Có ba vị ngưng mạch kỳ tu giả bái phỏng." Lý Anh Phượng nói khiến Tả Mạc sửng sốt.
Ba vị ngưng mạch kỳ tu giả….
Từ khi Tả Mạc bắt đầu kinh doanh thứ này, không phải không có ngưng mạch kỳ tu giả tới cửa, như vị khách đội mũ cần cắt hàn thiết từ lần trước, hẳn là một ngưng mạch kỳ tu giả. Ngưng mạch kỳ tu giả tới cửa, Tả Mạc vừa yêu vừa hận. yêu là bọn họ có thể cho thù lao cao hơn người bình thường rất nhiều, hận là thứ bọn họ cần luyện hóa độ khó nhất định rất cao. Độ khó càng cao ý nghĩa phong hiểm càng cao, mà một khi thất bại, những tài liệu này hắn không thể bồi thường nổi. Còn về quỵt nợ, đừng có mơ, thực lực đối phương cao hơn mình quá nhiều. Phát sinh xung đột, xui xẻo cũng là mình.
Hiện tại lại là ba vị!
"Hừ, một tên trúc cơ kỳ, cũng dám tự cao tự đại trước mặt chúng ta! Chọc giận ta, một mồi lửa đốt chỗ này."
"Tam đệ, không được nói năng lung tung."
Thanh âm ngoài cửa truyền vào hết sức rõ ràng, rất hiển nhiên, ba người đã bắt đầu có chút bất mãn. Tả Mạc đau đầu, chỉ có thể nói: "Ba vị mời vào."
Ba người đi tới. Đi đầu là một vị nam tử áo hồng, long hành hổ bộ, khí thế mạnh mẽ. Bên trái là một nam tử mũi ưng, vẻ mặt âm trầm, vừa nhìn đã biết là người không dễ nói chuyện. Bên phải là một nam nhân béo ú, thân hình như một núi thịt, hắn vừa tiến vào đã nhìn bốn phía.
"Chào Tả sư phó." Nam tử áo hồng đi đầu mỉm cười chắp tay chào Tả Mạc.
"Chào ba vị tiền bối." Tả Mạc không dám khinh thị, đứng lên, chắp tay chào lại. Bối phận trong tu giả hết sức phức tạp, khó mà phân rõ, cho nên mọi người lấy cảnh giới tu vi làm chuẩn. Cảnh giới tu vi của Tả Mạc thấp hơn một giai so với đối phương, tự nhiên là vãn bối.
Ba người tựa hồ khá hài lòng với thái độ Tả Mạc, ngay cả nam nhân mũi ưng sắc mặt âm trầm cũng dễ xem hơn không ít.
"Tả sư phó khách khí." Nam tử đầu lĩnh áo hồng cười nói, tiếp đó khai môn kiến sơn nói: "Tới cửa bái phỏng, là có chuyện muốn nhờ." Tiếp đó hắn lấy ra một hạt sen đen nhánh: "mặc hạt sen cấp 4 vỏ ngoài cứng cỏi vô cùng, phi kiếm khó thương, lần này tới, là thỉnh Tả sư phó luyện hóa vỏ ngoài của nó. Quy củ của Tả sư phó chúng ta có nghe nói qua, trong ngọc giản này là một bộ "thiên hoàn nguyệt minh trận", phù trận này là tinh phẩm trong cấp 4, rất nhiều chỗ tinh diệu. Nghe nói Tả sư phó yêu thích phù trận, bộ "thiên hoàn nguyệt minh trận" làm thù lao."
"Nhưng ta phải nói trước, ngươi nếu luyện hỏng, ta không tha cho ngươi." Nam tử béo ý nói chêm vào.
"Tam đệ không được nói bậy." Nam tử áo hồng quát mắng, tiếp đó quay mặt nói với Tả Mạc: "Tả sư phó chớ nghe hắn nói bậy, chỉ cần an tâm luyện chế là được."
Nhìn vào ba người, bất giác lưng Tả Mạc đã ướt đẫm mồ hôi. Ba người này thực lực phi phàm, dù là một người, Tả Mạc cũng không phải đối thủ, ba người một chỗ, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có. Hắn từ ngoại môn đệ tử leo lên vị trí hiện tại, cực thiện xem sắc mặt, ba người này nhìn là biết không phải hạng người lương thiện. Đứng nhìn nam tử áo hồng nói rất bình hòa, nhưng nếu mình thật sự luyện hỏng mặc hạt sen, mình tuyệt sẽ không có kết cục tốt.
Tả Mạc thần thức hơn người, xunh quanh ba người có huyết sát khí, tuy không đáng sợ như huyết sát hắn gặp qua trong kiếm động, nhưng cũng là hung lệ khí tức cực đạm. Tuy không biết ba người dùng biện pháp gì che dấu huyết sát khí nhưng làm sao giấu nổi thần thức của Tả Mạc.
