DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thí Thiên Đao
Chương 2300: Huyết Ma lão tổ (2)

- Người đó rất giỏi ngụy trang, lòng dạ, tâm cơ, khí độ... đều có thể coi như là rồng phượng trong loài người, cực kỳ ưu tú. Ở trên cả La Thiên Tiên Vực cực kỳ nổi tiếng. Chúng ta nói rất nhiều người có nhược điểm, có khuyết điểm chồng chất, một khi làm chuyện gì đó không hay ho thì sớm muộn cũng sẽ bị người ta phát hiện. Dù sao, trên đời này không có tường nào gió không lọt qua được.

Đại Sở Sở hơi xúc động khẽ thở dài:

- Tên xấu xa hắn lại thật sự không có những khuyết điểm đó, mọi thứ thể hiện đều rất hoàn mỹ. Cô gái thích hắn nhiều vô kể, nhưng hắn đối với bất kỳ ai đều sắc mặt chẳng khác nhau. Trên thực tế, chính vì kiểu hoàn mỹ của hắn làm ta cảm thấy không chân thực, cho nên khi đó tavẫn đối với hắn như gần lại như xa.

Sở Mặc gật đầu, nói:

- Nếu thật gặp phải người như thế nhất định là nỗi bất hạnh một đời.

- Thật bất hạnh.

Đại Sở Sở cũng đồng tình với cách nói đó. Nàng vừa cười vừa nói:

- Lúc đó ta vẫn luôn cảnh giác, nhưng trên thực tế mãi cho đến cuối cùng, khi ta thấy rõ những thứ dơ bẩn trong thâm tâm của hắn, thật ra hắn... vẫn duy trì sự hoàn mỹ gần như tuyệt đối. Trừ ta ra thì không có bất kỳ ai biết bộ mặt thật của hắn.

- Đó cũng là một loại bản lĩnh đó.

Sở Mặc không nhịn được mà cảm thán.

- Đúng rồi, cho nên mãi cho tới khi chúng ta hoàn toàn xa nhau, ta cũng không nói chuyện đó ra. Bởi ta có nói ra cũng chẳng có bất kỳ ai tin lời ta nói. Nhưng hắn thực sự là một tên cặn bã. Những chuyện hắn làm làm người ta không tưởng nổi. Nhưng hắn quá thông minh, thật đó, ca, huynh là người đã từng trải nhiều, là một người thông minh tuyệt đỉnh nhưng còn chưa phải người thông minh nhất. Hắn mới là người thông minh nhất mà muội từng gặp.

Sở Sở nói.

- Ồ?

Lúc này Sở Mặc lại sinh ra chút hứng thú với người nọ:

- Hắn tên gì? Nói không chừng, ở thế giới kia của ta cũng sẽ có đại danh của hắn đó.

Đại Sở Sở lắc đầu:

- Huynh chắc chưa nghe tới tên của hắn đâu, ít nhất cho tới bây giờ cũng chưa thấy huynh nhắc tới. Hắn tên là Đinh Linh.

- Đinh Linh? Muội nói hắn tên là Đinh Linh?

Sở Mặc trong giây lát trợn to hai mắt, có chút khó tin nhìn Đại Sở Sở. Hắn thật nằm mơ cũng không nghĩ tới, muội muội của mình lại cóquan hệ với tên đó!

Trong giây lát, Sở Mặc triển khai tinh thần thức ở mức cao nhất của cảnh giới điên cuồng tính toán và suy diễn.

Thực là một gút mắc của số mệnh mà!

- Dạ? Huynh, huynh thực sự từng nghe tên đó sao?

Đại Sở Sở hơi kinh ngạc nhìn Sở Mặc:

- Hắn ở trong thế giới của huynh cũng rất nổi danh?

- Không phải, không quá nổi danh, thậm chí người biết tên hắn cũngkhông nhiều.

Sở Mặc thở dài nói:

- Chỉ có điều, gút mắc giữa ta và hắn lại quá sâu!

- Hả?

Vẻ mặt của Đại Sở Sở hoàn toàn không dám tin, nhìn Sở Mặc:

- Thật sao?

- Ta nói với muội ta có ân oán gút mắc mà!

Sở Mặc cười khổ nói:

- Không có hắn chắc cũng không có ta ngày nay! Cả thời niên thiếu của ta cộng thêm cả thời thanh niên hầu như đều chịu sự ảnh hưởng củangười nọ, sống trong bóng ma của hắn.

- Sao thế được!

