Nhưng mà Hạ Hầu Cẩn không thèm nhíu mày tung quyền đấm thẳng.
“Đinh đinh đinh đinh…….”
Theo hàng trăm sao lửa tóe ra, quang ảnh đầy trời biến mất hiện lên nguyên hình, cũng chính là mũi kiếm, va chạm với quyền của Hạ Hầu Cẩn.
Cũng không phải tất cả bóng kiếm là huyễn thuật nhưng mà dù có mấy chiếu kiếm thật rơi trúng vào người Hạ Hầu Cẩn cũng như không.
Hạ Hầu Cẩn cũng không cần nhìn mà có thể ngăn được chiêu công chính thức có lực sát thương mạnh nhất, ai cũng nghĩ gia tộc của hắn chỉ là mãng hán hồ đồ, thật ra họ chỉ hơi kém ở năng lực khống chế đại cục còn trong chiến đấu chính là tinh tế trong thô thiển, đại trí nhược ngu, sau màn chiến vừa rồi có thể thấy nhãn lực phi phàm cùng với đảm lược của Hạ Hầu Cẩn.
Đương nhiên, lực lượng mới là căn bản.
Mọi người nhìn thấy phần da lộ ngoài của Hạ Hầu Cẩn hóa thành một màu hắc hạt <nâu đen>, làm cơ thể như một khối thiết, trong sự cứng rắn còn mang tính bộc phát đáng sợ.
“Thiết bố sam!” Mọi người cơ hồ đồng thanh kinh hô.
Tuyệt kỹ của Hạ Hầu gia tộc là “kim cương bất diệt’, tầng năm là thiết bố sam, luyện tới tầng này có thể nói là ngoại gia cao thủ, kim thiết chi thân, đao thương bất nhập.
Cái công phu này đã làm lộ ra thân phận thật sự của tên đệ tử tầm thường đánh bay Hách Liên Kiếm , không ai ngờ đệ tử của bát đại cổ tộc đánh nhau trong ngày khai giảng, nhưng như vậy lại càng làm cho mọi người hưng phấn thêm, dù sao thì cao thủ đánh nhau đâu phải lúc nào cũng có để mà xem, huống chi họ còn có thần kỹ đặc biệt riêng, xem ra trận này chính là phi thường đặc sắc.
Thừa Ảnh dù là một trong những danh khí của đại lục nhưng mà lấy ảo thuật làm hướng phát triển, đối với khí thế mạnh mẽ, thân thể rót vào đầy đấu khí như Hạ Hầu Cẩn thì không thể gây ra tồn thương đáng nói.
Mà nắm tay cùa Hạ Hầu Cẩn biến thành sắc thanh đồng, thân thể của ngoại gia cao thủ chính là vũ khí của họ, nắm tay của Hạ Hầu Cẩn chính là càng đựơc rèn luyện cẩn thận.
Hách Liên Kiếm một lần nữa bị chấn lui, một kích của hắn chỉ để lại một chấm hồng trên tay đồi thủ mà mình thì đôi tay tê dại, xém chút cầm không nổi kiếm.
Hạ Hầu Cẩn cao giọng “Kiếm thì là hảo kiếm, tiếc là người thì…tầm thường.”
Hách Liên Kiếm đã biết thân phận của Hạ Hầu Cẩn biết là gặp kình địch, nhưng mà không thể hạ bàn, đã hai lần bị đối thủ áp chế, thật sự uất ức cực điểm, bất luận ra sao cũng phải cố vãng hồi mặt mũi.
Hắn am hiểu nhất là huyễn thuật nhưng mà vô dụng với Hạ Hầu Cẩn thật là không cam lòng, nhất thời đôi mắt Hách Liên Kiếm và Thừa Ảnh huyễn kiếm đồng thời chiếu sáng hắc quang kì lạ, chuẩn bị thể hiện một chiêu ảo thuật cao minh hơn.
Người chung quanh nhất thời biến mất, phong cảnh biến đổi, khắp nơi là thi cốt, máu chảy thành sông, núi đao biển lửa, giống hệt chốn địa ngục a tỳ trạng thái kinh khủng vô cùng, mà Hách Liên Kiếm bỗng nhiên giống như ác ma cao mấy trượng từ dưới đất mọc lên, mặt mày hung tàn, trông rất dữ tợn.
Nhưng mà đây chỉ là cảm giác của Hạ Hầu Cẩn còn mọi người thì chỉ thấy như cũ.
Bởi vì huyễn lực của Hách Liên Kiếm chỉ nhắm vào Hạ Hầu Cẩn , đây là bí kỹ - Ma do tâm sanh.
Thừa Ảnh của Hách Liên Kiếm đã biến thành lang nha bổng đập mạnh về Hạ Hầu Cẩn thế đi mạnh mẽ như không thể cản lại.
Cũng không phải là hắn mạnh thật mà do người dính loại cao minh huyễn thuật này bị tâm ma làm khó, sức mạnh đại giảm, khiến cho lực lượng cứ như là trong ảo cảnh chênh lệch thật nhiều, đây chính là chỗ đáng sợ của thiên mị huyễn cảnh, huyễn thuật thường không thể so sánh.
