Dịch: Tiểu Băng
Tô Trường An đi tới gần, áp lực dần đè nặng lên mọi người, khiến họ như nhũn ra.
Hắn giơ tay, Cửu Nạn đao trong tay rên lên như bi thương.
Huyết lệ chảy xuống má Tô Trường An.
"Sao hả? Không nỡ?" Tô Trường An đưa tay lên chùi nước mắt, nở nụ cười nhàn nhạt tàn nhẫn. "Không sao, hủy diệt mới là chốn về duy nhất của thế giới, bọn chúng sẽ được ngủ yên trong hư không vô tận."
Hắn nói, tiếp tục bước tới, trên Cửu Nạn đao đã ngưng tụ tà lực đen ngòm.
"Đi đi, vào trong hư không vô tận đi!" Hắn nói, nét mặt thương xót mà thành kính, như phật đà đang siêu độ chúng sinh.
Cửu Nạn đao hạ xuống, tà lực ào ạt trút xuống theo.
Mọi người tuyệt vọng nhắm mắt lại, họ cơ bản không có khả năng chống lại. Mọi việc đã không còn gì nữa, họ đã thất bại, bại tới không thể bại hơn.
Keng!
"Hửm?" Nhưng một tiếng vang nhỏ vang lên, Đế Quân ngạc nhiên.
Mọi người mở mắt ra, nhìn thấy giữa họ với Đế Quân xuất hiện một cái màn chắn cực lớn do Bát Quái trận đồ tạo ra.
Đao và tà lực chém vào màn chắn như gặp phải rãnh trời, không tiến lên thêm được.
"Cái này..." Mọi người ngẩn người ra nhìn nhau, đến lúc này còn có ai cứu được bọn họ nữa?
Đế Quân cau mặt tăng thêm lực công kích, nhưng cái màn chắn kia không ngờ lại hết sức chắc chắn, hắn lại chỉ mới hàng lâm chưa dùng được hết toàn lực, nên nhất thời không phá vỡ được nó.
Hắn thu đao về, sầm mặt nhìn quanh: "Không ngờ trong cái thế giới này lại còn có người mạnh tới như vậy. Đã ra tay, vậy sao không đi ra gặp mặt một lần?"
Hắn vừa nói xong thì màn chắn biến mất, hư không vặn vẹo, một nam tử áo trắng và một cô bé con xinh xắn đi ra.
"Tư Mã Hủ?"
"Chiếu Nhi!?"
Mấy người Hồng Loan ngạc nhiên, không ngờ người tới cứu họ lại là kẻ họ luôn coi là tử địch Tư Mã Hủ, cũng không ngờ Tô Chiếu lại đi cùng với y.
"Bổn quân mới đến, còn chưa thỉnh giáo tục danh các hạ." Đế Quân ngắm nghía hai người, nheo mắt.
"Sớm muộn cũng chiến đấu với nhau tới chết, biết thì sao, mà không biết thì sao?" Tần Bạch Y thản nhiên.
"Vậy sao? Nhưng tại hạ lại thích ghi nhớ tên các cường giả của các thế giới." Đế Quân cười, hàn quang trong mắt lấp lóe. "Dù sao tên của bọn chúng sẽ được thành huân chương treo cao trên tẩm cung của ta."
"À." Tần Bạch Y hiểu ra, gật đầu, "Ta nghe nói các hạ đã hủy diệt vô số thế giới, vốn tưởng là một kẻ đã quen bàn tay đầy máu, nhưng hôm nay nhìn thấy, thực làm cho ta thất vọng. Tại hạ giết người chưa bao giờ nhớ tên người ta, quá nhiều."
Đế Quân híp mắt, không còn giữ nổi bình tĩnh.
Quanh người Tần Bạch Y có một mùi vị rất kì dị. Hắn đã hủy diệt rất nhiều thế giới, gặp vô số những kẻ mạnh ngông cuồng, nhưng kẻ trước mặt này là người duy nhất khiến hắn không nhìn ra sâu cạn.
"Nói như vậy hôm nay các hạ nhất định trở thành địch với ta?"
Hắn đã không còn hứng nói chuyện, tà lực lại dâng trào quanh người.
"Đế Quân nói đùa, ngươi là Đế Quân, ta chỉ là sinh linh, nếu chúng ta là địch, làm sao ta sống được tới ngày hôm nay!" Tần Bạch Y cười, vẫn thản nhiên như không.
"Tốt! Vậy hãy để bổn quân xem sinh linh của thế giới này giỏi tới cỡ nào!" Đế Quân sầm mặt, Cửu Nạn đao đột ngột chém tới.
