Diệp Tử Kỳ mỉm cười, xinh đẹp như một đóa hoa sen nở rộ, tinh thuần mà mỹ lệ. nàng nhẹ giọng nói:
- Mấy thứ này kỳ thật vốn là chỗ dựa Tử Kỳ muốn lấy ra đánh động Tần công tử, nhưng lại không ngờ Tần công tử lại thống khoái như thế, ngược lại Tử Kỳ lại có vẻ keo kiệt. Hiện giờ lấy ra cũng không có ý gì khác, chỉ là một chút tâm ý của Tử Kỳ mà thôi. Tần công tử ngàn vạn lần đừng trách, đừng chấp nhặt cùng Tử Kỳ.
Tần Lập chỉ có thể cười tiếp nhận hai vật này. Thần Nguyên, nói tới thì Tần Lập đúng là không quan tâm lắm. Nhưng khối xác Huyền Vũ này, đối với Tần Lập hiện giờ mà nói thật là một kiện bảo vật rất trọng yếu.
Thứ này đối với người khác mà nói, có lẽ còn không bằng một phương Thần Nguyên, bởi vì công hiệu lớn nhất của nó chỉ là che chắn thiên cơ, còn lại những công hiệu như là chống lạnh chống nóng xua đuổi độc trùng...Đối với võ giả bậc cao thì có cũng như không.
Nhưng chỉ riêng công hiệu che giấu Thiên cơ này, đối với Tần Lập mà nói đã là không thể đánh giá hết giá trị của nó.
Tần Lập đưa thần thức nhập vào chiếc nhẫn trữ vật, quét một chút, giật mình một hồi. một lúc lâu mới cười khổ nói:
- Tử Kỳ công chúa, đây...Thần Nguyên này...
Thấy Tần Lập có chút khó coi, Diệp Tử Kỳ vẻ mặt xấu hổ nói:
- Xin lỗi Tần công tử, tiểu nữ cũng chỉ chi phối được bấy nhiêu Thần Nguyên mà thôi. Tiểu nữ cũng biết đây không có bao nhiêu, nếu không, tiểu nữ...tiểu nữ sẽ nghĩ cách, công tử xem thế nào?
Tần Lập cười khổ nói:
- Ta không phải có ý này, Tử Kỳ công chúa hiểu lầm rồi. Ta nói là, cô đưa cho ta Thần Nguyên...nhiều quá!
Bên trong nhẫn, chất suốt một loạt là mười phương!
Một phương Thần Nguyên là năm trăm cân, mười phương Thần Nguyên, là năm ngàn cân!
Nên biết rằng ngay cả Lâm Thông Thiên là chúa tể nơi Thần Vực, đường đường Thông Thiên Đại Đế, ông ta thu mua Tần Lập thì chẳng qua là để Lâm Hoan lấy theo sáu phương Thần Nguyên, tức là ba ngàn cân, đưa cho Tần Lập mà thôi. Tin tức này truyền ra ngoài, đã khiến cho vô số người đỏ mắt rồi!
Một cái Thánh địa, hàng năm cũng chỉ có thể sản xuất năm ba chục cân Thần Nguyên. Năm ngàn cân, ít nhất cũng là tích lũy hơn trăm năm của một Thánh địa. Diệp Tử Kỳ lại đưa cho mình tới năm ngàn cân Thần Nguyên, con số này thì dù là trong nhẫn trữ vật của Tần Lập còn không dưới ba mươi vạn cân Thần Nguyên, cũng phải cảm thấy kinh ngạc.
Diệp Tử Kỳ thấy không phải Tần Lập chê ít, mà là ngại nhiều, lập tức tâm tình trở nên thoải mái. Vừa rồi nàng còn cảm giác có chút hổ thẹn nữa, tuy rằng không suy nghĩ nhiều lắm, nhưng luôn cảm thấy Tần Lập có chút tham lam. Không ngờ tới Tần Lập là cảm thấy quá nhiều, ánh mắt Diệp Tử Kỳ nhìn về phía Tần Lập cũng càng thêm nhu hòa.
