DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 12 - Chương 7: Đảo hành nghịch thi

Những lời này của Thuần Vu Tuyền là có ý gì?

Nếu như theo lời nói của nàng thì cũng đúng vì lần đầu gặp mặt là ở quán ăn, nhưng Cổ Diêu cảm giác được không đơn giản như thế.

Nói không chừng nàng muốn nói chính là chuyện ở Duyệt Lai khách điếm hoặc là lần nàng bị sư phụ bắt làm tế phẩm.

Cổ Diêu tuy đã ngụy trang, nhưng mà nữ nhân này cũng có thể nói là thần thông quảng đại, ai mà biết được nàng có được phương pháp đặc biệt nào đó nhận ra không.

Đắn đo một chút, Cổ Diêu lựa chọn giả thành hồ đồ, sợ sệt nói:" Cô nói gì, sao cô lại ở chỗ này? Đây là phòng của chún ta, cô đã làm gì bạn của ta rồi!"

Thuần Vu Tuyền vỗ tay cười nói:" Quả nhiên là đóng kịch rất giỏi, nhưng thật đáng tiếc đối với ta thì quá tệ. Nói, theo dõi ta làm gì?"

Ay, chuyện theo dõi bị nàng biết rồi?

Cổ Diêu vẫn tiếp tục không có biểu tình gì khác thường:" Ta không rõ cô đnag nói gì, chúng ta cũng chỉ là vừa đúng lúc dừng chân ở nơi này mà thôi."

Thuần Vu Tuyền thở dài nói:" Vậy sao? Vậy thì cũng chẳng còn cách nào, ta không thích nói chuyện với kẻ không thành thật, vậy thì thế đi."

Thuần Vu Tuyền đi ra khỏi cửa, quay đầu lại nói:" Đúng rồi, cũng nói cho ngươi biết, bạn hữu của ngươi trúng chính là chất độc Đảo Hành Nghịch Thi. Loại độc này rất là kỳ diệu, người trúng độc thì máu sẽ chảy chậm dần, sau đó thì ngừng hẳn, nhưng như thế cũng chưa phải là hết, máu của nàng sau đó sẽ lưu chuyển tở lại, chỉ có điều là lưu chuyển ngược lại so với lúc trước, sau đó thì máu sẽ chảy ra từ ngũ quan thất khiếu*, và cả lỗ chân lông trên da thịt. Đương nhiên ngươi cũng có thể thử cứu nàng, nhưng ta cũng nhắc nhở ngươi một chút, nếu như lỡ đó gì đó không tốt thì có thể khiến cho độc tố phát tác càng nhanh! Hi hi ..."

<* Thất Khiếu gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng>

Nàng vừa cười vừa duỗi tay ra để đẩy cánh cửa, sau đó nghe được một câu nói như trong dự tính của nàng.

"Chờ một chút!"

Thuần vu tuyền quay đầu:" Có chuyện gì sao?"

Cổ Diêu cười ha hả:" Ta vừa rồi chỉ là muốn đàu chút thoi mà, ta nghĩ chúng ta nên tốt nhất là cùng ngồi xuống rồi nói chuyện một cách thẳng hắn."

Thuần Vu Tuyền lộ ra nụ cười đắc ý. Nàng thích nhất là khống chế người khác trong tay, dùng ngôn ngữ để kích phá ý chí của đối phương, bất chiến nhi khuất nhân, đó là một cảm giác rất tuyệt.

Dừng một chút rồi nàng lại nói:" Đúng rồi, tốt nhất là ngươi đừng nên vọng đọng, trừ khi ngươi có thể một chiêu đánh bại ta, nếu không thì hậu quả không tốt đâu."

Tiêu dao vô ảnh đấu khí mà Cổ Diêu âm thầm ngưng tụ phút chốc tan biến, ***, lại bị ma nữ này phát hiện!