Đơn hàng này không dễ tiếp! Phản ứng đầu tiên của Tả Mạc là thế.
Hắn lắc lắc đầu: "Thực xin lỗi, khiến ba vị tiền bối đi một chuyến vô ích. Tu vi tại hả chẳng qua trúc cơ kỳ, mặc hạt sen cấp 4, thực tại không có năng lực." Hắn dùng ngôn từ khẩn thiết, hơn nữa tu vi của hắn cùng hỏa chủng cũng không sợ ba người kiểm tra, nói vô cùng thản nhiên.
Nam tử áo hồng mỉm cười không nói, nam tử mũi ưng đứng bên âm trầm nói: "hàn thiết từ cấp 4 luyện hóa được, cấp 4 mặc hạt sen sao lại không luyện hóa được?"
Nam tử béo ý mắt tròn như chuông đồng, không nói lý: "Ta nói cho ngươi, ngươi hôm nay luyện thì luyện, không luyện cũng phải luyện! Nếu không, ta dỡ cái điếm nát này."
Nam tử áo hồng cười khẽ, trước đưa ngọc giản cho Tả Mạc: "Tả sư phó trước không cần chối từ, không bằng trước xem phù trận trong ngọc giản này đi." Nói xong ngẩng đầu nhìn Lý Anh Phượng đứng sau Tả Mạc một cái, ôn hòa nói: "Truyền âm phù trong tay cô nương thả xuống đi, mọi người không muốn nháo lớn không thoải mái."
Tả Mạc thầm hô lợi hại, ba người này chỉ nói mấy câu, đã dùng tới các loại thủ pháp công tâm, hắn không chống đỡ nổi. Tỏ ý muốn Lý Anh Phượng không muốn xung động, hắn dũng cảm nói: "Tin tức của ba vị tiền bối có chút sai lầm, tại hạ đích xác đã từng tiếp một đơn hàng cắt hàn thiết từ cấp 4, nhưng chỉ là cắt xén, mà không phải luyện hóa."
Nam tử áo hồng vẻ mặt âm trầm, không vui: "Ta sư phó không cấp chút thể diện sao?"
Tả mạc lập tức cảm giác toàn thân cứng đờ, thật như bị một thứ gì đó giữ chặt, không động đậy nổi. Lý Anh Phương ở bên mặt biến sắc, sợ hãi nhìn ba người."
"Tốt! ta tiếp!" Tả Mạc thấy tình hình không hay, chỉ cắn răng tiếp lấy.
"Ha ha, Tả sư phó là người thông minh. Yên tâm, chỉ cần ngươi có thể luyện hóa thành công, tấm ngọc giản này, chúng ta sao để Tả sư phó chịu thiệt." Hồng bào nam tử cười sáng lãng, thật như chưa có việc gì xảy ra.
Tả Mạc lập tức cảm thấy áp lực biến mất, nhìn vào nam tử áo hồng, cảm thấy lạnh lẽo. Người này nhìn như ôn hòa, thực ra rất độc ác, nếu mình hôm nay không luyện thành công, hạ trường nhất định sẽ rất thê thảm. Vô Khoogn sơn cách nơi này rất xa, nếu thật sự xảy ra việc gì, sư thúc trong môn phái cũng không cứu viện kịp.
Hắn không tiếp lấy ngọc giản, mà trước tiên tiếp lấy mặc hạt sen. Ngọc giản gì, hắn đã không quan tâm, lần này có thể giữ được mạng nhỏ đã là đại hạnh.
Nam tử áo hồng lộ ra vẻ tán thưởng, ba người lui tới một bên, nam tử mũi ưng liếc Lý Anh Phượng, ý vị cảnh cáo.
Tả Mạc cũng không nói gì, bắt đầu cẩn thận thám tra mặc hạt sen.
Mặc hạt sen là hạt sau khi mặc liên hoa kết đài, mặc liên hoa là một loại linh thảo tương đương hiếm thấy, nó sinh trưởng ở nơi cực khắc nghiệt, trong những đầm lầy chướng khí dày đặc. Qua tuế nguyệt hấp thu các loại độc tố, lá nỏ màu trắng, hoa màu đen nhánh như mực, nhưng thứ trân quý nhất là mặc hạt sen.
Mặc liên hoa hấp thuc các loại độc tố, trong thân thể nó dung dặp, hình thành một loại kịch độc. Khi mặc liên kết hạt, toàn bộ kịch độc trong thân cây đều tụ tập trong mặc hẹt sen nho nhỏ. Mặc hạt sen rơi vào bùn, lại đâm chồi sinh trưởng, sinh trưởng thành mặc liên hoa mới, nó không ngừng hút lấy chướng khí độc tố xung quanh, kết thành mặc hạt sen mới. Cứ mỗi vòng sinh trưởng, mặc hạt sen lại đề cao 1 cấp.
Mặc hạt sen trước mắt đã là cấp 4, đồng nghĩa việc nó đã trải qua 4 vòng sinh trưởng, mà độc tính trong hạt sen cũng đến mức kinh người.
