DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Duy Ngã Độc Tôn
Chương 945: Ám toán!

- Ngươi nói bậy!

La Uy lập tức nhảy dựng lên như con mèo bị giẫm phải đuôi, đùng đùng nổi giận chỉ vào Tần Lập quát:

- Tần Lập, ngươi vô sỉ! Rau xanh này mỗi người đều ăn, cũng không phải chỉ có mỗi Giáo chủ là bị thương, làm sao những người khác không có vấn đề gì? Ngươi rõ ràng là vu oan hãm hại mà!

Lúc này những người khác cũng nói:

- Tần công tử, rau xanh này đều là do chúng ta tự mang đến, hơn nữa đều là thứ chúng ta thường ăn, La Uy nói đúng, không chỉ có mỗi Giáo chủ bị thương, những người khác cũng bị thương, thế nhưng người khác ăn lại không có bất cứ vấn đề gì?

- Đúng thế, Tần công tử, ta cũng bị thương, cũng đang ăn rau xanh này, quả thật không có bất cứ ảnh hưởng gì.

Hoa Phượng Hoàng khẽ nhíu đôi mi nhỏ, nàng tin tưởng Tần Lập sẽ không hãm hại người khác, nhưng rau xanh này thật sự không giống như có vấn đề gì. Nếu nói thủ đoạn, một siêu cấp đại phái như thế, làm sao lại không có một chút thủ đoạn phòng độc được chứ?

Mặc kệ có phải là phòng bị người một nhà hay không, nhưng mấy ngày nay những thứ thường sử dụng đều phải kiểm nghiệm một phen, mới có thể được dùng. Đây cũng là thưởng thức cơ bản nhất, sẽ không vì tình trạng hiện giờ mà thay đổi.

Tần Lập không chút hoang mang, nhìn La Uy cười khẽ nói:

- Nếu không có vấn đề gì, vậy ngươi hoảng làm gì? Kích động như thế làm gì?

- Ngươi...Tần Lập, hôm nay nếu ngươi nói không ra nguyên nhân, trả lại trong sạch cho ta, ta liều mạng với ngươi!

La Uy phẫn nộ chỉ thẳng vào Tần Lập:

- Dựa vào cái gì ngươi có thể tùy ý boi nhọ ta, mà ta lại không thể phản bác? Ai không biết mấy ngày qua, cơm nước đều là do một mình ta làm?

- Ta không biết!

Tần Lập nhàn nhạt nhìn La Uy:

- Ta không biết cơm nước là do ai phụ trách, ta chỉ là chỉ ra chỗ vấn đề, không có ý muốn hãm hại ngươi.

Tần Lập nói rồi, nhìn sang Hoa Anh Hùng chầm chậm nói:

- Giống như ta vừa mới nói, bản thân loại rau xanh này không có độc tình gì đáng kể, ngày thường ăn vào tự nhiên không có vấn đề. Nhưng bá phụ ngài bị thương, là do kẻ tu luyện chiến Kỳ thuộc tính hỏa cưởng mãnh tạo thành phải không?

Hoa Anh Hùng ánh mắt liền sáng ngời, trước đó ông ta nghe Tần Lập nói những điều này, cũng không hoàn toàn tin tưởng. Thân phận địa vị của ông ta, cùng kinh nghiệm nhiều năm, đã làm ông ta có thể nhìn ra được Tần Lập sẽ không hại mình, nhưng lời nói lại có vẻ ly Kỳ, làm cho người ta không dám tin hoàn toàn.

Nhưng Tần Lập lại trực tiếp vạch ra vết thương của ông ta là do chiến kỹ thuộc tính hỏa tạo thành, chuyện này hết sức khó được. Nếu bình thường, người khác muốn nhìn ra điểm này, là hết sức khó khăn.

Dù sao trên thân thể ông ta cũng không có bất cứ biểu hiện tổn thương gì, Tần Lập có thể nhìn ra điểm này, vậy đã nói hắn không phải nói bậy.

Tần Lập nói xong, cầm một cọng rau xanh, sau đó nói:

- Rau xanh này cũng là thuộc tính hỏa, nếu như dùng một chút, như vậy sẽ không thành vấn đề. Nhưng nếu ăn mỗi ngày...Ha ha, lại thêm bá phụ bị thương, tự nhiên sẽ thể hiện ra hiệu quả. Bá phụ, gần đây các ngươi hẳn đều ăn loại rau xanh này phải không?

Mọi người đều kinh ngạc nhìn Tần Lập, giống như đang nhìn một con quái vật. Nếu không phải Tần Lập vừa mới xuất hiện ở đây, những người này nhất định cho rằng mấy ngày qua Tần Lập vẫn luôn ở cùng bọn họ.

Quả thật là thần kỳ mà!

Bởi vì lần này bọn họ trốn đi, mang theo một chút rau xanh tươi tốt, cũng không chỉ có một loại này. Mấy ngày qua, vẫn chỉ ăn loại rau xanh này.

