"Chúc mừng ngươi đã vượt qua bài kiểm tra" Thương Lăng Tuyết ngước nhìn khuôn mặt không chút tình cảm của Vưu Cầm Liệt, trong lòng nàng tràn ngập cảm giác sợ hãi. Trong mắt nàng, vị thiếu niên không nhiều hơn mình bao nhiêu tuổi này chính là hóa thân của ma quỷ.
Đứng ở bên cạnh nàng là một nữ nhân ước chừng hơn ba mươi tuổi, dung mạo bình thường. Trên người nàng mặc một bộ quần áo mộc mạc, nếu không phải nàng đang đứng bằng vai Thương Lăng Tuyết thì Thương Lăng Tuyết cứ tưởng nàng chỉ là một nô bộc mà thôi.
Khuôn mặt Vưu Cầm Liệt không biểu lộ chút tình cảm. Hắn nhìn hai người trước mắt, miệng lẩm bẩm:" Hai vị là những người có thành tích ưu tú nhất. Bắt đầu từ hôm nay trở đi, mỗi người trong hai vị trở thành người phụ trách của bọn họ"
"Mỗi người à?" Thương Lăng Tuyết nhạy cảm phát hiện ra điểm trọng yếu trong câu nói của Vưu Cầm Liệt.
Vưu Cầm Liệt gật đầu: "Đúng vậy, tổng cộng có hai mươi người sẽ chia làm hai đội, mỗi đội có nhân số là mười người. Hai người các ngươi mỗi người chỉ huy một đội. Thương Lăng Tuyết, Hồng Tiêu! Hai người phải xem người kia là đối thủ cạnh tranh. Thành tích của các ngươi sẽ quyết định địa vị sau này!"
Thương Lăng Tuyết và Hồng Tiêu cùng quay đầu nhìn nhau, ánh mắt hai người vừa chạm vào đã vội nhìn sang chỗ khác.
Chỉ một cái nhìn ngắn ngủi, từ trong con mắt của Hồng Tiêu, Thương Lăng Tuyết thấy được sự lão luyện và tinh thông sự đời. Điều này khiến trong lòng Thương Lăng Tuyết cảm thấy ngưng trọng. Nhưng nàng luôn tin tưởng vào bản thân mình, vì vậy nàng không e ngại cạnh tranh.
"Các ngươi sẽ được đưa đến nơi hoàn toàn mới, sau đó các ngươi sẽ bắt đầu công tác của mình tại đó. Người nhà và tộc nhân của các ngươi sẽ đến đó trong vòng ba tháng "
"Chúc các ngươi may mắn"
Cửu Đại Thiền Môn đã trở lên hỗn loạn.
Đoàn quân tiên phong của Côn Luân đang tiến về Liên Tôn Tự, hơn nữa còn ra thông báo. Thông báo nói rõ mục tiêu duy nhất của bọn họ là Liên Tôn Tự, và yêu cầu Liên Tôn Tự giao thủ phạm giết chết đệ tử Côn Luân ra. Các phái khác có thể đứng ở vị trí trung lập.
Lôi Âm Tự, Pháp Hoa Tự, Di Lặc Tự và Lăng Nghiêm Tâm Môn lập tức lên tiếng ủng hộ Liên Tôn Tự, các phái bắt đầu điều động chiến bộ tiến về phía Liên Tôn Tự. Dưỡng Nguyên Hạo cũng cao giọng tuyên bố mình bị ám sát và thủ phạm chính là Côn Luân.
Thế cục đột nhiên trở lên căng thẳng.
Đại Phật Tự, Pháp Duyên Tự, Vi Đà tự, Tâm Diệp Thiền Môn vẫn giữ thái độ im lặng không lên tiếng về chuyện này. Các loại tin đồn và sự bất mãn nhanh chóng lan rộng trong nội bộ Cửu Đại Thiền Môn. Rất nhiều người cho rằng, đây là chuyện do Liên Tôn Tự khởi xướng vì thế bọn họ phải tự mình giải quyết, không nên làm liên lụy đến mọi người.
Cuối cùng những rạn nứt trong nội bộ Cửu Đại Thiền Môn cũng lộ ra trước mắt mọi người.
Phản ứng tiếp theo của Côn Luân cũng thể hiện họ rất tức giận vì hành vi của Liên Tôn Tự.
Chiến bộ của Tiết Đông cũng đã xuất phát, đoàn quân tiên phong đang hướng về phía Liên Tôn Tự. Động thái này khiến cả Cửu Đại Thiền Môn trở lên khẩn trương như lâm đại địch. Chiến bộ của Dưỡng Nguyên Hạo cũng được huy động đầy đủ, chuẩn bị bước vào cuộc chiến đối mặt với Tiết Đông.
