Ông!
Một đạo vân sóng như nước lan tràn ra, nháy mắt vị cường giả Chí Tôn kia chợt trẻ trung trở lại, râu tóc vốn bạc trắng bỗng nhiên bắt đầu đen dần, thành một người trung niên, nhưng đến đó vẫn chưa kết thức.
Thanh niên, thiếu niên, trẻ nhỏ...
Khương Tư Nam trơ mắt mà nhìn, một cường giả Chí Tôn từ lão giả biến thành trẻ nít, hơn nữa thời quang chi lực vẫn đang tiếp tục đảo lưu, đến sau đứa trẻ con cũng hóa thành hư vô giữa hư không.
- Đây là lực lượng thời quang đảo lưu?
Trong mắt Khương Tư Nam toát ra thần sắc chấn kinh khó mà diễn tả bằng lời.
- Ngươi nói không sai, chỉ cần ở trong tiên cung chín màu này thì ta chính là thần, ta là người chưởng khống hết thảy sinh linh và vật chất!
Trong mắt Đế Nhất toát lên một tia cuồng nhiệt, ngay sau đó, Khương Tư Nam nhìn thấy Đế Nhất đi tới trước mặt Tổ Dương.
Trong mắt Tổ Dương chất đầy vẻ kinh khủng, chỉ là lúc này, bởi vì thời quang đứng im, ngay cả tư duy hắn cũng bị ngưng cố, hắn căn bản không cách nào tự hỏi, cũng không biết Đế Nhất đang làm gì.
Ông!
Lại một mảnh ba động như nước tán phát ra, Khương Tư Nam thấy được, vô số mảnh vụn thời quang lưu động trên người Tổ Dương, làn da Tổ Dương bắt đầu trở nên già nua, nếp uốn bố đầy khuôn mặt, tóc đen biến thành tóc trắng, cuối cùng mộ khí trầm trầm, tử khí tản dật ra, trực tiếp hóa thành một mảnh xương trắng.
Phảng phất chỉ trong nháy mắt, Tổ Dương đã trải qua thời gian mấy ngàn năm, dùng hết thọ nguyên, triệt để chết trong dòng chảy thời quang.
- Ngươi rốt cục là ai? Ngươi tưởng muốn làm gì?
Khương Tư Nam gằn từng câu từng chữ, mắt nhìn chằm chằm Đế Nhất, lần nữa lập lại vấn đề kia.
Trong lòng hắn có rất nhiều nghi hoặc, nhưng hắn cứ cảm giác thấy Đế Nhất rất quen thuộc, quen thuộc đến độ hắn phảng phất như đã từng quen biết.
Không đúng!
Nhãn thần Khương Tư Nam đột nhiên chợt lóe, như bỗng nghĩ đến điều gì.
- Làm sao? Ngươi đoán được gì rồi đi? Cứ nói đi, nơi này không có người làm phiền chúng ta, ngươi yên tâm, hôm nay ta sẽ giải đáp tất cả nghi hoặc của ngươi, hơn nữa sẽ khiến ngươi chết trong minh bạch!
Đế Nhất khẽ cười nói, quang mang chợt lóe trong tay, trong tòa đại điện cánh nhiên xuất hiện một chiếc bàn đá, vài ba chiếc ghế, sau đó hắn chậm rãi ngồi xuống.
Một bộ ấm trà nóng hổi phả hương thơm ngát, Đế Nhất lần lượt châm cho mình và Khương Tư Nam mỗi người một chén.
- Nếu ta không đoán sai, ngươi căn bản không phải người!
Hô hấp của Khương Tư Nam có phần gấp rút, nhìn chằm chằm Đế Nhất, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng.
Trong lòng hắn xuất hiện một ý niệm điên cuồng, thậm chí ngay chính hắn cũng không dám tin tưởng suy đoán này, nhưng chỉ có suy đoán như thế mới là hợp lý nhất, mới có thể giải thích hết thảy.
- Ngươi chính là đạo bản nguyên thứ chín, thời gian bản nguyên!
Khương Tư Nam gằn từng câu từng chữ nói.
Trong mắt Đế Nhất toát ra một tia tán thưởng, khẽ cười nói:
- Tiếp tục nói, nói hết suy đoán trong lòng ngươi đi!
Khương Tư Nam hít sâu một hơi, nói tiếp:
- Kỳ thực sau lần chém giết thế thân ngươi ở Chân Cương Giới, ta đã suy đoán về thân phận chân thực của ngươi, hơn nữa sau này đến Thái Sơ đại thế giới, ta cũng suy đoán, nhưng là ngươi cứ vẫn như là sương mù, khiến người không cách nào nhìn rõ.
Ngươi tu luyện loại công pháp thần bí nào đó, có thể sống lại hết lần này tới lần khác, ta vốn tưởng rằng ngươi hẳn là một lão quái vật, nhưng lại không phải, cốt linh ngươi có vẻ cũng không lớn, thậm chí còn chưa đến trăm tuổi, thế thì bằng cách nào mà ngươi tu luyện ra được những phân thân kia? Điều đó khiến ta rất khó hiểu.
