DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn
Chương 62: Mỹ nhân kế nhằm vào Sở Vân (thượng)


Bóng người bước ra từ trong biển lửa không phải là Sở Vân thì là ai?

Vẻ mặt ngốc trệ của mọi người lập tức biến thành cuồng hỉ. Tiếng hoan hô nổ vang, Vũ Đại Đầu lệ rơi đầy mặt. Giây phút này, hắn sinh ra ảo giác, Sở Vân chính là Thư Thiên Hào khi xưa. Đồng dạng dũng mãnh tuyệt luân, đồng dạng gan dạ không sợ chết. Đồng dạng khí thế uy nghiêm, có thể chấn nhiếp toàn trường, trở thành nòng cốt của tất cả mọi người.

Chỉ cần hắn không ngã xuống, thì tất cả còn có hi vọng!

Không khác gì đảo chủ khi còn trẻ.

- Đảo chủ có hậu rồi!

Tam lão nước mắt lưng tròng.

Thư Thiên Hào chậm rãi mở mắt, từ trước đến giờ đề là do hắn một mình trong chống đỡ đại cục, mệt mỏi thực sự rất mệt mỏi.

Hiện tại nhìn thấy Sở Vân như vậy, đột nhiên hắn cảm thấy dường như trút được gánh nặng.

Có con như thế, còn cầu thứ gì nữa?

- Lão thiên đối đãi với Thư Thiên Hào ta không tệ, bỏ một cánh tay trái đổi lại một nhi tử như vậy!

Hắn cảm thấy vô cùng vui mừng cùng kích động, thiên ngôn vạn ngữ không thể biểu đạt được tâm trạng của hắn lúc này.

- Lúc ấy bên ta đang cùng Thư gia quân kịch chiến. Bỗng nhiên xuất hiện viện binh của Thư gia đảo. Bọn chúng đốt cháy chiến thuyền, thân quấn bích lạc hải đái, eo đeo chuông đồng. Bên ta thấy đối thủ đạp lửa tiến đến, tiếng chuông rung trời làm cho kinh hãi, lập tức tan vỡ.

- ... Thủ lĩnh viện quân Sở Vân xông thẳng về phía Tàn Lang. Thời điểm song phương sống mái, Túy Tuyết Đao đột nhiên nhận chủ, bộc phát đao mang kinh thiên. Tàn Lang chủ quan bị chém chết. Thuộc hạ bất đắc dĩ đành phải lặng lẽ lui lại...

- .. Sau đó thuộc ta nghe ngóng được tin tức, Sở Vân đánh xong trận đó, sức cùng lực kiệt, trên đường chiến thắng trở về đã lâm vào hôn mê. Tàn quân Thư gia do ba vị lão bách phu trưởng chủ trì đại cục, thu dọn chiến trường, thu nạp tù binh. Sự tình đại khái là như vậy.

Nói đến đây Bạch Bái thở dài một tiếng. Cũng không biết là do sai sót bỏ lỡ chiến cơ tốt như vậy. Hay là cảm khái vận mệnh Thư Thiên Hào chưa đến lúc tuyệt lộ, Sở Vân dũng mãnh. Lúc này, trước mặt hắn là mấy vị lão nhân tuổi tác đã cao ánh mắt vẫn uẩn hàm tinh quang. Còn Bạch Bái đứng nghiêm trang, tất cung tất kính, báo cáo lại kết quả chiến đấu. Bạch Bái đường đường là quân sư của đoàn hải tặc Tàn Lang, nhân vật số hai chỉ đứng sau mỗi Tàn Lang, không ngờ lại đang cúi đầu thần phục với mấy vị lão nhân này

Tình cảnh này nếu truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiều người khiếp sợ há miệng đến sái quai hàm.

Trên thế gian, rất ít người có thể biết được họ thực của Bạch Bái, họ Trữ,

Hắn là người Trữ gia đảo, chỉ trung tâm với gia tộc. Nhiều năm về trước, là tiềm phục trong đoàn hải tặc Tàn Lang suốt mấy chục năm trời. Chuyện nay ngay cả bản thân Tàn Lang cũng bị hắn che mắt. Mà mấy vị lão nhân ngồi ở trước mặt hắn lúc này, chính là chưởng khống giả có quyền lực tối cao.

- Hổ phụ vô khuyển tử, không ngờ Sở Vân này còn trẻ như vậy đã làm ra được đại sự kinh người như thế. Quả nhiên không khác gì Chư Tinh Mãnh Hổ năm đó...

Trầm mặc một lúc, Trữ gia gia chủ mở miệng trước.

- Mãnh hổ đã biến thành một con mèo bệnh, không ngờ lại xuất hiện thêm một tiểu lão hổ! Thư gia đảo... Thư gia đảo...

Một vị trưởng lão cảm khái.

