Linh áp hầu như khiến Sở Vân hít thở không thông, hắn lập tức thôi động Hà Quang Lược Ảnh, dốc hết toàn lực bay về phía đại địa Đan Châu. Loại hiểm cảnh này hắn nào dám ở lâu.
Còn lại, hai mươi hai vị đại Đế theo sát tại phía sau hắn.
Tuy rằng sớm muộn gì Sở Vân cũng phải e ngại áp lực từ cửu Thánh, phóng thích bọn họ, thế nhưng hiện tại tuyệt đối không thể. Nếu thực sự đáp ứng yêu cầu những cường giả Hoàng cấp này, đó mới là ngu ngốc.
Lực lượng trong tay càng mạnh, Sở Vân càng có nhiều vốn để thương lượng.
Thấy Sở Vân căn bản không thèm nhìn chính mình, chúng Hoàng giả truy kích tới đồng loạt hừ lạnh, sắc mặt càng thêm khó coi. Từ khi nào Hoàng cấp cư nhiên bị Đế cấp khinh thường?
Nhưng đúng lúc này, dị biến lại xảy ra.
Thanh âm chín vị Thánh nhân đồng loạt truyền ra trong lệnh bài:
- Nhanh chóng đình chiến, trở về các châu phòng ngự. Sau đó không lâu sẽ có đại quân Tiên Thiên thần ma tấn công cửu châu, đây là trường hạo kiếp trước nay chưa từng có! Cửu châu chính thức hình thành liên minh, an nguy của ức vạn sinh linh, đều phải dựa vào cách ngươi.
Toàn trường khiếp sợ.
Ngay sau đó, sáu vị Thánh nhân là Đà Thánh, Nữ Thánh, Quỷ Thánh, Binh Thánh, Đan Thánh và Hòa Thánh đồng loạt nhắm vào Sở Vân.
Thanh âm bọn họ liền thành một khối, vang vọng thiên địa:
- Linh Đế, thu hồi thần thông bản mạng của ngươi, phóng thích các đại Đế. Hiện các ngươi đều đang đối diện với sinh tử tồn vong, đây là trường hạo kiếp chưa từng có từ khi cửu châu sáng lập tới nay, phải biết đồng tâm hiệp lực, chân thành hợp tác!
Trong nháy mắt nảy, Sở Vân cảm thấy thiên địa đều nổ vang, áp lực kinh khủng trước nay chưa từng thấy, tựa như một dãy núi hung hăng nện vào ngực hắn.
Hắn trợn mắt trừng trừng, đầu váng mắt hoa, bên tai vang lên những tiếng ù ù liên tục.
Tựa như đang có nghìn vạn con ong đang lượn lờ bên tai hắn.
Uy năng của Thánh nhân, vượt xa tưởng tượng cực hạn của hắn, phảng phất như hắn biến thành còn thuyền trong bão biển, giữa những cơn sóng dữ, chỉ có thể mặc cho số phận.
Thật không thể tưởng tượng được.
Đây mới chỉ là Thánh nhân thông qua lệnh bài, tại khoảng cách xa hàng ức vạn dặm, tùy ý quát lên.
Phụt!
Sở Vân không chống đỡ được, phun ra một ngụm máu vàng. Trong lúc nhất thời, mặt trắng không còn huyết sắc, cảnh tượng trước mắt càng biến thành màu đen, hôn mê ngay tại trận.
Nhưng vào lúc này, tinh bài trên người hắn phát ra tinh quang lam đậm. Tinh quang tiến vào trong cơ thể sở Vân, nhất thời khiến tinh thần Sở Vân rung lên.
Tinh huy cuồn cuộn không ngừng, tựa như dòng suối mát chảy trong cơ thể Sở Vân.
Cảm giác sảng khoái lạ thường khiến hắn vô cùng thư thái. Giờ khắc này, cảm giác tựa như vừa từ địa ngục thống khổ, trực tiếp phi thăng tới thiên đường.
Không hề nghi ngờ, đây là do Tinh Thánh xuất thủ bảo vệ Sở Vân.
