- Tiểu Tích Vân tiên nang! Đây chính là hiệu quả xúc phát tích vân, thực sự đầu tư trước kia rất đáng giá! Tiểu tích vân hấp thu lực lượng lôi điện mấy lần trước, đã trở thành thương mộc thanh lôi tích vân. Đồng tính bài xích, lần này có lực lượng chống đỡ rất lớn đối với lôi kiếp, so sánh với Diệp Luân Ngọc Thạch Thuẫn còn mạnh mẽ hơn.
Sở Vân nhất thời vui vẻ, thay đổi sách lược, lập tức mệnh lệnh nói:
- Nhanh dùng Tụ Linh Thuật, lại dùng Căn Nguyên Cấp Thủ Thuật!
Tụ Linh Thuật, có thể trong thời gian ngắn cấp tốc hấp thu nguyên khí mộc hành trong không gian xung quanh, bù đắp cho tiêu hao yêu nguyên.
Căn Nguyên Cấp Thủ Thuật, chính là đạo pháp kinh điển của yêu thực, có thể cắm rễ đại địa, hấp thu nguyên lực sinh mệnh, chữa trị bản thân.
Hai loại đạo pháp sử dụng liên tiếp, khiến Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ rực rỡ hẳn lên, một lần nữa sức sống tràn trề, thậm chí còn mọc ra mười phiến lá xanh.
Đạo lôi kiếp thứ tám đánh xuống, va chạm với tiểu tích phân, oanh một tiếng, cả hai nhất tề tiêu tán.
Dựa vào chút thời gian giảm xóc này, Sở Vân hét lớn:
- Đan Nguyên Thụ, liên tục sử dụng Diệp Luân Ngọc Thạch Thuẫn, tiếp tục bổ xung Linh Phù Thanh Vụ, cuối cùng kết thành Thanh La Y!
Hai mặt Ngọc Thạch thuẫn bay ra, sương mù màu xanh trắng dày đặc bao phủ thân cây, quang mang Thanh La Y lúc ẩn lúc hiện.
Trong trời đêm, chín đạo kiếp vân vòng tròn đồng tâm chỉ còn lại một đạo cuối cùng, lôi âm trầm muộn cuồn cuộn, thanh lôi cường liệt trước nay chưa từng có nổi lên trong lôi vân.
Sở Vân cắn rắn, một giọt mồ hôi lạnh theo khóe mắt rơi xuống, đây là một đạo cuối cùng rồi.
Oanh!
Lôi đình màu xanh, giống như lợi kiếp, xé nát không gian, nháy mắt oanh kích vào giữa tiên nang.
Lôi điện bẻ gãy nghiền nát, hai đạo Diệp Luân Ngọc Thạch Thuẫn bên trong quang mang mầu xanh, trong nháy mắt tiêu tán thành bột mịn. Linh Phù Thanh Vụ chỉ chống đỡ được nửa hơi thở, liền tiêu tán, Thanh La Y trong vòng một hơi thở cũng sụp đổ.
Cuối cùng là do Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ lấy bản thể ngạnh kháng lôi điện.
Giờ khắc này, thời gian trong cảm quan của Sở Vân bị kéo dài, sau một hồi cảm giác dài dòng, lôi quang nháy mắt biến mất, toàn thân Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ cháy đen, tu vi bị rơi xuống chỉ còn tám năm, thế nhưng không cần nghi ngờ, đã độ kiếp thành công!
- Vượt qua được kiếp nạn này, tuy rằng tổn thất một điểm tu vi, thế nhưng tu luyện một lần nữa tới mười năm sẽ không gặp phải khảo nghiệm Tiểu Yêu Kiếp, chúc mừng a!
Nhan Khuyết bước tới chúc mừng.
Chỉ cần vượt qua được một lần yêu kiếp chính là thu được đại đạo thiên địa thừa nhận, sau này tu vi hồi phục, sẽ không gặp phải yêu kiếp cùng cấp bậc.
- Nguyên bản còn tưởng rằng Sở huynh muốn động thủ, xuất đao tương trợ, kỳ thực như vậy là hay nhất, đỡ khiến yêu kiếp biến hóa. Loại cửu trọng thương mộc yêu kiếp này, một khi sinh dị biến, phi thường phiền phức.
Đôi con mắt sáng sủa như trăng rằm của Kim Bích Hàm nháy nháy, cũng bước tới chúc mừng.
Sở Vân đút Túy Tuyết Đao vào vỏ một lần nữa.
- Ta lo lắng nhất vẫn là sát thủ thích khách, có chút khả năng vượt qua được vòng phòng hộ của thư viện. Bởi vậy nếu có thể động thủ tốt nhất không động thủ tương trợ. Nói thực ra, áp lực độ kiếp rất lớn, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ rất trân quý, không cho phép mất mát. May mà ngưng tụ thành một đóa tiểu tích phân, để chặn được đạo lôi kiếp thứ tám, bằng không sẽ không thuận lợi như vậy.
