DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
La Phù
Chương 246: Cường giả, nữ nhân

- Ngươi quả thực không phải kẻ ngốc. - Minh Nhược cười cười:

- Đó là lý do tại sao trước đây ta nói ngươi là người lựa chọn tốt nhất cho vị trí chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta. Nếu là người khác, cho dù có nghĩ được điều đó, đồng thời cũng tu luyện tới cảnh giới bản mệnh kiếm nguyên thì lực lượng chân nguyên trong cơ thể của y cũng không thể nào phóng ra được pháp thuật của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết. Vì vậy mà để có được uy lực hỗn hợp của hai thứ pháp quyết là chuyện vô căn cứ. Còn ngươi thì khác. Chân nguyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của ngươi có thể phóng ra được pháp thuật của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết.

- Có điều Tĩnh Niệm Thông Minh quyết khác với những thứ pháp thuật khác. - Lạc Bắc suy nghĩ một lúc nói:

- Bình thường pháp thuật đều nhờ chân nguyên lưu chuyển trong kinh mạch rồi phóng ra. Nhưng tất cả pháp Thuật của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết đều phải đả thông được kinh mạch thì mới có thể phóng ra được.

Nếu Tĩnh Niệm Thông Minh quyết không thể đột phá được một tầng thì không thể nào mở được một cái kinh mạch không tồn tại trong cơ thể. Còn một khi phóng ra pháp thuật của nó chì chân nguyên cũng lại lưu chuyển qua cái kinh mạch đó. Vì vậy mà lực lượng chân nguyên của Lạc Bắc mặc dù có thể phóng ra được pháp thuật của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết nhưng nếu không đả thông được những cái kinh mạch đó thì cũng không thể nào phóng ra được.

- Hiện tại, với tâm niệm, ý chí và kiếm ý của ngươi, muốn đả thông kinh mạch, thậm chí còn tới được cảnh giới Kiếm Tâm thông minh. Chỉ cần bỏ chút thời gian tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết là được.

Nghe thấy Lạc Bắc nói vậy, Minh Nhược cũng không hề để ý, chỉ mỉm cười nói thế.

Lạc Bắc gật đầu rồi đột nhiên nhìn Minh Nhược mà thi lễ:

- Lúc trước tiền bối dường như có sự hiểu biết đối với công pháp La Phù của chúng ta. Ta tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh có điểm không hiểu, không biết tiền bối có thể giải thích cho vãn bối hay không?

Vào lúc này, Lạc Bắc thi lễ cũng giống như khi bái sư ở Thục Sơn. Mặc dù Lạc Bắc không gọi Minh Nhược là sư phụ nhưng việc nàng truyền Tĩnh Niệm Thông Minh quyết và vị trí chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai cho hắn cũng đủ khiến cho hắn coi Minh Nhược như sư phụ của mình.

- Thật ra sự hiểu biết của ta đối với công pháp La Phù của các ngươi cũng không nhiều như ngươi nghĩ. - Minh Nhược liếc mắt nhìn Lạc Bắc:

- Có điều ngươi cứ thử nói xem, có khi ta có thể cho ngươi một lời khuyên.

- Lực lượng chân nguyên của vãn bối dường như đã đủ nhưng không biết tại sao lại rất lâu không thể đột phá được tới tầng thứ tám của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh...

Lạc Bắc gật đầu rồi nói chậm rãi cho Minh Nhược nghe.

Hóa ra từ lúc ở trang viện của Vân Hạc Tử, được mấy thiếu nữ giúp đỡ có được bản mệnh kiếm nguyên rồi lại bị Bích Độc Sơn nhân rót vào người một lượng chân nguyên, Lạc Bắc cảm nhận được chân nguyên trong Thức Hải có sự khác biệt so với trước. Mà trên thực tế thì sự khác biệt đó xảy ra sau khi đạt tới cảnh giới bản mệnh kiếm nguyên. Chỉ có điều sau hai trận chiến ác liệt, Lạc Bắc không có thời gian để cảm nhận mà thôi.

