DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Thế Giới
Chương 197: Ngưng mạch

Linh lực trong cơ thể, phảng phất dày đặc như đám mây, tràn đầy khắp kinh mạch. Nếu không được thúc động chúng sẽ an tĩnh dị thường, tốc độ lưu chuyển cực kỳ chậm chạm, nhìn qua có cảm giác như đang đứng yên vậy.

Đó là đặc điểm của linh lực trúc cơ kỳ. Linh lực trong cơ thể Tả Mạc dày đặc như mây mưa chứng tỏ tu vi của hắn đã đạt tới đỉnh của trúc cơ.

Gần đây linh lực trong cơ thể hắn tăng lên nhanh chóng,, chuyên nhân căn bản nhất là do cái lỗ nhỏ trong đan điền giờ không ngờ lại có thểm một lực đẩy kỳ dị. Trước đây linh lực được hấp thu đều sẽ chảy ra ngoài từ lỗ nhỏ đó, song giờ lỗ đó vẫn tồn tại như trước nhưng linh lực trong đan điền lại không hề chảy ra nữa.

Tả Mạc nghi ngờ lực đẩy kỳ dị này rất có thể là do việc hấp thụ ngược địa khí tạo thành bởi vì sau khi địa khí tôi luyện thân thể nó mới xuất hiện.

Chẳng qua sự ảo diệu của kinh mạch đâu phải thứ nhân vật nhỏ bé như Tả Mạc có thể hiểu rõ, hắn cũng mau chóng ném việc này qua một bên, chuyên tâm tu luyện.

Linh lực trong trạng thái mây mù lưu chuyển không ngớt, Tả Mạc đã điều tức hai canh giờ, linh lực trong cơ thể hoạt bát, cả tâm thần và thân thể hắn đều đang trong trạng thái tốt nhất.

Hắn bắt đầu xung kích ngưng mạch!

Linh lực toàn thân đều được điều động, nó chiếu theo tốc độ quen thuộc men theo kinh mạch không ngừng lưu chuyển.

Cái gọi là ngưng mạch là phải đem linh lực ở trạng thái sương khói ngưng tụ thành trạng thái chất lỏng. Biện pháp đơn giản nhất là không ngừng hấp thu thêm linh lực vào, gia tăng mật độ của linh lực để chuyển nó từ trạng thái khí sang lỏng.

Trong thực tế, quá trình ngưng mạch tịnh không đơn giản như vậy. Tu vi sau khi đạt tới đỉnh của trúc cơ, khi hấp thu linh lực sẽ gặp trở ngại, mà đã không hấp thu được linh lực cũng có nghĩa là không có cách nào tăng cường nồng độ của linh lực.

Cho nên rất nhiều người bị kẹt ở cảnh cửa lên ngưng mạch này.

Có rất nhiều cách đột phá ngưng mạch, tỷ như linh đan, ngoài chợ có bán Ngưng Mạch đan chuyên dụng. Ngưng Mạch đan có xác xuất thành công khá cao nhưng không phải ai cũng thích dùng. Khác với trúc cơ, ngưng mạch đã bắt đầu cần phải thể ngộ các loại pháp tắc trong thiên địa, mà khi đột phá cánh củă ngưng mạch này cũng vừa hay là một cơ hội tuyệt vời để lĩnh ngộ pháp tắc. Những tu giả có tự tin, hy vọng cao về bản thân thường sẽ không sử dụng Ngưng Mạch đan mà chọn tự mình ngộ.

Tả Mạc cũng chọn con đường tự ngộ.

Với gia tài hiện giờ của hắn muốn mua một hạt Ngưng Mạch đan rất đơn giản. Song hắn hiểu rõ, lúc trước đi càng dễ dàng thì lúc sau càng dễ ngã đau. Mà lúc trước đi thật ổn định, cho dù chịu chút đau khổ ban đầu thì về sau lại càng có lợi.

Sự trưởng thành trong hơn nửa năm nay cùng với cuộc chiến lúc trước khiến hắn mau chóng trưởng thành.

Loại trưởng thành này chẳng phải chỉ là trưởng thành về mặt tu vi và pháp quyết phù trận mà còn là trưởng thành trên mặt tâm lý. Lịch duyệt không ngừng tăng lên khiến hắn hiểu ra được rất nhiều việc, tuy ngày thường vẫn còn khó sửa được tật xấu thích đầu cơ trục lợi, song khía cạnh tu luyện thái độ hắn chuyển biến khác hẳn, trở nên trầm ổn dị thường.