Chỉ trong vòng thời gian một ngày ngắn ngủi, thế cục biến hóa nhanh chóng mặt.
Cuộc giằng co giữa hai vị đỉnh giai chiến tướng đã hấp dẫn ánh mắt của toàn thiên hạ. Tiết Đông là thiên hạ đệ nhất danh tướng, thực lực của hắn cân bằng về mọi phương diện, lại có cái nhìn đại cục hết sức xuất sắc. Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ bại trận. Tiết Đông sống ở Côn Luân từ nhỏ tới lớn, lúc nào hắn cũng là chiến tướng kiệt xuất nhất trong đám đệ tử của Côn Luân.
Tuy Dưỡng Nguyên Hạo chỉ là nhân tài mới xuất hiện, nhưng thực lực của y cũng kinh người, y có bài danh thứ năm đứng sau (gần với) Công Tôn Sai. Trong bữa tiệc thịnh soạn chia cắt Huyền không Tự năm xưa, Dưỡng Nguyên Hạo đã thể hiện ra tài hoa vô cùng xuất sắc, nếu như không có y e rằng Cửu Đại Thiền Môn không thể ngăn cản được bước chân của Côn Luân và Thiên Hoàn.
Vừa kết thúc trận chiến Biệt Hàn dùng sức một mình tiêu diệt hai vị Đỉnh Giai Chiến Tướng làm chấn động toàn thiên hạ, lại đến trận xung đột trọng yếu trước mắt. Trận này cũng đạt tới trình độ không kém trận chiến của Biệt Hàn.
Dường như Côn Luân quyết tâm tiêu diệt Liên Tôn Tự, sau Chiến bộ của Tiết Đông lại đến Chiến bộ của Mục Huyên tiến về phía Liên Tôn Tự.
Mục Huyên là chiến tướng nữ duy nhất có mặt trong bảng thập đại chiến tướng của Tu Chân Giới, nàng bài danh thứ tám trong bảng. Tuổi nàng lớn hơn Tiết Đông nhiều, nàng có tác phong chiến đấu mạnh mẽ, ngay cả trong Côn Luân cũng ít ai dám chọc đến nàng.
Khác với Tiết Đông đang tỏa hào quang ra bốn phía, Mục Huyên sống an phận hơn nhiều, hơn nữa ít ai biết được những chiến tích của nàng.
Chẳng ai biết vì sao nàng bài danh cao như vậy, nhưng không ai dám hoài nghi năng lực của nàng, bởi vì nàng là một trong những người không hề bị mất đi địa vị khi Lâm Khiêm lên đài, hơn nữa địa vị của nàng trong Côn Luân càng lúc càng tăng.
Từ xưa tới nay ánh mắt của Lâm Khiêm đều rất chuẩn.
Một con người vốn sống an phận như Mục Huyên cũng xuất động, điều này làm người ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ
Dưỡng Nguyên Hạo không thể nào phân thân, chỉ một mình Tiết Đông đã khiến y không dám vọng động rồi, nay chỉ có thể trơ mắt nhìn Mục Huyên đang tiến lại gần Liên Tôn Tự.
Hai Đỉnh Giai Chiến Tướng cùng ra tay, điều này làm Liên Tôn Tự bị lâm vào hoàn cảnh đầy nguy cơ.
Đúng lúc này một chi chiến bộ đột nhiên xuất hiện tại Liên Tôn Tự, tên của chi chiến bộ này khiến cả thiên hạ khiếp sợ.
Chu Tước Doanh! Công Tôn Sai!
Chiến tướng số một của Mạc Vân Hải đích thân xuất lĩnh chi chiến bộ đứng đầu Mạc Vân Hải đột nhiên xuất hiện tại ranh giới của Liên Tôn Tự mà không hề có dấu hiệu gì báo trước. Tin tức này vừa tiết lộ đã khiến cho những người đang chăm chú nhìn vào cuộc chiến cũng bừng tỉnh, họ đã hiểu ra vấn đề.
Khó trách Liên Tôn Tự có can đảm như vậy, dám khiêu chiến Côn Luân, thì ra có Mạc Vân Hải đứng sau làm chỗ dựa!
Nhưng không ai dám bỏ qua bốn chữ 'Công Tôn Tiểu Nương'.
Khi Chu Tước Doanh của Công Tôn Tiểu Nương vừa đến Liên Tôn Tự thì Chiến bộ của Mục Huyên cũng lập tức dừng lại.
Cục diên lại lâm vào tình trạng bế tắc. Dưỡng Nguyên Hạo đối Tiết Đông, Công Tôn Sai đối Mục Huyên, bốn vị chiến tướng đứng trong top mười Tu Chân giới tiến vào trạng thái giằng co, áp lực này khiến người ta cảm thấy khó thở.
