Những thư sinh này đều sinh ra trong gia đình bình dân, trời sinh biết khắc khổ nỗ lực, muốn chăm chú nắm chặt kỳ ngộ khó có trong nhân sinh. Ngược lại, những thư sinh sinh ra trong gia tộc quyền thế có vẻ lười nhác hơn nhiều. Hiện tại là năm sáu giờ sáng hừng đông, tất nhiều người trong phòng ở phía đông còn đang ngủ say sưa.
Trong suy nghĩ của bọn họ, Sở Vân là đệ tử gia tộc quyền thế, cư nhiên dậy sớm như vậy, thực sự có chút ngoài dự đoán của mọi người.
So sánh với bọn họ, Sở Vân rất đặc biệt, hắn không hề cho rằng chính mình là đệ tử gia tộc quyền thế, sinh hoạt trong Thư Gia Thành, chịu đủ ức hiếp và hà khắc của Thư phu nhân, hắn chưa bao giờ từng được cảm nhận qua về sự ưu việt của đệ tử gia tộc quyền thế. Chỉ là hắn cũng không phải là đệ tử bình dân. Hắn có thân phận nghĩa tử của đảo chủ Thư Thiên Hào, đã định sẵn hắn thoát khỏi bình dân.
- Ta không phải là đệ tử gia tộc quyền thế, cũng không phải là đệ tử bình dân. Ta chính là ta, Sở Vân!
Hít sâu một hơi, Sở Vân cầm lấy hai thùng nước lĩnh từ Tạp Vụ đường, đi về phía bãi biển.
Phòng ở được bố trí tại tầng trung Thanh Sơn, khi vượt qua trung môn lâu, Sở Vân bị kiểm tra. Sau khi đưa ra ngọc bội mới có thể thông hành, tiến vào tầng hạ Thanh Sơn.
Lướt qua một dãy kiến trúc hàng quán, cửa hàng bánh bao, châm tú phường các loại, hắn bước tới hạ môn lâu, lại tiếp tục đưa ra ngọc bội thân phận, chạy tới bến tầu bảo thuyền trước kia đưa hắn đến thư viện đang đỗ. Hơi chếch phương hướng bến tàu, Sở Vân bước chậm trên bờ cát màu vàng nhạt.
Nước biển ôn nhu vuốt ve bãi cát, phát sinh thanh âm ào ào vô cùng dễ chịu. Thanh âm bao hàm ý nhị, trời cao biển xa thiên nhiên hòa hợp, khiến lòng dạ Sở Vân thoải mái khoáng đạt.
- Ta phải lo lắng cái gì đây? Sống lại rồi, có Thiên Hồ tư chất hoàn mỹ, thành công giết chết Tàn Lang cứu lão đa. Tất cả bắt đầu một lần nữa, tất cả đều sẽ trở nên tốt đẹp. Trữ gia muốn xuất thủ, binh tới tướng chặn là được. Hiện tại ta sinh hoạt trong Thiên Ca Thư Viện,
hoàn cảnh phát triển tốt đẹp như vậy, chẳng lẽ ta phải sợ bọn chúng hay sao?
So sánh với kiếp trước, Sở Vân bị đuổi ra khỏi Thư gia đảo, một mình một người lưu lạc bên ngoài, trở thành du hiệp không quyền không thế, so với tình huống hiện tại không biết kém hơn bao nhiêu lần.
Bên chân, Thiên Hồ cũng phát ra tiếng kêu to rất nhỏ, cảm thụ được biến hóa của chủ nhân, nó rất hài lòng.
Sở Vân chân chính điều chỉnh tốt tâm tình, trong bình tĩnh lại ẩn dấu tinh thần phấn chấn. Dùng hai thùng nước đổ đày nước biển mới mẻ, thẳng thắn bỏ qua đòn gánh, trực tiếp dùng hai tay mang đi, cứ như vậy một lần nữa chạy lên đỉnh Thanh Sơn.
Đúng như lời hắn nói với Kim Bích Hàm hôm qua, nhiệm vụ này không phải là không tốt, tố chất thân thể đề cao, linh khí cải tạo là nhân tố chủ yếu, nhưng cũng không thể thiếu các phương diện khác như đồ ăn, đan dược và rèn đúc của bản thân.
Hai thùng nước lúc ban đầu không quá nặng, thế nhưng thời điểm vượt qua trung môn lâu, cảm giác của Sở Vân không giống như trước nữa rồi. Đôi cánh tay cầm theo thùng nước run lên nhè nhẹ, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, trên trán tràn đầy mồ hôi.
