Nam Nguyệt không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp phải bạn học, trong lòng cảm thấy không ổn, nàng len lén nhìn thoáng qua đại nhân. Trong lòng nàng thầm cầu khẩn nghìn vạn lần đừng vì chuyện này mà khiến đại nhân cảm thấy tức giận! Nàng mới chỉ gặp mặt đại nhân có hai lần, tính khí của đại nhân như thế nào, nàng chưa từng để ý.
Nhưng nàng nghe nói rất nhiều vị đại nhân không thích hành tung của bản thân bị tiết lộ ra ngoài.
"Nam Nguyệt, vị này là?" Bỗng nhiên, một thanh âm bình tĩnh ổn trọng vang lên bên tai nàng.
Nàng vừa ngẩng đầu thì thầm kêu không xong rồi, đó là Xích lão sư! Sau khi nàng giác khảo xong, có một số lão sư tìm đến và muốn nhận nàng là đồ đệ, Xích lão sư là một trong số đó. Xích lão xuất thân từ hoả tộc, một thân hoả yêu thuật thập phần tinh xảo, lão sư bên trong phủ có thể xếp vào năm hạng đầu.
Thoáng cái đã trông thấy nhiều yêu như vậy khiến Tả Mạc được mở rộng tầm mắt. Bầy yêu này hình thái khác nhau, hình người là nhiều nhất, có hai vị tương đối nổi bật. Một vị là thụ thân xanh biếc, vô số rễ bó thành chân, linh hoạt dị thường, tính tình của nó thì thập phần hoạt bát, cành cây giống như roi mềm, thỉnh thoảng lại quơ lên. Một vị khác lại do trăm đoá hoa dâm bụt tạo thành, ở trên không trung chợt tụ chợt tán, thỉnh thoảng biến ảo hình dạng.
Đến lúc rưởng thành không biết làm thế nào để nhận biết đâu là cha là mẹ chứ?
Vấn đề nan giải này Tả Mạc không chút chắc chắn.
Xích có mái tóc màu đỏ, khuôn mặt thì giống như hùng sư, ở cùng với một lũ khác thường nên cũng không thu hút lắm. Nhưng trước tiên Tả Mạc vẫn chú ý tới hắn, gã là kể có thực lực mạnh nhất trong bầy yêu này, mạnh hơn rất nhiều.
Lại nghe Xích xưng hô đối với Nam Nguyệt, Tả Mạc nhất thời hiểu ra thân phận của Xích.
"Các hạ là lão sư của Nam Nguyệt? Thất kính thất kính! Ta là biểu ca của Nam Nguyệt." Tả Mạc chắp tay cười nói.
Biểu ca?
Ánh mắt lũ yêu nhất thời đảo qua cả Nam Nguyệt lẫn Tả Mạc, vẻ mặt đầy sự hồ nghi.
Trình độ nói dối của đại nhân thật tồi! Nam Nguyệt chỉ cảm thấy quẫn bách, bất luận nhìn từ góc độ nào thì đại nhân cùng nàng đều không có khả năng là đồng tộc. Nhưng nếu đại nhân đã nói thế, nàng chỉ có thể kiên trì nói theo: "Biểu ca là họ hàng xa của ta."
Họ hàng xa, lũ yêu lúc này mới chợt hiểu ra.
Nói dối tồi như thế chỉ có thể lừa gạt học đồ đơn thuần làm sao có thể lừa gạt Xích lão yêu kinh nghiệm phong phú chứ? Nhưng đối phương đã không muốn nói rõ lai lịch, Xích cũng không muốn vạch trần đối phương.
Ai chẳng có bí mật.
"Xin chào." Xích rất khách khí hành lễ đối với Tả Mạc, Tả Mạc thần thức trình độ tuy rằng không cao như hắn nhưng rõ ràng so với những học đồ này thì cao hơn một tiệt. Nhìn lại tuổi tác đối phương thì hiển nhiên có thiên phú rất tốt.
Thiên phú thật tốt…
Trong lòng Xích khẽ động, giả bộ không để ý hỏi: "Không biết các hạ học thêm ở danh phủ nào?"
"Ta không đến Yêu Thuật phủ." Tả Mạc thành thạt lắc đầu.
