- Đây là… khí tức của Cổ Thần!
Trong mắt của người trẻ tuổi như muốn lồi ra, hắn rít gào:
- Không thể nào! Khí tức của Cổ Thần làm sao lại xuất hiện trên người của ngươi? Cho dù trong thân thể ngươi có tinh huyết Cổ Thần cũng không thể!
Trả lời hắn là một đao lãnh khốc vô tình, tràn ngập máu tươi!
- Cút!
Keng!
Phong mang của Thí Thiên dường như trở nên càng thêm hung hiểm!
Không phải là dường như mà là thực sự!
Sau khi Sở Mặc phát sinh biến hóa, Thí Thiên cũng sinh ra biến hóa khó có thể tưởng tượng!
Hắn ở trong tay Sở Mặc rốt cục xuất ra uy lực trước nay chưa từng có
Một cánh tay của người trẻ tuổi trực tiếp bị Thí Thiên chém rụng!
Đây là lần thứ hai, cộng thêm lần trước người trẻ tuổi bí ẩn bị Sở Mặc chém vào tay.
Chỉ là trên ngón tay của hắn đã không có nhẫn để Sở Mặc lấy đi.
Người thanh niên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó thân hình điên cuồng lui về sau. Rất nhanh thân hình của hắn liền hoàn toàn biến mất, chỉ lưu lại một đạo rít gào không cam lòng.
- Ta sẽ còn trở lại! Truyền thừa Cổ Thần nhất định sẽ thuộc về ta!
Thanh âm người trẻ tuổi thê lương không gì sánh bằng, phảng phất như từ trong linh hôn tản ra sức lực không cam lòng!
Lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ bên kia cũng bị chấn động nói không ra lời.
Trong ánh mắt của bọn họ cũng tràn ngập hào quang không dám tin.
Thật sự… thật sự bị đuổi chạy?
Giới chủ cảnh giới Đại Tổ?
Mạnh mẽ đánh lui đối phương?
Hơn nữa còn để lại một cánh tay của đối phương?
Là thật sao?
Thân hình Sở Mặc lảo đảo một cái, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
Sau đó hắn đột nhiên làm ra một cử động vô cùng kinh người.
Trực tiếp ngoắc tay triệu hồi Thương Khung Thần Giám từ trong chiến hạm Sở thị ra, khiến nó dung nhập vào thân thể của mình. Sao đó mở thế giới Thần Giám ra hút lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ vào.
Hành động này của Sở Mặc rất kỳ quái, cũng rất nhanh chóng.
Nói là chậm nhưng trên thực tế lại gần như là cực hạn.
Làm xong chuyện này, thân hình Sở Mặc lảo đảo thối lui vào sâu trong Huyết Vực.
Như là… đang sợ hãi cái gì đó?
Đúng lúc này, chiến hạm Sở thị… lại đánh ra một pháo về phía Sở Mặc!
Nhưng thời điểm đánh ra một pháo này, chiến hạm Sở thị lại chấn động một chút, thật giống như có người ở một bên hung hăng đẩy một cái.
Một pháo này đánh trật.
Theo thân thể Sở Mặc đánh vào chỗ sâu trong Huyết Vực.
Trực tiếp đánh ra một đạo thông đạo hỗn độn trên không.
Mặc dù không chính diện bắn trúng Sở Mặc, nhưng lại tạo thành một vết thương đáng sợ trên cánh tay của Sở Mặc.
Cánh tay của Sở Mặc tiên huyết tràn lan.
Hắn không nói gì, thần sắc cũng vô cùng nghiêm trọng, thân hình không ngừng né tránh.
Chiến hạm Sở thị cũng không ngừng chấn động, giống như có người không người dùng sức lay động nó.
Ánh mắt của Sở Tuệ trong chiến hạm sáng tối chập chờn, trên khuôn mặt tuyệt mĩ không tỳ vết cũng biến thành vặn vẹo dữ tợn, như đang kháng cự cái gì đó.
Nhưng đến cuối cùng Sở Tuệ rốt cục khôi phục bình tĩnh, chiến hạm… cũng không còn run rẩy.
Nàng bình tĩnh nhìn Sở Mặc không ngừng trốn về phía xa, khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt.