Thời điểm tới thượng môn lâu, hắn hầu như đã không thể chống đỡ được. Toàn thân mồ hôi nhễ nhại, hai cánh tay đau đớn, cắn răng kiên trì. Mọi người đi ngang qua đều chỉ chỉ trỏ trỏ. Đại thể thư sinh đều phát ra tiếng cười trào phúng, cười Sở Vân tự mình bứt bỏ đòn gách, tự chuốc lấy cực khổ.
Sở Vân mắt điếc tai ngơ, vẫn như cũ làm theo ý mình. Rốt cuộc đã chạy tới đỉnh núi, nhìn thấy hòn đá lớn tại đỉnh núi tràn đầy một đám dây leo Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng.
Hắn thở ra một hơi thật dài, cầm hai thùng nước đã bị đổ hơn phân nửa, khẽ đặt trước mặt.
Lúc này mới bỏ được gánh nặng, đặt mông ngồi xuống đất, thở gốc không ngừng.
Một đường từ chân núi chạy lên tới đỉnh Thanh Sơn, đã vượt qua cực hạn của hắn, đoạn đường cuối cùng toàn bộ dựa vào nghị lực phi thường chống đỡ. Lúc này trầm tĩnh lại, cảm thấy toàn thân không chỗ nào không đau dớn, không còn chút sức lực nào, ngay cả khí lực thở dốc cũng không còn.
Nghỉ ngơi chốc lát, hắn cắn chặt răng, cực lực chống đỡ chính mình đứng lên, lặng yên tưới nước cho Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng. Nước biển mới mẻ được rót vào, khiến cành lá phát ra vẻ thanh nhuận, những phiến lá to lớn như lá sen hân hoan chập chờn, tựa hồ biểu đạt cảm kích đối với Sở Vân.
Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng có tư chất thượng đẳng, có thể tấn chức tới cảnh giới Linh Yêu trên cảnh giới Đại Yêu. Mà Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng trước mặt đã từng có thời kỳ toàn thịnh, tu vi đạt tới cảnh giới Linh Yêu. Thế nhưng vài lần chìm nổi, tu vi dần dần hạ thấp, đến hiện tại chỉ dừng ở mức Đại Yêu.
Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng này là do viện chủ đời thứ hai trồng, trồng trên đỉnh núi, được Thiên Ca Thư Viện bảo hộ tầng tầng, chính là một trong những yêu thú quan trọng nhất của Thiên Ca Thư Viện. Cho tới đời viện chủ hiện tại tiếp nhận, Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng đã sở hữu tu vi năm trăm sáu mươi sáu năm, so với Túy Tuyết Đao chỉ có bốn trăm năm mươi năm còn cao thâm hơn nhiều.
Chỉ là nếu bàn về chiến lực, Túy Tuyết Đao tự nhiên vượt qua Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng.
Bất quá Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng không phải lấy chiến đấu là chính, nó trời sinh có một loại đạo pháp, xưng là Lưu Ngôn Phong Ngữ. Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng có thể thông qua phong và thủy, thu thập tin tức lời đồn đãi trong phạm vi nhất định. Hai cây Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng sinh trưởng tại hai nơi khác nhau cũng có thể dựa vào phong vũ để truyền tin tức.
Các địa phương trên Tinh Châu có vô số Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, mỗi một cây đều có thể thu thập lời đồn đãi trong phạm vi nhất định, mà giữa các cây khác nhau có thể giao lưu trao đổi. Cứ như vậy hình thành một mạng lưới truyền tin tức dày đặc, bao trùm toàn bộ Tinh Châu.
Điều này có ý nghĩa, Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng có thể thu được tin tức trạng thái khắp các nơi trong Tinh Châu rất nhanh. Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng trở thành yêu thực được hoan nghênh nhất trong toàn bộ thư viện. Các thư sinh hay tiên sinh, nếu rảnh rỗi thường rất thích tới nơi này, nhìn xem Tinh Châu có đại sự gì phát sinh, có tin tức gì mới mẻ. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng nhiều nhánh đan xen, trên trăm nghìn phiến lá to lớn rộng rãi, lấy kinh mạch hoa văn đan xen, hình thành tin tức văn tự. Có đủ loại tin tức khác nhau, chỉ là được quan tâm nhất vẫn là phiến lá trên chủ đằng (nhánh chính).
Chủ đằng của Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng so với các nhánh phụ tráng kiện hơn mười lần, phiến lá sinh trưởng trên chủ đằng cũng rộng lớn khổng lồ hơn gấp bội. Tin tức ghi lại trên phiến lá này chính là tên tuổi của rất nhiều cường giả ngự yêu sư cường đại.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn
Chương 93: Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, Chủ Đằng Bảng
Chương 93: Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, Chủ Đằng Bảng