DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
La Phù
Chương 359: Không thể địch nổi

- Chiêu này của ma nữ rất lợi hại. Hãy cẩn thận.

Nhìn ấy tiểu Trà sử dụng Thần quang huyết ảnh đại pháp, đám người Phương Tam Bình cả kinh. Có điều do tốc độ huyết ảnh của tiểu Trà rất nhanh, lại liên tục thay đổi vị trí, rất khó nắm bắt.

Nhưng hơn mười đạo huyết ảnh của tiểu Trà vừa mới lao tới thì xung quanh chúng đột nhiên xuất hiện những vầng sáng trong suốt giống như thủy tinh khiến cho tốc độ của huyết ảnh chậm lại.

- Thất xảo di thiên trấn của Vân Hạc Tử.

Ngay lập tức đôi mắt của Vân Hạc Tử sáng lên, dồn hết toàn bộ chân nguyên mà vung tay lên. Một ngọn lửa màu lục từ trên người lão phóng lên cao hóa thành mươi tia sáng lao về phía mười huyết ảnh.

“ Rầm! “

Một chùm kiếm cương giống như những ngôi sao bạc từ trên không trung ập xuống.

Một cái cột đá có khắc hình phật màu hồng cũng lập tức giáng xuống mười đạo huyết ảnh.

..........

Cùng lúc đó, Phương Tam Bình vừa mới phóng ra Chân Thủy thần linh cũng tản ra pháp lực dao động cực mạnh. Bên dưới mười huyết ảnh lập tức xuất hiện hơn mười vầng sáng rồi phun ra hơn mười cột sáng màu lam, tựa như bên dưới mười huyết ảnh xuất mười con suối.

Vân Hạc Tử, Phương Tam Bình và mấy người tu đạo còn lại trong nháy mắt tập trung lực lượng tấn công tiểu Trà.

- Tiểu Trà!

Lạc Bắc hét lên điên cuồng.

Lúc trước, khi đối địch Lạc Bắc vẫn luôn hết sức bình tĩnh bởi những khi đó chỉ là sự sống hay cái chết của mình. Mà vào lúc này, nhìn tiểu Trà bị tấn công mạnh như vậy, Lạc Bắc không còn giữ được sự bình tĩnh nữa.

Đám người Phương Tam Bình là những đối thủ ngang cấp với Lạc Bắc. Cho dù Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết chưa bị thương, ở trong trạng thái tốt nhất thì trong tình hình mất lợi thế cũng không thể ngăn cản được sự hợp lực của họ.

Mà vào lúc này, Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết bị thương nặng. Trong khoảng thời gian ngắn, Lạc Bắc cũng chỉ phóng ra được một đạo kiếm khí tấn công cái cột đá có hình phật ra mà không thể phát ra được một thứ pháp quyết nào khác.

“ Ầm ầm! “

Giống như có vô số con sấm mùa xuân cùng nổ ở một chỗ. Bảy, tám loại pháp thuật lợi hại cùng va chạm với nhau rồi nổ tung khiến cho khu vực mười huyết ảnh mà tiểu Trà hóa thành xuất hiện vô số những ánh lửa. Từng dòng sóng khí tản ra khí cho người ta phải sợ hãi.

Phần lớn huyết ảnh bị nổ tung trong nháy mắt. Chỉ còn lại hai cái từ trong sóng không khí bay vụt ra.

Tốc độ của hai huyết ảnh cực nhanh lao ra. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một người tu đạo mặc áo bào trắng vừa mới phóng ra chùm kiếm cương lập tức bị nó bổ trung mà mất hết khí huyết. Sau khi giết chết người tu đạo đó xong, hai huyết ảnh lập tức lao về hai hướng để tránh bị vây công.

Rắc rắc...

Nhưng đúng lúc này, dưới chân Kỳ Liên Liên Thành đột nhiên xuất hiện một vầng sáng màu tím, giống như vừa rồi sử dụng Tử tiêu lôi quang thuẫn để truy kích. Toàn thân gã trong nháy mắt biến thành điểm sáng nhanh chóng ép lên trên hai huyết ảnh.

