DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Duy Ngã Độc Tôn
Chương 844: Một mình xông Tam Địa!

Thậm chí Tần Lập có thể tưởng tượng được, Linh Nhi bi thương cùng bất lực đi theo người Vương tộc Tam Địa. Càng thống hận Thú Vương vô tình, vì bảo trụ vị trí của mình, lại vung đao với một nhà.

Người Vương tộc Tam Địa là cha của ngươi sao? Có cần ngươi nịnh nọt như thế?

Lúc này, Tần Lập đã có chút phẫn nộ rồi. Hắn đột nhiên hiểu được, Thú Vương đại nhân cũng không cao thượng như tự ông ta phô trương, ông ta dâng lên nữ nhi, không phải là vì hạnh phúc của nữ nhi, cũng không phải là vì tương lai chủng tộc, ông ta chỉ muốn bảo trụ được vị trí của mình, không hơn thế!

Không có lý do thứ hai!

Tần Lập không tin Thú Vương không chút nào biết tới chuyện xảy ra trong đội ngũ đón đâu Vương tộc Tam Địa. Nhất Địa, từ xưa tới nay đã trăm vạn năm, vẫn luôn là địa bàn Thú tộc, ở trên địa bàn bọn họ xảy ra chuyện, làm vương giả Thú tộc, Thú Vương ông ta...thật Không biết một chút nào hay sao?

Tần Lập không tin!

Nếu như Thú Vương biết xảy ra chuyện gì, còn kiên trì dâng nữ nhi ra, vậy dụng ý của ông ta chẳng khác nào nói rõ ràng cho Tam Địa: chuyện này, không có liên quan tới Thú Vương ta là Tần Lập làm. Các ngươi xem, ta dâng ra nữ nhi rồi, các ngươi nên tin tưởng ta chứ?

- Tần Lập, huynh đừng quá tức giận. Chuyện này, nên làm huynh đã làm rồi, hơn nữa tiểu nữ tin tưởng công chúa Linh Nhi tới Tam Địa, trong thời gian ngắn cũng sẽ không bị ủy khuất gì. Tối đa...tối đa cũng chỉ là buộc nàng bái đường cùng Lâm Đào đã chết kia thôi, để nàng trở thành một thê tử thân thể thuần khiết mà thôi. Chỉ cần huynh trở nên mạnh mẽ, luôn có cơ hội cứu Linh Nhi ra.

Diệp Tử Kỳ nhẹ giọng an ủi.

Tần Lập yên lặng gật đầu, trong đầu lại nhớ tới lúc lần đầu tiên nhìn thấy Linh Nhi, là ở Tần Gia Bảo. Khi mình trở lại lấy Hoàng Kim Cung, lúc đó còn tưởng nàng là một con linh thú bình thường mới hóa hình, còn tặng cho nàng một trái linh quả.

Về sau, tiểu nha đầu này không biết làm thế nào trà trộn vào môn phái Viêm Hoàng, vào lúc mình không có ở đó, trợ giúp mình chống đỡ môn phái Viêm Hoàng đối mặt nguy cơ.

Tiếp sau, chính nàng lật bài với mình, nói điều kiện, muốn mình giúp đỡ bộ tộc Thú Vương, giúp đỡ phụ thân nàng. Thậm chí không tiếc thân phận công chúa, lấy thân thể của nàng làm thù lao.

Hồi tương lai những hình ảnh quá khứ, khóe miệng Tần Lập nổi lên một tia cười khổ, trong lòng thầm mắng: Nha đầu ngốc, nàng một lòng suy nghĩ vì phụ thân mình, thế nhưng phụ thân nàng chưa từng suy nghĩ cho nàng bao giờ! Nàng nhìn trúng tương lai của huynh, phụ thân của nàng lại không xem trọng. Cho nên, ông ta thà rằng đưa nàng ra ngoài, đảm bảo trong thời gian ngắn Tam Địa sẽ không xâm nhập Nhất Địa, cũng sẽ không vì người thân của mình mà liều mạng cùng chết với Tam Địa. Nha đầu, hiện giờ có phải nàng nhìn rõ rồi không?

