DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nga Mỵ
Chương 467: Đại thắng

Rất nhiều tu sĩ vốn là dựa về phía trước để xem đều bị uy áp của chân hỏa của Luyện Đan Sư chấn áp, rối rít lui nhanh về phía sau, tình trạng hỗn loạn, nếu như không phải mọi người sợ bỏ qua hình ảnh đặc sắc thì đã sớm không nhịn được mà đánh nhau.

Ánh mắt mấy người Chu Chu đều rơi vào trên người Luyện Đan Sư Diễm Thị nhất tộc, lần này hơn phân nửa là Diễm Thí Thiên có chuẩn bị mà đến, bàn về thực lực Chu Chu cũng không hề lo lắng người Đan Tộc sẽ thua bởi Diễm Tộc, dù sao Đan Tộc nhiều năm trên cảnh giới luyện đan đều đứng đầu không phải chỉ là hư danh dùng để nói chơi.

Nhưng sự kiện Ngưu Hồng Hoành sử dụng Đan Hồn phù đánh bại Tiền Lang lại nhắc nhở bọn họ, rất có khả năng Diễm Thị nhất tộc sẽ sử dụng những thủ đoạn khác để chiến thắng.

Tam sư đồ Quách Trai vừa xem một chút bên này vừa xem một chút bên kia, so với Luyện Đan Sư trên trận đấu còn muốn khẩn trương hơn.

“Cái ngọn lửa này thật là kỳ quái, vậy mà lại là màu xanh biếc!”

“Màu trắng cũng có, còn có màu tím xanh!”

Phần lớn người ở đây đều giống mấy người Tăng Tố, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ, ngầm nghị luận rối rít.

Mặt trời lặn phía Tây, đảo mắt liền đến nửa đêm, một cỗ mùi thơm trong đan đỉnh bay ra, một gã Luyện Đan Sư Đan Tộc đầu tiên luyện chế thành công một lò bảy viên đan dược ngũ phẩm!

Lúc bắt đầu số lượng linh dược đều có chuyện ra đại khái ước lượng định ra, toàn bộ thuốc pha chế sắn đại khái có thể luyện chế ra mười viên đan dược, thì phải nói là Luyện Đan Sư Đan tộc đầu tiên luyện thành đan dược tỷ lệ là 70% thành đan, trong đó có hai viên có phẩm chất trung đẳng.

Các tu sĩ vây xem bên ngoài tế đàn than thở liên tiếp, rối rít nói không hổ danh là Luyện Đan Sư Đan tộc, thực sự quá lợi hại……

Trong tiếng than thở, hai Luyện Đan Sư khác của Đan tộc cũng luyện thành một lò bảy viên, một lò sáu viên đan dược ngũ phẩm, trong đó đều có một viên đan dược trung đẳng, ba người liếc nhau một cái, cười khổ một tiếng. Cũng không nhiều sắc mặt vui mừng.

Đối với Luyện Đan Sư bên ngoài mà nói, tỷ lệ 60-70% thành đan đã được coi là rất tốt, đối với Luyện Đan Sư Đan tộc mà nói, luyện chế đan dược đồng cấp, nếu như không ngoài ý muốn. Tỷ lệ thành đan như vậy là mức độ thấp nhất.

Oành! Một cỗ mùi khét lẹt bay ra ngoài từ trong đan đỉnh của một gã Luyện Đan Sư Diễm thị. Vẻ mặt gã Luyện Đan Sư kia lúng túng như đưa đám, một lò đan dược thế nhưng bị hỏng 90%, vỏn vẹn chỉ có một viên miễn cưỡng thành đan.

Sắc mặt các tu sĩ Diễm Tộc có chút khó coi. Mấy người Chu Chu cũng không hề cảm thấy thoái mái chút nào, Diễm Thí Thiên không thể nào biết rõ là không địch lại còn gióng trống khua chiêng muốn tiến hành đại hội này khiến Đan tộc lớn mặt.

“Đan Hồn phù!” Chu Chu bỗng nhiên thấp giọng nói. Mà trên đài ba người Đan Nhiễm, Phần Bích Thấm, Trịnh Quyền đều di chuyển ánh mắt đến trên người hai người trong đông đảo Luyện Đan Sư Diễm thị.

