Rốt cuộc, Tần Lập vẫn thuyết phục được mọi người, một mình đi trên con đường quen thuộc. Rời khỏi Tử Long Cổ Khoáng, lăng không bay về phía một tòa thành thị lớn của bộ tộc Thú Vương.
Tòa thành thị này cũng là một tòa thành cổ, niên đại xa xưa đã không thể tra cứu nữa. Coi như là Lão già Thú tộc trưởng thọ nhất, cũng không thể nói chính xác niên đại tòa thành này.
Bởi vì tòa thành này từng xuất hiện hai vị Đại Đế bộ tộc Thú Vương, được xưng là Thú Thần Thành. Dần dần, mọi người đều thích xưng nơi này là Thần Thành.
Thần Thành chiếm điện tích cực rộng lớn, liếc mắt không thấy tận cùng, từ đông sang tây phái hơn một trăm năm mươi dặm, từ nam tới bắc cũng hơn hai trăm dặm. Trong Thần Thành, không chỉ có bộ tộc Thú Vương, còn có rất nhiều nhân loại sinh hoạt ở đây.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trước khi Thú Vương chưa hạ lệnh đóng truyền tống trận Nhất Địa, nơi này còn có rất nhiều võ giả nhân loại đến từ các Thánh địa khác, bởi vì Nhất Địa có rất nhiều tài nguyên.
Như là một ít kim loại quý hiếm, có thể luyện chế vũ khí cao cấp, còn có một số linh dược chỉ có thể sản xuất ở Nhất Địa. Thỉnh thoảng cũng sẽ có người may mắn có được một khối Thần Nguyên, bán đấu giá ở nơi này.
Tần Lập tiến hành thay đổi dung mạo của mình, trừ khi có được Thần Nhãn như Tần Lập, bằng không thì chỉ dựa vào khí tức, rất khó cảm nhận được có chỗ nào đặc thù trên người hắn.
Mặc dù Thú Vương đóng cửa truyền tống trận, nhưng Thú Thần Thành vẫn phồn hoa như trước, dòng người trên đường đông như mắc cửi. Các loại yêu thú hóa hình, còn có rất nhiều linh thú đi con đường thú tu không hóa hình, cùng với rất nhiều nhân loại.
Ở Thú Thần Thành này, gặp phải một con Mãnh Hổ Ban Lan dài mấy chục trượng, hoặc là Hoa Văn Măng Xà thân to bằng thùng nước tìm người hỏi đường, không cần kinh ngạc. Bởi vì chúng nó đều là linh thú chuyên môn theo đường thú tu, không hóa hình.
Linh thú sau khi hóa thành hình nhân loại, sẽ đánh mất một bộ phận huyết mạch truyền thừa, nhưng có thể khiến cho mình không khác gì nhân loại, cũng có thể tu luyện công pháp nhân loại. Linh thú không hóa hình, có thể bảo trì ưu thế huyết mạch ở mức lớn nhất, giống như tràng diện siêu cổ mà Tần Lập cảm ngộ được, các thần thú mạnh mẽ kia sẽ rất ít hóa thành hình dáng nhân loại. Đối với thần thú siêu cổ mà nói, bảo trì bộ dáng vốn có của mình, mới là tốt nhất!
Một con Kim Ban Báo dài tới một trượng đi bên cạnh Tần Lập, bước chân ưu nhã chậm rãi đi qua, không hề liếc ngang dọc, những đốm sáng vàng trên người dưới ánh mặt trời lấp lánh ánh sáng, một thân da báo trơn mượt, mịn màng như gấm vóc.
Vẻ mặt Tần Lập không có biểu tình gì, nhưng trong lòng cũng cảm thấy có phần hiếu kỳ, cảm giác như mình đang đi trong một thành thị thân thoại. Bởi vì ở chỗ Thú Vương Cốc, trên cơ bản đều là tiếp xúc với linh thú hóa hình, giao lưu cùng bọn họ cũng không khác gì với nhân loại.