Nhưng mà Hạ Hầu Cẩn không chút lo lắng hét lớn một tiếng : “Phá !”
Huyễn cảnh vỡ tan như thủy tinh , hiện ra nguyên hình của Hách Liên Kiếm, một quyền của Hạ Hầu Cẩn lại tiếp tục chấn hắn bay ra mấy chục thước.
Hạ Hầu Cẩn hào khí dâng cao.
“Ta mỗi ngày đều chịu huấn luyện khắc nghiệt như dưới địa ngục, mười năm như một ngày, tâm đã vững như bàn thạch, cái loại kỹ xảo hào nhoáng này sao có thể làm dao động.”
Khổ tu ma luyện chỉ là một nguyên nhân, mà Hạ hầu gia đều là người đan thuần đã quyết tâm làm gì là sẽ dốc sức mà làm, người thế cũng rất khó dính ảnh hưởng mà ảo cảnh mang tới.
Hách Liên Kiếm gặp khắc tinh, ảo thuật không tác dụng càng làm hắn suy yếu, thẹn quá hóa giận nên dùng thêm một chiêu huyễn thuật càng cao thâm.
Kiếm trong tay hắn hóa thành trăm ngàn , sau đó lại càng vặn vẹo, hơn nữa bóng kiếm này biến hóa xà du lao tới.
“Hống!!!” Hạ Hầu Cẩn quát một tiếng điên cuồng, da hắn lại biến đổi,màu hồng hạt hóa thành thanh đồng, thân ngoài bao phủ một lớp thanh đồng khí, hai tay càng biến thành màu vàng kim.
“Thanh đồng giáp.” Mọi người càng khó ức chế lòng kinh ngạc, tầng thứ sáu của kim cương bất diệt.
Bầy du xà đầy trời biến mất hợp lại thành một con đại xà khổng lồ bảy thước cao có năm đầu hướng Hạ Hầu Cẩn mà nhe hàng nanh đỏ như máu, đây là bát kỳ kiếm pháp nổi danh ngang huyễn thuật của Hách Liên gia nghe nói là do tổ sư gia gia chủ, Hách Liên Tiểu Minh may mắn lĩnh ngộ khi xem hai con thượng cổ bát kỳ xà đánh nhau, độc ác lại biến hóa đa đoan, cực kỳ thích hợp phối dụng vời huyễn thuật.
Mà hai bàn tay hóa hoàng kim của Hạ Hầu Cẩn vẽ một tia lưu tinh bàn, hướng cự mãng nghênh chiến.
Kim cương bất diệt là tuyệt kỹ phòng ngự nổi danh, còn tuyệt kỹ công kích kia cũng nổi danh vô cùng là tuyệt chiêu “Bôn Lôi quyền” của Hạ Hầu gia tộc.
Tinh anh của hai đại cổ tộc dùng tuyệt kỹ mạnh nhất giao phong, làm ai cũng như muốn ngừng thở, Khảo Bá Đặc đạo sư lại càng như kiến trân chảo lửa, cuối cùng là kìm chế không nổi bọn họ, mắt thấy mà không kịp cản.
Lúc này không gian đột nhiên dị biến sinh ra sự vặn vẹo mãnh liệt, người lẫn vật trong đó cũng biến dị vô cùng, mặt mũi như bị kéo giãn, có chổ thì phình to, có chỗ thu nhỏ, ngũ quang cũng biến tướng kinh dị.
Đồng thời tất cả mọi người đều thấy vậy, kể cả Hạ Hầu Cẩn cũng thế, hắn ngạc nhiên khi thấy Hách Liên Kiếm biến mất, khi mà sắp đắc thủ thì mới phát hiện nắm đấm như là hướng chính mình mà bay tới.
Bôn Lôi quyền, danh phú kỳ thực, xuất chiêu như sét, mạnh chưa từng có, cho nên khi xuất chiêu rất khó thu tay, dù là chính mình đánh mình cũng thế, loại tình hình này bây giờ như là ‘mâu cứng nhất đâm thuẫn chắc nhất’, bất kể kết quả nào Hạ Hầu Cẩn cũng không muốn.
Mắt thấy sắp tự đả chính mình Hạ Hầu Cẩn phàn ứng nhanh như chớp, tay trái vươn ra, ngạnh tiếp một phát bôn lôi quyền, bất quá lực đánh mạnh làm hắn lui mấy bước.
Tiếp theo đó một thânh âm the thé vang lên :”Huyễn thuật cũng không chỉ có hào nhoáng bên ngoài như ngươi nghĩ.”
Cùng lúc đó con rắn 5 đầu của Hách Liên Kiếm cũng biến mất, cổ tay hắn cũng bị một người nắm chặc.
Hách Liên kiếm nổi giận nhưng khi hắn thấy người thì cơn tức hoàn toàn tiêu tan, kinh ngạc nói :” Đại Bác Lạp sư phụ.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 5 - Chương 7: Huyễn Thuật 'Chiến' Ngoại Công
Quyển 5 - Chương 7: Huyễn Thuật 'Chiến' Ngoại Công