Lập tức pháo quy luật kinh khủng kia bắt đầu điên cuồng bắn về phía Sở Mặc.
Pháo quy luật hôm nay đã cường đại hơn vô số lần so với trước kia!
Uy lực của nó đã cao hơn tầng thứ Đại Tổ, tiến vào lĩnh vực Giới chủ!
Dưới tình huống bình thường, cho dù Sở Tuệ tiến hóa thế nào cũng tuyệt đối không chế tạo được pháo quy luật có uy lực như vậy.
Cho nên nhân loại trong chiến hạm này không phải Sở Tuệ, hoặc có lẽ là… không phải là Sở Tuệ trước kia.
Tốc độ của chiến hạm cũng nhanh hơn vô số lần, vẫn truy theo Sở Mặc, vững vàng mang thân ảnh Sở Mặc tập trung bên trong phạm vi công kích của chiến hạm.
Sau đó một pháo lại một pháo không ngừng truy kích Sở Mặc.
Sở Mặc vốn đã tiêu hao rất nhiều khi chiến đấu với người trẻ tuổi, bây giờ dưới sự truy kích uy mãnh không gì sánh được của chiến hạm liền có chút lực bất tòng tâm.
Nhưng hắn vẫn không hề từ bỏ, cắn răng chạy như điên, không ngừng xé mở không trung, không ngừng nhảy.
Chiến hạm lại vẫn ở sau người, không nhanh không chậm đuổi theo.
Rốt cục thanh âm Sử Tuệ truyền ra từ trong chiến hạm, hầu như che đậy toàn bộ Huyết Vực.
- Ca, buông tha đi, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Thanh âm của Sở Tuệ nghe vào có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại mang theo vài phần tình cảm ở bên trong:
- Không nên tiếp tục chống cự, giao năm khối Tinh Hạch ra đay, ta sẽ không làm khó dễ ngươi.
- Ngươi không phải muội muội của ta, ngươi không được gọi ta như vậy, không được làm nhục chữ ca này!
Vẻ mặt Sở Mặc cường ngạnh đáp lại.
- Ha ha thật đúng là… gọi theo cách của nhân loại các ngươi thì là gì nhỉ? Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Thanh âm Sở Tuệ mang theo vài phần trêu tức, vang lên trong Huyết Vực:
- Ngươi đã không biết điều như vậy, ta đây cũng sẽ không cần nhớ tình huynh muội nữa.
- Cút!
Sở Mặc lạnh lùng mắng, trong lúc bất chợt xoay tay xuất ra một đao!
Một đao này long trời lở đất!
Quá đột nhiên!
Ngay cả chiến hạm Sở thị phía sau cũng không ngờ dưới tình huống như vậy Sở Mặc lại có thể phản kích.
Hơn nữa phản kích này lại sắc bén như thế!
Rắc rắc!
Một đao, chiến hạm được luyện chế từ thần kim, trải qua vô số năm thăng cấp cải tạo trực tiếp bị Sở Mặc chém thành hai nửa.
Sau đó Sở Mặc đưa tay trực tiếp lấy ra một hộp nhỏ do thần kim đỉnh cấp luyện chế thanh từ trong chiến hạm, xoay người rời đi.
Cũng chính là trong chớp nhoáng này, một nửa chiến hạm đột nhiên đánh một kích về phía Sở Mặc.
Lúc này Sở Mặc tránh cũng không thể tránh.
Lực lượng quy luật mãnh liệt trực tiếp xuyên thủng không trung, hóa thành một mảnh hỗn độn, huyết khí trong Huyết Vực cũng bị cổ lực lượng phép tắc này đánh rơi.
Dao động khủng bố trực tiếp đánh tới trên mặt Sở Mặc.
Keng!
Thí Thiên phát ra tiếng lớn, sau đó tràn ra một lớp ánh sáng màu đỏ.
Tầng quang mang này hoàn toàn do sát khí ngưng kết thành, cường đại tới mức không thể tưởng tượng nổi. Nhưng trước mặt một kích pháo quy luật đánh ra từ trong
chiến hạm, tầng phòng ngự này vẫn bị dễ dàng xé nát.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thí Thiên Đao
Chương 2368: Sở Tuệ nổi điên (2)
Chương 2368: Sở Tuệ nổi điên (2)