Cẩn thận thúc động linh lực trong cơ thể, thần thức diệp thủ mở ra như một đoá hoa, bất cứ biến hoá nào của linh lực dù là nhỏ nhất đều sẽ bị diệp thủ nắm được trong thời gian ngắn nhất.

Lợi dụng thần thức đã trở thành bản năng của Tả Mạc, từ sau khi tu luyện Thai Tức Luyện Thần hắn đã quen với việc sử dụng thần thức của bản thân trong mọi tình huống.

Thói quen này mang tới rất nhiều chỗ tốt cho hắn, hắn cũng càng lúc càng kiên định với việc kiên trì thói quen đó.

Linh lực như sương như mây của hắn không ngừng phóng đại trong mắt hắn, hắn có thể thấy trong lớp sương khói đó có rất nhiều sợi linh lực tự do cực kỳ nhỏ bé, chúng như một đám nòng nọc nhỏ, nhìn kỹ như tạo thành một chỉnh thể do vố số cá thể đơn độc tổ hợp thành.

Giữa linh lực với nhau có lực hút rất nhỏ, song tuỳ theo linh lực trong kinh mạch không ngừng tăng lên, giữa những linh lực này sẽ nhiều thêm một lực đẩy. Số lượng linh lực trong cơ thể đã bão hoà.

Không biết vì sao, Tả Mạc đột nhiên nhớ tới núi Vô Không, nhớ tới thời gian mình trồng trọt linh điền trên núi ấy.

Thương cảm nhạn nhạt chảy xuôi nơi đáy lòng, linh lực trong cơ thể tựa hồ cảm thụ được tâm tình của hắp, lập tức chậm lại.

Một lúc sau Tả Mạc mới tỉnh lại trong đau thương. Thế sự vô thường, hắn đã bắt đầu học cách làm sao để đối mặt với những tình cảm đó. Đối với Vô Không Kiếm môn hắn cũng không có cảm giác oán hận gì. Đối với môn phái mà nói lựa chọn của chưởng môn không hề sai lầm. Ngoại trừ cực ít những môn phái cổ lỗ bảo thủ, tuyệt đại đa số các môn phái đều khá có tính lưu động.

Chỉ không nghĩ tới, việc này lại xảy ra trên người mình.

Ổn định tâm thần, Tả Mạc khống chế bản thân không nghĩ ngợi lung tung nữa, lại một lần nữa chuyển sự chú ý về với linh lực.

Hắn biết vì sao mình lại nhớ lại thời gian mình trồng linh điền trên núi Vô Không, bởi vì linhlực như đám mây mù này khiến hắn liên tưởng tới Tiểu Vân Vũ quyết.

Tiểu Vân Vũ quyết hắn đã quen thuộc tới mức không thể hơn được, nó là pháp quyết cơ sở linh thực ngũ hành mà hắn quen thuộc nhất, pháp quyết mà hắn lý giải sâu sắc nhất, trong một thời gian dài trước đây hắn đều dựa vào nó để kiếm cơm.

Quá trình ngưng mạch kỳ này không phải là quá trình lực lượng thuỷ hành hoá thành mưa sao?

Tiểu Vân Vũ quyết là thông qua pháp quyết tụ tập lực lượng hành thuỷ, tới khi lực lượng đó đạt tới một mật độ nhất định sẽ ngưng thành giọt nước, rơi xuống thành mưa, tưới ướt cả linh điền.

Hai thứ thật giống nhau.

Linh vũ làm sao hình thành được? Tả Mạc đã quá quen thuộc. Trước kia vì nghiên cứu Tiểu Vân Vũ quyết hắn gần như đã đem mỗi quá trình trong Tiểu Vân Vũ quyết ra lý giải hết.

Lực lượng thuỷ hành vô hình vô chất, không cách nào trực tiếp ngưng tụ thành giọt nước. Nó cần hai điều kiện, một là có đầy đủ lực lượng hành thuỷ tới bão hoà, một điều kiện khác là va chạm, va chạm giữa lực lượng hành thuỷ lần nhau. Chỉ có va chạm với nhau mới có thể vượt qua lực đẩy giữa chúng, tạo thành giọt nước. Không ngừng va chạm, giọt nước sẽ càng lúc càng lớn, mới có thể nhỏ xuống từ không trung.