Trong lòng Tần Lập nghĩ thế, bỗng trầm giọng hỏi:

- Hiện giờ đội ngũ đón dâu Tam Địa đã đi bao lâu rồi?

Diệp Tử Kỳ ngẩn ra, nói:

- Đêm qua đã đi rồi, hiện giờ...sợ là đã trở lại Tam Địa!

Tần Lập nhẹ giọng nói:

- Ta muốn đi Tam Địa, công chúa Tử Kỳ, cô đi Cửu Địa chờ ta trước, đợi tới Cửu Địa, ta sẽ liên hệ với cô!

- Cái gì, huynh muốn đi Tam Địa? Không được, quá nguy hiểm.

Diệp Tử Kỳ kiên quyết từ chối:

- Tần Lập, huynh đừng nghĩ rằng có thể giết hai Vương tử tam Địa, là có thể hoành hành được Tam Địa. Nội tình Vương tộc Tam Địa, không phải huynh có thể tưởng tượng được. Khẳng định Vương tộc Tam Địa còn có bí thuật khác, thậm chí tiểu nữ hoài nghi, ở chỗ bọn họ còn có tồn tại cường giả cảnh giới Đế vương, cường giả cảnh giới Đế vương mạnh mẽ cỡ nào, huynh không thể tưởng tượng được!

Tần Lập im lặng một hồi. mỉm cười nói:

- Tử Kỳ, ta biết là cô tốt với ta chẳng qua ta nhất định phải đi Tam Địa. Nếu không, ta không cách nào đối mặt với bản tâm mình.

Diệp Từ Kỳ nhìn thoáng qua Tần Lập, nói:

- Huynh thích nàng? Vậy vì sao khi trước huynh không trực tiếp dẫn nàng rời đi?

Tần Lập khẽ than một tiếng:

- Không trải qua một trận phong ba như vậy, nàng có thể nhìn thấu được bản chất chuyện này hay sao?

Diệp Tử Kỳ im lặng một hồi, ngẩng đầu, có chút bất đắc dĩ nói:

- Vậy được rồi, vậy muội đi cùng huynh!

- Cô? Hay là thôi đi.

Tần Lập lắc đầu.

- Huynh khinh thường muội?

Diệp Tử Kỳ có chút tức giận nói.

- Ấy...

Tần Lập có chút hết chỗ nói nhìn thoáng qua Diệp Tử Kỳ, sau đó nói:

- Như nàng đã nói, Tam Địa rất nguy hiểm, huynh không thể trơ mắt nhìn Linh Nhi rơi vào hố lửa, nhưng muội thì không giống, muội cùng nàng không có quan hệ gì.

- Nhưng muội có quan hệ với huynh...

Diệp Tử Kỳ vừa nói, đột nhiên cảm giác lời mình có chút không đúng, mặt hoa ửng đỏ, vẽ rắn thêm chân giải thích:

- Này...ý muội nói là, nếu như huynh có gì nguy hiểm, ai giúp muội tìm Thiên Lệ Thủy chứ?

- Ha ha...

Tần Lập cười cười, bỗng nhiên vươn tay, xoa xoa đầu Diệp Tử Kỳ, cưng chiều nói:

- Ngoan, yên tâm đi, huynh thật sự không có chuyện gì. Nhất định sẽ giúp muội tìm được Thiên Lệ Thủy, giải quyết vấn đề của muội.

Diệp Tử Kỳ thoáng cái ngây ngốc ở đó. Từ bé tới lớn, mọi người đều cưng nựng chiều chuộng nàng, nhưng không có ai giống như Tần Lập, giống như đại ca ca, thật tình thật ý quan tâm nàng. Nàng sinh ra ở Vương tộc, bức màn đen trong Vương tộc có nói mấy ngày mấy đêm cũng không nói hết được. Nếu như nàng không có thân phận công chúa, sợ rằng đi trên đường phố, cũng không có ai để ý tới nàng.