Cả thiên hạ cũng lâm vào tình trạng căng thẳng.
Nếu như lúc trước ân oán của Côn Luân và Liên Tôn Tự cũng chỉ là một hồi xung đột, thì khi Mạc Vân Hải liên hợp cùng năm đại môn phái trong Cửu Đại Thiền Môn cũng đủ thực lực để đánh với Côn Luân một trận.
Nếu như hai bên thực sự đánh nhau, thì cuộc chiến này sẽ có quy mô vô cùng lớn, e rằng lúc đó chiến tranh sẽ lan ra toàn thiên hạ
Dường như Thiên Hoàn cũng không cam lòng chịu đứng yên, các Chiến bộ ở biên cảnh cũng rục rịch chuẩn bị như muốn đổ thêm dầu vào lửa. Thế nhưng bọn họ lại không ngờ chiến bộ của Chung Đức đột nhiên xuất hiện tại biên cảnh giữa Tây Huyền và Thiên Hoàn.
Toàn bộ Thiên Hoàn từ trên xuống dưới đều lâm vào tình trạng căng thẳng.
Chung Đức muốn làm gì?
Nếu nói về thực lực, thì hiện nay Tây Huyền không thể bằng Thiên Hoàn, nhưng Chung Đức lại chẳng phải người bình thường. Phong cách chiến đấu của gã hết sức hung hãn, hơn nữa lại là vị chiến tướng bài danh thứ hai.
Thế cục lại một lần nữa lâm vào bế tắc.
Tả Mạc luôn luôn chú ý tới tình thế hiện tại, sự kiện Công Tôn Sai tiến vào trợ giúp Liên Tôn Tự là mệnh lệnh của hắn, hiện tại Liên Tôn Tự là minh hữu của hắn, nếu như bọn họ bị Côn Luân làm thịt (thu thập), thì cực kỳ bất lợi cho hắn.
Với quy mô chiến tranh như thế này, nếu đã bắt đầu sẽ rất khó để kết thúc. Cho dù Côn Luân có đánh bại bọn họ thì nguyên khí cũng đại thương, lúc đó chỉ có Thiên Hoàn là kẻ chiếm được tiện nghi.
Côn Luân chỉ muốn phân hóa nội bộ Cửu Đại Thiền Môn mà thôi, tình trạng đã đạt tới mức này cũng coi như là bọn họ đã đạt được mục đích của mình. Hạt giống 'rạn nứt' đã được chôn vào Tâm Diệp Thiền Môn và mấy môn phái không lên tiếng trong chuyện này.
Nếu như hiện tại mà khai chiến thì không có lợi cho Côn Luân.
Chuyện này có liên quan đến nội bộ Cửu Đại Thiền Môn, vì thế Tả Mạc không tiện tham dự vào quá sâu. Nhưng trải qua lần này cũng khiến cho quan hệ của Mạc Vân Hải và Liên Tôn Tự cực kỳ nồng ấm.
Chưởng môn Liên Tôn Tự cũng là con người dữ dằn, một khi đã quyết định cùng với Côn Luân cắt đứt quan hệ thì cũng chỉ đơn giản là: một không làm, hai là làm đến cùng. Liên Tôn Tự trực tiếp điều chiến bộ tiến vào khu vực di chỉ để càn quét, chỉ cần người nào có địa vị hay trông khả nghi đều bị mời ra khỏi địa phận di chỉ.
Mặc dù Chiến bộ của Liên Tôn Tự kém xa đỉnh giai chiến bộ như Chu Tước Doanh nhưng lại mạnh hơn những chiến bộ bình thường rất nhiều.
Từng chi chiến bộ hoành tráng chạy dọc xung quanh di chỉ, tới tới lui lui liên tục càn quét như chải tóc. Bất cứ người nào khả nghi mà dám chống cự thì lập tức tiêu diệt ngay tại chỗ.
Nhờ đó số người xung quanh di chỉ lập tức giảm mạnh.
Mọi người đều nhìn thấy quyết tâm của Liên Tôn Tự.
Chẳng lẽ Liên Tôn Tự muốn một mình nuốt cả Viễn Cổ di tích? Lời đồn như vậy nhanh chóng truyền khắp Cửu Đại Thiền Môn. Liên Tôn Tự vẫn chẳng nói chẳng rằng cứ việc ta ta làm, còn minh hữu của Liên Tôn tự là Lôi Âm Tự cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
Còn Tâm Diệp Thiền Môn và mấy môn phái kia thì bắt đầu ồn ào (gào lên), nhưng một khi Liên Tôn Tự đã hạ quyết tâm thì cũng chẳng để ý đến họ.
