DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thí Thiên Đao
Chương 2239: Tính toán của bốn tên Cổ tổ (1)

Khi Sở Mặc nhận được tin tức của Sở Sở cùng Cổ Băng Băng truyền tới cũng hơi ngơ. Hắn không nghĩ tới, đường đường là bốn Cổ tổ Thái thượng lại biết chạy tới Liên Minh Tinh Anh, sau đó quỳ xuống dập đầu với Cổ Băng Băng cùng Sở Sở, xin cho bọn họ một con đường sống!

Thế gian này thật là cái gì kỳ lạ đều có cả!

Sở Mặc hoàn toàn không nghĩ tới Cổ tổ đã từng là chúa tể cả Thôngđạo trong những năm tháng vô tận lại có thể không để ý đến thân phận, không để ý tới mặt mũi, thậm chí ngay cả tôn nghiêm cũng không cần!

Hắn rất muốn biết, những người đó rốt cuộc là làm sao lại phải quỳ xuống dập đầu với Sở Sở và Cổ Băng Băng?

Trên thực tế, cổ tộc khiêm tốn này trăm vạn năm trước lúc hạ thủ với vương tộc Sở thị chỉ có hai tên Cổ tổ Thái thượng đi thôi. Hai tên Cổ tổ Thái thượng, dựa theo nội dung mà lão bộc ghi lại cho Sở Mặc thì cũng không đặc biệt giết chóc một cách quá đáng. Đương nhiên, giết chóc vẫn phải có.

Sở thị vương tộc khoảng chừng có mấy trăm tòa thành hủy trong tay của hai tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Dạ thị.

Trên ghi chép, lão bộc còn cố ý nói rõ, hai tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Dạ thị coi như vô cùng nhân từ so với đám Cổ tổ Thái thượng của 12 cổ tộc khác.

Nhân từ sao?

Bọn họ cũng đánh chết hàng tỉ sinh linh trong Vương tộc Sở thị. Nhưng bất cứ chuyện gì, chỉ cần có đối lập, thì sẽ sinh ra đấu tranh.

Hai tên Cổ tổ máu tươi nhuốm đầy tay, nhưng không quá đáng lắm. Chí ít, so với những người khác, bọn họ coi như tốt hơn chút.

Chỉ có điều như vậy thôi sao? Sở Mặc đương nhiên không đồng ý. Hắn truyền lời cho Cổ Băng Băng, muốn hai gã cổ tổ của cổ tộc Dạ thị trăm vạn năm trước từng tham dự vào việc đánh giết Vương tộc Sở thị về nhận cái chết, hai người khác hắn có thể không truy cứu, nhưng phải ở lại Liên Minh Tinh Anh, đàng hoàng phục vụ.

Đúng vậy, chính là làm tay chân! Muốn thân phận địa vị cao như trước, được người ta gọi là Cổ tổ, trở thành Chúa tể của thế giới Thông đạo, điều đó đừng có mơ. Không thể nào có nữa.

Tin này của Sở Mặc rất nhanh đã nhận được hồi đáp.

Bên kia lại... đồng ý!

Sau đó, hai tên Cổ tổ cổ tộc Dạ thị từng tham gia đánh giết vương tộc Sở thị trở về gấp. Chuyện đầu tiên khi gặp mặt không phải là đấu với Sở Mặc, mà là cảm ơn. Cảm tạ Sở Mặc tha cho hai Cổ tổ khác của bọn họ, cảm ơn Sở Mặc khoan hồng độ lượng!

Sau đó, hai tên Cổ tổ Thái thượng của cổ tộc Dạ thị không hề ra tay gì với Sở Mặc mà tự kết liễu, chẳng những cắt cổ mà còn tự hóa đạo nữa.

Đây là chuyện lần đầu tiên Sở Mặc gặp phải từ trước tới giờ. Hắn cũng không ngăn cản.

Hắn nhìn ra được, hai gã Cổ tổ Thái thượng của cổ tộc Dạ thị sau khi hoàn toàn tuyệt vọng với hắn rốt cục cũng có tâm sám hối với chuyệnnăm đó. Đồng thời với tự kết thúc, chỗ lợi ích nhất chính là không cần chịu sự đau khổ khi Nguyên Thần bị hành hạ.