Không tới Yêu Thuật phủ, lời này nói ra nhất thời khiến lũ yêu cảm giác khó tin.
"Tại sao không tới chứ?" Thụ yêu hiếu kì khua cành cây của nó.
"Ta là do lão sư truyền thụ."
Tả Mạc trả lời nhất thời mang đến một loạt âm thanh ước ao, đối với yêu phổ thông thì Yêu Thuật phủ là một địa phương tốt nhưng nếu được lão sư thu làm thân truyền đệ tử thì có thể nhận được rất nhiều chỉ điểm. Xích âm thầm gật đầu, Tả Mạc lần này không có nói dối.
Bỗng nhiên nghĩ tới lần giác khảo trước Nam Nguyệt liên tục xuất thủ ra tiểu yêu thuật, chẳng lẽ đó là do biểu ca của nàng truyền thụ? Càng nghĩ Xích càng cảm thấy có khả năng, hắn từng dạy qua Nam Nguyệt nến đối với học đồ này có thể hiểu được đôi chút. Không phải nói, Nam Nguyệt rất khắc khổ nhưng thiên phú của nang chỉ có thể coi là khá, nhưng biểu hiện kinh khủng của lần giác khảo trước thực sự không giống với phong cách của nàng.
Lúc này Xích mới bừng tỉnh tại sao Nam Nguyệt lại cự tuyệt chiêu nạp của hắn, chắc chắn là vị lão sư của biểu ca nàng cũng nhìn trúng Nam Nguyệt rồi.
"Không biết quý sư tôn đại danh là gì?" Xích hơi tôn kính hỏi. Biết tất cả tình hình, tiểu yêu thuật kinh khủng như vậy khiến Xích chấn động một hồi rất lâu.
"Ồ, lão sư gọi là Bồ." Tả Mạc trong lòng khẽ động nói.
Bồ? Xích cẩn thận tìm tòi cái tên này trong đầu mình, nhất thời không thể nhớ ra đại yêu nổi danh nào có tên như vậy.
Nam Nguyệt nghe được không khỏi trợn mắt há mồm, trình độ nói dối của đại nhân không phải dốt bình thường nữa! Tả Mạc nói "Bồ", Nam Nguyệt chỉ cho rằng hắn thuận miệng bịa chuyện, có yêu nào dám tuỳ ý nói ra tục danh của lão sư mình như thế chứ?
Quả nhiên, chỉ nghe thấy vị hoa yêu kia hừ lạnh một tiếng: "Không muốn nói thì đừng nói, hà tất phải gạt người khác!"
Các yêu khác đều lộ vẻ tán thành.
Tả Mạc không hiểu tại sao nên đành chạy tới thức hải mắng Bồ yêu một trận: "Bồ, ngươi không phải thiên yêu hay sao? Tại sao không một tên yêu nào biết ngươi? Ngươi bưng bít thật tốt!"
Sắc mặt Bồ yêu hiển nhiên không tốt cho lắm.
Đang chiếm tiện nghi của Bồ yêu, đối với tiếng hừ lạnh của hoa yêu Tả Mạc không thèm để ý.
Nam Nguyệt len lén nhìn qua Tả Mạc, trong lòng thầm nghĩ, tuy rằng trình độ nói dối của đại nhân kém chút nhưng may rằng da mặt đủ dày.
Xích thì không cho rằng Tả Mạc nói dối, hắn gặp qua không ít đại yêu lợi hai, biết rõ rất nhiều đại yêu tính tình cổ quái, không hề chú trọng tới việc này. Nhưng hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào chuyện tào lao này, hắn cười nói: "Bây giờ ta đang muốn dẫn bọn họ đi xem một cái ngục chiến trường, thời gian không còn sớm, chúng ta đi trước."
Tả Mạc vội vàng chắp tay hành lễ, Xích mang theo đám tiểu yêu rất nhanh biến mất.
Đợi khi bọn hắn đi xa, Tả Mạc mới quay sang hỏi Nam Nguyệt: "Ngục chiến trường là nơi nào?"
