DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
La Phù
Chương 461: Đánh lén

Ngay cả đám người Cầu Thương Dương cũng không rõ lắm. Hơn nữa, Thương Lãng cung đã bị phong tỏa trong phạm hơn ba ngàn dặm, còn trận pháp nối liền với Nga Mi cũng chỉ có mấy người có thể ra vào. Đám đệ tử Nga Mi tới Thương Lãng cung vẫn hoàn toàn ở bên trong đó bố trí trận pháp. Nên theo lý mà nói thì chuyện này không thể truyền ra ngoài.

- Cũng là một đóa hoa khi nào thì nở, khi nào thì tàn. Mặc dù nhìn như không có gì khác biệt nhưng rất nhiều chuyện trên thực tế lại có chút dấu hiệu.

Nên mặc dù Lạc Bắc không thể hiện sự khiếp sợ nhưng sự im lặng của hắn cũng làm cho Băng Trúc Quân cảm nhận được. Lão nhìn Lạc Bắc nói:

- Ngươi cũng không phải lo lắng chuyện thuộc hạ của ngươi có vấn đề. Nga Mi, Thục Sơn cũng giống như các môn phái khác có chuyện buôn bán ở các thị trường giao dịch... Trong mấy ngày gần đây, chúng ta điều tra rất được có một vài loại nguyên liệu của chúng ta đột nhiên tiêu thụ mạnh. Chúng ta không thể điều tra chúng được đưa tới đâu nhưng lại tìm ra được một ít được đưa tới Nga Mi, hoặc là bị người của Trạm Châu Trạch Địa lấy đi. Mặc dù ta không biết cách luyện chế Lôi hỏa thần tháp nhưng cũng biết những nguyên liệu để luyện chế nó. Nếu Nga Mi cần Lôi Hỏa thần tháp, Trạm Châu Trạch Địa cũng không cần phải xuất hiện. Nhưng để cho nhiều thế lực cùng giúp đỡ thì chỉ có một mình ngươi. Lôi hỏa thần tháp vốn là một cái pháp khí phòng ngự cố định, cũng chỉ sử dụng khi khai sơn lập phái, bảo vệ động phủ và sơn môn mới cần đến. Vì vậy mà căn cứ vào tình hình thì sắp tới chính là thời điểm mà ngươi có thể thành lập căn cơ của mình.

- Băng Trúc quân sư thúc. - Lạc Bắc cũng không phủ nhận mà chỉ im lặng nhìn Băng Trúc quân hỏi:

- Vậy lần này người tới đây là đại diện cho Thục Sơn hay sao?

Băng Trúc Quân không ngờ Lạc Bắc lại hỏi thẳng như vậy nên hơi kinh ngạc nhìn hắn:

- Ta không đại diện cho Thục Sơn thì còn đại diện cho ai? Lần này tới đây gặp ngươi không phải là Vũ Nhược Trần hay Yến Kinh Tà cũng là vì bọn họ ít ra khỏi Thục Sơn, nếu có ra cũng rất dễ gây sự chú ý. Còn rặng Thiên chú của chúng ta thì luyện khí tốn rất nhiều thứ nên bản thân thường xuyên ra vào... Có mang vài thứ cho ngươi cũng không ai chú ý.

- Mang đồ cho ta? - Lạc Bắc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Băng Trúc Quân.

- Đây là hạt của Ma Giao hoa, bên trong còn có phương pháp bố trí trận. - Băng Trúc Quân cũng không nói gì thêm, ném một cái túi da màu xanh cho Lạc Bắc:

- Uy lực của Lôi Hỏa thần tháp mặc dù không nhỏ nhưng để đối phó với đối thủ lẻn vào từ đáy biển cũng giảm. Ma Hoa Giao có thể sinh trưởng ở đấy biển, nếu bố trí trận pháp thì người tu đạo tu vi từ Nguyên Anh kỳ rất khó có qua được. Hiện tại với thân phận Thất Hải Yêu Vương của ngươi nuôi trồng Ma hoa giao dưới đáy biển cũng không khó.