Hai cái huyết ảnh rõ ràng lao về hai phía khác nhau nhưng tốc độ của Kỳ Liên Liên Thành lại như vượt qua không gian nhanh chóng ép lên trên hai huyết ảnh.

Thần quang huyết ảnh đại pháp sử dụng huyết ảnh nhào vào kẻ khác. Nhưng vào lúc này, khi Kỳ Liên Liên Thành chạm vào hai đạo huyết ảnh, trong nháy mắt Hạo Thiên kính liền tản ra vô số những tia sáng vàng rực rỡ.

- Tiểu Trà!

Trong tiếng gào của Lạc Bắc, hai cái huyết ảnh bị Kỳ Liên Liên Thành đánh nát.

- Được! Kỳ Liên Liên Thành quả nhiên là lợi hại. Ma nữ đã bị tiêu diệt.

Ánh mắt của Phương Tam Bình, Hàn Vô Kỵ và Vân Hạc Tử không giấu được sự mừng rỡ.

Lần này, những nhân vật có tu vi cực cao có thể cảm nhận được huyết ảnh đều bị đánh nát. Tiểu Trà đã bị đánh chết thì hiện tại chỉ còn có huyết mãng và Nạp Lan Nhược Tuyết.

- Sao lại thế này?

- Cái gì?

Nhưng đúng lúc này, đám người Phương Tam Bình lập tức cảm nhận được một làn hơi thở khác thường. Ngay cả Kỳ Liên Liên Thành cũng xuất hiện sự khiếp sợ.

Một làn pháp lực dao động tràn ngập giữa đất trời. Theo pháp lực dao động, giữa không trung đột nhiên xuất hiện vô số ngọn lửa nhỏ màu đen. Chúng nhanh chóng ngưng tụ lại thành một bóng người quyến rũ yêu dị.

Cái bóng người đầy quyến rũ đó rõ ràng là tiểu Trà.

- Sao có thể như vậy? Chẳng lẽ đánh nó không chết?

- Đó là Niết Bàn Dạ xoa phục ma kinh của Bàn Ma hoàng! Không ngờ ma nữ cung biết thứ pháp quyết này. - Đám người Phương Tam Bình lập tức hét lên chói tai. Mà Lạc Bắc cũng lập tức hiểu ra, trong lòng xuất hiện một thứ cảm giác không nói được thành lời.

Trong tai mọi người lập tức vang lên tiếng cười khẽ của tiểu Trà.

- Vân Hạc Tử.

Tiếng cười khẽ vừa mới vang lên thì tiếng mắng của Hàn Vô Kỵ cũng lập tức cất lên theo.

Hóa ra ngôi thành của Vân Hạc Tử đột nhiên bốc thẳng lên cao. Là một kẻ gian ngoan, Vân Hạc Tử thấy tình hình không ổn liền chẳng nói chẳng rằng, điều khiển pháp bảo của mình bỏ chạy.

Ngay lập tức một tiếng kêu thảm thiết lại vang lên. Trên người tiểu Trà lập tức xuất hiện một vầng ánh sáng màu trắng do những quả cầu lửa trắng nhỏ nhỏ tạo thành đánh trúng một người tu đạo khiến cho người đó bị đốt thành tro bụi.

- Làm sao bây giờ?

Sắc mặt Phương Tam Bình trắng bệch, quay đầu lại nhìn Kỳ Liên Liên Thành. Vào lúc này, chân nguyên của mọi người đều bị tổn hao rất nhiều vậy mà ma nữ lại không giết chết được, hơn nữa pháp thuật có rất nhiều. Mọi người dường như không phải là đối thủ của nàng. Hiện tại, Vân Hạc Tử đã bỏ trốn, nếu tiếp tục đánh nữa thì chỉ sợ toàn bộ đều bị nàng diệt.

- Các ngươi dẫn cô ta đi chỗ khác.

Kỳ Liên Liên Thành như biết suy nghĩ của đám người Phương Tam Bình nên lão vừa mới quay đầu lại nhìn, âm thanh của y đã vang lên:

- Nếu không nghĩ cách dẫn cô ta đi chỗ khác thì ta không thể giết được Lạc Bắc mà Đại Tự Tại cung cũng bị phá hủy bởi cô ta.