Tinh quang cuộn trào mãnh liệt, ập đến rồi đi rất bất ngờ. Sở Vân phun ra một ngụm trọng khí, trong ánh mắt hiện lên một tia tinh quang sáng ngọc. Hắn mừng rỡ phát hiện, trong chớp mắt vừa rồi, tố chất thân thể chính mình cư nhiên chiếm được tăng phúc cường đại!
Trước kia da thịt trắng mịn, thuần khiết không kết cấu. Hiện tại đã có một loại cảm giác trong suốt như kim cương, nếu nhìn kỹ lại, toàn thân hắn lúc này đang tản mát ra tinh quang mờ nhạt.
Sở Vân có thể cảm giác được, cường độ thân thể hắn chí ít tăng lên gấp hai lần so với trước kia, mềm dẻo hơn gấp năm lần, năng lực khôi phục tăng vọt lên gấp ba lần.
Trước đó, nguyên bản hắn tưởng rằng thân thể Tiên Thiên đã là cực hạn tố chất thân thể. Thật không thể ngờ được, thân thể Tiên Thiên dĩ nhiên còn có không gian tấn chức lớn đến như vậy.
- Thân thể phát sáng, tinh quang xán lạn. Sao có thể được? Đây là biểu hiện chỉ Tiên Thiên đạo thể mới có được a!
Du Hoàng níu lưỡi, hoảng hốt không thôi.
Những cường giả Hoàng cấp khác cũng không tốt hơn là bao, ánh mắt tất cả đều kinh nghi bất định, xôn xao nghị luận.
- Thật là cảnh tượng của Tiên Thiên đạo thể. Nhưng không có lý nào. Vừa rồi Tinh Thánh chỉ quán chú thánh lực vào cơ thể Linh Đế, đây chỉ là thủ đoạn tưởng thưởng thông thường của Thánh nhân, cư nhiên có thể khiến tố chất thân thể tăng vọt. Chúng ta cũng kinh lịch qua chuyện này rất nhiều lần, vì sao chưa từng có người nào trở thành Tiên Thiên đạo thể?
- Thế nhưng ngươi nhìn tinh huy tản mát trên người hắn xem. Rõ ràng chính là phiên bản giảm yếu Tiên Thiên đạo thể của Tinh Thánh, chuyện này tuyệt đối không sai được!
Ánh mắt kinh nghi bất định dần dần chuyển biến thành ước ao và đố kỵ, hầu như tất cả cường giả Hoàng cấp đều không chút che dấu ánh mắt cuồng nhiệt của mình. Hơn mười đạo ánh mắt quan sát khắp người Sở Vân, ánh mắt sắc bén khiến toàn thân Sở Vân giống như bị lột trần không còn một mảnh.
Chỉ Thánh nhân mới có Tiên Thiên đạo thể. Thánh nhân chuyển sang kiếp khác, Tiên Thiên chi khí dồi dào, không bị giải phóng ra một chút nào, bởi vậy hình thành thân thể Tiên Thiên. Sau khi Thánh nhân hợp đạo, thân thể Tiên Thiên liền tấn chức thành Tiên
Thiên đạo thể, từ nay về sau nhân đạo hợp nhất, thần uy vô cùng vô tận.
- Tiên Thiên đạo thể?
Sở Vân tận sức dùng hai tai thu nhập thông tin.
- Thì ra là thế.
Trong lòng hắn thầm nghĩ minh bạch nhân quả.
- Ta vì Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển trận, tấn chức thành thân thể Tiên Thiên, thân thể Tiên Thiên chỉ cần trải qua thánh lực gột rửa, là có thể tiến thêm một bước, đề thăng thành Tiên Thiên đạo thể. Những Hoàng giả này đều là phàm thể Tiên Thiên, bọn họ chỉ có thể hấp thu một bộ phận tinh hoa cực nhỏ từ thánh lực, không giống như ta còn có thể tiêu hóa tinh túy của thánh lực.
- Vừa rồi Đà Thánh, Nữ Thánh, Quỷ Thánh, Hòa Thánh, Binh Thánh cùng nhau nhắm vào ta, hầu như khiến ta phải chết ngất. Đây là nghiêm phạt của năm vị thánh với việc ta chiêu hàng chúng đế. Tinh Thánh lại dùng thánh lực quán thể cho ta, hẳn là khen ngợi.