Nàng mỉm cười nói:
- Như thế, lẽ nào Tần công tử cảm thấy mạng của Tử Kỳ còn không giá trị bằng năm ngàn cân Thần Nguyên hay sao?
Khóe miệng Tần Lập co rút, cảm thấy câu nói kia thật là đúng: đừng cố gắng nói lý lẽ với nữ nhân.
- Ha ha, nói đùa với công tử thôi.
Diệp Tử Kỳ mỉm cười nói:
- Những Thần Nguyên này đều là phụ thân cho tiểu nữ. Tiểu nữ không nói cầu ai hỗ trợ, nhưng khẳng định không thể đi cầu những cao thủ Vương tộc Lục Địa, tiểu nữ không muốn bị bọn họ biết được bí mật Thiên Lệ Thủy. Phụ thân vì bù đắp sai lầm phạm phải năm xưa, để mình bớt đi vài phần hổ thẹn, cho tiểu nữ chút Thần Nguyên cũng là chuyện rất bình thường.
- Đúng thế, sản lượng Thần Nguyên hàng năm cực thấp, nhưng lẽ nào Tần công tử đã quên Vương tộc Lục Địa là chúa tể Lục Địa cũng đã mấy chục vạn năm rồi! Hơn nữa, có thể sử dụng Thần Nguyên nâng cao cảnh giới, cũng chỉ có những Thần Vương bậc cao, những người khác dùng Nguyên cũng đủ rồi! Cho nên chút thứ này, ở trong mắt người khác là giá trị trên trời, nhưng ở trong mắt tiểu nữ chẳng qua là một đống vật chết mà thôi.
Tần Lập cười nói:
- Vậy cũng vẫn còn quá quý trọng rồi. Thế này đi, những Thần Nguyên này thì công chúa Tử Kỳ cứ thu lại. Nếu như có thể giúp cô lấy được Thiên Lệ Thủy, cô đưa cho ta cũng không muộn. Nếu như không lấy được, như vậy những thứ này ta không thể thu!
Tần Lập cũng không thiếu chút Thần Nguyên đó, nhưng hắn không thể phủ nhận giá trị những Thần Nguyên này. Năm ngàn cân Thần Nguyên, đủ đề tìm một Thần Vương bậc cao bán mạng cho mình!
Tần Lập không muốn vì thế mà thiếu Diệp Tử Kỳ quá nhiều nhân tình. Mặc dù hiện giờ xem ra là mình giúp nàng, nhưng chuyện bản thân mình tu luyện công pháp ngũ hành sớm muộn gì có một ngày sẽ bày rõ trước thiên hạ. Đến lúc đó, không chừng sẽ khiến Diệp Tử Kỳ cho rằng mình gian xảo giả dối.
Dù là Tần Lập không thèm để ý người khác nhìn mình thế nào, nhưng không muốn vì thế mà ghi xuống thanh danh không tốt.
Diệp Tử Kỳ nhìn Tần Lập thật sâu, sau đó nói:
- Vậy được rồi, tiểu nữ sẽ không tranh cãi với công tử chuyện này nữa. Thần Nguyên tạm thời tiểu nữ sẽ bảo quản thay, đến lúc đó mặc kệ có lấy được Thiên Lệ Thủy hay không, những Thần Nguyên này vĩnh viễn cũng là của công tử, tùy lúc có thể lấy đi!
Tần Lập gật đầu, cười nói:
- Thông Thiên Đại Đế thu mua ta mới lấy ra ba ngàn cân Thần Nguyên, công chúa thật là đủ độc, thoáng cái lấy ra năm ngàn cân. Tử Kỳ công chúa, cô có biểt rằng những Thần Nguyên này đủ cho công chúa tìm một Thần Vương bậc cao làm hộ vệ cho mình!
Diệp Tử Kỳ sắc mặt không để ý, nói:
- Tiểu nữ không cần! Hơn nữa, bản thân thông Thiên Đại Đế tiêu hao Thần Nguyên quả là một con số kinh người, bằng không công tử cho rằng cảnh giới Đại Đế làm sao đi ra được? Cho nên, có thể lấy ra ba ngàn cân Thần Nguyên, với hắn mà nói đã là rất rộng rãi rồi! Gia tộc tiểu nữ lại khác, hiện giờ chúng ta không có võ giả cảnh giới Đế vương dùng Thần Nguyên làm cơm ăn. cho nên khai thác ra bao nhiêu Thần Nguyên, gần như đều bỏ vào kho cả.