Đại Sở Sở nhìn Sở Mặc, mặt chấn động. Nàng biết chỗ giống nhau giữa hai vũ trụ, nàng cũng biết số mệnh rất thần kỳ nhưng làm thế nào cũng không nghĩ tới, số mệnh lại có thể thần kỳ tới mức này. Hai vũ trụ hoàn toàn tách biệt lại còn có sự tương tự kinh người như thế.

Nhìn vũ trụ này của nàng xem, giữa Tử Đạo và Âu Dương Phỉ ân ái có thừa, chắc chắn là người yêu định mệnh điển hình. Nhìn vũ trụ của Sở Mặc, Tử Đạo và Âu Dương Phỉ lại chia ly. Đại Sở Sở vẫn cảm thấy hai vũ trụ tuy tương tự nhau nhưng vận mệnh lại hoàn toàn khác nhau. Khi nghe Sở Mặc nói rằng giữa hắn và Đinh Linh có ân oán gút mắc, nàng hoàn toàn chấn động.

- Người đó... đời trước có phải kẻ thù của chúng ta không?

Trên gương mặt tuyệt sắc của Đại Sở Sở mang theo vẻ khó tin nổi, lẩm bẩm:

- Không nghĩ tới hắn ở một vũ trụ khác lại có thể hư hỏng tới mức đó? Chỉ có điều từ bản tính của hắn, hai người này thật sự giống nhau tới kinh người.

Sở Mặc cười nói:

- Hắn không vào chiến trường Viễn Cổ sao? Đại Sở Sở lắc đầu:

- Không, hắn chọn ở lại chỗ này, cho rằng vào chiến trường Viễn Cổ phi thăng thành thần cơ bản là nói khoác. Chuyện đó thực sự bị hắn nhìn thấu rồi.

- Người như hắn ở lại La Thiên đại vũ trụ có thể có nguy hại gì hay không?

Sở Mặc hỏi, hắn ít nhiều có chút lo lắng.

Người tên Đinh Linh đó thật sự là bóng ma trong lòng cả thời niên thiếu lẫn thanh niên của hắn. Có nhiều lần hắn thiếu chút đã chết trong nanh vuốt của đối phương. Sở Mặc thậm chí nghĩ tới nếu như Huyết Malão tổ không phải sống trong thế giới bị phong ấn như Viêm Hoàng Đại Vực mà là sinh ra ở La Thiên tiên vực thì nói không chừng lão ta cũng có thể bố cục vạn cổ, khuấy động phong vân cả vũ trụ!

- Không sao đâu, hắn không dám làm gì đâu.

Trong lòng Sở Sở đã có dự tính, nói:

- Trong La Thiên vũ trụ này chắc không giống với chỗ mà huynh đã biết. Hoàng tộc Cơ thị ở đây là bá chủ tuyệt đối. Chỉ là Cự đầu Tổ cảnh trong nội bộ hoàng tộc đã có hơn 10 người. Những gia tộc đồng minh của hoàng tộc, Cự Đầu tổ cảnh cộng lại có hai, ba chục người! Có những người đó ở đây, Đinh Linh cho dù có lợi hại cỡ nào cũng không thể tạo lên bao nhiêu sóng gió. Tối đa hắn chỉ có thể làm bá chủ một phươngcủa hắn thôi. Muốn làm gì thì làm cái đó, không ai can thiệp vào việc của hắn.

Sở Mặc gật đầu nhưng sự nghi ngờ trong lòng vẫn chưa tiêu tán. Nếu như Đại Sở Sở nói, ở thế giới này Huyết Ma lão tổ Đinh Linh thông minh nhường đó, gã nhất định sẽ không cam chỉ là chúa tể một phương.

Chỉ là thấy Đại Sở Sở có lòng tin như vậy, Sở Mặc cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Hai huynh muội dọc theo con đường tốc độ chạy cũng không quá nhanh. Nhưng đối với cảnh giới như bọn họ, La Thiên đại vũ trụ nhìnnhư đã mở mang vô ngần nhưng trên thực tế cũng không lớn đến mức làm người ta tuyệt vọng.

Nửa tháng sau, Sở Mặc cùng Đại Sở Sở đi tới một tinh hệ xa lạ.

Tinh hệ này vô cùng lớn, trong vũ trụ hình thành một đại tinh vân trải dài không biết bao nhiêu vạn dặm vắt ngang bầu trời.

Tinh vân màu sắc sặc sỡ, vô cùng lộng lẫy.

Từ bên ngoài nhìn vào ngược lại giống một con bướm đầy màu sắc, nhất là đôi cánh nhìn vô cùng giống.

- Đẹp không?

Đại Sở Sở cười híp mắt nói:

- Xuyên qua tinh hệ Hồ Điệp đi lên phía trước chính là cương vực của La Thiên tiên vực rồi.

Đọc truyện chữ Full