Nam Nguyệt nhất thời cảm thấy có chút cổ quái, lẽ nào đại nhân không biết ngục chiến trường? Nàng hơi không tin, làm sao một yêu không biết qua ngục chiến trường chứ? Nhưng nàng kiềm chế nghi hoặc trong lòng, thành thật mà trả lời: "Ngục chiến trường là chỗ thực chiến, bên trong có rất nhiều yêu trận, chỉ dùng yêu thuật mới có thẻ phá giải."
"Yêu trận?" Mắt Tả Mạc không khỏi sáng lên. Chỉ cần điều này thôi đã khiến hắn nảy sinh hứng thú rồi. Yêu trận, từ tên mà nghĩ chắc là trận mà yêu dùng, không biết so với phù trận của tu giả có khác gì nhau không?
Hắn lập tức nói: "Ồ, dẫn ta đi xem đi."
Nam Nguyệt cảm giác càng thêm quái dị nhưng vẫn cung kính nói: "Vâng!"
Sáu canh giờ đối với Tả Mạc mà nói thì rất dư thừa, hắn không sốt ruột, dọc đường đi còn thuận tay chỉ điểm yêu thuật cho Nam Nguyệt. Tiểu yêu thuật chứa nhiều biến hoá, hắn tinh tế giảng giải một lần, tiện thể giải thích qua việc tại sao lần trước bản thân đi phá giải yêu thuật.
Nam Nguyệt được lợi không ít, không để ý đã đi tới ngục chiến trường, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy thời gian trôi qua nhanh vậy.
"Đại nhân, đây chính là ngục chiến trường."
Tả Mạc hiếu kì đánh giá ngục chiến trường, chỉ hơi nhìn qua thì đã không dứt mắt ra được.
Vô số sông ngòi quanh co khúc khuỷu, ở trong không trung uốn lượn xen kẽ giống như vô số đường ống mềm mại trong suốt, ở trên không trung bện vào nhau mà thành. Những sông ngòi này có chảy xiết, có thong thả, có ngược dong, trăm dạng kì quái. Nước sông có các nguồn khác nhau, có thuỷ thảo nhiều màu, có bầy cá sặc sỡ đang bơi lội. Ánh mắt Tả Mạc đang nhìn vào vào một con cá to đến hơn ba mươi trượng, thỉnh thoảng mở chiếc miệng to như bồn máu làm trong lòng Tả Mạc cũng có chút khẩn trương.
Ngoại trừ sông ngòi, ở những địa phương khác có tuỳ tiện có thể thấy được lôi cầu, hoả vân các loại.
Yêu trận thật lợi hại!
Quan sát cẩn thận, Tả Mạc chỉ cảm thấy choáng váng đầu óc, trong lòng không khỏi hoảng sợ! Bất luận là dòng nước, thuỷ thảo hay bầy cá, còn có hoả vân lôi cầu đều là một phần của đại trận, rút dây động rừng.
Đây là một đại trận "Hoạt", bất cứ một bộ phận nào đại trận biến hoá đều sẽ khiến cho chỉnh thể đại trận biến hoá.
Xem kĩ một lúc lâu, hắn quay sang hỏi Nam Nguyệt: "Chơi như thế nào?"
"Chơi như thế nào?" Nam Nguyệt một lần nữa bị cách hỏi quái dị của Tả Mạc làm cho sửng sốt, đành phải nói: "Xông vào là được. Minh không ngục chiến trường có ba tầng, nếu có thể xông vào tận cùng của tầng thì có thể tiến nhập tầng thứ hai."
"Tầng ngục thứ hai?" Tả Mạc nóng lòng muốn thử, Thập Chỉ Ngục, lẽ nào có tận mười tầng? Tầng ngục thứ nhất khiến hắn cảm thán không thôi, không biết tầng ngục thứ hai hình dạng như nào?
"Đi, chúng ta xông vào!" Vừa dứt lời liền kéo theo Nam Nguyệt vọt đi.
Nam Nguyệt không thể ngờ đại nhân nói xông vào là xông vào, xem bộ dáng bừng bừng hứng thú của đại nhân, lẽ nào đại nhân thực sự chưa từng đi tới đây? Nghĩ đến đây, nàng không khỏi vội vàng nhắc nhớ: "Đại nhân, nếu thất bại có khả năng sẽ tổn thương thần thức đó."
"Không sao."