Một pháp thông, trăm pháp thông.

Mạch suy nghĩ của Tả Mạch trở nên rõ rệ, sáng tỏ dị thưòng. Hắn cũng rất chắc chắn phương hướng của mình không hề sai.

Linh lực trong cơ thể đã đạt tới trạng thái bão hoà, cho dù hắn cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể hấp thu thêm một chút linh lực nào vào trong kinh mạch. Như vậy hiện giờ hắn phải làm chính là gia tăng va chạm giữa linh lực với nhau.

Va chạm trong Tiểu Vân Vũ quyết, Tả Mạc lợi dụng luồng không khí. Luồng không khí biến hoá khiến cho lực lượng hành thuỷ cũng theo đó mà không ngừng va chạm.

Cách này tất nhiên không thể áp dụng với linh lực được, trong kinh mạch ngoại trừ linh lực thì chẳng có gì cả.

Cách nghĩ không sai, hiện giờ phải tìm một cách nào thật khả thi.

Nghĩ nửa ngày hắn mới tìm ra một phương pháp, khiến linh lực tự va chạm!

Nếu đồng thời phân linh lực thành hai phần sau đó khiến chúng gia tốc đụng vào nhau, vậy chẳng phải hữu hiệu hơn mọi loại va chạm khác.

Tinh thần hắn không khỏi rung động, phân tâm nhị dụng đối với người khác có thể nói là tương đối khó, song đối với người có thần thức điệp thủ như hắn thì lại hoàn toàn không phải vấn đề.

Hắn không lỗ mãng bắt đầu ngay mà tiếp tục đả toạ, cân nhắc thật tỷ mỷ.

Nghĩ hết mọi vấn đề có thể xảy ra cho tới thông suốt. Có một số vấn đề hắn cũng không rõ đáp án, chỉ có thử mới biết được.

Tả Mạc quyết định bắt đầu thử nghiệm.

Linh lực trong cơ thể bị ắhn phân thành hai bộ phận trái phải.

Thần thức diệp thủ khe khẽ rung động, hai cỗ linh lực bắt đầu vận chuyển theo quỹ tích của mình. Một nửa linh lực men theo kinh mạch nửa thân trái, bắt đầu gia tốc tuần hoàn thuận chiều kim đồng hồ, mà một nửa linh lực khác men theo kinh mạch nửa thân phải, tuần hoàn theo chiều ngược kim đồng hồ.

Tả Mạc lòng như khe trống, không nhiễm chút bụi, không buồn không vui.

Lúc này trên người hắn không còn nửa điểm con buôn tinh quái ngày thường mà toả ra khí tức đạm bạc và lạnh lùng.

Linh lực trong cơ thể dần dần lưu chuyển, tốc độ của chúng cũng không ngừng tăng lên.

Lý do công kích của tu giả cấp thấp yếu ớt ngoại trừ vì tu vi ra còn bởi vì linh lực trong cơ thể bọn họ có tốc độ lưu chuyển hạn chế. Tu giả cấp cao tâm niệm vừa động, linh lực trong cơ thể như sóng cuộn lên, linh lực hung mãnh chuyển động, sát chiêu lập tức sinh ra. Còn tu giả cấp thấp, cho dù phản ứng kịp song thời gian hao phí để điều động linh lực hơn xa so với tu giả cấp cao.

Nhưng theo sự thúc động không ngừng của Tả Mạc, tốc độ vận chuyển của hai cỗ linh lực đã đạt tới cực hạn mà hắn có thể thừa nhận, kinh mạch bắt đầu đau ê ẩm.

Hoả hầu sai lệch không nhiều!

Tả Mạc hơi cắn răng, hai cỗ linh lực chuyển động với tốc độ cao đồng thời từ hai phía tiến vào đan điền!

Đan điền là nơi Tả Mạc chọn cho linh lực va chạm, so với kinh mạch chật hẹp đan điền rộng rãi hơn nhiều, cũng có thể chứa được nhiều linh lực hơn.