Linh quang Sở Vân chớp động, sau khi minh bạch, liền thẳng thắn giải trừ Nhân Đạo Vô Lượng.
Hà Đế, Hương Đế, Mị Đế, Nhân Đế, Dạ Đế, Thanh Đế, Thiết Đế, Quả Đế, Qua Đế, toàn bộ đều được khôi phục tự do.
Ngây dại một hồi, bọn họ đột nhiên biến sắc.
- Linh Đế, ngươi cư nhiên dám bắn ta!
Thanh âm Hương Đế sắc nhọn, hai mắt như phun lửa.
Thiết Đế tức sùi bọt mép, một mình nhắm hướng Sở Vân đi tới:
- Sở Vân, ngươi đưa trả tiên nang cho ta!
Một câu này không thể nghi ngờ đã nhắc nhở những người khác, toàn thân chúng đế đều run lên, trong lòng tràn ngập đau đớn cũng như lửa giận.
- Tiên nang của ta, thế giới tiên nang ta khổ tâm gây dựng hơn nghìn năm…
Có người ôm ngực, gào khóc lên.
- Sở vân, có loại như ngươi, cư nhiêm dám chiếm đoạt tiên nang của bản Đế. Ngươi mau nhổ ra, ngươi phải nhổ ra, bằng không ta cho ngươi chết không tử tế!
Có người điên cuồng rít gào, thần tình vặn vẹo cực độ
- Linh Đế, từ nay về sau ta với ngươi thề không cùng đường. Trừ phi ngươi trả lại tiên nang cho bản Đế, vạn sự còn có điều thương lượng!
Có người lạnh giọng cảnh cáo, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân sắc bén như dao.
Chúng Đế phẫn nộ, khóc hết nước mắt cũng không nhạt đi mối hận trong lòng.
Đây chính là toàn bộ gia sản của bọn họ. Sở Vân một ngụm nuốt trọn vào, ngay cả yêu vật Tiên Thiên cũng không buông tha, không lưu lại chút canh cặn nào cho chúng đế.
Chúng đế lúc này, đều rất xứng với cái tên "người trắng tay".
Sở Vân làm quá tuyệt rồi, phàm là những đại Đế rơi vào tay hắn, toàn bộ đều thành kẻ trắng tay. Khổ tâm tích lũy mấy trăm năm, hơn nghìn năm, dốc sức tại Hải Nhãn thâm uyên, tận lực cướp đoạt tài nguyên tại Đan Châu, tất cả đều bị Sở Vân coi thành bánh ngọt, nuốt vào sạch sẽ.
Nếu như phẫn nộ của chúng đế biến thành lửa, vậy Sở Vân đã sớm gieo mình vào biển lửa. Nếu như ánh mắt bọn họ là kiếm, Sở Vân đã sớm bị chém vụn thành vạn mảnh.
Nhưng Sở Vân còn cười nhạt ngạo thị, không chút úy kỵ. Hắn hiện tại đã là Đế cấp đỉnh phong, những đại Đế này không có thế giới tiên nang, tu vi đều hạ xuống trình tự ngụy Đế, nằm xen giữa Vương cấp đỉnh phong và Đế cấp sơ đoạn, chỉ khi bọn hắn một lần nữa sở hữu tiên nang tuyệt phẩm, tu vi bọn họ mới khôi phục đến Đế cấp sơ đoạn.
Sau đó lại thêm những năm tháng dài tích lũy, mới có thể từ Đế cấp sơ đoạn đạt đến trung đoạn, sau là cao đoạn, chậm rãi khôi phục tu vi.
Trong đoạn thời gian đó, bọn họ không thể tạo thành uy hiếp tới Sở Vân. Đương nhiên trong đó vẫn còn Dạ Đế là tương đối nguy hiểm, Hóa Đạo Chi Pháp chỉ có một mình Dạ Đế nắm giữ, Sở Vân cũng không được.
- Hừ, thực khi ta không dám giết? Các ngươi ai không sợ chết, đều có thể tới đây.