Lời đại nhân còn chưa dứt, Nam Nguyệt chỉ cảm thấy cảnh vật trước mặt biến đổi, một mảnh đỏ rực!
Không tốt, hoả vân!
Sắc mặt nàng đại biến, bên trong ngục chiến trường, nàng sợ nhất chính là loại yêu thuật hoả vân này.
Một hoả diễm biến ảo thành hoả long, như ngửi thấy được mùi con mồi, khí tức nóng rực nhào tới.
"Có ý tứ!"
Bên tai truyền đến thanh âm của đại nhân, nàng lúc này mới nhớ ra, đại nhân ở bên cạnh nàng, tâm tư sợ hãi nhất thời giảm đi không ít.
Tả Mạc cảm thấy rất có ý tứ, hoả long này do bảy loại hoả yêu thuật liên hoàn cấu thành, có chút xảo diệu. Bảy loại hoả yêu thuật này tất cả đều xuất phát từ tiểu yêu thuật, không phải là yêu thuật gì phức tạp, nó khảo nghiệm người xông ngục chính là năng lực phản ứng.
Đối phó với hoả long có rất nhiều biện pháp, Tả Mạc lựa chọn cách đơn giản nhất.
Tiểu yêu thuật – Thuỷ nhận!
Một đạo thuỷ nhận trong suốt đánh tới hoả long.
Oanh!
Hoả long nhất thời hoá thành bảy đốm lửa, ầm ầm nổ tung.
Tròng mắt Nam Nguyệt thiếu chút nữa rớt xuông, tiểu yêu thuật đại nhân vừa thi triển, nàng nhìn rất rõ. Hoả long ẩn chứa khí tức có thể khiến nàng cảm thấy đại khái uy lực của hoả long. Hoả long này tự nhiên không thể làm khó đại nhân, điều này nàng không hề nghi ngờ.
Thế nhưng, vừa rồi chỉ là một đạo thuỷ nhận!
Thuỷ nhận đó so với nàng thi triển ra thì không có khác biệt gì, lại có khả năng… Lại có khả năng…
Nàng ngơ ngác nhìn những đốm lửa bay tán loạn.
Tả Mạc chú ý tới vẻ mặt của Nam Nguyệt, lúc này mới nhớ bản thân còn dẫn theo "một người", hắn giải thích: "Phải chú ý tới kếu cấu của hoả long, bảy loại hoả yêu thuật liên hoàn mà thành, loại yêu thuật này chỉ cần tìm được tiếp điểm then chốt là có thể dùng ít sức mà vẫn thắng."
Không kịp nói kĩ, một đạo lôi tiễn đã đến trước mặt Tả Mạc.
Tả Mạc không chút hoang mang vung tay lên, một quả cầu nước trong suốt xuất hiện trước mặt.
Tiểu yêu thuật – Thuỷ cầu!
Lôi mang ẩn vào quả cầu nước, nhất thời mặt ngoài của quả cầu nước sáng lên bởi vô số điện mang, rung động nhè nhẹ.
"Này không có bí quyết gì, phản ứng nhanh chút là được." Tả Mạc tiện tay đem quả cầu nước chứa tầng tầng điện mang ném đi, không nhanh không chậm nói: "Thi triển tiểu yêu thuật, cơ bản nhất chỉ có một điểm, đó là nhanh."
Lời còn chưa dứt, đột nhiên xung quanh xuất hiện vô số thuỷ thảo và nguồn nước điên cuồng đánh tới!
Tả Mạc tay khẽ đảo, một con hoả long giống như đúc so với vừa rồi di chuyển xung quanh hai người, nơi nó đi qua, thuỷ thảo và nguồn nước nhanh chóng hoá thành tro bụi.
"Muốn sống thì phải nhanh…"
Tự nhiên biến thành cao thủ, sao không hưởng thụ chứ? Ánh mắt Nam Nguyệt đầy sự sùng bái, hư vinh tâm đắc cực kì thoả mãn.
Tả Mạc đang khoan khoái không hề biết rằng, ba kích liên tục của hắn khiến ngục chiến trường đang ngủ yên mơ hồ giật mình tỉnh giấc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Thế Giới
Chương 345: Ngục chiến trường
Chương 345: Ngục chiến trường