Hiện tại lực lượng chân nguyên trong cơ thể Lạc Bắc đã nhiều tới mức trong kinh mạch sắp không chứa được nữa. Sau khi đột phá mấy tầng, Lạc Bắc có thể cảm nhận được Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh có thể đạt tới được tầng thứ tám. Bởi vì lúc trước khi đột phá cũng đều có hiện tượng như vậy. Một khi lực lượng chân nguyên nhiều tới mức thân thể không chứa nổi nữa thì sẽ khiến cho biến đổi, đạt tới một tầng mới, giúp cho thân thể càng thêm dẻo dai, mạnh hơn, chứa được nhiều chân nguyên hơn. Hiện tại, Lạc Bắc cũng vừa đạt tới Lưu Ly kim thân, mà khi đột phá tới tầng thứ tám thì có thể thực sự biến thành Lưu Ly Kim thân. Một số vị trí còn yếu trên người sẽ được tăng cường giống như những chỗ khác.

Nhưng cho dù Lạc Bắc cảm nhận bản thân mình phải đột phá được tới tầng thứ tám thì trên thực tế vẫn chưa có sự thay đổi. Không có sự thay đổi thì không có sự thay đổi về chất, đột phá tới một tầng mới.

- Tu vi chân nguyên đã đủ thì phải đột phá điểm tới hạn. Nhưng mặc dù có tình trạng này tại sao lại không hề có dấu hiệu đột phá hay thay đổi gì?

Minh Nhược nghe thấy Lạc Bắc nói thì cũng nhíu mày. Mặc dù nàng hiểu biết đối với Không Sinh Diệt Hải Lưu Ly quyết còn hơn cả Lạc Bắc, và bản thân tu luyện tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh có sự hiểu biết rất nhiều đối với các loại pháp quyết trên thế gian nhưng Minh Nhược cũng không thể nghĩ ra được nguyên nhân của nó.

Tu vi chân nguyên trong cơ thể đã đủ, những cái khác cũng hoàn toàn đáp ứng thì cho dù không thể nhảy vọt tới tầng tiếp theo thì ít nhất cơ thể cũng phải có một chút thay đổi, tại sao lại giống như không hề tu luyện, chẳng có một chút dấu hiệu nòa?

Huống chi Lạc Bắc tu luyện công pháp thân thể thành thánh. Thứ công pháp này thì thân thể được chân nguyên liên tục rèn luyện thì chắc chắn phải có một chút thay đổi tại sao lại giữ nguyên như vậy?

Đây chắc chắn là một chuyện khác thường.

Nhưng suy nghĩ một chút, đồng thời liên hệ với rất nhiều công pháp trên thế gian, Minh Nhược đành phải lắc đầu.

- Công pháp của La Phù thực sự người bình thường không thể nào hiểu được sự huyền diệu của nó. - Không nghĩ ra được, Minh Nhược liền lên tiếng an ủi Lạc Bắc:

- Có điều ngươi có lo lắng cũng chẳng được ích gì. Ngươi rất có duyên, tốc độ tăng tu vi của ngươi trong trăm năm qua có lẽ là ngươi số một, không cần phải vội. Hơn nữa ngươi có lo cũng chẳng được ích gì. Thứ công pháp này của ngươi có chỗ thiếu sót, tới khi nào ngươi vọt tới tầng thứ tám thì sẽ hiểu ra.

Lạc Bắc gật đầu. Hắn hiểu rất rõ trên thế gian có một số công pháp càng tu luyện về sau càng có vấn đề. Bởi vì khi người ta sáng tạo ra công pháp mặc dù hiểu được một thứ gì đó, nghĩ tới một cái đạo lý nào đó nhưng cũng chưa hẳn đã tu luyện tới cảnh giới cao nhất. Cho nên tới phần cuối của công pháp thậm chí chỉ có sự phán đoán. Có một số người mặc dù đưa ra nhưng lại không hề thử. Vì vậy mà sau này có một số người tu luyện công pháp đó, khi tới thời điểm cuối sẽ đột nhiên phát hiện ra nó có sự sai lầm, thậm chí còn dẫn tới tẩu hỏa nhập ma.

