DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
La Phù
Chương 184: Làm sao quên được Thục Sơn

Lạc Bắc biết Chiến Bách Lý cũng không biết tới khả năng này của pháp bảo nên hỏi thẳng Bích Căn sơn nhân. Về mặt pháp bảo, chắc chắn Bích Căn sơn nhân sẽ không nói dối. Mà Lạc Bắc lại tinh thông Thi thần quyết nên cái pháp bảo này có thể nói là vô cùng hữu dụng.

- Một ngày!

Bích Căn sơn nhân vẫn nhìn chiến xa chăm chú, nhưng đồng thời giơ một ngón tay với Lạc Bắc:

- Bây giờ ta còn chưa biết sử dụng cái pháp bảo này như thế nào. Nhưng ngươi đưa nó cho ta một ngày. Chỉ cần một ngày, ta có thể nói được tất cả sự huyền diệu của nó và làm thế nào để dử dụng được.

- Được!

Lạc Bắc nhìn tên người tộc Thủy Tính mà gật đầu, bảo y đưa Chiến xa cho Bích Căn sơn nhân.

- Cái Sơn Hà xã tắc chung của ngươi cũng được. Đưa cho ta.

Sau khi nhận lấy chiến xa Ô Đàm Kim Ma lang, Bích Căn sơn nhân cười toe toét nhưng vẫn chưa dừng lại mà quay sang nhìn Sơn Hà xã tắc chung của Lạc Bắc:

- Ừm! Có chiến xa, lại có thêm Sơn Hà xã tắc chung thì ta có thể luyện được một thứ pháp bảo còn cao hơn cả của Khủng Cụ thiên ma.

- Lạc Bắc! Ngươi thực sự muốn ở đây tu luyện kiếm nguyên? Mà ngươi hoàn toàn yen tâm giao chiến xa Ô Đàm Kim Ma lang và Sơn Hà xã tắc chung cho Bích Căn sơn nhân luyện chế? Mặc dù trình độ luyện khí của lão rất cao nhưng cũng chưa chắc có thể sánh được với một thứ pháp bảo lợi hại như vậy. Chẳng may bị lão làm hỏng thì sao?

Trong một cái động dưới nền đất, Thái Thúc mặc một bộ trang phụ màu vàng nhạt nhìn hơi nóng ở bên ngoài mà nói với Lạc Bắc đầy lo lắng.

Lạc Bắc ngồi xếp bằng bên cạnh Thái Thúc. Hắn cũng chỉ mặc một bộ trang phục màu vàng, có điều hình thức không giống và hoa văn khác biệt.

Quần áo cả hai người mặc được nữ tử Tịch tộc sử dụng Kim ti từ thủy tảo mà dệt nên, có ẩn chứa hơi nước mát lạnh. Vì vậy mà cho dù ở đây cũng không có cảm giác quá nóng. Nữ tử Tịch tộc đối với việc này như có thiên phú cho nên dệt hai bộ trang phụ có thể nói là vô cùng vừa vặn lại hết sức tinh tế và đẹp đẽ.

Lúc trước, phần lớn thời gian, Thái Thúc đều mặc đạo bào. Hiện tại, nàng mặc bộ trang phục này lại có vẻ thanh tú thoát tục.

- Cũng không có cách nào khác. Hơn nữa, ta vì để cho Bích Căn sơn nhân đồng ý chữa nhiều pháp bảo hỏng thì cho dù có làm hỏng hai cái pháp bảo đó cũng không tiếc.

Lạc Bắc thoáng nhìn Khuất Đạo Tử đang đứng nơi cửa động rồi lại nhìn Tam Thiên Phù Đồ mà nói với Thái Thúc.

Thật sự Lạc Bắc không có nhiều sự lựa chọn.

Khi Bích Căn sơn nhân hỏi Lạc Bắc về Sơn Hà xã tắc chung, hắn cũng hơi do dự. Bởi vì Sơn Hà xã tắc chung là một thứ pháp bảo cho dù phòng ngự hay đối địch đều có uy lực rất mạnh, so với pháp thuật của Khuất Đạo Tử còn lợi hại hơn. Hơn nữa, hiện tại Lạc Bắc cũng không có một cái pháp bảo phòng ngự nào khác. Đây là cái mà hắn dùng thuận tay nhất.