Có lẽ ngươi là chuyển thế của đại nhân vật nào đó ở Tiên giới, có lẽ ngươi là đệ tử thiên tài của Thái Sơ Thánh Địa, nhưng những giả thiết như vậy không giải thích thông, vì sao ngươi lại có nhiều thế thân như vậy! Ta tin tưởng, không chỉ ở Chân Cương Giới, mà hẳn ở rất nhiều thế giới ngươi cũng đều có thế thân, loại công pháp đó thật sự quá khủng bố, nếu ngươi dung hợp hết những thế thân kia thì còn mạnh đến cỡ nào? Ta căn bản không tưởng tượng ra được!
Ngay vừa nãy, ta vốn cảm giác được khí tức của đạo bản nguyên thứ chín trong tiên cung chín màu, cũng tức là thời gian bản nguyên, nhưng sau khi ta tiến vào tiên cung, lại đột nhiên không cảm nhận được khí tức thời gian bản nguyên nữa! Thẳng cho đến khi ta mở ra chín tầng quan tài, ngươi và chúng nhân cùng nhau tiến vào, loại khí tức đó mới lần nữa xuất hiện, thế nên ta bèn lớn mật suy đoán, ngươi chính là thời gian bản nguyên!
Quang mang chớp động trong mắt Khương Tư Nam, như là kiếm mang sắc bén, muốn đâm vào trong thâm tâm Đế Nhất.
- Tuy ta không biết thời gian bản nguyên huyễn hóa thành người bằng cách nào, nhưng chỉ có như thế mới có thể giải thích rõ ràng hết thảy! Ngươi có thể thi triển lực lượng cấm kỵ như thời gian đảo lưu, thời gian tĩnh chỉ cùng thời gian gia tốc, đó là bởi bản thân ngươi chính là thời gian bản nguyên, sở dĩ ngươi có thể phân hoá ra hết thế thân này tới thế thân khác, là cũng bởi chỉ có thời gian bản nguyên mới có thể làm được!
- Ba ba...
Đế Nhất nhè nhẹ vỗ tay, trong mắt đầy vẻ tán thưởng, khẽ cười nói:
- Ngươi nói không sai, ngươi cũng rất thông minh, ta càng lúc càng mong đợi với ngươi! Không sai, ta chính là thời gian bản nguyên, thời gian bản nguyên chính là ta!
- Hóa ra là thật!
Nhãn thần Khương Tư Nam chợt lóe, gật gật đầu nói.
- Vậy ngươi phí hết khổ tâm dẫn những người này, cùng với ta vào trong tiên cung chín màu, rốt cục là để làm gì?
Tuy trong lòng Khương Tư Nam đã có suy đoán, nhưng vẫn chưa rõ ràng mục đích cuối cùng của Đế Nhất là thế nào.
Đế Nhất khẽ nhấp một ngụm trà, ánh mắt có phần tiêu điều nói:
- Ta kể cho ngươi nghe một cố sự!
Nói xong, không quản Khương Tư Nam muốn nghe hay không, hắn bắt đầu lẩm bẩm kể chuyện.
- Ngươi biết rồi đấy, Hồng Mông Tạo Hóa tháp vốn là chí bảo của Thái Sơ Thiên đế, nhưng vào hơn một vạn năm trước, Tiên giới đã xảy ra biến cố trọng đại nào đó, hắn bị vô số Tiên đế vây công, khiến cho chính hắn hồn phi phách tán, Hồng Mông Tạo Hóa tháp cũng bị oanh vụn rơi xuống hạ giới, mới dẫn đến Thần Ma đại chiến kéo dài hơn một vạn năm ở Thái Sơ đại thế giới!
Khương Tư Nam gật gật đầu, những điều hắn đều có nhìn thấy trong ký ức của Thái Sơ Thiên đế, đấy đúng là nguyên nhân vì sao Hồng Mông Tạo Hóa tháp rơi xuống Thái Sơ đại thế giới.
- Hồng Mông Tạo Hóa tháp là một kiện bảo vật cực kỳ thần bí, lai lịch của nó rất ly kỳ, chỉ sợ chính bản thân Thái Sơ Thiên đế cũng chưa chắc đã biết!
Trong mắt Đế Nhất toát ra một tia trào phúng nhàn nhạt, nói:
- Hồng Mông Tạo Hóa tháp có chín tầng thân tháp, ở thời kỳ hoàn chỉnh đại biểu cho bên trong có chín đại thế giới hoàn chỉnh, đại thế giới hoàn chỉnh mà ta nói ở đây là có đầy đủ những quy tắc tương tự như Thái Sơ đại thế giới!
Nhãn thần Khương Tư Nam đột nhiên co rút lại.
Chín tầng đại thế giới hoàn chỉnh? Một kiện bảo tháp nho nhỏ, cánh nhiên chứa được chín tầng thế giới?
Phải biết, pháp bảo động thiên bình thường, dù có là tiên khí thì không gian thế giới bên trong chẳng qua đều là tiểu thế giới không đầy đủ pháp tắc, không khả năng diễn hóa ra sinh linh, chỉ có đại thế giới quy tắc hoàn chỉnh mới có thể diễn hóa ra vạn ngàn sinh linh.
- Quan trọng nhất chính là, mỗi một tầng trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp đều có được một đạo bản nguyên, đạo bản nguyên chi lực kia không biết từ đâu mà tới, cũng không biết vì sao Thái Sơ Thiên đế không luyện hóa, nhưng chín đại bản nguyên mới là bảo vật trân quý nhất trong tháp!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1364: Thân phận thực sự của Đế Nhất!
Chương 1364: Thân phận thực sự của Đế Nhất!