“Những thứ tạp chủng quả nhiên phải dựa vào Đan Hồn phù thủ thắng! Có điều cho dù luyện chế đan dược ngũ phẩm cộng thêm một tờ Đan Hồn phù để tăng lên hiệu quả cũng có hạn.” Đề Thiện Thượng xoa bóp mặt nói.

“Bọn họ một lần dùng ba tờ, mỗi người ba tờ…….. Bọn họ luyện chế cũng là đan dược lục phẩm, thất phẩm.” Chu Chu cau mày nói.

“Lúc nào thì Đan Hồn phù lại trở nên không đáng giá như vậy?!” Đề Thiện Thượng trợn mắt nói. Hắn am hiểu bùa chi đạo. Đối với việc chế phù có nhiều khó khăn như thế nào tự nhiên biết rõ nắm chắc.

Cơ U Cốc nói: “Luyện Đan Sư trong đan tộc có thể luyện chế Đan Hồn phù có mấy người?”

Chu Chu suy nghĩ một chút nói: “Đan Đằng nửa năm trước bị trọng thương. Trừ bỏ lão, theo muội biết Luyện Đan Sư bát phẩm Diễm tộc có thể sử dụng chỉ có một mình Diễm Kiếm Địch.”

Doãn Tử Chương cũng không nhịn được kỳ quái: “Nếu như vậy, Diễm Thí Thiên làm sao lại cam lòng để cho bản thân Diễm Kiếm Địch hao tổn tự mình luyện chế Đan Hồn phù?” Ngày đầu tiên là thi đấu Luyện Đan Sư ngũ phẩm đã sử dụng sáu cái, vậy phía sau còn có trận thì đấu lục phẩm, thất phẩm thì làm thế nào?

Quan trọng nhất là, trừ phi Diễm Tộc còn Luyện Đan Sư bát phẩm khác có thể dễ dàng thắng Đan Nhiễm và Phần Bích Thấm ở giai đoạn cuối cùng, nếu không sự việc đến lúc đó thật sự ngu không ai bằng.

Đan Nhiễm, Phần Bích Thấm, Trịnh Quyền ở trên đài đều đã nghĩ đến vẫn đề này, rất nhiều Đan Hồn phù như vậy không thể tự nhiên mà có. Đến tột cũng là Diễm Thí Thiên muốn giở trò gì?

Chủ yếu nhất chính là, bọn họ không thể bắt được chính xác hai người đang sử dụng Đan Hồn phù ở trên kia. Tất cả Luyện Đan Sư đều có thể cảm nhận được, nhưng trong nháy mắt Đan Hồn phù trong lòng bàn tay hai người kia đã hóa thành tro tàn, đối phương cương quyết không nhận. Bọn họ cũng không có biện pháp nào.

Luyện Đan Sư Đan Tộc đang tỷ thí trên đài cũng cảm giác được Đan Hồn phù, tâm lý hơi yếu liền bị ảnh hưởng bởi trường hợp này. Bên phía Đan Tộc cũng bị phá hủy hai lò đan dược.

Vẻ mặt Đan Nhiễm trầm tĩnh nói: “Trình độ của bản thân mình đến tột cùng là như thế nào làm sao có thể gạt được người khác, lừa gạt được chính bản thân nhưng không ai có thể cả đời dựa vào Đan Hồn phù để luyện đan, Luyện Đan Sư Đan tộc ta từ lúc nào mà ngay cả mấy tờ Đan Hồn phù mà cũng để ở trong lòng rồi?”

Mỗi một Luyện Đan Sư Đan Tộc nghe được lời nói này tinh thần đều rung lên, trưởng lão đã có lòng tin như vậy, bọn họ sợ cái gì? Tỷ thí Luyện Đan Sư ngũ phẩm có thể dùng Đan Hồn phù, chẳng lẽ tỷ thí thất phẩm, bát phẩm, bọn họ vẫn có thể dùng Đan Hồn phù hay sao?