Song cách này hẳn cũng có tính nguy hiểm nhất định. Đan điền rốt cuộc là nơi then chốt của kinh mạch toàn thân, chỉ hơi sai sót cũng có thể dẫn tới cảnh vạn kiếp bất phục.

Đạo của tu luyện vốn là con đường nghịch thiên, nguy hiểm vạn phần, đây mới chỉ là tiếp cận ngưng mạch. Nếu như sau này tu vi cảnh giới cao thâm, nguy hiểm gặp phải càng nhiều, tâm ma, thiên kiếp, vân vân… lúc nào cũng có thể thần hồn câu diệt.

Biết là nguy hiểm, tâm thần Tả Mạc lúc này tỉnh táo lạ thường, không chút xao động.

Hai cỗ linh lực vận chuyển nhanh đồng thời tiến vào đan điền, không hề hoa mỹ mà va thẳng vào nhau.

Toàn thân Tả Mạc chấn động, đầu ong lên một tiếng, toàn thân như bị một cái chuỳ lớp đập trúng, chỉ cảm thấy cơ th nóng lên. Trong một khoảng thừoi gian cực ngắn hồn như thoát xác, trong đầu trống rỗng không hề hay biết chuyện gì xảy ra.

Song tới lúc hồi tỉnh, Tả Mạc chỉ cảm thấy toàn thân thư thái không nói nên lời, vừa tê vừa mềm, thoải mái tới mức hắn muốn ngâm lên!

Tả Mạc không hề mê muội trong cơn thư thái đó, hắn cẩn thận chú ý tới biến hoá của linh lực trong đan điền.

Một cảnh tượng kỳ dị hiện lên trước mắt hắn.

Hai mảng sương chuyển động ngược chiều va chạm với nhau thành một khối, hình thành một khối tương tự mây linh lực, đám mây linh lực này đang tí tách nhỏ mưa xuống dưới.

Cảm giác tê dại kia là do linh lực rơi xuống đan điền mang tới.

Linh lực không ngừng va chạm, cơn mưa linh lực cũng không ngừng rơi xuống đan điền, trong khoảnh khắc đan điền đã có thêm một vũng nước nông.

Trong lòng Tả Mạc vui mừng không ngớt.

Đám linh lực như nước này chứng tỏ Tả Mạc đã ngưng mạch thành công!

Hắn ráng sức nén vui sướng trong lòng, vẫn cẩn thận chú ý thúc động hai cỗ linh lực, chỉ khi nào linh lực trong cơ thể va chạm hết mới là đại công cáo thành!

Linh lực như mưa không ngừng rơi xuống.

Tả Mạc kiên chì chờ sợi mây linh lực cuối cùng vỡ thành từng giọt nước rơi xuống trong vũng nước linh lực bên dưới.

Nhận ra đan điền giờ trống rỗng, Tả Mạc lấy ra một khối tinh thạch, ra sức hấp thu.

Linh lực trong tinh thạch bị hút vào trong cơ thể Tả Mạch, bị hắn khéo léo bào chế, đem linh lực hút vào hoá thành thể lỏng. Tả Mạc hút liền ba khoả linh thạch tam phẩm đan điền mới có cảm giác đầy tràn.

Hắn ngừng lại.

Mở đôi mắt ra, vẻ vui mừng trong mắt không cách nào che dấu. Linh lực trong cơ thể hắn giờ gấp ba hồi còn là trúc cơ, đây mới là hắn vừa mới qua cửa thôi.

Giờ hắn mới hiểu vì sao ngưng mạch lại mạnh hơn trúc cơ nhiều như vậy!

Toàn thân không biết từ lúc nào đã trở nên trắng trẻo, một lớp gì đó đen thui dính trên người, mùi hôi thối tỏa ra.

Tả Mạc vội vàng phát động Tiểu Vân Vũ quyết lau sạch toàn thân. Những thứ đen thui này hẳn là tạp chất trong cơ thể.

Rửa sạch sẽ rồi, Tả Mạc chỉ cảm thấy toàn thân linh lực tràn đầy, không kiềm được ngửa đầu lên trời huýt dài, âm thanh vang xa.

Tháp nhỏ chủ trì Thiên Hoàn Minh Nguyệt trận trong lòng cũng cảm ứng được, thôi thúc đại trận, phạm âm hùng hồn.

Cả đảo Hoang Mộc đều nghe thấy!

Đọc truyện chữ Full