Nếu không phải Tần Lập nói tới, tin rằng sẽ không có người coi đây là chuyện gì. Nhưng Tần Lập trực tiếp vạch ra vấn để chỗ rau xanh, những người này vừa nghĩ lại, trong lòng không khỏi có chút hoài nghi.

Bởi vì ngày thường tuy thỉnh thoảng cũng có người ăn loại rau xanh này, nhưng cũng không phải loại rau chủ yếu mà những cao tầng Lang Gia Thần Giáo sử dụng!

Kỳ thật đến cảnh giới như bọn họ, dù là không ăn uống mấy năm thì cũng rất bình thường, ăn cơm uống rượu, chẳng qua là một loại bản năng mà thôi.

Cũng như kiếp trước của Tần Lập, Thánh Nhân đã nói: thực sắc tính dã (ăn uống tính đục là bản tính con người). Đó đã là bản năng của con người, ngay cả dục vọng muốn ăn cũng không có, vậy còn lại bao nhiêu hứng thú để sống chứ.

Thế giới này cũng như thế Như Ý Tiên Phường sôi động đã chứng minh điểm này.

Lúc này La Uy sắc mặt tái nhợt, bùm một tiếng trực tiếp quỳ xuống trước mặt Hoa Anh Hùng, giọng run run nói:

- Giáo chủ, đệ tử đáng chết, đệ tử đáng chết mà. Đệ tử vốn không biết rau xanh này sẽ ảnh hưởng đến thương thế của Giáo chủ, nếu không thì đánh chết đệ tử cũng không dám làm cho Giáo chủ dùng!

Hoa Anh Hùng lơ đễnh khoát tay:

- Quên đi, người không biết không trách tội, ngươi cũng không phải cố ý, ngươi đứng lên đi.

- Tạ ơn Giáo chủ tha tội!

La Uy đẩy cảm kích đứng lên, sau đó hành lễ thật sâu với Tần Lập:

- Đa tạ Tần công tử vạch rõ, nếu không La Uy gây ra đại họa còn không biết. Trước đó đã đắc tội Tần công tử, mong rằng Tần công tử không cần chấp nhặt!

Trong lòng những người khác đều âm thầm bội phục La Uy, không hổ là Thánh tử dự khuyết do môn phái dốc lòng bồi dưỡng, biết sai thì sửa, hơn nữa cúi đầu nhận lỗi, phần lòng dạ này thật là khó có.

Tần Lập mỉm cười, nói:

- Không có gì, ta chỉ là nhìn chuyện mà xét thôi.

Lúc này Hoa Phượng Hoàng lại truyền âm sang Tần Lập:

- Cứ thế...liền không có chuyện nữa?

- Ha ha, hắn rất giảo hoạt, không như thế thì muội còn muốn thế nào? Trực tiếp giết hắn?

Tần Lập truyền âm trả lời.

- Nếu hắn thật là cố ý, trực tiếp giết hắn, có gì không được?

- Trực tiếp giết hắn, không đủ chứng cứ, sẽ làm những người khác nản lòng!

Tần Lập trả lại một câu, sau đó lấy trong nhẫn ra một lọ đan dược, mở bình đổ ra một viên, giao cho Hoa Anh Hùng:

- Bá phụ, đây là thánh dược chữa thương, ngài dùng xong sẽ khôi phục thương thế rất nhanh.

Hoa Anh Hùng không hề do dự, trực tiếp nuốt đan được.

Tần Lập biểu hiện ra những tri thức này đã làm những người khác không còn gì để nói. Lúc này ai còn hoài nghi Tần Lập, quả thật là không vượt qua được chính bản thân mình.

Hoa Anh Hùng dùng thuốc xong, tinh thần liền chấn động, khẽ nói:

- Thuốc tốt!

Nói rồi, khoát tay với mọi người:

- Các ngươi xuống trước đi, ta có lời muốn nói cùng Tần công tử.

Đợi những người khác đều trở về phòng mình, Hoa Phượng Hoàng vươn tay nhấn lên vách tường một cái, từ mặt đất trồi lên ba mặt tường đá, trực tiếp ngăn cách nơi này thành một gian phòng độc lập.

- Tần công tử, công tử cảm thấy La Uy có chuyện?

Hoa Anh Hùng không quanh co lòng vòng, dứt khoát nhanh gọn đưa ra câu hỏi.

Tần Lập gật đầu:

- Vấn đề lớn nhỏ khó mà nói nhưng trong lòng người này có quỷ là nhất định!

Hoa Anh Hùng gật đầu, nói:

- Người này khi ta lần đầu mang theo Phượng Hoàng cùng các tâm phúc chạy trốn cũng không đi theo cùng ta. Lúc đó thời gian gấp gáp, ta chỉ có thể dẫn theo Phượng Hoàng, khi tất cả người nhà của ta bị giết, lúc ta trở lại báo thù, chém giết một số người, bản thân cũng bị thương, hắn bỗng nhiên xuất hiện nói muốn đi theo cùng ta. Đứa nhỏ này coi như là ta nhìn thấy lớn lên từ bé, cũng coi như hiểu biết nhân phẩm của nó, ngoại trừ lòng dạ có chút hẹp hòi, những mặt khác cũng không tính là kém, cho nên, lúc đó ta liền dẫn theo hắn đi ra. Những rau xanh này cũng là do hắn mang theo, còn có rất nhiều bột gạo cùng thịt, hắn tinh thông nấu nướng, tùy thân mang theo những thứ này cũng không có gì kỳ quái. Chỉ là, lẽ ra hắn không có lý do gì hãm hại ta được?