Trên đài tu sĩ Nguyên Anh Diễm Thị tự nhiên cũng nghe được lời nói của Đan Nhiễm…., trên mặt không thèm để ý nhưng trong lòng không khỏi có chút chột dạ.

Phía Đông khẽ lộ ra ta sáng bạch sắc, bảy mươi gã Luyện Đan Sư phần lớn đã luyện thành đan dược, bao gồm Tiền Lang cùng bốn Luyện Đan Sư ngoại lai, bọn họ luyện chế là đan dược ngũ phẩm, tỷ lệ thành đan đều từ 40-60%, ở trong một đám Luyện Đan Sư thuộc về nhóm người có tài nghệ trung đẳng.

Luyện đan trước mặt mọi người, nhất là trường hợp nhiều Luyện Đan Sư cũng một chỗ luyện đan như vậy, ngoại giới quấy nhiễu rất nhiều, phát huy tài nghệ cũng bị ảnh hưởng một chút, có thể có thành tích như vậy, Tiền Lang đã hết sức hài lòng, dù sao bọ họ cũng chưa từng nghĩ tới mình có thể thắng được Luyện Đan Sư Đan Quốc.

Tổng thể mà nói, bất kể so sánh tỷ lệ thành đan hay là phẩm chất đan dược của Luyện Đan Sư Đan tộc đều thắng Diễm tộc một bậc, thành tích tốt nhất của Luyện Đan Sư Đan Tộc là một lò đan dược ngũ phẩm tỷ lệ thành đan là 90%, một lò đan dược lục phẩm tỷ lệ thành đan 50%, không có bất kỳ một gã Luyện Đan Sư Diễm Thị nhất tộc nào có thể bì kịp được thành tích này.

Hiện tại chỉ nhìn mấy Luyện Đan Sư cuối cùng này, có thể biết được ai thắng ai thua.

Hương thơm đan dược từng trận bay ra, rốt cuộc cũng đến thời điểm thành đan khai lò của hai Luyện Đan Sư Diễm tộc cùng một Luyện Đan Sư Đan tộc còn lại.

Hai gã Luyện Đan Sư Diễm Tộc này chính là hai người cầm Đan Hồn phù.

“Thành!” Trong đó có một Luyện Đan Sư Diễm tộc hét lớn một tiếng, tám viên đan dược lục phẩm từ trong lò bắn ra, toàn trường phải sợ hãi.

Tên Luyện Đan Sư kia dương dương tự đắc đem tám viên lục phẩm đặt trong khay ngọc trước mặt, giương mắt nhìn bên phía Đan tộc, lại thấy mấy người bọn họ vẻ mặt đờ đẫn, cũng không có nửa điểm hâm mộ hay vẻ buồn nản, trong đó có mấy người nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ, tràn ngập kích động trong nháy mát bị tán đi hơn nửa.

“Thất phẩm!” ” Đan dược thất phẩm!” Dưới đài rất nhiều tu sĩ kinh hô lên.

Một gã Luyện Đan Sư khác của Diễm Tộc cũng luyện thành công rồi, hắn trực tiếp nhảy hai cấp lấy tu vi Luyện Đan Sư ngũ phẩm đi luyện chế thất phẩm Luyện Đan Sư, thế nhưng cũng thành công luyện chế ra được hai viên!

Đây là sách lược đã sớm được định ra, hai người tu sĩ Diễm Thị này chính là hai người có được ba trương Đan Hồn phù, một người luyện chế đan dược lục phẩm, một người luyện chế đan dược thất phẩm. Cho dù có Đan Hồn phù trong tay, có thể luyện chế thành công đan dược thất phẩm hay không cũng không biết trước được, nhưng chỉ cần thành công dù chỉ một mai thôi cũng đủ để ngẩng cao hơn người khác rồi, cho dù Luyện Đan Sư Đan tộc vượt cấp luyện chế đan dược lục phẩm tỷ lệ thành đan đạt tới 100% cũng chỉ có thể cúi đầu nhận thua.

Các tu sĩ Diễm thị bắt đầu reo hò. Phía dưới những tu sĩ khác không nắm rõ được tình huống cũng đều lớn tiếng hoan hô tán thưởng.

Đọc truyện chữ Full