Còn rất nhiều gia tộc dường như cũng là một chỉnh thể rời đi, hoặc là cũng giống như Hoàng Vô Song, dẫn trực hệ của mình đi hết.
Bọn họ tạm thời đều được sắp xếp trong thế giới của Thương Khung Thần Giám.
Đi theo bên người Sở Mặc chỉ có Sở lão, Phiêu Linh nữ đế cùng vớiMa quân, còn có một số người từ La Thiên Tiên Vực giảng đạo dẫn tới, đương nhiên, còn có Đại Công Kê.
Sở Mặc nói rất nhiều tin tức chỉ có thể nói cho Đại Công Kê biết, ví dụ như Linh Thông Thượng Nhân.
Đại Công Kê rất cảm khái, không nghĩ tới năm xưa vị Vạn Sự Thông tiêu sái du ngoạn thế gian lại là một phân thân của Linh Thông Thượng Nhân. Càng không nghĩ tới Linh Thông Thượng Nhân bố cục vạn cổ, Thủy Y Y cùng Kỳ Tiêu Vũ hóa ra lại là một người.
- Những chuyện đó thật làm người ta khó tưởng nổi. Không nghĩ tớimột ngày kia Kê gia cũng có thể vào được thế giới đó. Chỉ có điều tiểu tử à, Kê gia ở một nơi phát hiện ra một bí mật. Cậu muốn xem thì nhanh đến đó đi?
Đại Công Kê vẻ mặt thần bí nói với Sở Mặc.
- Bí mật?
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, trong ánh mắt có vẻ không tin.
- Ánh mắt cậu là sao vậy hả? Làm sao? Thành tựu cao nên khinh thường Kê gia sao? Kê gia nói cho cậu biết chỗ đó cậu đi đi rồi sẽ biết. Thực sự rất thần kỳ, Kê gia mấy lần muốn tra xét nhưng cơ bản không vào được. Ta cảm giác ở trong đó hẳn là có giấu cơ mật lớn lắm! Đại Công Kê vẻ mặt thành thật, rất nghiêm túc.
- Được rồi, vậy chúng ta quay đầu đi về phía La Thiên Tiên Vực sắp xếp cho tốt đã, rồi chúng ta sẽ đi xem.
Sở Mặc gật đầu đồng ý.
Đại Công Kê tuy là bình thường không đáng tin cậy, chỉ có điều đối với chuyện như vậy, nó chắc sẽ không nói bậy bạ đâu. Mấy năm nay nó xuất quỷ nhập thần, tốc độ tăng cảnh giới của nó cực nhanh làm người ta phải líu lưỡi, bây giờ đã vọt tới Đại Thánh đỉnh rồi.
Có thể khiến cho con gà Đại Thánh này cho rằng là một nơi bấtphàm lại không vào được, Sở Mặc cũng hơi ngạc nhiên.
Sau đó, Sở Mặc trở lại hoàng thành La Thiên.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, mấy người Cơ Khải vẫn định ở lại, bao gồm cả lão đế vương Cự Đầu Tổ cảnh nữa. Toàn bộ hoàng tộc người nguyện rời đi cùng Sở Mặc hầu như là không có.
Địa vị của bọn họ quá cao!
Cho dù tầm mắt, lòng dạ hay tính toán cũng quá cao thâm. Bây giờ hoàng tộc Cơ thị đã trở thành hoàng tộc của La Thiên đại vũ trụ. Dưới tình huống như vậy, bọn họ cơ bản không có đạo lý nào mà rời đi.
Nếu như nói thế giới Thông đạo thật sự như trước đó bọn họ nghe nói, là thần giới, vậy bọn họ có thể còn có lý do để động tâm. Sau khi Sở Mặc nói tình hình thế giới Thông đạo cho họ biết, những người họ đối với thế giới Thông đạo nhất thời hết cả hứng thú.
Bọn họ và Sở Mặc cũng không có giao tình sâu đậm gì, cho nên đương nhiên không muốn đi. Cho nên, toàn bộ La Thiên Tiên Vực cũng chỉ có Tử Đạo, Lưu Vân Phong, Khương Thái Nguyệt, Ma nữ, Diệp Thanh cùng với cha mẹ của Sở Mặc, còn có muội muội Sở Sở, Từ Nam đều nguyện đi cùng Sở Mặc.
Cơ Khải biết Sở Mặc trước đó giảng đạo ở Viêm Hoàng Đại Vực thì yêu cầu Sở Mặc không thể nặng bên này nhẹ bên kia. Sở Mặc đành phải ở hoàng thành giảng đạo bảy ngày.