Tần Lập khẽ nói:

- Bá phụ cũng biết, Hà Thanh Tùng tám chín phần mười bị bộ tộc Quỷ Mị đoạt xác phụ thân, ngay cả con của hắn cũng chạy ra khỏi Lang Gia Thần Giáo. Dưới tình huống như vậy, địa vị Thánh tử có thể sẽ làm La Uy đưa ra sự lựa chọn hay không?

Hoa Anh Hùng híp mắt, đã từng làm Thánh tử Lang Gia Thần Giáo, ông ta biết rõ chênh lệch giữa Thánh tử cùng Thánh tử dự khuyết. đó không phải chỉ là lớn mà thôi!

Thánh tử dự khuyết, địa vị ở trong môn phái cũng cực cao, coi như đệ tử nội môn cũng không thể nào so sánh. Nhưng so sánh với Thánh tử tỏa sáng rực rỡ, chênh lệch đúng là trên trời dưới đất!

Thánh tử dự khuyết, kết quả tốt nhất là sau khi Thánh tử trở thành Giáo chủ, bọn họ sẽ theo cùng trở thành trưởng lão trong môn phái. Nhưng nếu quan hệ giữa Thánh tử dự khuyết cùng Thánh tử không tốt...thậm chí có thể sau khi môn phái thay đổi triều đại, cái gì cũng không có được!

Mà La Uy này bởi vì yêu thích Hoa Phượng Hoàng, ngày thường quan hệ cùng Hà Đan Đằng cũng không tốt! Nếu Hà Thanh Tùng vẫn còn là Hà Thanh Tùng, vậy hẳn làm thế tự nhiên không kiếm được một chút chỗ tốt, dù sao người ta là cha con, có thế nào thì cũng không thể ngã về phía người ngoài.

Nhưng nếu Hà Thanh Tùng đã không phải là Hà Thanh Tùng trước kia thì sao?

Hoa Anh Hùng cùng Hoa Phượng Hoàng nghĩ đến loại khả năng này, liếc nhìn lẫn nhau, Hoa Phượng Hoàng nhìn Tần Lập nói:

- Sao huynh lại trực tiếp hoài nghi tới người này?

Tần Lập cười cười, nói:

- Từ khi huynh vừa vào đây, người này liền sinh ra địch ý với huynh. Ban đầu huynh còn tưởng là bởi vì nguyên nhân do muội, chẳng qua sau đó huynh cảm giác được suy nghĩ của hắn có chút quái dị. Dường như đang oán giận, bởi vì huynh đến mà phá hủy chuyện của hắn.

- Cái gì? Huynh lại có thể cảm ứng được những thứ đó?

Hoa Phượng Hoàng khẽ giật mình trừng mắt với Tần Lập.

Hoa Anh Hùng lại trở nên trầm tư, ông ta biết rõ một khi thực lực đạt đến cảnh giới nhất định, thậm chí có thể trực tiếp bắt lấy dao động tinh thần của ngươi khác. Biết được suy nghĩ trong đầu đối phương, đó cũng không phải chuyện gì không thể được.

Hiển nhiên, Tần Lập cũng đã đặt chân vào cửa!

- Được rồi, chuyện này ta biết phái xử lý thế nào. Nếu người này đã như thế, cũng không cần hắn tồn tại nữa.

Hoa Anh Hùng nhàn nhạt nói, quyết định số phận của La Uy.

Đối với một vị Giáo chủ siêu cấp đại phái như ông ta. quyết định sống chết của một người, thật chỉ là vấn đề một câu nói mà thôi. Đừng nhìn hiện giờ đi theo bên cạnh ông ta chỉ có mấy chục người, nhưng trên thực tế, mấy chục người này nắm giữ lực lượng tuyệt đối khôngthua gì Hà Thanh Tùng lúc này đã trỡthành Giáo chủ!

La Uy này dù là không phải đại ác, ít nhất cùng lòng mang ý xấu. Đi theo bên người Hoa Anh Hùng, ám toán Hoa Anh Hùng, nếu như Hoa Anh Hùng may mắn không chết, đồng thời đoạt lại quyền lực, hắn coi như công thần, ít nhất thì thân phận Thánh tử xem ra không chạy được. Nếu Hoa Anh Hùng chết đ,. vậy hắn sẽ là công thân bên phía Hà Thanh Tùng...Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Người như thế, còn muốn ghê tởm hơn cả tiểu nhân mượn gió bẻ măng, quả thật không cần để cho hắn sống...

Đọc truyện chữ Full