Trải qua chuyện này Chưởng môn Liên Tôn Tự cũng thấy được, Cửu Đại Thiền Môn khó có thể làm lên việc lớn. Tuy Dưỡng Nguyên Hạo có chiến lực cường đại, nhưng không có khả năng hợp nhất Cửu Đại Thiền Môn. Nếu không có người nào hay thế lực nào đứng lên hợp nhất thì các phe phái trong Cửu Đại Thiền Môn lại lâm vào nội chiến triền miên.
Nếu Cửu Đại Thiền Môn bị phân liệt, thì bọn họ sẽ bị tiêu vong chỉ trong thời gian ngắn ngủi.
Nếu đã như vậy, thì sao không chuẩn bị từ trước?
Thế lực mà Liên Tôn Tự có thể lựa chọn chỉ có Mạc Vân Hải.
Sau lần này coi như Liên Tôn Tự đã triệt để cắt đứt quan hệ với Côn Luân và Thiên Hoàn. Tây Huyền thì đã già nua, chỉ còn Mạc Vân Hải vẫn đang tràn trề sức sống. Hơn nữa Mạc Vân Hải vẫn đang lớn mạnh từng ngày, mà không có dấu hiệu dừng lại.
Nàng xem trọng Tả Mạc và Mạc Vân Hải.
Hơn nữa nàng đã dùng phôi thai thần binh cụ trang để giao dịch, cho lên quan hệ giữa hai bên đã được thông suốt. Những điều nàng làm vẫn nằm trong phạm vi cho phép, chỉ khác là nàng làm triệt để hơn mà thôi.
Huống chi, an toàn của Liên Tôn Tự đều đặt trên người Chu Tước Doanh của Công Tôn Sai.
'Quanh vùng này đã không còn thế lực khác" Chưởng môn Liên Tôn Tự giới thiệu:" Chúng ta đã thanh trừ một số người khả nghi. Con đây là những tín vật, xin mời nhận lấy"
"Đây là?" Tả Mạc cũng cảm thấy hơi giật mình.
'Tín vật của bổn môn, Lôi Âm Tự, Di Lặc Tự và Pháp Hoa Tự đều ở đây, tổng cộng có bốn cái. Đầu tiên chúng ta cũng tính toán dùng nó để đưa cao thủ của chúng ta vào trợ giúp các hạ. Nhưng lo lắng đến việc nội gián lẫn bên trong làm hỏng chuyện. Nên bây giờ giao tất cả lại cho các hạ để các hạ có thể đưa nhiều người vào giúp đỡ. Còn tín vật của Lăng Nghiêm Tâm Môn thì không thu hồi được, chắc hẳn là đã rơi vào tay Côn Luân. Còn bốn phái kia thì... "
Nói được đến đây nàng than nhẹ một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ cô đơn
Nội bộ Cửu Đại Thiền Môn lục đục đã lâu, hiện nay đã bị phân thành hai phe phái. Giao dịch của Dưỡng Nguyên Hạo và Mạc Vân Hải lộ ra làm bốn phái Tâm Diệp Thiền Môn, Pháp Duyên Tự, Vi Đà tự và Đại Phật Tự phản đối kịch liệt. Vì chuyện này mà hai bên đã xảy ra cãi nhau vài lần.
Khi Tả Mạc biết chuyện gì đã xảy ra, hắn nghiêm túc hành lễ: "Đa tạ các vị đã tin tưởng! Nhóm Mạc Vân thần trang sẽ nhanh chóng được đưa đến!"
Chưởng môn Liên Tôn Tự cũng bình tĩnh lại rất nhanh, nàng cũng biết đây là chuyện không thể tránh khỏi. Bản thân phương án liên hợp các đại môn phái thành Cửu Đại Thiền Môn đã tồn tại nhược điểm trí mạng rồi, nàng luôn chờ mong có một nhân vật có thực lực cường đại xuất hiện rồi hợp nhất toàn bộ Cửu Đại Thiền Môn, vậy mà..., tuy Dưỡng Nguyên Hạo là đỉnh giai chiến tướng nhưng hắn không có khí chất của người lãnh đạo.
Nhưng nàng lại phát hiện ra loại khí chất này trên người Tả Mạc.
Có thể dùng thân phận nữ lưu để chấp chưởng một phái, thì đương nhiên nàng có điểm độc đáo riêng. Khi nàng đã thấy rõ tình huống thì nàng không còn do dự. Có thể nàng không thèm quan tâm đến sự tình của Cửu Đại Thiền Môn, nhưng vấn đề liên quan đến sinh tử của Liên Tôn Tự thì nàng không thể không quan tâm.
"Kính xin các hạ lên cẩn thận một chút, nên mang theo nhiều người một chút" Nàng dặn dò.
"Ta biết rồi"Tả Mạc nghiêm túc gật đầu.
:wow:
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Thế Giới
Chương 788: Phân hoá
Chương 788: Phân hoá