Hắn quả thật là có ý định khống chế nàng để lấy thuốc giải, đáng tiếc là vũ kỹ của Thuần Vu Tuyền cũng thâm sâu khôn lường, mười ba tuổi thôi mà đã có thể luyện Linh Huyễn Cửu Chuyển đến tầng thứ sáu, lại còn có kỹ năng hạ độc xuất thần nhập hóa, đương nhiên là không thể dễ dàng bắt được nàng.

Huống chi Cổ Diêu còn cảm giác được bên ngoài cón có vài cao thủ nữa, xem ra chắc chính là đồng bọn của nàng, vì thế nên hắn bỏ qua ý nghĩ không sáng suốt đó, đành phả giơ tay đầu hàng:" Đúng là nói đùa, trước mặt cô ta sao dám có can đảm thế chứ."

Thuần Vu Tuyền cũng rất là giật mình, mặc dù nàng biết được ý đồ của Cổ Diêu. Nhưng mà chỉ trong một thời gian ngắn mà hắn có thể ngưng tụ đấu khí khiến cho nàng cảm thấy ngưng trọng, nên nàng cũng không xem thường hắn. Người này thực lực so với tưởng tượng của nàng thì mạnh hơn nhiều.

Hơn nữa, hắn còn có thể miễn dịch với Đảo Hành Nghịch Thi, điều này cũng là ngoài ý muốn của nàng. Đảo Hành Nghịch Thi là một loại chất độc vô cùng lợi hại. Chỉ cần trúng phải một chút hoặc hít vào một ít thôi là đã toàn thân tê liệt, mất đi tri giác.

Đương nhiên sự kinh ngạc của nàng sẽ không hiển thị lên mặt, Thuần Vu Tuyền không thích làm cho người khác chứng kiến được tâm tình của nàng, nàng thản nhiên nói:" Được rồi, vậy hãy nói cho ta biết, tại sao lại muốn đi theo chúng ta?"

" Chờ chút, trước tiên để ta mặc y phục vào cho bạn của ta trước đã. Cứ thế này thì không tốt lắm." Cổ Diêu cười cười. Thực ra là hắn chỉ mượn cớ để trì hoãn thời gian mà thôi, đang tìm biện pháp. Động tác của hắn cũng không nhanh lắm.

<@Ta nghi hắn còn có dụng ý khác lắm>

Thuần Vu Tuyền không biết có phải là không nhìn ra ý định của Cổ Diêu hoặc là không muốn phá hắn không, chỉ mỉm cười:" Nam nhân các ngươi không phải đều rất thích nữ nhân không mặc y phục sao?"

" Hắc hắc, cô nói không sai, nhưng đó phải là ở những nơi đặc biệt." Tâm của Cổ Diêu xoay chuyển, cuối cùng cũng quyết định là không nên hồ lộng nàng, ma nữ này không phải dễ lừa.

Kết cấu y phục của nữ nhân quả thật là rắc rối, Cổ Diêu loay hoay một hồi mà cũng không thể mặc vào cho Đông Phương Lộ được, nên đành 'đưa nàng lên giường' rồi dùng chăn quấn lại, dù sao thì mục đích trì hoãn của hắn cũng đã đạt đươc rồi.

" Là thế này." Cổ Diêu vội ho một tiếng nói trắng ra:" Chúng ta quả thật à theo dõi cô."

Thuần Vu Tuyền lạnh nhạt:" Đừng có nói nhảm, ta chỉ muốn biết nguyên nhân, hy vọng đáp án của ngươi có thể làm cho ta hài lòng."

" Được rồi, ta và bạn hữu của ta trong lúc vô ý bị đưa đến phiến đại lục quỷ quái này." Cổ Diêu đau khổ nói:" Chúng ta muốn tìm đường ra khỏi nơi này, nên muốn nhờ Thuần Vu Tuyền tiểu thư hỗ trợ."

Bị một câu nói của Cổ Diêu chỉ rõ thân phận, khuôn mặt xính xắn của Thuần Vu Tuyền dưới lớp diện sa khẽ biến sắc:" Ngưoi nhận ra ta?"

