linh hồn khế ước ma pháp trận!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Long
Chương 177: Tốc độ chi chiến
Chương 177: Tốc độ chi chiến