Tần Lập nói xong, mở ra truyền tống trận dùng tinh thần lực khắc tọa độ Tam Địa. sau đó nhìn Diệp Tử Kỳ cười:

- Diệp Tử, Nhớ kỷ chờ huynh ở Cửu Địa, đến lúc đó huynh sẽ liên hệ muội!

- À...A!

Diệp Tử Kỳ hồi thần lại, nhưng thấy bóng người Tần Lập biến mất trong truyền tống trận, kêu hai tiếng, lại đã không kịp nữa, không khỏi giậm chân lâmbâm nói:

- Đại lừa gạt!

Đứng một hồi, ánh mắt Diệp Tử Kỳ dần dần trở nên nhu hòa, khẽ lẩm bẩm:

- Diệp Tử...cái tên này, thật là dễ nghe mà!

Linh Nhi một mình ngồi trong xe Kim Giác Thiên Mã, chiếc xe này rất mới, có vẻ như chưa từng có người ngồi. Trong lòng Linh Nhi một mảnh mờ mịt, nàng không biết rốt cuộc xảy ra điều gì.Bạn đang đọc truyện được copy tại

Người Vương tộc Tam Địa, ánh mắt nhìn về phía nàng đều rất không tốt, bầu không khí đội ngũ rất nặng nề, hầu như không có người nói chuyện...Từ khi rời khỏi Thú Vương Cốc, Linh Nhi đã cảm giác không đúng.

Nhưng nàng ngay cả một người để hỏi cũng không có, cũng không có người tới hầu hạ nàng. Vội vàng đi tới truyền tống trận, hư không hoành độ tới Tam Địa, sau đó lại một đường bay vội vàng. Tới nơi dừng chân Vương tộc Tam Địa, Linh Nhi trực tiếp bị dẫn xuống xe, an bài nàng vào trong một sân viện u tĩnh, dẫn một đám nha hoàn bà vú tới hầu hạ nàng.

Nhưng Linh Nhi luôn cảm giác có chỗ không đúng, nàng không nói ra được. Từ khi đội ngũ đón dâu rời đi, liền cảm giác được bầu không khí rất quỷ dị. Mãi cho tới giờ, nàng cũng không phát hiện Lâm Đào vương tử Tam Địa đi ra gặp mình.

Trong lòng Linh Nhi rất nghi hoặc, dựa theo tính tình tên Lâm Đào kia, dường như không phải như vậy, lẽ nào...hắn đã xảy ra chuyện?

Bỗng nhiên trong lòng Linh Nhi vang lên lời Tần Lập đã nói với mình, trái tim đã chết đi dần dần sống lại. Trước đó, khoảng khắc nàng bước lên xe Kim Giác Thiên Mã, trái tim đã lạnh đi.

Linh Nhi rốt cuộc cảm giác được, mình ở trong cảm nhận của phụ thần kỳ thật không

trọng yếu như mình tưởng tượng. Phụ thân càng coi trọng hơn, là cái ghế vương giả Nhất Địa của ông ta mà thôi!

Nếu như mình không gả cho Lâm Đào, như vậy sớm muộn gì Tam Địa sẽ liên hợp Nhị Địa cắn nuốt Nhất Địa. Thông Thiên Đại Đế sẽ không ra tay can thiệp chuyện này.

Nhưng Linh Nhi không hiểu được, lẽ nào mình gả cho Lâm Đào, Tam Địa sẽ đình chỉ bước tiến xâm lược hay sao? Nàng không nghĩ ra được, đạo lý dễ hiểu như thế, vì sao phụ thân lại không nhìn thấu chứ?

Linh Nhi không oán giận Tần Lập, nhưng trong lòng thật lạnh. Nàng cho rằng Tần Lập hãn sẽ ra tay ngăn cản chuyện này, nhưng từ đâu tới cuối, cũng không nhìn thấy cái bóng Tần Lập.