Nhìn chúng đế vọt tới, Sở Vân vẫn không nhúc nhích, thâm sâu khó dò, sát khí trong mắt càng nồng đậm.
Đám người Thiết Đế, Thanh Đế, Hà Đế, Qua Đế đang xông tới nhất thời lúng túng. Bọn họ cảm thụ được sát ý sắc bén của Sở Vân, bọn họ như bị một chậu nước lạnh đổ thẳng lên đầu, phút chốc liền dừng lại, đứng giữa không trung.
- Sở Vân, ngươi quá kiêu ngạo rồi! Cư nhiên còn dám kiêu ngạo như vậy!
- Ngày hôm nay ngươi chết chắc rồi, thần thông bản mạng của ngươi là thứ tà ma ngoại đạo! Mạo phạm tới lợi ích của Đế Hoàng, ngày hôm nay ngươi xong thật rồi. Nếu ngươi biết điều nhanh trả lại tiên nang, chúng ta từ bi còn có thể cố gắng thay ngươi cầu tình.
- Linh Đế đại nghịch bất đạo, quả thực giống như Phục Đế, không thể lưu tình. Thỉnh chư vị thái hoàng chủ trì công đạo cho chúng ta, diệt trừ Linh Đế!
Chúng đế phát sinh những tiếng gào thét thê lương và phẫn nộ, chỉ có Dạ Đế không nói một lời, nhìn chằm chằm vào Sở Vân, trong mắt băng lạnh, sát ý liên miên không dứt.
Sở Vân cười nhạt, tràng diện mười phần hỗn loạn.
Chúng Hoàng trầm ngâm không quyết, ngay cả mấy vị Hoàng giả vừa mới truy đuổi Sở Vân cũng bảo trì trầm mặc một cách cổ quái.
Nhân Đạo Vô Lượng của Sở Vân, bọn họ thông qua lệnh bài đều đã biết được. Sở dĩ không có xuất thủ, là do phân thân Đan Thánh kìm chân.
Trong kế hoạch bọn họ, Sở Vân phải chết. Nhân Đạo Vô Lượng thật sự rất có tính uy hiếp, tựa như Phục Đế ngày trước, không thể cho người như vậy phát triển an toàn.
Thế nhưng qua chuyện vừa rồi, chúng Hoàng cũng không dám động vào Sở Vân.
Mới vừa rồi Tinh Thánh thông qua thánh lực quán thể, đã biểu lộ lập trường bảo vệ Sở Vân.
Muốn giết Sở vân, chính là đối nghịch với Tinh Thánh, có vị cường giả Hoàng cấp nào dám?
Đương nhiên cũng có một vài Hoàng cấp đỉnh phong, có tư cách khiêu chiến uy nghiêm của Thánh nhân.
Nhưng bọn hắn còn phải kiềm chế lẫn nhau, nếu ai xuất thủ trước, vạn nhất bị Tinh Thánh đả thương, ngược lại thành trò vui cho người khác.
Càng quan trọng chính là, nếu muốn giết Sở Vân, vừa rồi năm vị Thánh đã sớm làm. Tuy Thánh nhân không có xuất hiện, thế nhưng sẽ không ai hoài nghi năm người không có năng lực giết Sở Vân. Nhưng bọn họ chỉ cảnh cáo, nghiêm phạt Sở Vân một chút rồi thu tay.
Chúng Hoàng đều không phải người ngu, trong lòng biết rõ dụng ý của Thánh nhân, đây là muốn giữ lại một mạng cho Sở Vân. Chuyện này hoàn toàn khác biệt so với Phục Đế nghìn năm trước.
- Cái gì ta đã nuốt, sao có khả năng nhổ ra được? Các ngươi đừng nên si tâm vọng tưởng nữa, bức ta nóng nảy, ta liền đánh nổ toàn bộ thế giới tiên nang, ngọc đá cùng nát, đồng quy vu tận!
Sở Vân âm ngoan nói, hắn phóng thích cho chúng Đế chỉ là nhượng bộ bất đắc dĩ. Nhưng liên quan đến lợi ích thiết thân, hắn tuyệt đối sẽ không khoan nhượng.
