DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 121: Dao Quang Dị Biến

Lại nói tam đại cao thủ của tam phái khi nhìn thấy Ma Long xuất hiện tất cả đều biến hẳn sắc mặt, kinh hoảng thốt lên 'Ma Long'. Văn Bất Danh đứng bên cạnh vừa nghe cũng biến sắc, kinh sợ nhìn lên không trung. Ngoảnh lại nhìn Như Vân đại sư, Văn Bất Danh hỏi:"

- Đã lâu không gặp, chẳng ngờ lại được diện kiến đại sư tại đây. Vừa rồi đại sư cũng phải kinh ngạc thốt lên, chẳng lẽ Ma Long là có thật? Đại sư có biết gì về con quái thú tám mắt này không?"

Thần sắc vẫn còn lo âu, Như Vân đại sư nhìn Văn Bất Danh nói:"

- Thì ra là Hạo Thiên phủ chủ Văn đại hiệp, kể từ lần cuối gặp nhau trông thí chủ vẫn khang an. Còn về quái thú này thì là lần đầu tiên lão nạp trông thấy, tuy nhiên theo một bản ghi chép của bản phái thì rất có thể chính là Ma Long, một trong tam đại ma linh trong truyền thuyết Ma vực. Nghe nói quái thú này cực kỳ tà ác, bản tính hung tàn, ai gặp phải cẩn thận kẻo nguy tới tính mạng. Thật không ngờ hôm nay quái vật này lại hiện thân ở nhân gian. Còn về con quái thú tám mắt, nói thật lão nạp chưa từng nghe qua."

Văn Bất Danh đưa ánh mắt hàm ý muốn xin chỉ giáo sang Thanh Hư đạo trưởng, thấy vậy đạo trưởng nói:"

- Ta cũng không rõ lắm về quái thú này, chỉ biết rằng theo truyền thuyết có câu ca dao nói về Ma long: 'Ma Long xuất, Nại Hà hiện'. Hôm nay Ma Long đã hiện thân, chẳng biết Nại Hà châu bao giờ sẽ xuất hiện?"

Như Vân đại sư và Văn Bất Danh không ai trả lời câu hỏi của Thanh Hư đạo trưởng, hai người thần sắc lo âu lộ rõ vẻ nghiêm trọng nhìn lên trời đầy vẻ trầm tư."

Âm Huyền Sinh của Tiên Kiếm tông nghe vậy tiếp lời:"

- Những việc trong truyền thuyết không ai có thể lường hết được. Vấn đề cần phải suy nghĩ hiện nay là chúng ta có nên ra tay tiêu diệt đứa bé đã bị Ma Long khống chế hay không?"

Như Vân đại sư sắc mặt có phần trầm trọng nhưng ngữ khí vẫn kiên định:"

- Đã bị Ma Long khống chế, đứa bé đó đã không còn là con người nữa, một khi đã nhập vào ma đạo thì đã trở thành ác ma rồi. Vì an nguy của nhân gian, dù nó vốn vô tội nhưng chúng ta cũng phải tiêu diệt, đây là việc bất đắc dĩ không thể không làm.

Khẽ gật đầu, cả Thanh Hư đạo trưởng và Văn Bất Danh đều hết sức tán đồng."

Dưới mặt đất, ánh mắt Lục Vân vẫn không rời thân hình Dao Quang, mục quang lấp loáng đầy vẻ cổ quái. Trong suy nghĩ của chàng, nếu lát nữa Dao Quang hoàn toàn bị Ma Long khống chế tinh thần chẳng phải nó sẽ trở nên hung tàn thành tính, lục thân bất nhận hay sao? Đến lúc đó liệu bản thân chàng có nhẫn tâm giết chết nó hay không?"

Trên đầu thác nước trong Vô danh cốc, kì thú thần bí đang dùng toàn lực bức ép Ma Long phải lộ diện. Dao Quang đại não bị Ma Long khống chế, đôi mắt vẫn luôn khép chặt bỗng nhiên mở bừng phát ra hai đạo huyết sắc quang tà ác lập lòe hàn quang kinh nhân."

