Chỉ có điều suy nghĩ một chút, nữ nhân này nhìn như kích động ngốc nghếch, nhưng trên thực tế khôn khéo muốn chết. Càng chưa nói ngay cả Hùng Hồn hắn còn không phải là đối thủ. Vậy ba nghìn giới trong toàn bộ Vô Lượng Thiên, còn có thể có bao nhiêu Giới Chủ Thiên Nhân có thể là đối thủ của nàng?
Ngay ập tức, Hùng Hồn nghiêm túc suy nghĩ, chỉ điểm cho Phiêu Linh mấy giới lớn tương đối dồi dào.
- Mấy giới lớn này cách Hùng Hồn Giới chúng ta tương đối gần. Mức độ dồi dào so với Hùng Hồn Giới mà nói, chỉ có thể mạnh hơn chứ không kém!
Vẻ mặt Hùng Hồn chăm chú nhìn Phiêu Linh:
- Chỉ có điều, có một việc chủ thượng nhất định phải cẩn thận hơn. Giới Chủ mấy giới lớn này không có khả năng, có tính cách giống như ta...
Phiêu Linh nhìn Hùng Hồn, rất không nể tình nói:
- Không tham sống sợ chết giống như ngươi sao?
- ...
Trán Hùng Hồn đầy vạch đen. Hắn nhìn Phiêu Linh:
- Nhân loại... đều nói chuyện giống như chủ thượng sao?
Phiêu Linh suy nghĩ một chút:
- Thiên Nhân các ngươi không phải thích loại phong cách nói chuyện như vậy sao?
- Ai nói? Ta sẽ đi đánh chết hắn!
Hùng Hồn có loại cảm giác đau đến mức không muốn sống nữa. Không biết là tên khốn kiếp nào nói với nữ nhân điên này, rằng Thiên Nhân thích phong cách nói chuyện như vậy chứ.
Đùa gì thế hả? Thiên Nhân mới không thích loại phương thức nói chuyện như vậy! Thiên Nhân thích chính là loại cách thức nói chuyện khen tặng lẫn nhau!
Phiêu Linh lại không có để ý quá nhiều tới Hùng Hồn. Nàng trực tiếp thản nhiên rời đi.
Đảo mắt, mấy nghìn năm Bàn Cổ trôi qua. Trong lúc bất chợt, tất cả Thiên Nhân trong toàn bộ Vô Lượng Thiên bị một tin tức làm cho chấn động đến mức gần như muốn suy sụp!
Quân đoàn cường đạo ở thế giới bản thổ của Vô Lượng Thiên tranh đoạt rất nhiều tài nguyên, mang đi rất nhiều nhân loại, đánh chết rất nhiều tu sĩ Thiên Nhân. Sau đó, bọn họ lại đi tới ba nghìn giới của Vô Lượng Thiên gần như cướp sạch những thế giớ không có Giới Chủ bên trong ba nghìn giới này!
Có ít nhất hơn hai ngàn giới bị quân đoàn cường đạo đoạt vào tay.
Bọn họ quả thực dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, hoặc là đánh mạnh, hoặc chính là âm thầm hạ thủ, tiến hành các loại hành động, giết sạch tất cả tu sĩ Thiên Nhân tạm thời chịu trách nhiệm về một giới này, sau đó sẽ cướp đi.
Như như vậy còn chưa phải là chuyện đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất chính là, đám tu sĩ Nhân tộc quân đoàn cường đạo này còn cứng rắn cướp đi hơn một trăm giới lớn!
Bọn họ sử dụng các loại thủ đoạn, uy hiếp những Giới Chủ đó đầu hàng Nhân tộc. Sau đó, luyện hóa hết giới lớn này, trực tiếp mang đi!
Tin tức này, quả thực làm cho tất cả Thiên Nhân trong toàn bộ Vô Lượng Thiên đều không thể tin tưởng nồi. Đồng thời bọn họ cũng hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được. Bọn họ không rõ, thế giới này là thế nào? Vì sao trong lúc bất chợt, tu sĩ Nhân Tộc lại có thể trở nên kinh khủng như vậy?
Bọn họ vì sao có thể ở bên trong Vô Lượng Thiên, ra vào như chỗ không người?
Ở trong toàn bộ Vô Lượng Thiên, tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ cộng lại khoảng chừng hơn bốn ngàn vạn! Vì sao lại không đối phó được với chỉ một vạn tu sĩ nhân loại Đại Tổ? Đây không phải là vô nghĩa sao?
Cho dù tính tình Thiên Nhân có mềm mỏng như thế nào đi nữa. Nhưng vào giờ phút này, tất cả đều phẫn nộ!