Trong lòng hắn cũng rõ, vừa rồi được Tinh Thánh quán chú thánh lực, chẳng khác nào là một tấm bùa hộ mệnh. Dù là Hoàng giả cũng phải sợ ném chuột vỡ bình.
- Ngươi…
Thiết Đế chỉ vào Sở Vân, tức giận run người.
- Còn thỉnh chúng Hoàng chủ trì công đạo cho chúng ta!
Hương Đế lau mắt, nước mắt vẫn ào ào chảy xuống.
Chúng Hoàng hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Cốt Hoàng đứng ra, đánh vỡ trầm mặc:
- Được rồi, Linh Đế ngươi không nên càn quấy nữa. Hãy mau trả lại thế giới tiên nang cho bọn họ.
Sở Vân trắng mắt nhìn Cốt Hoàng một cái:
- Cốt Hoàng, ngươi dù là Hoàng giả, nhưng nói giỡn cũng phải có hạn độ thôi.
- Hả?
Cốt Hoàng tức giận, hai mắt liếc xéo Sở Vân, trong ánh mắt toát ra vẻ ngạo nghễ và khinh thường:
- Xem ra bản Hoàng phải dạy dỗ ngươi biết thế nào là tôn kính tiền bối!
Nói xong, linh áp Hoàng cấp liền bạo phát, áp về phái Sở Vân.
Sở Vân cắn răng, chuẩn bị mạnh mẽ chống đỡ.
Thế nhưng linh áp Hoàng cấp vừa tới, hắn bỗng nhiên biến sắc, phát hiện chống đỡ mười phần dễ dàng.
Dưới linh áp của Cốt Hoàng, toàn thân hắn đều tản mát ra tinh quang nhàn nhạt. Tiên Thiên đạo thể quả thực cường đại vô cùng, trực tiếp cắt giảm linh áp từ gió dữ mưa rền, biến thành gió nhẹ mưa phùn.
Thấy một màn như vậy, ánh mắt chúng Hoàng không khỏi càng thêm nóng rực.
Đây chính là Tiên Thiên đạo thể a!
Sắc mặt Cốt Hoàng hơi đổi, tinh quang mặc dù yếu, nhưng lại khiến trong lòng hắn lo sợ bất an:
- Những tiên nang tuyệt phẩm này đều là do bọn họ khổ sở gây dựng hơn nghìn năm. Ngươi một ngụm nuốt hết cả vào thực sự hơi quá đáng. Nếu như ngươi cố ý không giao ra tiên nang tuyệt phẩm, vậy chi bằng ngươi nỗ lực đại giới. Nói đi, có chuyện gì xảy ra với thân thể ngươi, dĩ nhiên là Tiên Thiên đạo thể. Ngươi nói ra bí mật này, bản Hoàng sẽ bỏ qua chuyện cũ.
Sở Vân cười ha ha, Cốt Hoàng nói toàn là bẫy rập. Hắn nói sẽ bỏ qua chuyện cũ, vậy còn Hoàng giả khác thì sao đây?
Quả nhiên là lợi ích trọng yếu! Chúng Hoàng không muốn buông tha hắn, không phải bởi vì muốn chủ trì công đạo, mà là muốn khám phá bí mật Tiên Thiên đạo thể của hắn.
Chúng Hoàng ai cũng muốn biết bí mật, thế nên ngay cả Du Hoàng, Thư Hoàng và Nhân Hoàng của trận doanh Tinh Châu đều khoanh tay đứng nhìn.
Thế nhưng Sở Vân sẽ nói thế nào đây?
Quan hệ tới an nguy của Cực Nhạc Tiên Phi, hắn tuyệt đối sẽ không tiết lộ.
Nét cười trào phúng hiện lên trên khóe miệng hắn, biểu tình này khiến sắc mặt chúng Hoàng đều âm trầm xuống. Xem ra Linh Đế này là rượu mời không muốn uống, chỉ thích uống rượu phạt, vậy phải nghiêm phạt, cho hắn biết thế nào là quy củ. Lo ngại Thánh nhân, bọn họ đương nhiên sẽ không giết Sở Vân, thế nhưng khiến Sở Vân ăn vị đắng, bọn họ có rất nhiều kinh nghiệm.