Thân thể Dao Quang bồng bềnh trong không trung, từ thân người toát ra quỷ khí âm sâm tà dị, cả gương mặt nhỏ nhắn thanh tú cũng phủ đầy hắc khí. Lạnh lùng nhìn kỳ thú, cậu bé dường như đã quên mất người hảo bằng hữu của mình. Kỳ thú nhìn Dao Quang miệng phát ra âm thanh kỳ lạnhư đang nói chuyện, đang kêu gọi nó. Nghe được âm thanh đó, thần sắc đứa bé có hơi thay đổi như chợt nhớ ra điều gì, nhưng lập tức hắc sắc quang hoa quanh thân đại thịnh, một cỗ ma lực cường đại đã áp chế những cảm giác quen thuộc đó lại."

Kỳ thú đối với Ma Long trong nội thể Dao Quang có lẽ thống hận đến tận xương tủy, rống lên một tiếng giận dữ, bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu đứa bé. Toàn thân kỳ thú lúc này hóa thành một khối cầu kỳ dị tỏa ra bát sắc hào quang không ngừng rung động biến hóa, khí tức thần thánh cực mạnh toàn lực xâm nhập các yếu huyệt hòng trục xuất Ma Long ra ngoài."

Tuy nhiên dưới sự khống chế của Ma Long, yếu huyệt toàn thân Dao Quang đều bị phong bế chống lại sự mọi sự xâm nhập từ bên ngoài. Giằng co được một lúc, dù thực lực của kỳ thú vượt xa Ma Long, nhưng vì sợ gây tổn thương đến thân thể Dao Quang, nó đành bất lực thu lại khí tức. Bay ra xa vài trượng, kỳ thú quay lại nhìn thân hình nhỏ bé với ánh mắt thở than."

Mọi người xung quanh đều lặng lẽ nhìn sự cố gắng của kỳ thú, chờ đợi kết quả với ánh mắt hy vọng. Bây giờ nhìn thấy vẻ chán nản của nó, trong lòng mọi người đều trầm xuống, thầm hiểu rằng vậy là chẳng còn một tia hy vọng nào nữa."

Quan sát hai bên, sắc mặt Như Vân đại sư trở nên trang nghiêm:"

- Mọi người hãy nhân lúc thực lực của Ma Long còn yếu, lại đang bị kỳ thú kiềm chế mà nghĩ cách tiêu diệt đứa trẻ đi, hy vọng có thể bức Ma Long lộ diện để tiêu diệt. Mọi người thấy thế nào?"

Âm Huyền Sinh và Thanh Hư đều im lặng gật đầu, bắt tay vào chuẩn bị. Riêng Văn Bất Danh nhìn lại Dao Quang, giọng nói có phần thương cảm:"

- Đứa trẻ kia xem chừng mới khoảng mười tuổi đầu, chúng ta làm như thế chẳng phải có chút..."

Có chút gì, tuy ông không nói hết nhưng trong lòng mọi người đều rất rõ. Như Vân đại sư thở hắt ra nói:"

- Phật dạy mọi chuyện trên đời đều do duyên số an bài, tất cả đều đã được định sẵn không ai có thể thay đổi được? Nếu chỉ vì nó còn là một đứa trẻ mà chúng ta không nhẫn tâm ra tay thì e rằng sau này sẽ có vô số trẻ nhỏ gặp tai họa, không phải sao?"

Văn Bất Danh chỉ biết lắc lắc đầu, không nói gì thêm."

Bách Linh đang nhìn lên không trung theo dõi bọn Như Vân đại sư và mọi người thương nghị việc tiêu diệt Dao Quang, bất mãn nói:"

- Những cao thủ kia cả ngày không có việc gì để làm hay sao mà ngay cả đứa trẻ cũng muốn giết? Nếu có bản lĩnh sao không lôi con Ma Long ra mà giết chứ đối phó một đứa nhỏ thì có gì hay ho. Mộc đầu, huynh nói xem có phải không?

Nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của Bách Linh, Lục Vân không kìm được mỉm cười:"

- Muội nói cũng đúng, nhưng muội không hiểu được rằng nhân sĩ chính đạo vì an nguy của nhân gian có thể làm bất cứ điều gì, kể cả giết một đứa trẻ."

- A, Mộc đầu, lời này của huynh lẽ nào ám chỉ những vị đại hiệp chính đạo trong mắt thường nhân luôn dùng chiêu bài chính nghĩa để làm việc xấu, phải không?"

