Khương Tư Nam lười nhác hao tốn miệng lưỡi với ba người kia, nháy mắt đã ngang trời mà đến, như một đạo thiểm điện vàng rực, đánh thẳng về phía Lăng Phong Huyền Tiên.
- Tìm chết!
Thần sắc Lăng Phong Huyền Tiên trầm xuống, hắn không ngờ rằng Khương Tư Nam cánh nhiên dám động thủ, sát cơ lập tức tuôn hiện trong lòng.
Tuyệt thế thiên tài như thế, nếu cứ mặc cho nó trưởng thành, nhất định sẽ trở thành họa lớn trong lòng, tất phải sớm ngày chém giết nó đi, Hồng Mông Tạo Hóa tháp cũng phải cướp về trong tay.
Lăng Phong Huyền Tiên thậm chí quyết định, chỉ cần cướp được Hồng Mông Tạo Hóa tháp liền lập tức phá không phi thăng, đến lúc đó dù sáu đại Huyền Tiên còn lại có được đến tin tức thì cũng đã muộn, Hồng Mông Tạo Hóa tháp rốt cuộc đã thuộc về Thái Sơ Thánh Địa.
- Khương Tư Nam, Hồng Mông Tạo Hóa tháp vốn do tổ sư Thái Sơ Thiên đế của Thái Sơ Thánh Địa lưu lại, thế mà ngươi chẳng những không trả cho chúng ta, còn dùng nó giết hại vô số Chân Tiên cùng Chí Tôn, hôm nay ta thay trời hành đạo, tiễn ngươi vào luân hồi!
Lăng Phong Huyền Tiên nhãn thần lãnh mạc, quang mang chợt lóe trong tay, một thanh cổ kiếm màu xanh hiện ra, trên mình nó phảng phất quanh quẩn vô số cương phong và lôi đình, vừa xuất hiện trong hư không đã bạo ra phong lôi vô tận.
Đối mặt Khương Tư Nam, tuy ngoài mặt hắn có vẻ không để ý, nhưng trong lòng lại không dám có chút nào khinh thường, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, huống hồ là đối mặt với một kẻ đã từng chôn giết trên trăm Chân Tiên như Khương Tư Nam?
Oanh!
Lăng Phong Huyền Tiên chém ra một kiếm, nháy mắt hư không chung quanh liền bị phá vỡ, một đạo kiếm mang bao la rộng lớn như thiên hà phủ tới Khương Tư Nam.
- Phá cho ta!
Khương Tư Nam ánh mắt như điện, bạo quát một tiếng, một quyền oanh ra.
Quanh thân hắn phun trào vô số thần hà vàng rực, một quyền này chính là một kích toàn lực được Khương Tư Nam dung hợp chín đại bản nguyên chi lực, kết hợp với thiên kiếp biến tu luyện đến cảnh giới viên mãn, thậm chí còn vận dụng cả lực lượng của Bạch Hổ bảo thuật.
Hống!
Sau người Khương Tư Nam phảng phất có một tôn Bạch Hổ cự đại xuất hiện, bổ ra Nhật Nguyệt tinh thần, cước đạp Hỗn Độn hư không, trong hai mắt bắn ra khí tức hung hãn tanh mùi máu, nương theo đó là một quyền ẩn chứa thần lực từ ngang trời ập đến.
- Cái gì?!
Thần sắc Lăng Phong Huyền Tiên đại biến, hắn vốn tưởng là với một kiếm tùy ý kia, dù không dùng tận toàn lực thì cũng là một kích của Huyền Tiên, trong đó ẩn chứa lực lượng pháp tắc vô tận, Khương Tư Nam có đỡ được thì cũng phải bị thương nặng.
Nhưng lúc chứng kiến quyền kia, nội tâm hắn triệt để chấn động.
- Bạch Hổ Khiếu Thiên quyền! Đây là Bạch Hổ bảo thuật từ thời thượng cổ!