Lạc Bắc nhận lấy cái túi da nhưng cũng không mở ra mà hỏi:

- Ý của đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần là?

- Hiện tại Thục Sơn chúng ta sẽ không khai chiến với Côn Luân. Bởi vì lúc trước có nhiều chuyện do Huống Vô Tâm gây ra. Với những phương pháp đối phó với La Phù các ngươi, Hoàng Vô Thần tàn nhẫn hơn một chút. Nhưng bao nhiêu năm qua, Hoàng Vô Thần thống lĩnh huyền môn chính đao cũng công bằng. Sau trận chiến Côn Luân, Hoàng Vô Thần đã giải thích chuyện Huống Vô Tâm đánh chết người Thục Sơn chúng ta ở Bắc Mang. Cho nên tiếp theo Thục Sơn hành động thế nào còn phải xem Côn Luân. - Băng Trúc Quân dường như hơi kinh ngạc với sự bình tĩnh của Lạc Bắc:

- Nhưng Thục Sơn chúng ta vẫn coi ngươi là đệ tử, cho rằng hiện tại ngươi không hề có sai lầm. Theo ý của đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần thì Thục Sơn chúng ta có thể cung cấp một ít viện trợ ngoài con người.

Lạc Bắc có thể hiểu được ý của Vũ Nhược Trần. Lão nói như vậy rõ ràng là hiện tại Thục Sơn thiên về phía Lạc Bắc. Mà nếu tiếp theo Côn Luân có thể đối xử công bằng với huyền môn chính đạo thì nhiều lắm Thục Sơn vẫn giữ trung lập, không thành kẻ địch của mình.

Đối với Vũ Nhược Trần dường như có một thứ ý tưởng hơi cao... Có một Thục Sơn vẫn giữ thế trung lập, cho dù là Côn Luân hay thế lực khác chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng khi hành động vẫn bị Thục Sơn kiềm chế, không tới mức bất chấp. Mà nếu Thục Sơn theo bên nào, hiệu quả trung lập sẽ không còn nữa.

Nhưng trước mắt mà nói thì Thục Sơn thể hiện thái độ như vậy đối với Lạc Bắc đúng là một tin tức tốt.

Bởi vì nhất chuyện khai sơn lập phái hắn vẫn có được sự giúp đỡ của Thục Sơn.

- Còn có hai vật nữa cho ngươi.

Người khác cơ bản không nhận ra trong mắt của Băng Trúc Quân xuất hiện một sự lạnh lùng. Lão trầm ngâm nhìn Lạc Bắc rồi nói với hắn một câu như vậy.

- Ngươi muốn khai sơn lập phái thì không thể thiếu sự uy nghiêm. - Băng Trúc Quân nhìn bộ pháp y màu đen của Lạc Bắc:

- Bộ pháp y của ngươi mặc dù có thể che giấu được hơi thở, có chút công hiệu phòng ngự nhưng không xứng với thân phận hiện tại của ngươi. Cái Hỏa Vân thiên y này là do đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần bảo ta đưa tới cho ngươi. Coi như là việc thứ hai mà ta tới đây.

- Hỏa Vân thiên y.

Lạc Bắc nhìn thấy từ tay của Băng Trúc Quân lóe lên một vầng ánh sáng màu hồng rồi hóa thành một cái pháp y màu hồng.

Cái pháp y đó có tay áo dài, mang kiểu dáng của một vị tông sư thượng cổ. Trên áo có những hoa văn như những đám mây lửa. Nơi cổ áo vào cổ tay đều tản ra ánh sáng màu vàng nhìn hết sức hoa lệ và uy nghiêm. Mặc dù toàn thể cái áo phát ra ánh sáng màu hồng nhưng không chói mắt.

- Đây là Hỏa Vân thiên y của Hỏa Vân tông?

