Không nói đến lai lịch của nàng làm người ta mê hoặc, chỉ riêng thân thủ của Linh Nhi, quả thật cường hãn tới tận cùng, thậm chí như một yêu nghiệt!
Trong lòng Thượng Quan Thi Vũ cùng mấy người lão vượn Bạch Trung Sơn, cũng chỉ có Tần Lập mới có thể sánh bằng!
Một người, đứng vững trước mười mấy Địa Tiên đại năng công kích, dường như chính vì tiểu cô nương này xuất hiện mới làm cho ngươi ẩn nấp kia kiêng Kỵ, không xuất hiện.
Bởi vì lúc tiểu cô nương này xuất hiện, đã từng khiêu khích liếc nhìn trên cao, không đợi mấy người Thượng Quan Thi Vũ động thủ đã xông lên, cùng lúc đánh ra mấy loại bí thuật, hoàn toàn chặn mười mấy người ở trên không. Đánh nửa ngày, mười mấy người kia không chiếm được một chút tiện nghi!
Lúc đó không ai suy nghĩ nhiều, nhưng chiến đấu kết thúc, ánh mắt những người này nhìn tiểu cô nương bái nhập môn phái Viêm Hoàng, đã có mấy phần dị dạng.
Loại thực lực yêu nghiệt này, ai còn dám dạy nàng?
Tiểu cô nương thấy Tần Lập ý vị sâu xa nhìn mình, biểu tình động lòng đáng yêu. Mặc dù đều biết là nàng giả vờ, nhưng các nàng Thượng Quan Thi Vũ cùng Cơ Ngữ Yên vẫn cảm thấy băn khoăn.
Mặc kệ nói thế nào, nàng coi như cũng giải thoát nguy cơ cho Viêm Hoàng Sơn.
Bằng không, mười mấy Địa Tiên tuyệt đỉnh đại năng kia, thật sự không dễ ứng phó như vậy.
- Phu quân làm gì nhìn Linh Nhi như thế.
Thượng Quan Thi Vũ khẽ giọng nói.
Tần Lập mặt không biểu tình, nhàn nhạt nói:
- Cô đi đi, từ đâu đến thì đi về đó. Xem biểu hiện hiện hôm nay của cô, ta không tính toán cùng cô nữa, đi đi.
Mọi người nghe vậy, đều giật mình. Bọn họ đều hiểu rõ tính tình Tần Lập, không phải là người không thông tình lý kiêu ngạo ương ngạnh, làm sao lại dùng thái độ đó đối với một tiểu cô nương khả ái như vậy?
Ánh mắt mọi người đều rơi trên người tiểu cô nương Linh Nhi này, không ai lên tiếng. Không khí phòng khách bổng trở nên khẩn trương quy dị.
Linh Nhi khẽ cong môi nhỏ, vẻ mặt ủy khuất nói:
- Tông chủ, ngài như vậy là có ý gì, người ta có ý tốt giữ gìn tôn nghiêm môn phái, ngài lại muốn đuổi người ta đi. Ngài...ngài thật là quá đáng!
Tần Lập cười lạnh một tiếng, không nhìn bộ dạng ủy khuất của tiểu cô nương này, nhàn nhạt nói:
- Giới Hạ, rất thú vị phải không?
Tần Lập vừa nói ra lời này, Nam Cung Tử Lăng, Hô Diên Kiêu Dưởng cùng Hạ Văn Vũ, cùng với những người Thượng Quan Thi Vũ đều sững sờ, tiếp đó trong ánh mắt nhìn về phía tiểu cô nương này đều tràn ngập không thể tưởng tượng.
Mấy người Nam Cung Tử Lăng đã sớm từ chỗ Ô Quận Vương biết thế giới này là do Vực Nội Vực Ngoại Giới Thượng cùng Giới Hạ cấu thành. Mấy người Thượng Quan Thi Vũ cũng là gần đây mới biết chuyện này từ Tần Lập. Hiện giờ, nghe ý trong lời Tần Lập, tiểu cô nương này rõ ràng không phải là người ở bất Kỳ đại lục nào ở Giới Hạ, rất có khả năng tới từ nơi khác, làm sao không làm người ta giật mình.
Trên mặt tiểu cô nương này cũng không lộ ra biểu tình bất ngờ gì, mà khẽ than một tiếng, động lòng đáng yêu nói:
- Thật là, bị ngươi xuyên qua rồi, đừng đuổi ta đi có được không? Ta đã không có nhà để về nữa...
Tần Lập nhìn các nàng Thượng Quan Thi Vũ vẻ mặt không đành lòng, lại nghĩ tiểu cô nương này ngoại trừ bướng bỉnh một chút, cũng không làm chuyện gì sai. Hơn nữa lần đầu tiên hai người gặp nhau, Tần Lập còn coi nàng là một con linh thú hóa hình.
Đúng vậy, hiện giờ Tần Lập đã nhớ tới tiểu cô nương này chính là tiểu cô nương bồi hồi bên ngoài Hoàng Kim Cung mình gặp được, khi quay về Tần Gia Bảo mang Hoàng Kim Cung đi!