Có phần kinh ngạc, Bạch Linh dường như không chú ý đến việc Lục Vân vốn xuất thân từ Lục viện mà bây giờ lại nói như vậy. Lắc đầu, Lục Vân thần sắc cổ quái nói:"

- Ta không nói toàn bộ nhưng ít nhất cũng có một bộ phận người như thế. Tương lai nếu cô sống ở tu chân giới một thời gian dài sẽ tự khắc hiểu. Hãy chú ý kìa, họ chuẩn bị tấn công đấy."

Quát lên một tiếng, Như Vân đại sư đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Dao Quang, toàn thân tỏa ra kim sắc quang mang như một pho tượng kim cương la hán. Đại sư thần sắc nghiêm trang, hai tay kết ấn, hai chân đả tọa, lăng không ngồi cách Dao Quang ba thước. Từ người đại sư tỏa ra một đạo kim sắc phật quang bao trùm cả người đứa bé."

Thanh Hư đạo trưởng bên cạnh cũng xoay tròn rất nhanh xung quanh, Đạo gia pháp quyết với tầng tầng huyền thanh sắc hình thành một vòng hào quang cấp tốc thu hẹp lại quanh người Dao Quang. Âm Huyền Sinh và Văn Bất Danh phân lập hai bên, công lực toàn thân được vận dụng đến đỉnh điểm chuẩn bị phát động tấn công bất cứ lúc nào."

Vẫn lạnh lùng quan sát tứ phía, Dao Quang không còn là một đứa trẻ mười tuổi ngây thơ mà trở nên uy nghiêm và tà ác vô tả. Trên khuôn mặt nhỏ bé đó toát ra vẻ băng giá khiến người ta có cảm giác hết sức tà dị. Dưới sự liên thủ tấn công của hai vị cao thủ Phật - Đạo, thân ảnh Dao Quang liền cấp tốc di chuyển, vô số nhân ảnh trong chu vi ba trượng huyễn hóa ra thành trăm đạo quang ảnh nhằm thoát ra khỏi Phật môn Kim Cương Tráo và Đạo gia Liệt Thiên Hoàn."

Lúc này, Âm Huyền Sinh bên ngoài vòng vây liền lạnh lùng quát lên, trường kiếm vung lên phát ra một trăm chín mưới sáu kiếm tạo thành bốn kiếm trụ hình mũi khoan chia ra trấn giữ tứ phía. Văn Bất Danh cũng lập tức thi triển Hạo Nhiên Thiên Cương, liệt hỏa chân nguyên cường đại của hắn lập tức tràn ngập khắp chu vi mười trượng xung quanh, hỏa diễm bốc lên cuồn cuộn, hình thành một không gian khép kín."

Hét lên cuồng nộ, thân ảnh nhỏ bé của Dao Quang bị đánh bật về chỗ cũ dưới sự liên hợp vây công của tứ đại cao thủ. Gượng đứng lại, đôi mắt của nó đỏ như máu âm trầm quan sát kẻ địch, toàn thân sung mãn khí tức tà ác. Ánh mắt quét qua bốn người, hai tay Dao Quang đan chéo, hai cỗ hắc sắc quang hoa trước ngực hội tụ thành một hắc sắc quang cầu đột nhiên bắn về phía Âm Huyền Sinh."

Hắc sắc quang cầu với một khí thế cường đại tà ác không ngừng tăng tốc, khi cách mục tiêu khoảng một trượng bỗng nhiên hóa thành một con hắc long há mồm phun ra một đạo hắc diễm, hung hãn kích tới Âm Huyền Sinh. Đồng thời với một kích đánh ra này Dao Quang vội quay ngược lại, lăng không xiên xiên nhắm tới khe hở bên trái thoát ra. Như Vân đại sư vội tấn công truy đuổi theo, chỉ thấy trên mặt đại sư kim quang lóe lên, từ đôi mắt kim sắc xạ ra một cỗ quang hoa chấn bay cả người Dao Quang ra xa. Kim quang quanh thân Như Vân đại sư bạo phát ra vô số Phật chú hình thành nên tám Kim Phật Đồ lập tức bao vây Dao Quang."

Trong không gian tràn ngập kim quang, vô số hắc sắc ma khí nhanh chóng tiêu tán, sự tấn công của Phật môn pháp quyết Kim Cương Diệt Ma khiến Dao Quang phải hét lên thảm thiết. Âm Huyền Sinh sau khi hóa giải được đòn tấn công bất ngờ của Dao Quang đang cùng Thanh Hư đạo trưởng và Văn Bất Danh đứng bên cạnh chăm chú nhìn nó, lập thành một hàng rào bảo hộ vững chắc cho Như Vân đại sư.