Nhưng mà đúng lúc này, bầu trời Đan Châu lại hình thành vô số hắc động hình tròn.
Dưới con mắt ngạc nhiên của mọi người, một đầu Tiên Thiên thần ma từ trong hắc động phủ xuống Đan Châu.
Hầu như trong nháy mắt đã có trên vạn đầu Tiên Thiên thần ma xuất hiện!
- Đây là đại kiếp nạn của cửu châu theo như lời Thánh nhân nói sao?
- Trời ạ, nhiều Tiên Thiên thần ma như vậy, số lượng dĩ nhiên còn tăng thêm nhiều nữa. Có lầm hay không!
- Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì rồi?
Sắc mặt chúng đế Hoàng đột biến, bọn họ đều đang tập trung tinh thần làm thế nào đối phó với Sở Vân, muốn từ trên người hắn tìm ra bí mật Tiên Thiên đạo thể. Thế nhưng hoàn cảnh lúc này khiến bọ họ trong nháy mắt liền nhớ lại lời dặn của cửu thánh, hạo kiếp cửu châu, Đế Hoàng lập tức trở về, bảo vệ gia viên!
Chỉ trong chốc lát, trên bầu trời Đan Châu vốn trống rỗng, đột nhiên xuất hiện vô số Tiên Thiên Thần Ma.
Chúng Đế Hoàng tràn đầy khiếp sợ nhất thời không thốt lên lời! Bọn hắn chưa từng chứng kiến qua cảnh tượng như vậy, coi như là thời gian ở Hải Nhãn Thâm
Uyên bọn hắn chém giết Tiên Thiên Thần Ma cũng là từng phần từng phần như tằm ăn rỗi.
Hôm nay đối mặt với đại quân mấy vạn Tiên Thiên Thần Ma, coi như là toàn bộ Đế Hoàng liên thủ với nhau, cũng dữ nhiều lành ít.
- Tu vi bình quân của những Tiên Thiên Thần Ma này đều đạt tới năm mươi ức năm. Đây là Tiên Thiên Thần Ma từ nơi nào đến? Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
- Tiên Thiên Thần Ma đều có thuộc tính hỗn loạn, công kích hết thảy đối tượng có thể công kích. Năm sáu Tiên Thiên Thần Ma có thể yên ổn ở cùng với nhau đã là chuyện rất hiếm thấy. Không ngờ lại tồn tại một đại quân Tiên Thiên Thần Ma thế này!
Toàn bộ đám Tiên Thiên Thần Ma trên không trung, đều là đầu dê, thân đầy vẩy cá, sau lưng là một đôi cánh bạc cực lớn. Cánh chim màu bạc tản ra ánh kim nguy hiểm. Xa xa nhìn lại, cả bầu trời Đan Châu đều được bao phủ bởi một ánh sáng màu bạc chói lọi. Quy
mô cực lớn, khiến cho tất cả Đế Hoàng phải than thở.
Ầm ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, trên không trung chợt xuất hiện một lỗ đen quy mô siêu lớn, bán kính đạt đến mười dặm. Một cỗ khí thế bàng đại không gì so sánh được, mênh mông bát ngát giống như là hải dương vạn dặm, thoáng chốc đã bao chùm toàn bộ Đan Châu.
Vạn vật Đan Châu cùng sợ hãi.
Coi như là tất cả Đế Hoàng, cũng không khỏi cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng khi mạt nhật hàng lâm.
- Con mẹ nó, đây là thứ quỷ quái gì?
- Đáng chết, là Tiên Thiên Thần Ma vương. Không ngờ lại thực sự tồn tại Tiên Thiên Thần Ma vương, con mẹ nó, thực đáng chết, bổn hoàng vẫn tưởng rằng đây là truyền thuyết!
Một vài vị Đế Hoàng nhịn không được chửi ầm lên.