Tốc độ của hắn cực nhanh, uy thế cực mạnh, nơi thân đao đi qua hư không đều bị nghiền nát, một vết rách hư không kéo dài theo đường đao tới.
Tần Bạch Y không dám khinh thường khẽ đẩy một cái, Tô Chiếu bị đẩy vọt xa ra mấy trượng. Tay áo kia vung lên, một hình ảnh bát quái hiện ra, ngăn đón ánh đao của Đế Quân.
Keng!
Một tiếng vang trầm đục, khí lãng mạnh mẽ từ chỗ va chạm đẩy ra, cuồng phong cuốn qua cả Thần Mộ, mấy người Hồng Loan đều lắc lư chao đảo.
Đế Quân và Tần Bạch Y lâm vào giằng co.
Tần Bạch Y nhướng mày, đặt bàn tay còn lại lên bát quái trận đồ.
Mi tâm của y mở ra một con mắt, bắn ra một luồng sáng vàng biến bát quái trận đồ cũng hóa thành màu vàng.
Ánh sáng vàng này hình như là thiên địch của Đế Quân, hắn biến sắc hốt hoảng lùi lại mấy bước.
Sau đó kinh hãi hỏi Tần Bạch Y: "Trên người ngươi sao lại có khí tức Thiên Đạo?"
Khi đi tiêu diệt các thế giới, hắn gặp phải nhiều tồn tại có Thiên Đạo truyền thừa, trên người họ vì được Thiên Đạo tán thành nên đều có Thiên Đạo chi lực, nhưng người nam nhân trước mắt này hoàn toàn khác. Trên người y có một đạo Thiên Đạo chi lực hoàn toàn nguyên vẹn, dù không mạnh lắm, thua xa Thiên Đạo của thế giới này, nhưng nó lại chiếm ưu thế ở chỗ nó nguyên vẹn, trường hợp thế này Đế Quân chưa từng gặp bao giờ.
"Lạ lắm à?" Tần Bạch Y híp mắt, "Không phải trên người Đế Quân ngươi cũng có một đạo khí tức Thiên Đạo hay sao?"
Đế Quân biến sắc, nam tử này nhìn ra nền tảng gốc gác của hắn!
Tần Bạch Y chắp tay trước ngực, những dòng ấn kí trúc trắc từ tay y bay ra, cả người y chìm trong ánh sáng vàng thánh khiết và uy nghiêm.
"Đây là!?" Đế Quân sau khi nhìn rõ những ấn kí kia thì biến sắc, hắn nhận ra ấn kí đó, nó là một loại pháp môn cực cao thâm, gọi là "Huyết tế Thiên Hồn".
Mấy vạn năm trước, lúc đó hắn hủy diệt một thế giới, hàng lâm vào cơ thể một sinh linh của thế giới đó, giống như bây giờ. Nhưng Thiên Đạo của thế giới đó chống lại hắn, sáng tạo ra một loại bí pháp, đánh thức linh phách kí chủ của hắn tỉnh lại, ép hắn bị trục xuất ra khỏi thân thể của kí chủ. Đế Quân bị trục xuất, trở nên vô cùng yếu ớt, bị Thiên Đạo của thế giới đó nhốt cả vạn năm, sau đó nhờ đầu độc các sinh linh mà đào thoát, dẫn đại quân quay lại tận diệt thế giới đó tan thành mây khói.
Muốn thi triển bí pháp này cần phải dùng rất nhiều sức mạnh, còn phải kết hợp với sự tương liên huyết mạch để làm dẫn dắt, thì mới thành công.
Sau khi hủy diệt thế giới kia, để đề phòng những trường hợp tương tự, những lúc lựa chọn kí chủ, hắn sẽ không tìm những kẻ có truyền giống cho đời sau, nếu có cũng sẽ giết hết dòng dõi của kí chủ trước khi hàng lâm xuống.
Tô Trường An này là truyền nhân Tiên Đạo của thế giới này, lại không có đời sau, nên đương nhiên là mục tiêu tốt nhất!
Vấn đề ở chỗ là làm sao nam tử trước mặt lại biết cái bí pháp kia? Chuyện của thế giới đó đã xảy ra mấy vạn năm trước, hắn cũng đã hủy diệt nó rồi, làm sao bây giờ lại có người biết nó?
Hắn nhướng mày nhìn cô bé con xuất hiện cùng lúc với nam tử kia.
Hắn đã cảm nhận được sự tương liên huyết mạch từ trên người cô.
Hắn trợn to mắt.
Lực trục xuất dâng trào trong cơ thể hắn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thư Kiếm Trường An
Quyển 8 - Chương 57: Huyết Tế Thiên Hồn
Quyển 8 - Chương 57: Huyết Tế Thiên Hồn