Kỳ thú tự nãy giờ không có động tĩnh gì, khi nhìn thấy bộ dạng thống khổ của Dao Quang liền gầm lên giận dữ. Từ cái miệng lớn đỏ như chậu máu của nó bắn ra một đạo quang trụ đường kính cả trượng công đến Như Vân đại sư."

Lục Vân đang đứng quan sát nhìn thấy cảnh đó không kìm được sự thương cảm, khẽ lắc đầu than thở. Cũng giống như kỳ thú, chàng không hề mong muốn một đứa bé như Dao Quang phải chịu đau khổ, nhưng một khi đã bị Ma Long khống chế, nếu không tiêu diệt cậu thì nhân gian sẽ phải chịu một tai kiếp khó lường. Tuy bất nhẫn, nhưng với tư cách môn hạ Dịch viên, chàng chỉ có thể yên lặng đứng nhìn."

- Mọi người hãy cẩn thận, dị thú đột nhiên tấn công chúng ta. Hãy mau tránh!"

Nhìn thấy đòn tấn công của dị thú, Văn Bất Danh vội hô lên và cấp tốc né sang một bên. Ba vị đại cao thủ kia cũng nhận ra nguy hiểm, không ai dám khinh suất đón đỡ mà đều lạng người né tránh."

Kỳ thú vẫn không buông tha cho Như Vân đại sư, quang hoa lại tái khởi tấn công ông, hiển nhiên nếu đại sư không ngừng công kích Dao Quang thì nó sẽ chẳng dừng tay. Trông thấy tình cảnh này, Âm Huyền Sinh song thủ ngự kiếm bạo phát mười phần công lực. Dưới sự thôi động của ông, một đạo kiếm trụ cao trăm trượng liền xuất hiện cuồng trảm vào kỳ thú."

Cùng lúc, Thanh Hư đạo trưởng hai tay bắt quyết, một đạo Âm Dương Bát Quái thanh hồng lưỡng sắc đan xen lấp lánh quang hoa uy nghiêm do vô số huyền thanh khí xung quanh hợp thành di chuyển đến bên Như Vân đại sư để bảo vệ. Riêng Như Vân đại sư vẫn không ngừng gia tăng công lực gấp rút luyện hóa Ma Long tà ác trên người Dao Quang, không hề để ý đến mọi chuyện xảy ra xung quanh."

Kỳ thú không hề nao núng trước một kiếm tập kích của Âm Huyền Sinh, chỉ thấy tám con mắt của nó lóe lên ám hồng quang mang, từ huyết khẩu bắn ra một đạo bát sắc quang trụ nghênh đón. Đồng thời, từ tám con mắt đó bắn ra tám đạo quang trụ đường kính chừng một tấc phân ra hai hướng tập kích Âm Huyền Sinh và Thanh Hư đạo trưởng."

Trên không trung, hai cỗ lực lượng cường đại va chạm lập tức phát sinh chấn kình mãnh liệt, vô số quang mang bay tản mạn trông vô cùng mỹ lệ. Dưới một kiếm bá đạo của đối phương, thân thể kỳ thú hơi hạ xuống. Phía đối diện, đối thủ của nó còn thảm hại hơn, toàn thân chấn động, sắc mặt tái xám, y phục trên người bị chấn nát. Âm Huyền Sinh, cao thủ hàng đầu của Tiên Kiếm môn, đệ nhất đại phái trong tu chân giới hét lên thảm khốc, máu tươi tuôn ra khắp người. Có lẽ dưới sự công kích của bốn đạo thốn kình cực mạnh đó kinh mạch của ông đã bị đứt đoạn."

Phần Thanh Hư đạo trưởng, tuy đã dùng toàn lực để né tránh nhưng vẫn bị một đạo quang trụ phá vỡ hộ thể quang tráo đả thương vai phải, cả người bị bắn tung ra xa. Như Vân đại sư trong lúc không phòng bị đã bị một đạo quang trụ kích trúng thân thể, trọng thương bay ra ngoài. Dao Quang thoát ra khỏi vòng phong tỏa lập tức lạng tránh ra xa ba trượng, sắc mặt nhợt nhạt hung hãn nhìn ba người Như Vân đại sư. Kỳ thú thấy bằng hữu thoát khỏi nguy hiểm liền phát ra những âm thanh kỳ dị như kêu gọi, nghe thấy thanh âm có phần quen thuộc này, ánh mắt Dao Quang lộ ra vẻ nghi hoặc. Khi nó còn đang trầm tư, hắc quang trên người đột nhiên đại thịnh, chỉ trong chớp mắt mục quang nó đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng tàn ác.