Mà chiến xa Ô Đàm Kim Ma lang so với Sơn Hà xã tắc chung còn lợi hại hơn. Có cái pháp bảo này, thực lực của Lạc Bắc sẽ mạnh hơn ba phần. Nhưng nếu cả hai cái pháp bảo đều bị hỏng thì thực lực của hắn sẽ giảm đi rất nhiều.

Lạc Bắc cũng hiểu rất rõ, việc luyện chế pháp bảo nhất là những thứ ở cấp bậc này, cho dù với trình độ của Bích Căn sơn nhân cũng không có lấy một phần trăm thành công. Luyện chế pháp bảo thì không thể thiếu thiên thời, địa lợi. Cho dù người luyện chế không sao, nhưng nếu trong hỏa mạch có sự thay đổi, ngọn lửa có sự khác biệt thì pháp bảo sẽ bị hỏng.

Nhưng sau khi do dự, Lạc Bắc liền đưa Sơn Hà xã tắc chung cho Bích Căn sơn nhân.

Bởi vì Lạc Bắc hiểu rõ, cho dù hiện tại bản thân thu phục được Thất Hải Yêu Vương thú, tiêu diệt thất tông ngũ phái và Thương Lãng cung nhưng so với Côn Luân vẫn còn kém quá xa.

Chưa nói tới tu vi của đám người tu đạo Côn Luân cao tới mức nào, pháp thuật của họ như Đạo Tàng Chân nguyên diệu yếu tuyệt vời tới đâu thì Côn Luân có thể điều động được rất nhiều môn phái. So với số đó thì thất tông ngũ phái chỉ là con kiến mà thôi.

Dù sao có chiến xa Ô Đàm Kim Ma lang và Sơn Hà xã tắc chung trong tay cũng không nắm chắc chống lại được, chẳng bằng đánh cược một lần xem Bích Căn sơn nhân có thể luyện chế thành công một thứ pháp bảo lợi hại không.

Sau khi giao hai thứ pháp bảo cho Bích Căn sơn nhân, Lạc Bắc liền để cho tát cả vào trong động. Ngay cả đám người Thương Lãng cung cũng bị đưa vào đây, giam tại nơi lúc trước tộc Ly Thủ và Hỏa Kiêu bị giam. Người tộc Long Nghê còn vào trong này thiết lập trận pháp khiến cho trận pháp vào đây di chuyển tới một chỗ đáy biển cách Thương Lãng cung tầm ba trăm dặm.

Nhưng Lạc Bắc biết, nếu Côn Luân thật sự đánh tới đây thì việc tìm được chỗ của họ chỉ là vấn đề thời gian àm thôi.

Mà hiện tại, Lạc Bắc có một vấn đề không thể tránh, cần thiết phải giải quyết ngay đó là ba con Hỗn Nguyên thần hoàng trong người.

Hỗn Nguyên Thần Hoàng bị Thao Sinh Nguyên phóng vào người Thất Hải Yêu Vương thú mặc dù chưa bị luyện hóa nhưng đã chết, không còn sự uy hiếp.

Cũng bởi vì trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú có Hắc sát hỏa khí, có thể bao phủ. Hơn nữa kinh mạch của nó hoàn toàn khác với người tu đạo và dị thú khác. Trong cơ thể lại còn có vài loại chân nguyên khác nhau, một loại trong số đó là chân nguyên hệ Hỏa. Hệ Hỏa liên tục bốc cháy nên mặc dù thân thể của Hỗn Nguyên thần hoàng rất chắc nhưng sức sống của nó và thần thức của Thao Sinh Nguyên khống chế chúng cũng bị đốt cháy sạch khiến cho chúng biến thành vật chết, không còn có hành động nào khác.

Nhưng Lạc Bắc không tu luyện pháp quyết hệ Hỏa, không thể dùng hệ Hỏa để luyện hóa. Hơn nữa, ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng mặc dù bị Hắc sát hỏa khí bao phủ nhưng lại không có thêm số lượng mới được đưa vào vì vậy mà chúng từ từ nuốt khiến cho có dấu hiệu phá được Hắc Sát hỏa khí mà Thất Hải Yêu Vương thú truyền cho hắn.

