DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
La Phù
Chương 435: Linh tê song câu

Nhưng bộ công pháp Chân Linh bảo điển có thể nói là không có thứ gĩ hữu dụng, tại sao đối phương lại mua nó?

- Thật sự là Chân Linh bảo điển?

Bộ điển tịch có màu xanh biếc. Cả một cuộn dài tới một thước được cuốn lại. Khi vừa mới chạm tới có cảm giác mềm nhũn như chạm vào cỏ non.

Vừa mở ra xem nhìn những dòng chữ trên đó, Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Đông Nhan đều hết sức hưng phấn.

Bộ chân linh bảo điển có lai lịch. Nhưng đối với phần lớn người tu đạo hoa cỏ là vật chết, không như chim bay cá bơi, có tâm hồn giống như con người. Nhưng bộ pháp quyết này lại có thể lay động linh phách của hoa cỏ để đối địch.

Nó không chỉ có uy lực rất mạnh mà còn có thể tu luyện ra Nguyên Anh. Đây có thể nói là một bộ công pháp đầy đủ nhất.

Hơn nữa, chỉ cần nhìn chất liệu và một vài khẩu quyết pháp thuật trong cuốn Chân Linh bảo điển, bốn người có thể nhận ra nó là đồ thật.

Sở dĩ cuốn Chân Linh bảo điển đối với người đeo mặt nạ không có giá trị đó là vì người để lại bộ công pháp này là Trữ Song.

Trữ Song không phải là người tu đạo bình thường mà là một cây nhân sâm hấp thu tinh hoa của trời đất bao năm mà biến hình, cũng là một hoa linh giống như tiểu Trà.

Vì vậy mặc dù nó có uy lực hùng mạnh nhưng chỉ thích hợp với những hoa linh giống như nàng tu luyện. Thân thể của Hoa linh hết sức yếu ớt. Mặc dù người tu yêu có rất nhiều ở núi Chiêu Diêu nhưng lại không có Hoa linh. Người tu đạo bình thường có được bộ công pháp này cũng không thể tu luyện. Chỉ có thể sử dụng một vài thuật nuôi trồng linh dược ở trong đó mà thôi.

Một bộ công pháp cho dù tốt đến mấy nhưng không tu luyện được thì cũng chỉ là thứ vất đi.

Nhưng đối với đám người Lạc Bắc thì ý nghĩa của bộ công pháp này lại khác.

Chỉ cần có thể làm cho tiểu Trà hồi phục lại như trước thì đối với tiểu Trà mà nói, bộ công pháp này chẳng hề thua kém Thất Xáo di thiên đại pháp hay Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu.

Hơn nữa, chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc có thể thi triển được tất cả các pháp thuật cho nên pháp thuật trong Chân linh bảo điển cũng có thể sử dụng.

Một bộ công pháp như vậy mà chỉ mất có tám ngàn vàng thì đúng là quá rẻ.

- Lần này đúng là gặp được quý nhân. - Quý Linh cũng không giữ được sự bình tĩnh.

Một khi giao dịch đã được hoàn thành thì theo ước hẹn, Quý Linh có được năm phần trăm. Tám ngàn vàng tính ra hoa hồng thì tương đương với bốn ngàn lượng bạc.

Hiện tại, Quý Linh tu luyện một bộ công pháp huyền môn có thê là Tu Khí chính quyết. Cấp bậc của bộ công pháp này còn không bằng Ngưng Hỏa đại pháp của người đeo mặt nạ. Từ sau khi vô tình bước chân vào Nam Thiên môn, y vẫn nung nấu suy nghĩ tìm kiếm một bộ pháp quyết thượng giai.

Nhưng những bộ pháp quyết thượng giai có cấp bậc phải tới cả vạn vàng. Người chi tiêu xa xỉ như Đông Nhan cũng rất ít cho nên tới bây giờ, Quý Linh cũng chỉ có được hai vạn vàng và vài cái pháp bảo phòng thận. Hiện tại, chỉ trong chốc lát, Quý Linh kiếm được nhiều như vậy. Nếu ba thứ dược liệu kia cũng được giao dịch thuận lợi thì Quý Linh có thể đổi được một bộ công pháp không tồi lắm.

- Cái đó là tàn phiến của pháp bảo?

Vừa mới cất bản Chân Linh bảo điển, Lạc Bắc ngẩng đầu lên liền bị thu hút về phía một cái quầy hàng bên trái.

Trên quầy hàng đó có bày rất nhiều đồ vật, có lá phù tỏa ra ánh sáng, có hai thanh phi kiếm lấp lánh ngân quang... Tuy nhiên thứ thu hút Lạc Bắc đó là một bồ hài cốt đen nhánh.

- Không hay! Đó là quầy hàng của Mã mập.

Quý Linh chưa kịp phản ứng, mới hơi biến sắc thì Lạc Bắc đã đi thẳng tới cái quầy hàng kia.

Hóa ra chủ nhân cái quầy hàng kia, mặc dù nhìn béo mập, ăn mặc cẩm y. Khuôn mặt của y cũng hết sức hiền lành nhưng trong chợ Nam Thiên môn lại có hung danh. Không biết y luyện thứ pháp thuật gì mà sức lực rất mạnh. Hơn nữa trên người còn có một hai thứ hỏa khí lợi hại. Đối với thứ hỏa khí đó chỉ cần nhấn nút là có thể làm cho nó bùng nổ, bắn ra cả trăm lưỡi dao sắc bén. Ngay cả bên ngoài thì nó cũng được coi là một thứ bảo khí có uy lực không tầm thường. Tại trong chợ Nam Thiên môn không thể thi triển pháp thuật thì thứ hỏa khí đó không bị hạn chế. Nhưng tên mập đó lại hay bán đồ giả. Nếu người phát hiện ra không cãi lại được, mà cũng không phải đối thủ thì chắc chắn sẽ bị y đánh chết. Ít nhất, Quý Linh cũng thấy có ba người tu đạo bị Mã mập sử dụng hai cái hỏa khí kia giết chết rồi.