Nhưng ở chỗ này, có thể cảm nhận được đây mới thật sự là thành thị thuộc về Thú tộc!
Tần Lập dạo chơi không có mục đích ở Thú Thần Thành, hắn nghe được một tin đồn, còn là nhắm vào hắn.
Lâm Hoan con trai Thông Thiên Đại Đế, hơn một năm trước đã tới Nhất Địa, tìm kiếm tung tích Tần Lập khắp nơi, thậm chí còn chạy tới sát biên giới Tử Long Cổ Khoáng tìm kiếm rất lâu, nhưng không có kết quả.
Sau đó đi Thú Vương Cốc, kế tiếp là Thú Vương lại mở ra truyền tống trận Nhất Địa, Lâm Hoan chẳng biết đi đâu. Nhưng có lời đồn nói trên người Tần Lập có được rất nhiều Thần Nguyên, còn có lời đồn càng quá đáng hơn nói Lâm Hoan đi tới Nhất Địa là mang theo ngự chỉ Đại Đế, phong cho Tần Lập làm Vương giả Nhất Địa!
Lời đồn này làm cho vô số Thú tộc cảm thấy phẫn nộ, bọn họ tự nhiên không dám tìm Đại Đế nổi giận, nhưng lại vô cùng câm hận Tần Lập.
Đồng thời, rất nhiều người các Thánh địa khác đều đi qua truyền tống trận, một lần nữa đi tới Nhất Địa tìm kiếm tung tích Tần Lập.
Hiện giờ, tùy tiện bên trong một quán rượu nào ở Thú Thần Thành, cũng có thể nghe được truyền thuyết về Tần Lập.
Quán rượu Thú Thần Thành, có những chỗ ngồi chuyên môn bố trí cho linh thú theo con đường thú tu, trải nệm xốp trên mặt đất. Chúng nó có thể nằm hoặc ngồi, hoặc là nằm dài ra, thưởng thức rượu ngon món ngon, sau đó dùng ngôn ngữ nhân loại nói chuyện phiếm.
Tần Lập yên tĩnh ngồi trên một bàn nghe hai con mãnh hồ thú tu to mấy chục trượng bên cạnh nói chuyện phiếm.
- Hắc! Hiện giờ Nhất Địa chúng ta thật đúng là náo nhiệt mà, tiểu tử nhân loại Tần Lập trẻ tuổi kia không gặp thì thôi, nếu bị ta gặp được, khẳng định trực tiếp nuốt hắn ngay!
Nói chuyện là một con hổ to nằm sấp ở bên đó, vươn lưỡi uống rượu đổ đầy một cái bồn lớn, ợ một tiếng nói.
Một con hổ lớn khác, là một con hổ cái, giọng nói cũng như nữ tử nhân lại, rất là thanh thúy. Nàng ta trợn trắng mắt, nói với con hổ đối diện:
- Tần Lập kia ngay cả nửa bước Thần Vương Vương tộc Tam Địa cũng có thể đả thương, truyền thuyết thanh kiếm của hắn là thần kiếm truyền thừa đời đời gia tộc Thần Vương, còn muốn lợi hại hơn cả Đại Đế Thánh Binh! Trên người hắn còn có đan dược bí Phương gia tộc Thần Vương khi xưa, càng có vô số Thần Nguyên, ta càng thích thú mấy thứ này hơn!
- Những thứ đó chỉ là ngoại vật, loại bảo vật này, hai chúng ta có được cũng chưa chắc bảo vệ được. Ta chỉ hận Tần Lập kia lại sinh ra mưu đồ với Nhất Địa ta. Rõ ràng là Đại Đế thiên vị Tần Lập, ai bảo bọn họ đều là nhân loại chứ. Thú tộc ta đã bị dồn tới góc, chỉ còn lại Nhất Địa này, ở lại đây kéo dài hơi tàn thôi, không ngờ tới Đại Đế kia ngay cả địa phương nhỏ này cũng không muốn để lại cho chúng ta!