Trong lòng Lăng Phong Huyền Tiên không khỏi chấn rung kịch liệt, nhưng khắc này, quyền của Khương Tư Nam đã oanh oanh liệt liệt đụng trên thân kiếm.
Ầm ầm!
Hư không giữa hai người tức thì bị chấn nát, chung quanh xuất hiện vô số loạn lưu hỗn độn, trong khi thân hình Khương Tư Nam vẫn sừng sững như núi, thì Lăng Phong Huyền Tiên lại bị một quyền kia chấn cho khí huyết tung trào, mắt lộ vẻ kinh nghi khó mà tưởng tượng.
- Không sai, chính là Bạch Hổ bảo thuật, tuy là thuật pháp tàn khuyết, nhưng dùng để đối phó ngươi thì cũng đủ rồi!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, đạp bước giữa hư không, một bước là trăm dặm, phảng phất có tinh thần tiêu tan, hư ảnh Bạch Hổ sau người hắn càng trở nên ngưng thực, hơn nữa trên cánh tay Khương Tư Nam cũng lượn lờ một đạo Bạch Hổ sát khí hung hãn ngất trời.
Đây là Bạch Hổ bảo thuật tàn khuyết và Chu Tước bảo thuật tàn khuyết mà Khương Tư Nam được đến lúc tách nguyên thần ký ức của Đế Nhất, tuy tàn khuyết, nhưng thứ Khương Tư Nam tu luyện là thuật pháp Thần Đạo chính tông, ở trong tay hắn, hai bảo thuật kia bạo phát ra lực lượng khủng bố hơn xa khi còn trong tay Đế Nhất.
- Cuồng vọng! Dù là Bạch Hổ bảo thuật hoàn chỉnh thì đã sao? Hôm nay ta muốn để ngươi biết sai lệch giữa Huyền Tiên và Chân Tiên lớn đến cỡ nào, chịu chết đi!
Lăng Phong Huyền Tiên cười lạnh một tiếng, cổ kiếm màu xanh trong tay hắn bắt đầu ông minh rung động, tùy theo đó gió ở chung quanh chừng như cũng bắt đầu dao động.
Một kích dò xét khi nãy khiến Lăng Phong Huyền Tiên chịu thiệt, nhưng đó gần gần chỉ dùng ba thành lực lượng của hắn, theo hắn thấy, chỉ cần mình ra tay toàn lực, thì dù Khương Tư Nam có tu luyện Bạch Hổ bảo thuật cũng nhất định không phải là đối thủ.
Đây là áp chế về mặt cảnh giới, không phải chỉ dựa vào chút bảo thuật là có thể bù đắp.
Ông!
Áo bào Lăng Phong Huyền Tiên tung bay phần phật, bước chân không có một tia khí tức khói lửa nào, bước chân tùy ý đạp ra, nháy mắt trong hư không xuất hiện vô số đạo tàn ảnh, cổ kiếm màu xanh trong tay hắn cũng xuyên thủng hư không, từ bốn phương tám hướng đâm tới Khương Tư Nam.
Khắc này, mọi thứ dường như cực an tĩnh, chung quanh chỉ thừa lại mỗi tiếng gió phất phơ.
Nhưng Khương Tư Nam lại cảm giác được một cỗ kiếm mang sắc bén ẩn tàng trong hư không quanh mình, thần sắc hắn bất giác trở nên có phần ngưng trọng.
- Đây là lực lượng của phong chi đạo ý ư? Hóa thân thành gió, công kích từ khắp mọi nơi, tốc độ nhanh đến cực trí...
Khương Tư Nam âm thầm tự nhủ trong lòng, nhưng hắn vẫn không ngừng nghỉ chút nào, đạp bước mà ra, Bạch Hổ bảo thuật bạo phát, âm ba cường đại tràn ngập không gian, âm ba đi đến nơi đâu, tùy theo đó cũng hình thành nên vô số tàn ảnh.