Tuy rằng bộ dáng của nàng có chút biến hóa, nhưng thần vận lại không hề có chút thay đổi nào.
Tới loại cảnh giới như Tần Lập, đã không cần thông qua bề ngoài phân biệt rõ một người, Thiên Mục Thần Quang không chỉ có thể giết địch, càng có thể nhìn thấu mặt thật của một người!
- Cô đi theo ta.
Tần Lập nhìn thoáng qua các nàng Thượng Quan Thi Vũ, sau đó vẻ mặt trầm xuống vung tay gọi tiểu cô nương kia vào thiên thính.
Tiểu cô nương bĩu môi, vẻ mặt mất hứng đi theo phía sau Tần Lập, miệng còn lẩm bẩm:
- Thật là không nên ra tay, thấy đám người Lâm Hoan kia muốn giết người thì thôi đi, làm gì còn muốn ra tay kia chứ, chọc người ta phát ghét, còn muốn đuổi người ta đi...
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ hai mặt nhìn nhau, tiểu cô nương này lại nhận biết người trốn sau màn vậy chẳng phải nói...bất luận là tiểu cô nương này hay là người ở sau màn. đều là tới từ...cùng một nơi?
Nơi Thần Vực hay sao?
Mấy người Thượng Quan Thi Vũ đều lộ ra vài phần sầu lo.
Tuy rằng biết sớm muộn gì ngày này cũng sẽ tới, nhưng không ngờ rằng sẽ tới nhanh như vậy. Hơn nữa, đã bị người ta đánh tới môn phái, khó trách Tần Lập lại không thèm khách khí với tiểu cô nương này như thế.
Vào thiên thính, tiểu cô nương như phạm phải chuyện sai, đứng đó, ánh mắt to tinh thuần chóp chóp nhìn Tần Lập.
Tần Lập ngồi xuống, phát tay bày một đạo kết giới, tức giận nói:
- Được rồi, nơi này không có người ngoài, hiện ra tướng mạo vốn có của cô đi, tiểu nha đầu!
- Ngươi mới là tiểu nha đầu!
Tiểu cô nương tức muốn bốc khói, trong lòng thầm mắng:
- Dám nói chuyện với bản cung như vậy, thật là chán sống rồi!
Tuy nhiên trên mặt, nàng lại không biểu hiện ra được. Đừng nói hiện giờ, chỉ sợ nàng bày ra toàn bộ thực lực, cũng không phải đối thủ của Tần Lập.
Ở trong lòng chỉ có thể mắng hai tiếng, thắng lợi tinh thần một chút, để cho nội tâm cân đối lại.
- Cô không phải tiểu nha đầu, chẳng lẽ là lão yêu quái?
Tần Lập cũng không bức bách tiểu cô nương này chuyển thành diện mạo thật, bởi vì như vậy cũng bại lộ sự thật là mình có thể nhìn thấu diện mạo thật sự của một người.
- Hừ, hừ!
Tiểu cô nương hừ hừ mấy tiếng bất mãn trong mũi, sau đó ngồi ở một chiếc ghế cạnh Tần Lập, tay chống cằm nhỏ, ánh mắt không nhìn vào Tần Lập, tròng mắt sáng tinh thuần đảo lên đảo xuống, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Bỗng nhiên Tần Lập nhàn nhạt hỏi:
- Người kia gọi là Lâm Hoan?
- À?
Tiểu cô nương già vờ không biết, nhìn thoáng qua Tần Lập, bĩu môi, không nói chuyện.
- Ha ha! Hắn chính là nhi tử Thần Vương đại thành...À, hiện giờ có thể là Đại Đế nơi Thần Vực rồi, phải không?
Tần Lập nhàn nhạt nói, nói xong, còn mỉm cười nhìn biểu tình trên mặt tiểu cô nương này.
Biểu tình khinh thường thoáng cái cứng lại trên mặt tiểu cô nương, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Tần Lập. thất thanh nói:
- Ngươi...Ngươi làm sao biết được?
- Rất lỳ quái sao?
Tần Lập học theo bộ dạng tiểu cô nương, bĩu môi.
- Hừ! Đúng thì thế nào? Ta nói cho ngươi, ngươi giết hắn hai lần, trên cơ bản đã đoạn tuyệt con đường trở thành Thần Vương của hắn. Phụ thân hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Trên khuôn mặt phấn của tiểu cô nương tràn ngập vẻ cười lạnh, có chút hả hê.
- Không giết hắn hai lần phụ thân hẳn sẽ bỏ qua cho ta sao? Nói tiếp, cô tới nơi này, lại có mục đích gì?
Sắc mặt Tần Lập dần dần trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào tiểu cô nương, ánh mắt dần sắc bén.
Tiểu cô nương bị ánh mắt sắc bén của Tần Lập nhìn làm cho có chút không tự nhiên, tránh khỏi ánh mắt Tần Lập, khẽ giọng nói:
- Ta không có ác ý, ngươi nếu không tin thì ta có thể rời đi, nhưng ta thật sự không có ác ý gì. Ta không giống như Lâm Hoan, hắn đi tới đây là có mục đích, còn ta...lại không có!
- Vậy mục đích của cô là?