Con hổ kia phẩn nộ nói.
Hổ cái khẽ lắc đầu, nói:
- Ta lại không nghĩ như ngươi, kỳ thật rất nhiều người đều nói Đại Đế đang tìm kiếm Tần Lập khắp nơi, bởi vì trên người hắn mang theo Thánh vật gia tộc Thần Vương xưa kia, sợ rằng quan hệ không thấp với gia tộc Thần Vương, có người nói Đại Đế đã sắp phi thăng, muốn đột phá Giới này, trở thành tồn tại Bất Tử Chân Thần. Ngài ấy muốn đi, nhất định phải diệt trừ Tần Lập, phong Tần Lập làm vương giả Nhất Địa, chỉ sợ là hy vọng Thú tộc ta căm thù hắn, đối với nhân loại, như thế gọi là mượn đao giết người!
- Ấy...
Tần Lập ở bên cạnh nghe thế, cũng không khỏi cảm thấy hết biết nói gì. Nếu như không nhìn tới, nhất định sẽ cho rằng đây rõ ràng là hai nhân loại đang nói chuyện lại không ngờ tới lại là hai con thú lớn hung mãnh.
Tửu quán này cực lớn, có lẽ là chuẩn bị cho những thú tu không hóa hình, chỉnh trang bên trong cũng vô cùng tốt, to lớn mang theo vài phần áp chế, tục tằng mà không thô thiển.
Tần Lập ngồi ở đó, so sánh với đôi hổ lớn đang nói chuyện bên cạnh, hình thể thật là bé nhỏ không đáng kể. Hơn nữa, trên người hắn cũng không có dao động khí tức gì, hai con hổ lớn này nói chuyện thoải mái, căn bản không có chút ý cấm kỵ nào, nói rất nhiều chuyện mà Tần Lập muốn biết.
Tần Lập còn nghe được một tin tức làm cho hắn bất ngờ: Thú Vương Nhất Địa vẫn còn quyết định thông hôn với Vương tộc Tam Địa, ngày cưới đã sắp tới gần.
Bởi vì ngữ khí con hổ cái kia rất phẫn nộ, nàng thậm chí không để ý con hổ đực đối diện đã say khướt, giận dữ nói:
- Thú Vương đúng là hồ đồ rồi, làm sao có thể gả tiêu công chúa cho Vương tử tam Địa kia? Không nói làm như thế có thể thật sự kết minh cùng Vương tộc Tam Địa hay không, cho Thú tộc một chút thời gian thở dốc. Chỉ nói vương tử Vương tộc Tam Địa kia cũng không phải thứ gì tốt, ác danh cũng có thể truyền tới Nhất Địa, gả cho cái loại người này, có thể qua ngày tốt lành hay sao?
- Được rồi! Nhã Thi, nàng bớt nói chuyện này đi. Lần này chúng ta tới là vì tham dự hôn lễ công chúa, đến lúc đó mà nàng có biểu hiện dị dạng gì, Thú Vương sẽ không thích thú đâu.
Nhã Thi?
Tần Lập mặt nghẹn họng liếc nhìn hình thể khổng lồ của con hổ cái kia, cái đuôi dài như roi thép, tận đáy lòng lắc lắc đầu. Xem ra, Thú tộc ở trong vô số năm qua bị nhân loại ảnh hưởng, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là đè ép nơi sinh sống!
- Hừ! Thú Vương không vui thì thế nào chứ? Tổ huấn của lão tổ tông, sợ rằng ông ta đã quên hết rồi? Hóa hình hóa hình, hóa hình thành nhân loại có gì tốt? Còn đánh mất một bộ phận huyết mạch truyền thừa, thật không biết bọn họ nghĩ như thế nào nữa! Lần này mời chúng ta rời núi, kỳ thật còn không phải vì giữ thể diện cho ông ta? Hiện tại lực lượng mạnh mẽ chân chính ở bộ tộc Thú Vương, cũng chỉ có một chỉ linh thú không hóa hình chúng ta mà thôi!