Bạch Hổ Khiếu Thiên quyền!
Đây là một chiêu thần thông tuyệt thế cực tinh diệu, lợi dụng âm ba công kích hóa thành quyền mang, chẳng những có được khí tức hung hãn của Bạch Hổ ý cảnh, hơn nữa có thể đến từ bất cứ nơi đâu, khiến người không thể đề phòng.
Rầm rầm rầm!
Trong hư không, những tàn ảnh kia dồn dập nổ tung, Khương Tư Nam như một tôn hung thú Bạch Hổ thời thượng cổ hàng thế, quét ngang hư không bốn phía, những thân ảnh do Lăng Phong Huyền Tiên tạo ra dồn dập bạo vỡ, giao kích cùng kiếm mang màu xanh, tốc độ nhanh đến cực trí.
- Khương Tư Nam cánh nhiên có thể đối chiến cùng thượng tiên, hắn đã mạnh đến mức kia rồi ư?
Sắc mặt Kim Văn Thuần có phần trắng bệch, chứng kiến đại chiến trước mắt mà cơ hồ không dám tin tưởng vào mắt mình.
Tuy biết hiện nay Khương Tư Nam đã cực mạnh, nhưng trong đầu chỉ có một khái niệm đại khái thôi, chứ ấn tượng về Khương Tư Nam trong lòng hắn vẫn dừng lại ở tình cảnh mười mấy mấy năm trước lúc vừa tiến vào Thái Sơ đại thế giới, bị hắn đuổi giết chạy trốn tứ xứ.
Bây giờ nhớ tới, cảm giác đúng là như sang một kiếp khác.
- Khương Tư Nam tự nhiên rất mạnh, nhưng gặp phải Lăng Phong lão tổ thì vẫn phải thua không nghi ngờ!
Sắc mặt hờ hững của Thái Hoa Chân Nhân cũng băng lãnh phần nào:
- Không ngờ tiểu súc sinh này cánh nhiên được đến Bạch Hổ bảo thuật, xem ra Đế Nhất Thánh Tử đúng thật đã chết trong tay hắn!
Nghĩ đến Bạch Hổ bảo thuật, ngay cả Thái Hoa Chân Nhân cũng tâm động không thôi.
Phải biết, Bạch Hổ thuộc về một trong bốn thánh thú, cũng là thần thú thượng cổ, tuy không thể đứng trong hàng ngũ mười đại Chí Tôn thần thú, nhưng Bạch Hổ bảo thuật lại được xếp hàng rất cao, về cơ bản không phân cao thấp với Thanh Long bảo thuật, Chu Tước bảo thuật cùng Huyền Vũ bảo thuật.
Loại bảo thuật như thế, dù là tàn khuyết, cũng hơn xa thần thông vô thượng bình thường, có được thần lực đủ để hủy thiên diệt địa.
Hống!
Đến sau cùng, Khương Tư Nam phảng phất như hóa thân thành Bạch Hổ, khắp người lượn lờ sát khí ngất trời, tung hoành giữa hư không, đại chiến với Lăng Phong Huyền Tiên ẩn tàng trong gió, kiếm mang bổ lên thân Bạch Hổ như bổ vào hư không, dồn dập bị lực lượng thần bí chôn diệt.
Âm ba phát ra từ trong miệng Bạch Hổ quét ngang bốn phía, hóa thành quyền mang thần bí, ẩn chứa lực lượng phá trời, dồn dập ngăn trở những kiếm mang kia.
Mà vừa lúc đó, một đạo kiếm mang vô cùng mạnh mẽ, chen lẫn ở trong hư ảnh vô tận, vô thanh vô tức, nhanh đến cực trí, nháy mắt liền xuyên thủng đầu lâu tôn Bạch Hổ kia!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1383: Bạch Hổ Khiếu Thiên quyền!
Chương 1383: Bạch Hổ Khiếu Thiên quyền!