Nhưng như vậy còn chưa xong. Một đao này của Sở Mặc lập tức chém ngang ba trong năm người này!
Một người bị Sở Mặc chặt đầu. Hai người khác, lại bị Sở Mặc chém ngang đứt người!
Hai người còn lại gào thét lớn, lui nhanh về phía sau. Lúc này bọn họ mới xem như là miễn cưỡng tránh thoát một kiếp. Nhưng trên mặt của bọn họ đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Ai cũng không ngờ được, người chúa tể thời đại này lại có thể khủng khiếp như vậy? Cường đại đến mức như vậy!
- Hắn... Hắn là thần! Là Chân Thần!
Hai người sống sót, một người là lão già gầy gò kia. Một người khác, là lão già có tướng mạo đường đường vẻ mặt chính khí. Hai người này là cáo già nhất.
Ba người bị Sở Mặc chém cũng không có chết. Nhưng chiến lực của bọn họ chịu sự ảnh hưởng cực lớn. Bởi vì trên Thí Thiên mang theo pháp tắc giết chóc, đang đang không ngừng phai mờ sức sống của bọn họ.
Như vậy vẫn chưa xong.
Sở Mặc trực tiếp vận hành thân pháp, tốc độ nhanh đến mức độ không thể tăng thêm được nữa, một bước đá bay ba người đã bị hắn chém, một lần nữa trở lại bên trong dòng sông dài năm tháng.
- Không!
Ba người này đều phát ra tiếng gầm thét giận dữ bi thương đến cực điểm!
Nhưng bọn họ căn bản không có lực ngăn cản, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn tự do gần trong gang tấc, lại một lần nữa cách xa bọn họ.
Bị đạp trở lại trong dòng sông dài năm tháng, lần này bọn họ hoàn toàn không có năng lực lại lướt sóng đi ra. Chỉ có thể chờ đợi một lần cơ hội như vậy.
Nhưng tiếp theo... sẽ là lúc nào?
Vạn Cổ? Vô số kiếp? Vô lượng kỷ nguyên?
Không có người nào biết!
Lão già gầy gò và lão già với vẻ mặt chính khí kia nhìn Sở Mặc chuyển hướng về phía bọn họ, không ngờ đồng thời quỳ xuống:
- Vương của ta... Không nên, không nên. Cho chúng ta một cơ hội. Chúng ta nguyện ý vào lục đạo luân hồi!
- Vậy hãy nhanh lăn đi!
Sở Mặc vừa chống cự lại công kích do dòng sông dài năm tháng phát động đối với hắn, vừa lạnh lùng hét lên một tiếng.
Hai người này giống như được đại xá, trực tiếp lao về phía hai cánh cửa luân hồi.
Chỉ có điều sau khi tiến vào cánh cửa, lại truyền đến hai tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Rất hiển nhiên, hành vi của bọn họ đối với Sở Mặc, đã rơi vào trong mắt của điện chủ mười điện. Hiện tại bọn họ chủ động đưa tới cửa, không thu thập bọn họ một chút, thật sự không biết ai mạnh mẽ hơn.
Điện chủ mười điện trước đó đều là do Sở Mặc tự mình bổ nhiệm. Hắn không có khả năng nhanh như vậy lại nói một đằng làm một nẻo. Hơn nữa khí tức trên người năm người này, khiến cho Sở Mặc đặc biệt không thích. Cho nên, cho dù năm người này thật ra không có khác gì so với mười người trước đó, Sở Mặc cũng sẽ không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào.
Bất cứ việc gì đều có thứ tự trước và sau.
Dòng sông dài năm tháng đối với Sở Mặc gần như phát động tuyệt sát!
Nhưng dòng sông dài năm tháng này cũng không có thể chân chính trấn áp được Sở Mặc tại nơi đây. Cuối cùng, nó bị mười cánh cửa luân hồi cắn nuốt quá nhiều nước sông năm tháng, đành phải ôm nỗi hận lui lại.
Trước khi nó đi, cũng lấy ý niệm vô thượng tới cảnh cáo Sở Mặc, bảo Sở Mặc chờ... Bọn họ nhất định sẽ ngóc đầu trở lại. Tiếp theo, hắn cũng sẽ không có vận khí tốt như vậy.
Sở Mặc uy nghiêm đáng sợ nhìn dòng sông dài năm tháng này, lạnh lùng quát:
- Lăn!