Toàn bộ ánh mắt chúng nhân đều trở nên khẩn trương, nhìn chăm chăm vào hai bàn chân phủ đầy vẩy cá chậm rãi thò ra từ bên trong hắc động. Mười đầu ngón chân dữ tợn, mỗi ngón như một tòa núi nhỏ. Bàn chân cực lớn phủ đầy vẩy cá to lớn không khác gì một dãy sơn loan! Mỗi phiến vẩy cá lại tỏa ra ánh tử kim, tràn ra khí tức vừa cao quý lại vừa hung tàn khủng bố. Đối với bàn chân khổng lồ mà nói, những phiến vảy cá này rất hoa mỹ, tinh xảo. Nhưng đối với chúng ngự yêu sư mà nói, quả thực những phiến vảy cá này không khác gì một hồ nước diện tích cực lớn.
Sau bàn chân là cẳng chân không khác gì cột chống trời, sau đó là phần đùi so với bắp chân còn tráng kiện gấp đôi. Sau đó là bụng dưới, lồng ngực bả vai, cuối cùng là đầu lâu. Cứ như vậy, một đầu Tiên Thiên Thần Ma siêu lớn có tu vi khủng bố đạt tới ba nghìn ba trăm ức năm từ từ xuất hiện trước tầm mắt chúng nhân.
- Đây chính là Tiên Thiên Thần Ma vương sao?
Chúng Đế Hoàng trợn mắt há hốc mồm.
Yêu vật trận nhãn của Đan Châu, như Kỳ La Nha Vương Tượng, Phong Ma Thử đều đã có đến trăm ức năm tu vi. Nhưng so với đầu Tiên Thiên Thần Ma vương trước mặt, tu vi của chúng vẫn thua kém ba mươi mấy lần! Không hề nghi ngờ, nó chính là bá giả vô thượng trong Hỗn Độn Hải, bễ nghễ chúng sinh, là tồn tại vô địch tung hoành bốn phương tám hướng.
Ầm…
Tiên Thiên Thần Ma vương chậm rãi hạ chân xuống mặt đất Đan Châu.
Trọng lượng cực lớn, lập tức đè nát hai ngọn đại sơn dưới chân, khói bụi tuôn ra bao trùm thiên địa. Mặt đất rắn chắc như vậy dưới chân Tiên Thiên Thần Ma vương, lại biến thành yếu ớt như vậy. Bàn chân lún sâu xuống mặt đất hơn mười trượng, khó khăn lắm mới có thể ổn định lại được.
Tiếng nổ ran cuồn cuộn như lôi đình, khuếch tán khắp toàn bộ Đan Châu. Giờ phút này, tựa hồ đại địa Đan Châu đang run rẩy, rên rỉ.
Chúng Đế Hoàng miệng đắng lưỡi khô.
Tồn tại như vậy, bọn hắn không thể đối phó nổi. Chỉ có một ít tồn tại Hoàng cấp đỉnh phong mới có vốn liếng cùng nó giao thủ.
Về phần Đế cấp đỉnh phong như Sở Vân, có thể chạy trốn được trong tay Tiên Thiên Thần Ma vương đã là rất không tệ rồi. Mà mấy người như đã mất đi tiên nang thế giới như Hương đế, Hà đế... Tiên Thiên Thần Ma vương chỉ cần dùng hai ngón tay là đã đủ bóp chết bọn hắn.
Thực lực quá khác biệt như vậy, còn đánh đấm gì nữa?
Đôi mắt màu vàng lớn không khác gì một hải dương nhỏ chậm rãi mở ra, đôi ngân dực cực lớn rủ trên mặt đất. Xa xa nhìn lại phảng phất phía sau lưng Tiên Thiên Thần Ma vương được khoác lên một tấm áo choàng màu ngân bạch. Đôi mắt của nó quét một vòng, cho đến khi phát hiện chúng Đế Hoàng trên bầu trời, dùng ngữ điều tràn ngập ngạo mạn cùng chán ghét, chậm rãi mở miệng.
- Trật tự chi địa... Ngân Dực Thần Ma Vương chán ghét trật tự. Con sâu cái kiến, một đám con sâu cái kiến...
Quyển 8: Chí Tôn
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn
Chương 738: Hạo kiếp cửu châu
Chương 738: Hạo kiếp cửu châu