Lạc Bắc bị chiếc pháp y màu đỏ thu hút. Hắn biết Hỏa Vân thiên y là một cái pháp bảo nổi danh của Hỏa Vân tông thời cổ, khi đối địch có thể thả ra những đám mây lửa bao phủ phạm vi mấy trăm mẫu. Mây lửa có uy lực kinh người, hơn nữa có thể ngăn cản thần thức của đối phương khiến cho đối phương rất khó phát hiện ra vị trí thực sự của người tu đạo mặc Hỏa Vân thiên y.

Còn nếu người mặc Hỏa Vân Thiên y mà không địch lại đối thủ, muốn bỏ chạy thì Hỏa Vân có thể ngưng tụ lại rồi phun ra khiến cho người tu đạo mặc nó sẽ có tốc độ kinh người. Tương truyền vào thời thượng cổ, người tu đạo luyện chế ra Hỏa Vân thiên y chính là trưởng lão Phạm Trung Hi của Hỏa Vân tông. Mặc dù lão chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ nhưng khi đối địch lại chưa hề bị tổn thương. Chỉ cần thấy có điều không ổn, lão lập tức sử dụng cái pháp y này để bỏ chạy. Vì vậy mà trong giới tu đạo lão còn có tên là "Phạm bào bào" (Phạm chạy).

- Nhìn sắc mặt của ngươi chắc là cũng biết được sự thần diệu của cái pháp bảo này. Cái Hỏa Vân thiên y có tốc độ bỏ chạy cực nhanh, một khi mặc nó người nào muốn giết chết ngươi cũng không phải là chuyện dễ dàng. - Băng Trúc Quân nhìn Lạc Bắc mà nói:

- Đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần giao thứ này cho ngươi còn hy vọng ngươi không phụ sự mong đợi của lão. Sau này đừng có quên Thục Sơn.

- Sự thần diệu của Hỏa Vân Thiên y đúng là đệ tử có biết. - Lạc Bắc gật đầu nói:

- Tình nghĩa của Thục Sơn đối với đệ tử, đệ tử xin ghi nhớ trong lòng.

- Ngươi hãy nhận lấy Hỏa Vân Thiên y này đi. - Băng Trúc Quân gật đầu rồi vung tay lên. Cái Hỏa Vân Thiên y lập tức bay về phía Lạc Bắc. Khi nó tới gần chỗ Lạc Bắc, bất ngờ Hỏa Vân Thiên Y tản ra ánh sáng màu hồng rồi bắn ra mười sợi tơ, tạo thành một cái lưới chụp xuống người hắn. Trong tích tắc đó, Lạc Bắc đột nhiên biến mất rồi xuất hiện cách đó mười trượng.

Mấy sợi tơ màu hồng lượn một vòng trong không trung rồi thu lại trong Hỏa Vân Thiên Y. Bộ trang phụ lập tức thay đổi hình dạng, biến thành một cái khăn gấm màu hồng lơ lửng trước mặt Băng Trúc Quân.

- Không thể ngờ được ngươi lại tỉnh táo như vậy. - Băng Trúc Quân giương mắt nhìn Lạc Bắc đang đứng cách mình mười trượng. Y biết với khoảng cách như vậy, nếu không phát hiện sớm thì cho dù tu vi của Lạc Bắc có cao tới đâu cũng không thể trốn được. Có thể nói, chỉ khi y chuẩn bị ra tay, thì Lạc Bắc cũng đã có sự chuẩn bị trước cho nên mới tránh được. Nhưng y đã để lộ sơ hở ở chỗ nào? Sắc mặc của Băng Trúc Quân vẫn thản nhiên, nhưng y vẫn lên tiếng hỏi:

- Tại sao ngươi lại phát hiện ra ta sẽ ra tay với ngươi?

- Ngươi vừa mới nói có hai thứ để đưa cho ta. Nhưng khi ngươi đưa Hỏa Vân thiên y cho ta lại nói hy vọng ta không sự phụ mong đợi của chưởng giáo Vũ Nhược Trần.

Đọc truyện chữ Full