DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thể Tôn
Chương 912: Tàn hồn

Thần hồn Lôi Cương lặng lẽ tiến lại gần thân thể Thái cổ chi hoàng cùng lúc khống chế Giới Hồn chiến cổ tiếp cận theo phương hướng khác, vừa để hắn tránh thoát khỏi công kích của hữu thủ kia, vừa để chiến cổ hấp dẫn sự chú ý của nó.

" Rầm rầm…" Đúng như Lôi Cương dự liệu, tại lúc Giới hồn chiến cổ tới gần, hữu thủ của Thái cổ chi hoàng như trước đánh về phía chiến cổ, còn Lôi Cương cấp tốc phi hành về phía cái miệng rộng lớn của Thái cổ chi hoàng.

Thân thể Thái cổ chi hoàng quá mức khổng lồ tựa như hình thành một giới, thần thức Lôi Cương tản ra rồi cấp tốc bay nhanh tới. Giới Hồn chiến cổ đã hấp dẫn sự chú ý của ma niệm, Lôi Cương cũng không lo lắng nó có tổn hại gì, dù sao Giới Hồn chiến cổ cũng chính là do Thái cổ chi hoàng tự mình luyện chế.

Cảm thụ được bên người không gian như bị xé rách, tựa như sấm chớp giận dữ gào thét, Lôi Cương càng khiếp sợ. Nếu thần hồn hắn mà thừa nhận một chưởng này không biết qua bao lâu mới có thể khôi phục lại được.

Bên ngoài kết giới, thất hoàng nhìn chăm chú vào cự chưởng đang điên cuồng oanh kích vào Giới Hồn chiến cổ.

" Dùng Giới Hồn chiến cổ thu hút sự chú ý của ma niệm để nhân cơ hội mà tiến nhập vào?" Hỏa hoàng hai mắt cháy lên hỏa diễm, trầm giọng nói, trên khuôn mặt hiện lên tia tán thưởng. Nếu như Lôi Cương cố thử công phá phòng ngự để tiến vào thì quả là quá ngu xuẩn.

" Cũng chỉ có thể như vậy. Chẳng qua kế tiếp còn phải trông chờ vào sự kiên định của tâm trí hắn, nếu có thể thừa nhận và thôn phệ được ma niệm, còn không hắn sẽ bị ma niệm thôn phệ." Hư hoàng hai mắt không có chút ba động nào nhưng trong thanh âm cũng có chút chờ mong.

" Chiến cổ có thể dùng để hấp dẫn sự chú ý của ma niệm, nhưng nếu đã tiến nhập vào trong mà không dùng nó để chiến đấu với ma niệm thì có chút phiền phức." vẻ mặt Lôi Hoàng ngưng trọng mà nói.

Lôi Cương nhanh chóng xẹt qua phía dưới, cuối cùng cũng tới phía dưới khuôn mặt Thái cổ chi hoàng. Khuôn mặt Thái cổ chi hoàng tựa như một mảnh núi non cao chót vót, miệng đang khép hờ, đôi môi dài trên khuôn mặt tựa như một vết chém của thần binh lợi khí lên mặt đất. Lôi Cương bay tới cái khe miệng rộng khổng lồ rồi tiến vào.

Tiến nhập vào trong miệng, trong nháy mắt hắn cảm thụ được một làn khí tức rất mạnh đang động, khiến tâm hắn càng thêm cảnh giác.

" Rống…" Một tiếng rống phẫn nộ bạo phát trong cơ thể Thái cổ, ẩn chứa lực lượng kinh khủng hình thành nên một cơn lốc từ trong phát ra. Lôi Cương lạnh run vội vã nhào xuống. Có lẽ thời gian đã qua quá lâu, thân thể Thái cổ cảm giác như đã thạch hóa, trong miệng như hình thành con đường rộng rãi. Sau khi cơn lốc đi qua, Lôi Cương một lần nữa ngưng tụ thành hình, hướng phía trước lao nhanh tới. Tiếng rít gào hình thành cơn lốc không ngừng truyền đến, Lôi Cương một đường trốn tránh, cuối cùng cũng tiến nhập vào được trong thân thể. Lôi Cương không trực tiếp tiến vào đan điền mà tiến nhập vào phổi của Thái cổ.

Lúc nhìn thấy phổi của Thái cổ, Lôi Cương vô cùng khiếp sợ.