Những chuyện như vậy không phải chưa có. Nhưng nếu Không Sinh Diệt Hải Lưu Ly quyết được trích ra từ Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh, hơn nữa Nguyên Thiên Y đã tu luyện tới cảnh giới như vậy thì Lạc Bắc có thể khẳng định được rằng bản thân thứ công pháp này không hề có vấn đề. Vi vậy mà Lạc Bắc có thể yên tâm tu luyện, không cần phải lo tới việc nó có sự thiếu sót chết người hay không.

- Sư phụ!

Cùng lúc đó, âm thanh của Thi Kiếm vang lên bên ngoài ngôi lầu trúc.

- Có chuyện gì?

Minh Nhược lên tiếng hỏi Thi Kiếm bên ngoài ngôi lầu trúc. Vốn nàng để Thi Kiếm đứng ngoài là để không cho bất cứ ai có thể vào đây. Mà cái ngôi lầu trúc, bản thân nàng đều là những thứ được tôn kính ở Từ Hàng Tĩnh Trai. Đối với nàng mà nói thì Thi Kiếm chắc chắn không bao giờ vi phạm. Vì vậy mà hiện tại cho dù Thi Kiếm có chuyện cần nói với Minh Nhược cũng chỉ ở bên ngoài ngôi lầu mà nói vọng vào.

mà sở dĩ Minh Nhược để cho Thi Kiếm đúng ở ngoài tiểu túc cũng là không muốn cho những người khác nghe thấy nàng nói cho Lạc Bắc một số pháp quyết hay đạo lý trong Tĩnh Niệm Thông Minh quyết. Cũng không phải là do nàng muốn giấu hay là vì một vài phần của công pháp chỉ có thể nói cho chưởng giáo. Mà là bởi vì tu vi của đám người Thi Kiếm còn thấp. Một số đạo lý và pháp thuật nàng nói với Lạc Bắc quá sức huyền ảo. Nếu để cho các nàng biết trước thì có lẽ sẽ tạo thành lực cản đối với tu vi của họ.

- Ngọc Hồ tiên ông và ba người nữa đang tới Từ Hàng Tĩnh Trai, nói muốn cầu kiến chưởng giáo.

Âm thanh đó cũng không phải là của Thi Kiếm mà là của một người đệ tử khác. Đó chính là âm thanh của Vân Tiêu. Hiển nhiên, Thi Kiếm vẫn canh giữ ở bên ngoài ngôi lầu, còn Vân Tiêu thì vừa mới tới để thông báo.

- Ngọc Hồ tiên ông? Ngay cả y cũng xuống nói định đối địch với Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta? - Minh Nhược mỉm cười, nói nhỏ. Sau đó nàng lại nói với Vân Tiêu và Thi Kiếm:

- Được rồi! Có chuyện gì thì cứ để Vân Viện thay ta xử lý, chờ tới lúc ta tới.

- Ngọc Hồ tiên ông là ai? - Nghe thấy Minh Nhược lẩm bẩm, Lạc Bắc lập tức lên tiếng hỏi.

Minh Nhược nói:

- Ngọc Hồ tiên ông là tán tu núi Thiên Thai, không có nhiều danh tiếng. Có điều tu vi của y cũng tương đương với bát đại yêu đạo. Bình thường y chỉ ẩn cư ở núi Thiên Thai mà tu luyện thôi.

- Nhân vật tương đương với bát đại yêu đạo? - Lạc Bắc hơi nhíu mày:

- Y còn chưa nói ý đồ thì làm sao mà tiền bối biến hắn muốn đối đầu với chúng ta?

- Đó là một điểm tốt khi tu luyện tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh? Đối với việc che giấu hơi thở thì có lẽ còn không thể cảm nhận được rõ nhưng đối với ý đối địch thì lại cảm nhận rất rõ ràng. - Minh Nhược khẽ vuốt lọn tóc đen, rồi nở nụ cười:

- Nếu ngươi tu luyện Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh thì sẽ biết rõ.

Đọc truyện chữ Full