Hai tay hơi mở ra, ma khí trên người Dao Quang ngày càng mạnh, sau lưng huyễn ảnh Ma Long dần dần hiện lên ngày một rõ nét trên không trung, hình ảnh đôi bên trùng lên nhau một cách xảo diệu nhìn tà dị khác thường."

Nhìn Như Vân đại sư với cặp mắt đỏ như máu, nhãn thần Dao Quang cực kỳ lạnh lẽo, lạnh lùng nói:"

- Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Người nào muốn giết ta, ta sẽ giết chúng. Kẻ nào cản trở ta, ta cũng giết."

Trong tiếng gầm giận dữ, hai tay Dao Quang chứa đựng hắc sắc ma diễm như hai Ma Long, toàn lực công kích Như Vân đại sư."

Nhìn Dao Quang, Như Vân đại sư không giấu được sự kinh hãi, trong lòng không khỏi bị ám ảnh bởi sự khủng khiếp của Ma Long trong truyền thuyết. Dưới sự khống chế của nó, một đứa trẻ với cái tuổi lên mười và chưa hề trải qua tu luyện mà đã trở nên đáng sợ như vậy, điều này chẳng phải quá khủng khiếp hay sao? Đại sư đành chọn cách né tránh, chờ đợi cơ hội nó lộ ra sơ hở để tấn công một đòn sấm sét."

Dao Quang thực sự có được sức mạnh như vậy ư? Kỳ thật nguyên nhân không phải do Ma Long mà là kỳ thú. Chỉ vì muốn cứu bằng hữu mà kỳ thú đã truyền phần lớn linh khí của mình cho Dao Quang, khiến cho nó chỉ trong một thời gian ngắn được thoát thai hoán cốt, căn cơ trở nên vững chắc. Hơn nữa, Ma Long thực lực cường đại thế gian hiếm có, là dị thú đứng đầu trong tam đại ma linh của Ma vực, dù lúc này chỉ có sáu phần công lực nhưng cũng đủ để tranh phong cùng cao thủ hàng đầu của tam phái."

Ngoài ra, trước đây Dao Quang đã từng bị Huyết công tử đả thương bằng Ma Diệt Kỳ Tâm pháp quyết, ma khí của pháp quyết đó vẫn còn lưu lại trong nội thể nó. Bây giờ dưới sự khống chế của Ma Long, Dao Quang tự nhiên dễ dàng nắm bắt được và chuyển hóa ma khí của Ma Diệt Kỳ Tâm thành pháp quyết của chính mình."

Dưới mặt đất, Văn Bất Danh xem qua vết thương của Âm Huyền Sinh khẽ nói:"

- Âm huynh, xem ra vết thương của huynh khó có thể hồi phục trong mười ngày nửa tháng. Thôi huynh chịu khó nghỉ ngơi, đệ sẽ đến giúp bọn Như Vân đại sư một tay."

Âm Huyền Sinh khẽ gật đầu, hạ giọng nói:"

- Văn huynh nên cẩn thận, trong hơn trăm năm qua đây là quái thú lợi hại nhất mà ta đã từng gặp. Thực lực của nó so với cao thủ trong Bách Thú Yêu vực tuyệt đối bá đạo hơn."

Nghe qua, Văn Bất Danh không khỏi chấn động tinh thần, quay nhìn thể hình không lấy gì làm to lớn của kỳ thú, trầm giọng đáp:"

- Đa tạ huynh đã cảnh tỉnh, ta sẽ chú ý! Có lẽ lai lịch của nó cũng kinh người, nếu không sao có thể lợi hại đến như thế."

Nói rồi thân ảnh lướt đến bên cạnh Dao Quang, một chưởng hung hãn bổ vào đứa bé."