- Được.

Nghe thấy Kỳ Liên Liên Thành nói câu đó, đám người Phương Tam Bình thầm chửi rủa Kỳ Liên Liên Thành. Tuy nhiên câu nói thứ hai của y lại khiến cho bọn họ ớn lạnh... Bởi vì Kỳ Liên Liên Thành nói hoàn toàn thực tết. Hiện tại, tiểu Trà đã lấy giết người thành tính, ra tay cả với Lạc Bắc thì với đám người Đại Tự Tại cung chắc chắn sẽ không nương tay.

- Dẫn ta đi? Dẫn đi đâu?

Nhưng đúng vào lúc này, tất cả mọi người đều run người khi nghe thấy tiểu Trà nói như vậy.

Âm thanh của nàng tràn ngập một sự trào phúng và lạnh lùng tuy nhiên lại khiến cho người ta có cái cảm giác quyến rũ tới thất thần. Giống như một mỹ nữ đang cắn nhẹ môi mà thỏ thẻ bên tai. Âm thanh yêu ma đó thực sự khiến cho người ta ớn lạnh.

Mới vừa rồi, ma nữ mang tới cho người ta một cái cảm giác như một ác ma chỉ biết giết chóc nhưng bây giờ ma nữ lại đột nhiên mở miệng, có suy nghĩ và phán đoán của mình.

- Xem ra ngươi chính là chủ nhân của chúng? Ngươi là thứ gì mà kỳ lạ như vậy? Cuối cùng thì là pháp bảo hay là người?

Trong lúc tất cả mọi người đang chấn động thì đôi mắt yêu dị của nàng lại nhìn về phía Kỳ Liên Liên Thành mà nói vậy.

Hiện tại, tiểu Trà đã hoàn toàn thay đổi thực sự trở thành ma nữ, có suy nghĩ của mình nhưng dường như lại không thể nhớ được những chuyện lúc trước. Có cảm giác nàng rất ngây thơ. Cơ bản, nàng không nhận ra được Kỳ Liên Liên Thành, mà chỉ theo bản năng cảm thấy tò mò mà thôi.

- Tiểu Trà! Ngươi còn nhớ ta không?

Vào lúc này, Lạc Bắc gần như không thở nổi nhưng hắn vẫn cố gắng hỏi tiểu Trà.

- Ngươi gọi ta là cái gì? Tiểu Trà?

Gương mặt quyến rũ của tiểu Trà có chút suy tư.

- Ngươi lại đây cho ta thấy xem. Dường như ta hơi nhớ ra ngươi.

- Không được tới gần cô ta.

- Nguyệt Ẩn! Ngươi.

- Là ngươi?

Âm thanh của vài người lập tức vang lên.

Ngay khi Lạc Bắc có phần mừng rỡ, định bay về phía tiểu Trà thì Nguyệt Ẩn đột nhiên xuất hiện cản hắn lại. Lạc Bắc bất ngờ thốt lên tên y còn ánh mắt của Phương Tam Bình cũng trở nên lạnh lùng khi nhận ra Nguyệt Ẩn chính là kẻ mà mình đã đuổi theo, tuy nhiên vẫn không giết được. Nhưng đúng vào lúc này, một tia máu chợt lóe lên cách Nguyệt Ẩn và Lạc Bắc không xa lắm.

Lạc Bắc nhìn thấy vậy mà cứng người.

Tia sáng đỏ như máu đó chính là Phệ Hồn huyết tiến. Nếu Nguyệt Ẩn không ngăn Lạc Bắc lại thì dựa theo tốc độ của hắn chắc chắn sẽ bị trúng phải nó.

“ Xoẹt...xoẹt... “

Tia máu phát ra tiếng động xé gió rồi biến mất. Sự suy tư trên gương mặt của tiểu trà biến mất mà thay vào đó là sự trào phúng và tiếng cười khanh khách:

- Tu vi của ngươi cũng được, có thể làm đồ ăn cho Huyết Thần tử của ta.

Đọc truyện chữ Full