Cỏi lòng của nàng, vốn đã triệt để chìm tận đáy.

Chỉ là khi nàng suy đoán đến việc vương tử Lâm Đào có thể gặp chuyện không hay, rốt cuộc nghĩ rõ ràng. Tần Lập không phải không ra tay, nhất định là Tần Lập đã đánh chết Lâm Đào rồi!

Nhưng Vương tộc Tam Địa quá vô sỉ, che giấu chuyện này, phụ thân quá mềm yếu, làm như không thấy chuyện này!

Linh Nhi nghĩ thông suốt, trong lòng liền trở nên nóng bỏng, đồng thời cảm thấy vô cùng phẫn nộ. Nghĩ tới việc trước kia mình cầu Tần Lập trợ giúp Vương tộc Nhất Địa, quả thật đúng là một chuyện cười.

Quá ấu trĩ mà!

Gia chủ Vương tộc Tam Địa, Thần Vương Lâm Bình Nghĩa, một thân thực lực đã đạt đến cảnh giới Thần Vương tứ trọng, sớm tới cảnh giới siêu nhiên không vui buồn hờn giận.

Nhưng Lúc này, tin tức đội ngũ đón dâu mang về, vẫn chấn nhiếp tâm thần ông ta suýt thất thủ.

- Cái gì? Đào nhi...Đã chết?

Lâm Bình Nghĩa khóe miệng kịch liệt co rút, mí mắt nhảy lên dữ dội, nhìn chằm chằm mấy ngươi thái thượng trưởng lão trước mắt. Một lúc lâu, mới thở ra một hơi dài, giọng nói trở nên khàn khàn:

- Ai giết?

- Tần Lập!

Một vị Thái thượng trưởng lão tiến lên, hết sức khẳng định nói:

- Nhất định là hắn ra tay, tiểu nghiệt súc kia không biết học được bí thuật từ chỗ nào, thần không biết quy không hay tới trước người Điện hạ, lúc đó chúng ta muốn cứu cũng đã không kịp nữa.

Một vị Thái thượng trưởng lão cũng bày vẻ mặt đau đớn nói:

- Gia chủ, bị pháp ẩn thân của tiểu nghiệt súc kia quá mức cao minh, đồng thời thân pháp của hắn cũng nhanh đến nổi chúng ta căn bản không theo kịp. Chuyện này đều là trách nhiệm của chúng ta, chúng ta không bảo vệ được Điện hạ, xin gia chủ trách phạt.

Lâm Bình Nghĩa hai mắt có chút vô thần nhìn đại điện phía trước, không nhìn mấy Thái thượng trưởng lão thỉnh tội, Qua hồi lâu, mới đột nhiên hỏi:

- Các ngươi...dẫn công chúa Nhất Địa về đây phải không?

- Đúng thế, chúng ta cảm thấy, như vậy., có thể che giấu được một chút...

Một vị Thái thượng trưởng lão còn chưa nói xong, đã bị Lâm Bình Nghĩa cắt lời.

- Che giấu? Ha ha, che giấu cái gì? Che giấu chúng ta vô năng? Làm như vậy, chỉ có thể làm chúng ta càng thêm có vẻ vô năng ở trong mắt người khác mà thôi!

Lâm Bình Nghĩa lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Mang con ả kia giết đi, không phải vì ả ta, con ta làm sao lại chết? Bởi vì một đứa con gái, ta liên tục mất hai nhi tử, thật là hông nhân họa thủy mà. Giết đi, để cho ả ta xuống dưới hầu hạ nhi tử của ta!

Mấy ngươi thái thượng trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong đó một người tiến lên nói:

- Gia chủ, ngài quyết định...khai chiến với Nhất Địa rồi sao?

Lâm Bình Nghĩa khoát khoát tay, cười lạnh nói:

- Khai chiến cái gì, giết một nữ nhi của hắn, Thú Vương không dám có dị nghị gì đâu...

Đọc truyện chữ Full