Trên thực tế thì Cổ Diêu vừa rồi cũng đã đặt bẫy trong câu nói của mình, hắn muốn dò xét xem Thuần Vu Tuyền có nhận ra mình chính là tiểu nhị ở Thập Lý trấn hay không, hay là đồ đệ của đạo tặc đã bắt nàng lúc trước, nếu như nàng biết rồi thì sẽ không nói ra câu nói dư thừa kia.

Thấy nàng không nhận ra mình Cổ Diêu cũng thở phào nhẹ nhõm, phải biết bất luận là lúc làm tiểu nhị ở Duyệt Lai khách điếm hay là lúc được Philip nhận làm đệ tử thì cũng có ấn tượng không đẹp về ma nữ này, hơn nữa trong sự việc tế phẩm, sau khi nàng đào thoát còn tuyên bố sẽ giết chết mình. Nếu theo cá tính của nàng thì nhất định nàng sẽ làm đến cùng, ba tên Lộc Nhân kia chính là bằng chứng xác thật nhất.

Thân phận không bị bại lộ, tâm tình của Cổ Diêu cũng thoải mái hơn, nói chuyện cũng linh lợi hơn:" Vài năm trước, ta đã từng may mắn gặp qua Thuần Vu Tuyền tiểu thư, đương nhiên cô hẳn sẽ là không nhận ra ta, ta chỉ là một tên vô danh tiểu tốt mà thôi, Thuần Vu Tuyền tiểu thư có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, ngọc dung của nàng đã in sâu trong trí nhớ của ta không thể nào phai, bởi vậy lần trước, trong quán ăn khi nhìn thấy ánh mắt của cô ta liền nhận ra được nhưng không dám xác định hoàn toàn, sau đó lại thấy độc thuật của cô thì đã không còn nghi ngờ gì nữa. Còn có ai có thể sử dụng độc xuất quỷ nhập thần như thế chứ?"

Cổ Diêu bắt đầu ba hoa, nhưng những gì hắn nói thì đa số đều là sự thật, chỉ có điều đến các điểm trọng yếu ví dụ như thân phận thì lại lờ đi:" Ta đang nghĩ, nếu Thuần Vu Tuyền tiểu thư có thể từ nhân giới đến đây thì chắc sẽ có biện pháp trở về. Vì thế nên mới đi theo đến đây, xem ra đã có chút mạo phạm, mong tiểu thư thông cảm!"

Thuần Vu Tuyền nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Cổ Diêu, tựa như là đang kiểm lại xem khả năng đáng tin trong lời nói của Cổ Diêu.

Một lúc sau, mặt của nàng mới giãn ra:" Đúng vật, ta biết đường ra khỏi nơi này."

" Thật sao?" Cổ Diêu nghe thế thì mừng rỡ, đây không phải là hắn giả vờ mà là phát ra từ nội tâm.

Vô luận thế nào thì cũng đã có phương hướng.

Đương nhiên, mọi chuyện sẽ không hề dễ dàng gì.

Thuần Vu Tuyền chậm rãi nói:" Nhưng tại sao ta lại phải giúp ngươi? Chúng ta không quen không biết, huống hồ gì tính mạng của bạn ngươi đang nằm trong tay ta."

Sắc mặt Cổ Diêu lộ vẻ khó xử:" Vậy cô muốn gì?"

Mỹ mục của Thuần Vu Tuyền lại mị khởi:" Giao dịch, là trao đổi điều kiện, hiểu không? Ta có thể nói cho ngươi biết thông đạo trở về nhân giới nhưng ta muốn ngươi làm cho ta một việc."

Chút việc của ma nữ này chắc hẳn là không phải chuyện đơn giản gì, nhưng mà Cổ Diêu cũng không còn sự lựa chọn nào khác:" Làm chuyện gì?"

Thuần Vu Tuyền nói:" Chuyện này tạm thời ta vẫn chưa nghĩ ra, ta còn có việc phải làm, thế này đi, một tháng sau, ngươi đến Ba Tái Đông để tìm ta."