Cũng chỉ có khi nhận chủ, Thất Hải Yêu Vương thú mới có thể truyền một phần chân nguyên và tu vi cho chủ nhân. Còn bình thường thì nó không thể.

Nếu Lạc Bắc không nhanh chóng giải quyết được ba con Hỗn Nguyên thần hoàng thì sẽ bị chúng xuyên thủng tâm mạch mà chết. Vì vậy mà hiện tại, Lạc Bắc chỉ còn có một sự lựa chọn đó là tiếp tục tu luyện kiếm quyết, để cho tu vi Kiếm Cương đột phá tới cảnh giới dẫn kiếm nhập thể.

Hỗn Nguyên Thần Hoàng không sợ chân nguyên của Lạc Bắc tấn công nhưng lại không thể nào nuốt được kiếm khí. Chỉ có cách đạt tới cảnh giới dẫn kiếm nhập thể, lợi dụng hơi thép của Tam Thiên Phù Đồ di chuyển trong kinh mạch mà đẩy chúng ra.

Một nơi như thế này, khí Ly Hỏa và Hắc Sát hỏa khí rất nhiều. Đối với người tu đạo mà nói thì khi tu luyện pháp quyết nếu có khí ô uế mà không tốn công hóa nó đi thì còn dễ dẫn tâm ma xâm nhập. Nhưng Lạc Bắc vẫn không thể giải thích với Thái Thúc vì linh khí của La Phù so với nơi này còn phức tạp hơn nhiều.

Thậm chí Lạc Bắc còn cảm thấy rất thoải mái.

Tu vi chân nguyên của hắn hoàn toàn có thể đột phá cảnh giới Kiếm Cương, nhưng trong khoảng thời gian này liên tục kịch chiến khiến cho hắn không có cơ hội yên tĩnh để tu luyện.

Mà hiện tại, sau khi Thất Hải Yêu Vương thú nhận chủ, truyền cho hắn rất nhiều chân nguyên nên hiện tại tu vi có phần tăng lên, vừa lúc có thể đột phá Kiếm Cương.

Đối với chuyện Lạc Bắc quyết định, bình thường Thái Thúc không hề ngăn cản. Lật xem một quyển sách mỏng, sau khi thở dài một cái, Thái Thúc cũng đưa ra quyết định của mình.

Trong quyển sách ghi lại thứ thuật pháp mà theo Hi Ngọc Sa nói đó chính là Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu.

Từ sau khi có được Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, Thái Thúc có một vấn đề do dự đó là có nên tu luyện nó không.

Thái Thúc biết pháp quyết phi kiếm Thục Sơn của mình rất huyền ảo, sau khi tu luyện cũng không hề kém Đạo Tàng Chân nguyên diệu yếu. Nhưng kiếm quyết Thục Sơn phần lớn tu luyện từ từ, hơn nữa để đối địch thì ít nhất tu vi phải tới Kiếm Cương mới có được uy lực hùng mạnh. Mà tu luyện Đạo Tàng Chân nguyên diệu yếu có tốc độ rất nhanh. Hơn nữa nó có liên quan tới tốc độ thi pháp. Ngay cả Hi Ngọc Sa mặc dù tu vi không cao nhưng lúc đối địch lại rất có uy lực. Cho dù chống lại người có tu vi cao hơn so với mình cũng có phần thắng.

Chỉ có điều tu luyện Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu khác với những pháp quyết khác. Nếu tu luyện pháp quyết này, Thái Thúc sẽ phải vất bỏ Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết.

Mà Thái Thúc cũng không muốn vất bỏ tu vi của Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết.

Sau khi chiếm Thương Lãng cung, có thể tìm được rất nhiều linh đan nâng cao tu vi. Hơn nữa, Mộ Hàm Phong cũng có rất nhiều linh dược như vậy.

Số linh dược đó đối với Lạc Bắc mà nói thì không có nhiều công hiệu. Nhưng đối với Thái Thúc mà nói thì lại rất hữu dụng. Tu luyện Đạo Tàng Chân nguyên diệu yếu mà luyện hóa thêm dược lực đó có thể khiến cho thần dược thêm công hiệu.

Đọc truyện chữ Full