Tần Lập cười cười, sau đó nói:
- Lúc nào chúng ta sẽ đi?
Đối với việc tiến vào Cửu Địa, trong lòng Tần Lập cũng có mấy phần chờ mong, hang ổ Thông Thiên Đại Đế đó!
Nhìn nơi Thông Thiên Đại Đế lựa chọn, xem thử di chỉ gia tộc Thần Vương khi xưa, vẫn là một tâm nguyện của Tần Lập. Chỗ trọng yếu nhất, là ngũ hành thủy mà lúc này Tần Lập muốn lấy được nhất.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Luôn nói công chúa bộ tộc Thú Vương Nhất Địa quan hệ cùng công tử không kém. Tần công tử, lẽ nào còng tử muốn trơ mắt nhìn vị còng chúa điện hạ xinh đẹp kia gả tới hố lửa Tam Địa hay sao?
Diệp Tử Kỳ trước mặt người khác lạnh lùng như băng, nhưng ở trước mặt bằng hữu lại lộ ra bản tính bướng bỉnh, cười hì hì nhìn Tần Lập.
Tần Lập vuốt mũi, cười cười có chút xấu hổ. Hai ngày qua Linh Nhi tới tìm hắn mấy lần, mỗi lần đều yên lặng ngồi cùng Tần Lập một lát, sau đó cáo từ rời đi. Từ đầu đến cuối, cũng không đề cập qua bất cứ yêu cầu gì, càng đừng nói yêu cầu quá đáng.
Nhưng càng là như thế, trong lòng Tần Lập Kỳ thật càng thêm đè nén. Hắn biết, Linh Nhi không phải là đang lạt mềm buộc chặt, nội tình Vương tộc Tam Địa quá mức hùng hậu, không phải một mình Tần Lập có thể chống lại.
Đừng thấy lúc này Tần Lập chém giết bốn Thần Vương tám Thánh Chủ Vương tộc Tam Địa, trọng thương Vương tộc Tam Địa. Nhưng trên thực tế, làm một Vương tộc, đối phương còn xa mới tới trình độ thương gân động cốt.
Tuy rằng nói Thần Vương bên trong mỗi Thánh địa hiện giờ cũng không nhiều, nhưng đó là chỉ những người đang sung sức, còn sống ở trong mắt mọi người thì lại không nhiều lắm. Thọ mệnh Thần Vương thật là cực dài, có trời mới biết những Thánh địa ít thì truyền thừa mười mấy vạn năm, lâu thì truyền thừa mấy chục vạn năm, sẽ có bao nhiêu lão quái thọ nguyên không nhiều gần đất xa trôi!
Nếu như thật sự chọc giận một Thánh địa, bất kể hậu quả cùng trả giá truy giết giết một người, thì dù đối phương là Đế vương sơ cấp, cũng phải tránh lui bỏ chạy!
Tần Lập cùng Vương tộc Tam Địa đã triệt để đứng ở phía đối lập, có thể tưởng tượng lúc này Linh Nhi đại hôn, nhất định Vương tộc Tam Địa sẽ phái ra càng nhiều Thần Vương mạnh hơn bảo hộ. Nếu như Tần Lập dám xuất hiện ở hiện trường hôn lễ, tuyệt đối sẽ bị đánh chết tại chỗ!
Chuyện này, tuyệt đối không có kết quả thứ hai!
Vương tộc Tam Địa đã sớm cực hận Tần Lập, đừng thấy hiện giờ Tần Lập ở trong Thú Thần Thành không có một chút nguy hiểm. Đó là bởi bên phía Vương tộc Tam Địa còn chưa có phản ứng cụ thể, nếu như thật sự phái ra một đống lớn lão quái truy giết Tần Lập, bằng cảnh giới Tần Lập hiện giờ thì cũng chỉ có kết cục bỏ mạng chân trời.