- Trận chiến này ưu thế đã rõ ràng như vậy, đáng tiếc cuối cùng không ngờ vẫn là thất bại. Aizzz, vì nó đoàn hải tặc Tàn Lang đã bị toàn diệt, Thư Thiên Hào vẫn bình yên vô sự, mà kế hoạch thừa cơ tiến vào chiếm đóng Thư gia đảo của chúng ta cũng không có cách nào khởi động được.

- Mấy năm gần đây, Trữ gia chúng ta âm thầm sử dụng trăm phương ngàn kế bào mòn thế lực của Thư gia đảo. Không thể tưởng tượng được cuối cùng lại thất bại chỉ trong gang tấc. Thậm chí còn tổn thất cả quân cờ trong yếu Tàn Lang, có thể nói là thiệt hại vô cùng lớn.

- Chỉ là một con cờ mà thôi, mất thì cũng đã mất rồi. Mấu chốt chính là Thư Thiên Hào vừa về tới Thư gia đảo đã tuyên bố với tất cả chính thức lập Sở Vân trở thành người kế thừa, được toàn quân hưởng ứng. Hổ phụ long tử như thế, kế hoạch khuếch trương của Trữ gia chúng ta đến bao giờ mới có thể thực hiện được.

Các trưởng lão thảo luận, lời nói tràn ngập lo lắng.

- Đích xác, Tàn Lang chết cũng không sao. Hơn nữa, nhưng năm gần đây, hắn dường như đã phát hiện ra điều gì đó, thậm chí bắt đầu hoài nghi thuộc hạ. Sau khi đánh bại Thư gia quân, hắn sớm muộn gì cũng phải chết. Chỉ là so với hắn, phụ tử Thư gia mới là họa lớn...

Bạch Bái có chút tán thán.

- Thư Thiên Hào, người này có dũng có mưu. Nhưng năm gần đây cũng đã phát hiện thế lực ẩn giấu của Trữ gia chúng ta, vẫn một mực nắm chắc lấy đại quyền, tuy rằng nha đầu Trữ Khi Sương kia có tâm cơ, nhưng dưới sự áp chế của hắn, cơ hồ không làm gì được.

Trữ Khi Sương chính là nguyên danh của Thư phu nhân.

- Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhưng Thư Thiên Hào lại là một ngoại lệ. Nhớ ngày xưa khi nha đầu Trữ Khi Sương được gả đi, lão phu đã rất không đồng ý. Chư Tinh Mãnh Hổ quá dũng mãnh, hơn nữa đã bước vào tuổi chín chắn, hiện giờ tuy rằng Trữ Khi Sương đã trở thành thành chủ phu nhân, nhưng vẫn không nắm được một chút thực quyền nào. Gần đây, thậm chí ngay cả 4 vị ngự yêu sư thân vệ cũng đã mất tích.

Một vị trưởng lão bất mãn, cảm thán nói.

Hai mắt Trữ gia gia chủ chợt sáng người.

- Lúc đó, tính cách của Thư Thiên Hào đã trầm ổn. Bất quá hiện tại Sở Vân kia lại đang là lúc huyết khí phương cương, thời điểm thiếu niên phong lưu!

- Đảo chủ, ý của ngài là...

Trữ gia gia chủ gật gật đầu.

- Kỳ thật Trữ Khi Sương cũng không thất bại. Nhưng năm này chúng ta mở bao nhiêu cửa hàng tại Thư gia đảo, mang đến bao nhiêu lợi ích? Chắc rằng trong lòng mỗi người đều hiểu rõ. Lúc này đây, đối với Sở Vân, ta sẽ lại thi triển mỹ nhân kế.

Các trưởng lão bàn bạc một hồi, sau đó đều gật đầu.

- Bất quá ngài định lựa chọn...

Có trưởng lão dò hỏi.

- Hài tử Trữ Y Y kia có tâm cơ rất sâu, lại vô cùng xinh đẹp. Chỉ cần một lần gặp, đã có thể khiến nam hài say đắm đến mê muội. Nàng là cháu gái của lão phu, không cần nghi ngờ lòng trung tâm của nàng đối với gia tộc.

Trữ gia gia chủ mỉm cười nói.

Mọi người thoáng chần chờ, rốt cục cũng có trưởng lão uyển chuyển mở miệng.

- Trữ Y Y là một hạt giống tốt. Rất có thiên phú ngự yêu, nếu gả nàng đến Thư gia đảo hoang vu kia? Gia chủ, ngài không thấy đáng tiếc sao?

Lập tức có người phụ họa.

- Hài tử Y Y vốn là bồi dưỡng để gài vào Thiết gia đảo. Hôm nay lại dùng trên người Sở Vân, đảo chủ ngài không thấy có chút đại tài tiểu dụng sao?

Đọc truyện chữ Full