Mã mập cũng là một trong số những chủ cửa hàng mà ngay từ đầu Quý Linh đã nhắc nhở bốn người Lạc Bắc không nên tới giao dịch. Nhưng hiện tại, Quý Linh không biết tại sao Lạc Bắc lại đi thẳng tới cửa hàng của y. Vốn Quý Linh định lên tiếng nhắc nhở nhưng Mã mập đã nhìn gã mà nở nụ cười âm hiểm:

- Sao thế Tiểu thông linh? Có mối làm ăn à? Ta có nhiều hàng tốt, ngươi cũng nên chủ động giới thiệu khách cho chứ?

Mặc dù Mã mập nở nụ cười như ánh mắt lại đầy sát khí. Điều đó khiến cho Quý Linh cảm thấy rùng mình, chỉ biết nhìn theo Lạc Bắc đang đi tới trước cửa hàng của Mã mập mà không dám nói gì.

- Đây là cái gì?

Nạp Lan Nhược Tuyết bước tới bên cạnh Lạc Bắc, thấy hắn nhìn thứ đó lập tức trong mắt nàng như l lên một tia sáng.

- Bốn vị! Cửa hàng của ta có rất nhiều thứ. Không biết các vị để ý tới thứ gì?

Sau khi nở nụ cười âm hiểm với Quý Linh, Mã mập liền quay sang cười cười với đám người Lạc Bắc.

Lạc Bắc nhìn cái tàn hài rồi gật đầu:

- Ta có thể xem kỹ cái thứ này không?

- Cái thứ này? - Mã mập sửng sốt rồi nheo mắt lại cười cười:

- Không sao. Ngài cứ xem thoải mái.

"Đây là tàn hài của Linh Tê song câu."

Lạc Bắc cầm cái vật đó trong tay mà xem xét cẩn thận. Nạp Lan Nhược Tuyết, Đông Nhan và Thái Thúc sau khi liếc mắt cũng đều có sự khẳng định của bản thân.

Trên thực tế, từ xa khi nhìn thấy thứ này, Lạc Bắc cũng đã hoài nghi thứ đó là tàn hài của Linh Tê song câu.

Linh Tên song câu là một thứ kỳ bảo của Thanh Văn Đạo quân phái Thanh Thành.

Cái pháp bảo này có một đôi. Nửa trên có hình giống như một cái đèn lồng hình chữ nhật, toàn thể màu đen. Bốn mặt chạm trổ. Nửa dưới thu nhỏ lại nhìn giống như lưỡi câu, mà cũng giống như mũi giầy của người Hồ. Ngoại hình của nó có thể dùng từ khó coi để hình dung.

Bản thân cái pháp bảo này không có lực phòng ngực và lực công kích nhưng sau khi sử dụng, hai cái móc bên dưới sẽ tản ra ánh sáng màu vàng. Nếu đối phương phóng ra một cái pháp bảo công kích và một cái pháp bảo phòng ngự sẽ bị hai cái móc kia móc lấy.

Gần như tất cả pháp bảo đều được người tu đạo sử dụng tâm thần điều khiển. Nhưng nếu một người tu đạo treo hai cái pháp bảo phòng ngự và tấn công lên Linh Tê song câu thì khi đối đầu với người tu đạo khác, cái pháp bảo phòng ngự được móc trên đó sẽ tự động phòng ngự không cần người tu đạo điều khiển. Còn pháp bảo tấn công cũng tự động công kích đối phương.

Nếu một người tu đạo có một cái pháp bảo phòng ngự và tấn công lợi hại, lại có thêm Linh Tê song câu thì khi đối địch thực lực tương đương sẽ có một thêm một người nữa ở bên cạnh thi triển pháp bảo. Còn bản thân mình chỉ cần chuyên tâm vào sử dụng pháp thuật và cái pháp bảo này.

Cùng vì sự kỳ lạ của cái pháp bảo nên danh tiếng của nó rất lớn. Hơn nữa, ngoại hình của nó như vậy nên nếu ai nhìn thấy cũng nhớ kỹ. Vì thế mà bốn người Lạc Bắc mới có ấn tượng với Linh Tê song câu.

Vào lúc này, cái hình hài tàn tạ của nó nhìn xiêu xiêu vẹo vẹo chẳng khác nào hai ngọn nến bị đốt cho biến hình. Nhiều chỗ còn xuất hiện vết rạn.

Nhưng xét tổng thế vẫn còn nhận ra hình dạng của đôi giầy.

Hơn nữa, đôi vật này nhìn rất nặng như khi cầm vào tay lại nhẹ hơn kim loại bình thường nhiều, cho thấy tính chất của nó hết sức độc cáo. Hơn nữa, nửa bên trên rõ ràng còn chạm trổ rất nhiều ô vuông. Cả hai mặt ngoài và trong còn có vô số hoa văn. Nhìn kỹ thì thấy chúng được làm bằng một thứ gỗ gì đó nhưng nhìn giống như ngọc.

Thứ chất liệu gỗ này được điêu khắc vô số những ký hiệu còn nhỏ hơn cả chân muỗi.

Cho dù những cái ký hiệu đó như thế nào thì cũng không phải những môn phái luyện khí bình thường hay thợ thủ công khéo tay có thể làm ra.

- Cái thứ này giá bao nhiêu?

Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Đông Nhan liếc mắt nhìn nhau rồi sau đó Lạc Bắc quay sang hỏi Mã mập.

Đọc truyện chữ Full