" Sao lại như thế? Phổi của Thái cổ chi hoàng sao lại như thế này? Lôi Cương nhìn phía trước là một mảnh không gian bị nghiền nát mà trong lòng vô cùng khiếp sợ. Phổi của Thái cổ tựa như một không gian hoang phế, không cảm nhận được một chút kim lực nào.

" Lẽ nào thân thể của Thái cổ chi hoàng đã bị người phế đi rồi? Chẳng lẽ đó mới là trạng thái hiện tại của nó?" Lôi Cương hết sức kinh ngạc và khó hiểu, thần sắc hắn ngưng trọng bay ra khỏi phổi, tiếp tục tiến về nội tạng khác. Lúc hắn đến phần nội tạng cuối cùng đối ứng với ngũ hành thì có thể nói là vô cùng sửng sốt. Không gian ngũ hành của Thái cổ chi hoàng đối ứng với nội tạng toàn bộ đã bị nghiền nát, như vậy Thái cổ chi hoàng trước khi chết đã bị trọng thương rất nặng. Đây là do hắn là đánh với thiên uy một trận biến thành như vậy hay hắn sinh ra đã như vậy?

Mặc kệ là nguyên nhân nào cũng khiến Lôi Cương vô cùng khiếp sợ. Nếu hắn cùng thiên uy đánh một trận mà bị như vậy thì thiên uy kia rốt cuộc mạnh đến mức nào? Nếu hắn sinh ra đã như vậy, thế thì thân thể hắn có lẽ đã đạt đến cực hạn. Không có bất cứ lực lượng nào phụ trợ, chỉ thuần lực lượng cơ thể mà đã phát ra công kích kinh khủng như thế. Lôi Cương không thể giải thích được cũng vô pháp suy đoán ra.

Hít sâu một hơi, Lôi Cương dứt bỏ suy nghĩ trong lòng, hướng phía đan điền tiến tới. Cỗ khí thế cường đại kia truyền tới từ đan điền, điều này làm Lôi Cương càng thêm cảnh giác. Thần hồn hắn phát ra ánh sáng bảy màu. Không có Giới Hồn chiến cổ, lúc này hắn chỉ có thể dùng thần hồn chân chính chiến đấu với ma niệm.Cảm nhận được khí tức cường đại, Lôi Cương thết sức bất đắc dĩ. Thực lực của hắn có thể nói là rất ít người có thể uy hiếp, mà hiện tại chỉ là một tia ma niệm của thái cổ lại đem đến cho hắn uy hiếp vô cùng, có thể nghĩ được Thái cổ chân chính kinh khủng như thế nào.

Lôi Cương đánh giá Thái cổ chi hoàng mà xem thường chính mình, nhưng hắn không có nghĩ tới, thực lực của Thái cổ chi hoàng đã tích lũy qua vô số năm tháng, ngay cả tia tàn hồn kia cũng đã tồn tại qua vô tận tuế nguyệt, không phải Lôi Cương hắn có thể so sánh.

Thần hồn Lôi Cương chầm chậm hướng phía đan điền bay tới, lúc đến gần thần sắc hắn càng thêm ngạc nhiên. Tại đan điền có một kết giới bảy màu, xuyên qua kết giới hắn thấy một thân ảnh cao lớn, thân ảnh này đang giãy dụa, dường như đã bị giam cầm tại đây rất lâu rồi, hai tay hai chân như bị một thứ xiềng xích hư vô phong tỏa.

Dường như thấy được Lôi Cương, thân ảnh to lớn kia đi ngừng giãy dụa, hai mắt bắn ra vô tận sát khí nhìn chằm chằm Lôi Cương. Bị người này nhìn chằm chằm, thần hồn Lôi Cương đột nhiên trở nên run rẩy.

" Rống…" Tiếng rống ẩn chứa phẫn nộ điên cuồng tựa như hồng hoang mãnh thú đột nhiên bạo phát mà ra. Kết giới bị rung chuyển kịch liệt hình thành một cơn lốc bạo phát ra ngoài. Cơn lốc ẩn chứa uy lực kinh người khiến Lôi Cương vội lui về phía sau, đợi cơn lốc qua đi hắn lại tiến tới quan sát thân ảnh to lớn trong kết giới.

Ánh mắt của hắn có thể nhìn thấy thân ảnh cao lớn trong kết giới, bộ dáng, đường nét có chút tương tự như Thái cổ, điều này làm Lôi Cương có thể xác định người này là một tia tàn hồn của Thái cổ.

Đọc truyện chữ Full