Trên khuôn mặt dữ tợn con hổ cái này mang theo mấy phần khinh thường.
Lúc hai con hổ này nói chuyện có thể đối với chúng thì tiếng nói không lớn, nhưng đối với Tần Lập lại có thể nghe rất rõ ràng, Tần Lập bỗng nhiên nhìn thấy, trên một chiếc bàn cách đó không tới trăm thước trong quán rượu này, có mấy người trẻ tuổi quần áo hoa lệ, sắc mặt rõ ràng có chút khó coi.
Nhưng bọn họ lại đang nhẫn nhịn, không phát tác. Tuy nhiên Tần Lập đã từ thần sắc mấy người thanh niên kia, cảm giác được bọn họ có sát ý với hai con hổ này, trong lòng không khỏi khẽ động.
Mấy người này quần áo hoa lệ, hắn không phải nhân loại bình thường, vì sao bọn họ lại sinh ra sát ý với hai con hổ to này? Lẽ nào chỉ là bởi hai con hổ kia bình luận mấy câu thế cục hiện tại?
Tần Lập lắc đầu, thầm nghĩ hẳn là không phải. Vậy cũng chỉ có một khả năng: mấy người trẻ tuổi quần áo hoa lệ này, hẳn là thành viên Vương tộc Tam Địa!
Nghe có người nói xấu Vương tử tam Địa, trong lòng tự nhiên sẽ bất mãn. Mà ở một thế giới không có trật tự, lấy thực lực làm chuẩn này, bởi một câu nói mà sinh ra sát ý, cũng không phải là chuyện không thể nào.
Sau đó, Tần Lập lại nghe hai con hổ này nói một số chuyện về các Thánh địa khác, trong đó có một chuyện khiến Tần Lập chú ý.
Một thời gian gần đây, ở nơi Thần Vực đột nhiên có một cường giả trẻ tuổi khó lường quật khởi. Người này bề ngoài cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, không ai biết hắn tới từ nơi nào, nhưng có thể khẳng định là người thanh niên không thuộc gia tộc Thông Thiên Đại Đế, cũng không thuộc về bất cứ một Vương tộc nào ở Cửu Thiên Thập Địa!
Hắn giống như trống rổng xuất hiện, còn muốn thần bí hơn cả Tần Lập, ít nhất thì mọi người đều biết Tần Lập là vương giả trẻ tuổi phi thẳng từ Giới Hạ, còn người thanh niên này, lại không ai biết hắn từ đâu tới.
Sự tích của hắn truyền ra, là bởi hắn ở bốn Thánh địa Ngũ Lục Thất Bát, liên tục khiêu chiến mười sáu vị Thần Vương, không có một trận thua!
Mà mười sáu vị Thần Vương này, kém cỏi nhất cũng là cảnh giới Thần Vương nhị trọng, cực mạnh nhất đã là cảnh giới Thần Vương tứ trọng rồi. Người thanh niên này đánh bại những Thần Vương kia xong, thả ra lời nói là muốn đánh một trận với Tần Lập cường giả trẻ tuổi phi thẳng từ Giới Hạ, xem ai mới chân chính là người ứng vận!
Tần Lập nghe tin tức như thế, không giận mà mừng. Hắn vừa cảnh giác thực lực cường đại của ngươi thanh niên này, đồng thời cũng hết sức vui mừng. Nguyên nhân rất đơn giản, áp lực lớn nhất của Tần Lập, chính là hắn biết Thông Thiên Đại Đế muốn bắt lấy hắn là người ứng vận bù đắp vào mắt trận Thập Địa. Hiện giờ lại có người đứng ra tranh đoạt danh hiệu người ứng vận với hắn.
Đây đúng là chuyện tốt mà!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Duy Ngã Độc Tôn
Chương 827: Thần Thú Thành!
Chương 827: Thần Thú Thành!