Bọn họ thậm chí bắt đầu ngang nhiên chỉ trích Vô Lượng Thiên Chủ!
Chỉ có điều, lời bọn họ chỉ trích, lại khiến cho Ma Quân và Phiêu Linh, và đám tu sĩ Nhân tộc của Sở lão đều cảm thấy bất đắc dĩ. Đồng thời bọn họ cũng hoàn toàn yên tâm hơn. Bọn họ cảm thấy thật sự có khả năng không cần bao lâu, đại quân của thế giới Bàn Cổ, có thể viễn chinh bốn đại thiên!
Bởi vì đám Thiên Nhân này chỉ trích, quả thực đủ loại. Nhưng gần như không yêu cầu mãnh liệt phải tiêu diệt quân đoàn đám Nhân tộc này.
- Vì sao không có việc gì lại muốn đi trêu chọc đám Nhân tộc lòng dạ hẹp hòi này?
- Năm đó thì không nên tìm Bàn Cổ gây phiền phức. Hắn muốn dẫn tất cả Nhân tộc rời đi, thành đại thiên thứ năm, thì cứ để hắn thành lập đi! Chúng ta lặng lẽ đưa lên chúc phúc không phải tốt sao? Tại sao lại muốn trêu chọc bọn họ?
- Năm đó trêu chọc Bàn Cổ, ngày hôm nay nhận được báo ứng. Hơn bốn ngàn vạn tu sĩ Đại Tổ, lại có thể đánh không lại một vạn người của người ta. Quả thực quá mất mặt!
- Không có việc gì trêu chọc đám Nhân tộc kia làm gì? Ta đã nghe nói, chuyện này là do quân viễn chinh bốn đại thiên phái ra trước đó, đi đánh thế giới Bàn Cổ của người ta. Kết quả, bị tiêu diệt hoàn toàn không nói. Người ta còn phái người đánh trở về! Thực sự quá đáng. Đại Thiên Chủ, đầu óc ngài có đúng là có vấn đề hay không?
- Nhân tộc từ trước tới nay đều rất hung tàn. Bọn họ cái gì cũng ăn, bọn họ cái gì cũng muốn cướp. Bọn họ thấy thứ tốt lại đều sẽ muốn lấy đi. Hiện tại thì hay rồi. Ngay cả ba nghìn giới của chúng ta, đều bị bọn họ cướp đi hơn một trăm giới. Ô ô ô ô, ta cảm giác thế nào, trong lúc bất chợt chúng ta lại trở nên suy nhược như thế? Chúng ta là cường giả Đại Tổ sao?
- Nhân tộc, trả lại một trăm giưới cho chúng ta! Có chuyện gì, mọi người có thể ngồi xuống nói chuyện!
Những âm thanh hỗn loạn, gần như lại trở thành âm thanh chính cho cả Vô Lượng Thiên hiện tại. Thật ra có một vài âm thanh khác, yêu cầu bốn ngàn vạn tu sĩ đồng loạt ra tay, tiêu diệt đám sinh linh đáng chết thấp hèn này.
Chỉ có điều loại âm thanh này, thông thường sẽ bị chính đám người của bọn họ trực tiếp mắng cho máu chó đầy đầu.
- Đầu óc của các ngươi có vấn đề hay sao? Đám phái chủ chiến này. Chính các ngươi thế nào không phải? Tại sao muốn cầu người khác đi đánh giặc? Lẽ nào những Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ đó đáng chết sao? Bọn họ dựa vào cái gì phải ra chiến trường?
- Ai kêu, người đó tự mình lên. Không cần không có việc gì ở đó chỉ biết nói chuyện!
- Phái chủ chiến này, quả thực chính là không biết xấu hổ! Vô Lượng Thiên chúng ta bị tai họa còn chưa đủ thảm sao?”
- Ai chủ chiến, người đó tự mình đi đối mặt với đám nhân loại hung tàn kia!
- Không ép cho những nhân loại đó tức giận, người ta sẽ làm như vậy sao? Suy nghĩ một chút xem, tiểu đội thợ săn của các ngươi trước đó làm những gì. Các ngươi xem nhân loại trở thành con mồi để giết chóc. Hiện tại người ta ngược lại quay đầu lại đối phó với các ngươi như vậy, các ngươi liền không chịu nổi sao?
Vô Lượng Thiên quá phát đạt, cũng quá lớn, quá giàu có.
Ở chỗ này, đồng thời cũng có loại tương tự như bản tin, nhưng so với bản tin lại cao cấp hơn rất nhiều.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thí Thiên Đao
Chương 2533: Một gậy (1)
Chương 2533: Một gậy (1)