Hắn phi thường may mắn, trước kia không keo kiệt học phân, lựa chọn tiểu tích phân tiên nang quý giá nhất. Hiện tại xem ra, đích thực là đầu tư đúng giá trị.
…
Tiếng sấm ù ù quanh quẩn bên tai, quang mang lôi điện màu xanh xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu rọi vào khuôn mặt tuyệt mỹ của Trữ Y Y.
Vẫn như trước, dung nhan của nàng hương kiều ngọc nộn, tiếu mị động lòng người, lúc này có vẻ thâm độc hàn lãnh.
Nàng biết, lần này không chỉ riêng chuyện Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ độ kiếp, càng là thời cơ ám sát tốt nhất. Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ vô cùng quý giá, nếu như xuất thủ, nhất định khiến Sở Vân được cái này mất cái kia, tỉ lệ ám sát thành công tương đối lớn.
Trong khoảng thời gian này, thích khách ẩn nấp tiến vào trong Thiên Ca Thư Viện, muốn giết chết Sở Vân, cướp giật đan phương Quật Khởi Đan, đã khiến thư viện như lâm vào đại địch, nhân tâm hoảng sợ.
Phía sau những thích khách này, đến tột cùng là thế lực phương nào, Trữ Y Y không rõ ràng lắm, thế nhưng trực giác nói cho nàng biết, trong đó nhất định có một phương thế lực Trữ gia đảo nàng.
Người vì tài, chim vì thực mà vong, giá trị đan phương Quật Khởi Đan đủ khiến thế nhân đỏ mắt. Hơn nữa kế hoạch tiến công chiếm đóng Thư gia đảo của Trữ gia đảo, Trữ Y Y cũng biết được một chút. Từ thời điểm ám sát vừa mới xuất hiện, nàng mỗi ngày đều chờ mong gia tộc gửi thư tới, lệnh cho nàng phối hợp với sát thủ, chế tạo cơ hội tiến hành ám sát.
Thế nhưng, không đợi được bức thư nào.
Trữ Y Y thất lạc rất nhiều, cũng không kỳ quái. Nàng đối với gia gia của chính mình rất lý giải, cũng biết mạo muội phối hợp, vạn nhất lưu lại nhược điểm, đối với chính mình và Trữ gia sẽ có tổn thất lớn cỡ nào.
Tình hình ám sát vẫn tiếp tục, mỗi một lần thất bại đều khiến nàng bóp cổ tay thở dài, thầm hận những sát thủ này quá mức vô năng.
- Hừ hừ, thủ lâu tất mất, luôn luôn có thời điểm ám sát thành công. Ta sẽ đợi được ngày này!
Trong lòng nàng đắc ý tới cực điểm, bàng quan nhìn trò hay, dễ dàng thư thích tới cực điểm.
Nhưng mà, ngay lúc tình hình ám sát càng lúc càng thêm nghiêm trọng, Sở Vân và Thư Thiên Hào đột nhiên xuất thủ. Thoáng cái đã khiến thế cục xảy ra biến hóa kịch liệt.
Giá trị của phối phương Quật Khởi Đan giảm xuống trên diện rộng, thị trường muối biển cũng đột nhiên ổn định, tình hình ám sát theo đó gần như im lặng hoàn toàn.
- Phối phương Quật Khởi Đan đã không đáng giá để mạo hiểm, vận dụng tử sĩ. Các thế lực lớn đều tập trung vào công cuộc ổn định cục diện, thu thập tàn cục. Nếu đêm nay có điều kiện tốt như vậy vẫn không có người nào tiến hành ám sát, vậy thì hành động ám sát đã dừng lại rồi.
Trong lòng Trữ Y Y có hiểu ra. Tuy rằng nàng biết không có bao nhiêu hy vọng, thế nhưng vẫn như cũ sinh ra tâm tình chờ đợi.
Nhưng mà, khi tiếng sấm mờ ảo, điện quang tiêu tán, nàng vẫn không đợi được muốn nhìn tình huống của Sở Vân.
Trong lòng thất lạc, hóa thành một tiếng thở dài yếu ớt phát ra khỏi môi mềm.
Trữ Y Y nhận mệnh rồi.
Nàng chậm rãi nhắm mắt lại, đôi con mắt kiêu ngạo và tràn đầy ý tứ cao cao tại thượng trước kia hiện tại đã chuyển hóa thành cô đơn và tiêu điều.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn
Chương 132: Trữ gia thất thế, hàng phục Nhan Khuyết, bước nhanh tới (thượng)
Chương 132: Trữ gia thất thế, hàng phục Nhan Khuyết, bước nhanh tới (thượng)