Bảy ngày, đối với những tu sĩ cảnh giới đối lập cao thấp đã đủ rồi.
Đến cuối cùng, rất nhiều người thậm chí ngay tại chỗ có dấu hiệu muốn đột phá. Không thể không nói, cảnh giới Thái thượng đối với trìnhđộ nhận thức vạn vật trong thế gian thật sự quá tinh thâm.
Điều này đối với Đại Thánh, đối với tu sĩ Tổ cảnh cũng rất khó mà lĩnh ngộ. Sau khi được hắn chỉ điểm một câu, khả năng sẽ hiểu ra luôn.
Sở Mặc lại để lại rất nhiều pháp khí cho bọn Cơ Khải, tài nguyên tu luyện, đại dược cao cấp. Cuối cùng nhờ Cơ Khải chăm chiếu cố Viêm Hoàng Đại Vực một chút.
Đối với yêu cầu này của Sở Mặc, Cơ Khải đương nhiên là bằng lòng ngay. Cho dù Sở Mặc không đề cập đến, gã cũng biết mà đi làm. Cuối cùng đã tới một ngày phải cáo biệt, Sở Mặc mở thế giới Thương Khung Thần Giám ra, mấy người Cơ Thanh Vũ đầu tiên là vẫy tay từ biệt với thân bằng, Khương Thái Nguyệt hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn người nhà của mình, nhưng vẫn dứt khoát quả quyết đi vào.
Nàng càng muốn do thám thế giới mình chưa biết hơn.
Sở lão, Ma quân, Phiêu Linh nữ đế cũng đều mang theo vài phần tò mò đi vào thế giới của Thương Khung Thần Giám.
Sau đó Sở Mặc dẫn theo Đại Công kê vẫy tay từ biệt với mấy người Cơ Khải. Rồi nhanh chóng biến mất ở nơi đây.
Khi tất cả mọi người đều cho là Sở Mặc nhất định là đã rời khỏi La Thiên đại vũ trụ, Sở Mặc cùng Đại Công Kê đi tới một chỗ thần bí không biết tên.
La Thiên đại vũ trụ thực ra rất rộng lớn, không thấy bờ bến. Ngay cả là cao thủ cảnh giới Thái thượng muốn hoàn toàn đi hết La Thiên đại vũ trụ cũng không dễ dàng. Giống như khu vực này, trước đó cho dù Sở Mặc đã dẫn theo quân viễn chinh của Hoàng tộc Cơ thị hầu như đánh khắp nơi cũng không nghĩ tới, trong vũ trụ này lại còn tồn tại một nơi như vậy. Nơi đây giống như là một cái hắc động!
Tất cả đều bị hắc động nuốt chửng, ngay cả ánh sáng cũng không ngoại lệ.
Sở Mặc cùng Đại Công Kê từ khoảng cách xa xôi vô tận cũng có thể cảm nhận được từ trong hắc động tản ra sức mạnh mang tính hủy diệt.
- Thế nào, ta không lừa cậu chứ? Chỗ này có phải rất thần kỳ không?
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc, vẻ mặt đắc ý nói.
Sở Mặc cũng cau mày, không nói lời nào. Trong lòng đang khôngngừng suy diễn, hắc động này khả năng giáp với nơi nào!
Hắc động này ở trong mắt Sở Mặc cũng chẳng phải chỗ thần bí gì mà là một con đường.
Bên trong đan xen sức mạnh quy luật khá kinh khủng. Sức mạnh này cho dù là Sở Mặc cũng không dám xem thường. Bởi vì nơi đó còn ẩn chứa loại đạo mà cảnh giới Thái thượng như hắn có thể khó mà lĩnh ngộ được.
- Tiểu tử, có phải rất nguy hiểm không?
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc:
- Nếu không... hay là chúng ta đi thôi, đi thế giới Thông đạo đi!
Đại Công Kê không đáng tin vẫn là không đáng tin, nhưng chẳng đần chút nào! Nó và Sở Mặc đã ba ngàn năm không gặp, nhưng đối với sự hiểu biết với Sở Mặc cũng hầu như hơn bất kỳ kẻ nào.
Nó biết rõ, có thể khiến cho Sở Mặc có vẻ mặt này chắc chắn nơi đây không đơn giản.
Không hề nghi ngờ hắc động kia khá nguy hiểm.
Nó vốn là do trong lòng quá hiếu kỳ, muốn kéo đại cao thủ Sở Mặcđến xem sao, nói không chừng có thể mò được bảo bối gì trong đó.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thí Thiên Đao
Chương 2297: Lưu lại truyền thừa (2)
Chương 2297: Lưu lại truyền thừa (2)