Dòng sông dài năm tháng lăn, nhưng là nén giận mà lăn...
Lúc này, Sở Mặc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích. Bởi vì ngay trong nháy mắt này, lực công đức vô số kể ầm ầm dũng mãnh tràn vào đến bên trong thân thể của Sở Mặc.
Khối tinh thể màu đen trong đan điền Sở Mặc kia, theo lực công đức vô số kể này, không ngờ dần dần... bắt đầu có một cảm giá muốn biến thành màu trắng!
Gần như trong suốt!
Nhưng trên thực tế, cũng không phải như thế!
Đây là một loại màu đen đến hết sức xuất hiện sự sai lầm trên phương diện thị giác.
Ngay cả Sở Mặc cũng thiếu chút nữa đã bị lừa gạt.
Thần năng trong cơ thể hắn, cũng cường đại đến mức độ không thể tăng thêm được nữa. Gông cùm xiềng xích của cảnh giới Đại Tổ vốn đã nứt ra một khe hở, khuếch tán ra lực lượng khủng khiếp. Vào giờ phút này, cuối cùng nó đã hoàn toàn tan vỡ, giống như con đê bị nước lũ xông tới, sụp đổ. Lực lượng không gì sánh kịp trở nên mạnh mẽ, trực tiếp vọt vào các nơi trong toàn thân của Sở Mặc.
Đây là một loại cảnh giới thế nào?
Ngay cả bản thân Sở Mặc cũng có phần không nói rõ được. Dù sao, loại cảm giác này... thật sự quá huyền diệu!
Thần?
Thần là cái gì?
Tiên?
Tiên là cái gì?
Thần cũng tốt, tiên cũng được, tất cả đều là một loại cảnh giới được vạn vật sinh linh tưởng tượng ra, là một loại tồn tại. Một loại xưng hô đối với sinh linh cường đại.
Nhưng vĩnh hằng và bất diệt, lại là tồn tại chân chính.
Sở Mặc vẫn cho rằng cái gọi là vĩnh hằng và bất diệt, vũ trụ trong thần giới, quá giả!
Giống như một bọt nước, một khi bị đâm thủng, trong nháy mắt sẽ biến thành hư vô, cái gì cũng không có.
Hắn cũng không cho rằng trong thế giới này thật sự có vĩnh hằng cùng bất diệt.
Hiện tại, Sở Mặc có chút hiểu. Lực lượng vĩnh hằng cùng bất diệt, thật ra chính là năm tháng! Bất kể năm tháng dài bao nhiêu, đều sẽ không chết đi!
Vô số sinh linh đã từng được xưng là vĩnh hằng cùng bất diệt, cuối cùng đều bị năm tháng chôn cất.
Hắn từ trong năm tháng rút lấy rất nhiều lực lượng, sau đó chuyển hoán những lực lượng này thành lực công đức. Ở trong người hình thành thần cách không nói, hơn nữa thần cách này còn không ngừng thăng cấp cùng tiến hóa, cuối cùng khiến cho thân thể hắn, không ngừng tiến hành lột xác.
Cho tới bây giờ, cuối cùng hắn từ cảnh giới Đại Tổ này đột phá đi ra.
Hắn đã nắm giữ chân lý vĩnh hằng cùng bất diệt!
Mặc dù bây giờ Sở Mặc cũng không thể làm được vĩnh hằng bất diệt. Nhưng hắn lại nắm giữ loại mấu chốt này. Thọ nguyên của hắn cũng trở nên dài dằng dặc vô tận, nắm giữ tuổi thọ khó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa, hắn hoàn toàn có thể lợi dụng loại thọ nguyên dài dằng dặc này, không ngừng hoàn thiện chính mình, cuối cùng thành tựu vĩnh hằng cùng bất diệt chân chính.
Hóa ra, cảnh giới trên Đại Tổ chính là vĩnh hằng, chính là bất diệt!
Không trách được, từ Vạn Cổ tới nay, tất cả sinh linh không quan tâm có chiến lực cường đại đến mức nào, vẫn không có cách nào thật sự đột phá ra ngoài cảnh giới Đại Tổ này.
Không ngờ là vì nguyên nhân này!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thí Thiên Đao
Chương 2722: Mở ra gông cùm xiềng xích (2)
Chương 2722: Mở ra gông cùm xiềng xích (2)