Cổ Diêu giả vờ suy nghĩ một hồi lâu, sau đó mới chán nản nói:" Được, hy vọng cô không nuốt lời!"

Thuần vu tuyền cười nói:" Nhất định, ta có thể dùng danh nghĩa của Thuần Vu gia tộc để cam đoan."

Cái cam đoan này có giá trị sao, Cổ Diêu thầm nghĩ, Thuần Vu gia tộc vốn đều là lừa người, một gia tộc quỷ quyệt, cả thiên hạ đều biết, nếu như tin tưởng một người của Thuần Vu gia tộc thì chết cũng không biết tại sao.

Tuy trong lòng nghĩ thế nhưng Cổ Diêu cũng đành nói:" Được, ta tin cô, đúng rồi, bây giờ có thể giải độc cho bạn của ta chưa?"

Thuần Vu Tuyền ném cho hắn một viên tiểu dược hoàn màu trắng:" Cho nàng dùng, chất độc của Đảo Hành Nghịch Thi sẽ tự tiêu tan."

Cổ Diêu cầm lấy viên đan dược đó nhét vào trong miệng Đông Phương Lộ, nhưng mà không bao lâu sau thì ở vị trí trái tim của nàng đột nhiện xuất hiện một mạng nhện hắc khí.

Loại bệnh trạng này hắn đã quá quen thuộc, Cổ Diêu đã từng gặp qua, tức giận nói:" Đây là sao, cô không phải nói là cho nàng thuốc giải sao?"

Thuần Vu Tuyền che miệng cười:" Ay da da, ta quên mất bỏ luôn cả chất độc đực chế của gia tộc là Cửu Chuyển Phệ Hồn đan vào trong bình giải dược rồi, phải làm sao đây?"

Cổ Diêu nghe thế thì đột nhiên biến sắc:" Cái gì!? Cửu Chuyển Phệ Hồn đan?"

Thuần Vu Tuyền cười nói, trong lời nói không thể che dấu được sự giảo hoạt:" Thật là ngại quá, ta cũng không có mang theo giải dược của Cửu Chuyển Phệ Hồn Đan, cũng may là chất độc của nó phát tán rất chậm, tính ra cũng phải hơn nửa năm, xem ra cũng không cần gấp lắm, có phải không?"

Chỉ cần nghĩ một chút là có thể biết được rõ ràng, nàng không phải không có thuốc giải mà căn bản là không muốn giao ra thôi, dù sao thì lời nói miệng cũng không đáng tin, Thuần Vu Tuyền hiển nhiên cũng không tin. Vì thế nàng mới lại thi triển tiếp thủ đoạn của mình.

Sắc mặt của Cổ Diêu tuy là giận dữ nhưng thật ra đó chỉ là giả vờ, trong lòng hắn còn mừng thầm, hắn đã sớm đoán được thủ đoạn này của Thuần Vu Tuyền, cũng may là sau khi trúng Cửu Chuyển Phệ Hồn đan thì Cổ Diêu đã rất kiêng kỵ đối với chất độc này, nên đã lăn lỉ Philip cho hắn một ít phòng thân, hơn nữa thuốc giải lại cho chính gia chủ của Thuần Vu gia tộc bào chế, hiển nhiên là hiệu quả không thể nghi ngờ được.

Vì thế, hắn âm thầm chuyển sang thế chủ động, chứ không còn ở thế bị động, bị người khác khống chế.

" Vậy đi, một tháng sau chúng ta sẽ gặp lại." Thuần Vu Tuyền nói xong liền quay đi.

Cổ Diêu nhìn thân ảnh của nàng từ từ biến mất khóe miệng mỉm cười.

Tiểu ma nữ ơi tiểu ma nữ, ta không phải là một con chuột bạch cho cô chơi đùa!

================================

Mời bà còn cô bác đón xem chương tiếp theo

================================

Đọc truyện chữ Full