Cầm mặc hạt sen trên tay, Tả Mạc thấy cổ họng khô khốc, đây là lần đầu hắn luyện chế linh thảo kịch độc như thế, không khẩn trương là giả. Vỏ ngoại mặc hạt sen hết sức cứng, độc tính bên trong mới không phát ra ngoài một chút nào. Nếu hắn làm không tốt, ngón tay Tả Mạc sẽ nhanh chóng thối rửa, sau đó độc tính nhanh chóng lan tràn, hắn sẽ biến thành một đống xương khô trong thời gian ngắn.
Ngay cả giải độc đan cấp 3 cũng không cách nào ngăn trở độc tính từ mặc hạt sen, huống chi giải độc đan trên thân Tả Mạc chỉ là cấp 2.
Lý Anh Phượng ngày thường quản lý quầy tiệm, hung danh hiển hách của mặc hạt sen, nàng tự nhiên nghe nói qua, sắc mặt trắng bệch, khẩn trương nhìn Tả Mạc. Truyền âm phù trong tay áo nàng lỏng ra, tên nam tử mũi ưng nhìn nàng chằm chằm, hung quanh trong mắt không chút che dấu. Nàng hơi phản kháng, chỉ sợ người này sẽ lập tiếp ra tay.
Không biết hung đồ chui ra từ đâu! Cũng dám hiêu trương như thế tại Đông Phù.
Lý Anh phượng cắn môi, lo lắng nhìn sư đệ Tả Mạc. Mặc hạt sen tuyệt đối siêu quá phạm vi năng lực của sư đệ Tả Mạc, lần trước hắn cắt hán thiết từ cấp 4 dã rất mất sức. Luyện hóa càng khó hơn cắt ra, huống chi còn là vật kịch độc, hơi chút bất cẩn là bị kịch độc xâm nhập mà chết. Nàng chú ý tới lưng sư đệ đã ướt đẫm mồ hôi, vô cùng lo lắng.
Nếu sư phó ở đây thì tốt…
Nàng vô cùng nôn nóng, nếu sư phó chạy tới, bằng tu vi kim đan kỳ đối phó bat u giả ngưng mạch kỳ dư dả có thừa.
Tả Mạc cũng có suy nghĩ giống Lý Anh Phượng, chẳng qua kéo dài một hồi, chú ý tới ánh mắt bất thiện của nam nhân béo ú, Tả Mạc biết không thể kéo dài được nữa.
Vừa lật tay, Chung Duẩn hỏa liền nhanh chóng cuốn lấy mặc hạt sen. Địch ý trong mắt ba người mới dần tán đi, bọn họ có chút khẩn trương coi chừng Tả Mạc, chân vô thức dời đi.
Tả Mạc biết bọn họ sợ độc tính của mặc hạt sen, mặc hạt sen cấp 4 có độc tính kịch liệt, dù là ba người đã là ngưng mạch kỳ dính vào cũng chết chắc. Tả Mạc cũng nghĩ ném mặc hạt sen trên tay đi thật xa, nhưng lại là thế yếu.
Hôm nay nếu không luyện hóa mặc hạt sen, chỉ sợ…
Ngọn lửa nhũ bạch bao lấy mặc hạt sen, như là trong ngọn lửa có thêm một tâm đen, có chút yêu dị.
Tả Mạc quyết tâm, gạt bỏ tạp niệm, không có đường lui, nghĩ gì cũng vô ích.
Toàn bộ thần thức đều bị hắn điều động, mà tay trống lấy ra năm viên tinh thạch cấp 3 bố trí một cái phù trận dưới thân.
Nam nhân béo ú nhìn nam tử áo hồng, nam tử áo hồng khoát tay, hắn nhận ra phù trận này, chỉ là bổ sung linh lực cho tu giả. Nhìn Tả Mạc như lầm đại địch, thủ phại lại cực lưu loát thành thực, hắn không khỏi lộ ra vài phần mong chờ.
Nhanh chóng bày ra ngũ nguyên bố linh trận, Tả Mạc thả về tay trái, đặt trên đùi, toàn thân thả lỏng, hai mắt không chút ly khai Chung Duẩn hỏa.
Hỏa diễm nhũ bạch tán ra hàn ý bức nhân, bao bọc lấy hạt sen đen, bốc lên yêu dị.
Mồ hôi thấm ướt ưng, Tả Mạc sau khi tiến vào trạng thái tập trung đã không chút khẩn trương, trong đần hắn chỉ một cách nghĩ, làm sao luyện hóa mặc hạt sen cấp 4?
Rất nhanh hắn liền quyết định, vì hắn không có nhiều lựa chọn.
Phương pháp duy nhất mà hắn có thể nghĩ tới là – hắn phải mò ra tứ chuyển hỏa trận.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Thế Giới
Chương 109: Mặc hạt sen
Chương 109: Mặc hạt sen