Cho nên, Tần Lập mới cảm thấy phiền muộn. Bởi vì nếu hắn dẫn đi Linh Nhi vào Lúc này, như thế bộ tộc Thú Vương Nhất Địa chắc chắn phải đối mặt với lửa giận sôi trào như biển từ Vương tộc Tam Địa. Nếu như không dẫn Linh Nhi đi, Tần Lập lại không chịu được lương tâm khiến trách, hắn đối với Linh Nhi chưa nói tới yêu, thích cũng phải có. Trọng yếu nhất, là Linh Nhi có ơn với môn phái Viêm Hoàng!
Cũng là trước khi đi, Tần Lập mới ngẫu nhiên biết được Linh Nhi để lại môn phái Viêm Hoàng mấy bộ chiến Kỳ cùng công pháp, tất cả đều là loại cao cấp khó tìm ở Giới Hạ!
Phần nhân tình này. Kỳ thật rất lớn!
Cho nên, nghe Diệp Tử Kỳ trêu chọc, Tần Lập im lặng thật lâu.
Kỳ thật Diệp Tử Kỳ cũng rõ ràng Tần Lập khó xử, chỉ là Tần Lập cũng không nói lời tuyệt tình gì, bỏ mặt Linh Nhi chết sống không liên quan tới hắn, vẫn khiến cho Diệp Tử Kỳ cảm thấy rất vui mừng.
Địa vị nữ nhân ở xã hội này không cao, ngay cả là nơi Thần Vực cũng thế. Đừng thấy Diệp Tử Kỳ là công chúa dòng chính Lục Địa, nếu không phải bởi nàng tu luyện Hàn Ngọc Quyết, không tới cảnh giới đại thành hóa cảnh không thể hư thân, chỉ sợ Vương tộc Lục Địa đã sớm xuất hiện kiến nghị lấy nàng ra thông hôn rồi.
Cho nên, Diệp Tử Kỳ biết nhìn từ một góc độ khác, nàng cũng thật may mắn. Còn Linh Nhi, chính là một trong rất nhiều nữ nhân bất hạnh, phải thành vật hy sinh trong thông hôn giữa các Thánh địa. Hơn nữa, bởi vì Thú tộc suy yếu, ngay cả chính thất cũng không làm được.
- Kỳ thật, nếu muốn giúp vị công chúa Linh Nhi kia, cũng không phải là không thể.
Diệp Tử Kỳ không đành lòng thấy Tần Lập khó xử, trực tiếp nói ra.
- Ồ? Công chúa Tử Kỳ có biện pháp gì hay?
Tần Lập vẻ mặt khiêm tốn thỉnh giáo.
- Điều này, nếu như tên Vương tử tam Địa kia muốn lấy Linh Nhi mà chết đi, vậy không phải hôn sự này không có cách nào tiến hành nữa hay sao?
Diệp Tử Kỳ nhìnTần Lập chầm chậm nói:
- Tiểu nữ biết khẳng định bên cạnh tên kia có vô số hộ vệ, điều này đối với người khác là một việc cực kỳ khó khăn. Còn đối với Tần công tử mà nói, chuyện này thật là quá đơn giản. Tiểu nữ tin rằng ở nơi Thần Vực này, ngoại trừ Thông Thiên Đại Đế ra, người có thể tránh được một kiếm của T ẩn công tử, thật không nhiều.
- Công chúa nói là...ám sát?
Tần Lập híp mắt, cân nhắc chuyện này có khả thi được không.
- Đúng thế, chẳng lẽ không được sao? Công tử cũng không phải chưa giết Vương tử Tam Địa, bọn họ cũng không coi đây là chuyện gì. thực lực của hắn còn không bằng tiểu nữ. Chúng ta có thể an bài một kế hoạch chu đáo, bên này công tử ám sát xong, chúng ta lập tức phát động trận pháp, hư không hoành độ tiến vào Cửu Địa. Tiểu nữ cảm thấy sẽ không có người cho rằng chúng ta sẽ chạy trốn tới Cửu Địa, đến lúc đó cứ để cho bọn họ tìm công tử khắp thế giới thì hay rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Duy Ngã Độc Tôn
Chương 840: Ám sát?
Chương 840: Ám sát?