Lại nói lúc này Dao Quang đang giao thủ với Như Vân đại sư và Thanh Hư đạo trưởng, qua mấy lần giao phong, tự tin bản thân hoàn toàn đủ năng lực đối đầu với hai đại cao thủ nên di chuyển hết sức nhẹ nhàng phiêu dật. Đòn thế cũng ngày càng trở nên tàn nhẫn, ác độc hơn, song chưởng với hắc sắc ma khí của Ma Diệt Kỳ Tâm liên tục bức ép hai người đang bị trọng thương phải thối lui liên tiếp. Khi Văn Bất Danh công đến, ánh mắt Dao Quang lóe lên tia lạnh giá, đợi cho hữu chưởng ông chỉ còn cách một tấc liền nở nụ cười tà ác đưa chưởng nghênh đón. Ma Diệt Kỳ Tâm pháp quyết ác độc nhất trong Ma tông ngũ đại tuyệt kỹ đối đầu với Hạo Nhiên Thiên Cương pháp quyết cường mãnh nhất của Nho gia, khí lưu cường kích của đôi bên chuyển động cực nhanh phát sinh tiếng nổ mãnh liệt khiến cả hai bắn tung ra xa." Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Văn Bất Danh bị bắn về sau ba trượng, thần sắc hơi tái nhìn Dao Quang một cách kinh ngạc. Thật không dám tin một đứa trẻ non nớt bị Ma Long khống chế mà lại có được thực lực mạnh đến thế, nói ra quả thật không ai dám tin. Tâm niệm Bất Danh còn đang xao động, chợt thấy Dao Quang một lần nữa tấn công Như Vân đại sư, hắn không kìm được hét lên giận dữ, thần tốc lao tới.

Kỳ thú trên không trung thấy Dao Quang đã sa vào ma đạo không thể rút chân, tám con mắt ánh lên vẻ ưu thương nhàn nhạt. Đột nhiên hướng lên trời gầm lên một tiếng giận dữ, nó bay tới bên cạnh Dao Quang phát ra ba đạo quang trụ buộc Văn Bất Danh phải lui lại, sau đó toàn thân bỗng tỏa ra bát sắc hào quang chụp lấy đứa bé. Khí thế thôn thiên hoán địa của đạo quang mang này đã khống chế được Dao Quang, có thực lực cường đại mà không thể thi triển khiến Dao Quang không ngừng phát ra tiếng gầm gừ tức giận."

Nhìn đứa bé qua màn nước lấp lánh, phải chăng kỳ thú đang khóc? Ánh mắt nó dịu dàng nhìn Dao Quang một lúc lâu, bỗng quang hoa quanh thân bành trướng, từ khẩu lộ đỏ như máu của nó bay ra một viên thốn kình ngọc châu trong suốt không một tỳ vết."

Lập tức Dao Quang hét lên một tiếng nghe vô cùng phẫn nộ và thê lương, gương mặt nhăn nhúm cực kỳ đau khổ. Bóng dáng Ma Long một lần nữa xuất hiện trong một khối hắc sắc quang hoa, ánh mắt vô cùng hoảng hốt chăm chú nhìn viên ngọc."

Buồn bã nhìn cả Dao Quang lẫn Ma Long có chút bất nhẫn, tuy nhiên trong tám con mắt của kỳ thú hiện rõ thần sắc kiên quyết không làm không được. Nhưng khi viên ngọc tiến gần đến Dao Quang, nó đột nhiên nhắm mắt lại, có lẽ nó không nỡ nhìn, cũng có lẽ sợ bản thân sẽ đau lòng mà không nỡ ra tay."

Mọi người đang đứng dưới đất theo dõi diễn biến đều mơ hồ cảm thấy có chỗ không bình thường khi thấy biểu hiện kỳ lạ đó. Nhưng rốt cuộc là không bình thường ở chỗ nào thì không ai nói ra được, chỉ còn cách chăm chú theo dõi."

Bách Linh chợt phát hiện một tia lo âu trong mắt Lục Vân, bất giác hơi sững sờ. Sau khi suy xét cẩn thận, nàng chợt hỏi:"

- Mộc đầu, huynh có quen biết đứa bé này không? Vì sao trong mắt huynh chứa đầy ưu sầu như thế?"

Lục Vân chỉ lặng lẽ nhìn trời cao, thanh âm có chút bất thường:"

- Người trước mặt là ai ta không quen biết, ta chỉ biết một nam hài tuổi độ lên mười là Dao Quang mà thôi. Rất tiếc nó đã đi xa rồi!"

Giọng nói chàng đều đều đầy vẻ đau xót.

Đọc truyện chữ Full