Tần Lập nhìn thẳng vào tiểu cô nương này, không có một chút thả lỏng. Cũng không phải là Tần Lập khi dễ một đứa nhỏ, mà là diện mạo vốn có của tiểu cô nương này là một cô gái trẻ tuổi tuyệt sắc khuynh thành, hơn nữa một thân thực lực làm cho Tần Lập phải cảm thấy kiêng kỵ.
Cùng là tới từ nơi Thần Vực, Giới Hạ lớn như vậy, đi đâu không được? Vì sao lại cứ khăng khăng xuất hiện ở Tần gia Bảo, sau đó lại xuất hiện ở giữa môn phái Viêm Hoàng? Điều này làm cho Tần Lập không thể không hoài nghi động cở của nàng.
- Ôi! Được rồi, nói cho ngươi vậy, nếu không thì sợ rằng hôm nay không ra khỏi căn phòng này...Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tiểu cô nương lộ ra một tia cười khổ, sau đó nói:
- Ta là trốn ra khỏi nhà, cha ta là Thú Vương Nhất Địa nơi Thần Vực, muốn đám hỏi cùng Vương tộc Tam Địa, muốn gả ta cho vương tử Vương tộc Tam Địa kia. Ta không thích, cho nên chạy ra đây.
- Thật sao?
Lúc tiểu cô nương này nói chuyện Tần Lập cảm thụ được tinh thần dao động của nàng, xem ra không giống đang nói dối.
- Đương nhiên là sự thật, chuyện như vậy lừa ngươi làm gì. Nếu như cha ta không đáp ứng, Vương tộc Tam Địa cùng Vương tộc Nhị Địa sẽ liên hợp lại, cùng chúng bức hiếp chúng ta. Kỳ thật bộ tộc Thú Vương chúng ta cũng vẫn nằm trong áp bách, trước kia Nhị Địa cũng là địa bàn bộ tộc Thú Vương, lại bị những người đó chiếm mất...
Theo tiểu cô nương chậm rãi kể lại, Tần Lập rõ ràng ngọn nguồn sự tình.
Nơi Thần Vực, hay chính là Giới Thượng, tổng cộng chia làm Cửu Thiên Thập Địa.
Trong đó Thập Địa, bị một tòa cổ trận khổng lồ chiếm cứ, không có bất Kỳ ai ở lại nơi đó, bởi vì cổ trận tản mát ra khí tức thì ngay cả Thần Vương cũng khó có thể thừa nhận.
Cho nên, Cửu Địa còn lại đều do một số thế lực khổng lồ chiếm cứ.
Cái gọi là Cửu Thiên Thập Địa, hay Cửu Thiên Cửu Địa, quả thật là một tầng cao hơn một tầng. Cửu Thiên ở trên cùng, nhưng không phải nói là một tầng Thiên Địa đặt lên một tầng Thiên Địa khác.
Nơi Thần Vực là một nơi rất thần kỳ, ngoại trừ Thập Địa cùng Chí Cao Thiên ở trên cùng ra. Cửu Thiên Cửu Địa còn lại đều tự tản ra, trôi nổi hỗn tạp thú vị giữa hư không, giữa các nơi đều có truyền tống trận xa xưa, có thể qua lại lẫn nhau.
Nơi Thần Vực cực kỳ rộng lớn, bất kỳ một Địa nào trong Thập Địa đều lớn hơn cả năm khối đại lục ở Giới Hạ hợp lại, mỗi một Địa đều có vô số thế lực.
Gia tộc Tiểu cô nương Linh Nhi này, là một chi khá xa xưa trong nơi Thần Vực, được xưng là gia tộc Thú Vương, Gia tộc Thú Vương ở thời đại viễn cổ cũng từng rất huy hoàng, tuy rằng không xuất hiện Bất Tử Chân Thần, nhưng Thú Vương cấp bậc Đế vương trước sau cũng ra mười mấy người.
Cấp bậc Thần Vương không cần phải nói, phụ thân Linh Nhi chính là cường giả cảnh giới Thần Vương tứ trọng.
Nhưng cho đến giờ đã trôi qua hơn mười vạn năm, thế lực nhân loại như tằm ăn lên từng chút, đã đè ép bộ tộc Thú Vương chỉ còn lại một Thiên một Địa. Nếu như tiếp tục như vậy, bộ tộc Thú Vương bị diệt là không thể tránh khỏi.
Dưới tình huống như vậy, phụ thân Linh Nhi làm Thú Vương đương đại, tự nhiên phải nghĩ biện pháp. Nhưng nói thì dễ, đối mặt với thế lực nhân loại vô cùng mạnh mẽ, nào có biện pháp gì dễ dàng.
Vừa vặn mấy năm trước, một cơ hội ngẫu nhiên, một vương tử Vương tộc Tam Địa xảo ngộ gặp được tiểu công chúa Linh Nhi bộ tộc Thú Vương, lúc này giật mình không thôi, thề rằng phải lấy nàng về, làm thiếp.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Duy Ngã Độc Tôn
Chương 775: Công chúa Thú Vương tộc!
Chương 775: Công chúa Thú Vương tộc!