Hai bề đều là chết, không bằng chết thống khoái một chút!

Không có gì không cam lòng, trước bọn họ có thể sẽ cảm thấy Sở Mặc vận may quá tốt, nhận được sự chống đỡ của Thái Thượng Vô Cực và Vô Lượng Phật Đà. Nhưng bây giờ, ở Liên Minh Tinh Anh rồi, bọn họ sẽ không nghĩ như thế nữa.

Liên Minh Tinh Anh, Cổ Băng Băng, giọng nói lúc nhắc tới Sở Mặc chỉ có vẻ sùng bái. Giữa bọn họ cơ bản không phải giao hảo đơn giản.

Còn nữa, bọn họ cũng nhìn thấy Sở Sở, Sở Sở lấy mặt thật gặp bọn họ. Một khắc gặp Sở Sở, bọn họ chẳng còn thiết gì nữa.

Giữa Liên Minh Tinh Anh cùng Sở thị vương tộc cơ bản là một nhà.

Một mình Sở Mặc, một mình một đao cũng đủ khuấy đảo thế giới Thông đạo tới long trời lở đất. Hơn nữa Liên Minh Tinh Anh là một thế lực kinh khủng như thế, cả Thông đạo ai có thể là đối thủ của họ? Những gia tộc đang rục rịch hành động? Thế lực? Đám Thái thượng lão tổ tự cho là đúng? Quả thực cười chết người. Cho nên, chuyện cho tới bây giờ bọn họ đành nhận mệnh. Không làm kinh động bất kỳ ai, mấy tin tức đó hoàn toàn bảo mật, không có bất kỳ người nào biết được.

Cho nên, khi Sở Mặc xuất hiện ở lãnh thổ cổ tộc Nhạc thị, toàn bộ cổ tộc Nhạc thị đều bị làm cho choáng váng.

- Hắn không phải đang ở cổ tộc Dương thị sao?

- Hoặc là cũng có thể ở cổ tộc Vân thị?

- Lúc đó chẳng phải ở cổ tộc Sở thị à?

- Làm sao lại xuất hiện ở chỗ chúng ta? Là sao nhỉ? Sao hắn không ra bài theo lẽ thường chứ?

Trên dưới cả cổ tộc Nhạc thị đều muốn điên lên, đi chết còn nhẹ nhõm hơn.

Còn bốn tên Cổ tổ Thái thượng cũng đều bối rối.

Bọn họ trước đã thương lượng xong với cổ tộc Hồng thị, đến lúc đó hợp binh lại với nhau, tám Cổ tổ cùng nhau đấu với Sở Mặc.

Bọn họ không liên lạc được với cổ tộc Dạ thị, hơn nữa từ lâu trướcđây đến giờ, giữa họ không hề qua lại, cũng không liên hệ.

Ai cũng không nghĩ tới Sở Mặc lại tới lúc này.

Muốn đi liên hệ với bốn tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Hồng thị đã không còn kịp rồi. Bốn tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Nhạc thị chỉ đành kiên trì nhào tới. Mỗi người phát huy hết cảnh giới của mình, muốn học cổ tộc Kỷ thị lúc trước, đánh một trận với Sở Mặc.

Một tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Nhạc thị thậm chí còn nói với Sở Mặc:

- Nghe nói năng lực cận chiến của ngươi rất mạnh? Thanh niên à, ngươi có gan không dùng vũ khí đấu với bọn ta một trận không hả?

Không biết xấu hổ đến thế, đúng là đã đạt tới cảnh giới nhất định rồi.

Mỗi người một vẻ, kỳ lạ cỡ nào cũng thấy được.

Sở Mặc nhịn không được cười rộ lên:

- Có muốn ta tự trói một tay đánh với các người không?

- Nếu như ngươi dám thì... chúng ta cũng dám đồng ý!

Tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Nhạc thị vẻ mặt thành thật, nói.

- Cút!

Sở Mặc gầm lên một tiếng tức giận cuồn cuộn như sấm rền.

Thí Thiên chợt xuất hiện trong tay hắn, giơ tay lên chém ra một đao, chém thẳng về phía tên Cổ tổ cổ tộc Nhạc thị.

Một đao này của hắn đã nằm trong dự liệu của đối phương. Nhưng tên Cổ tổ cổ tộc Nhạc thị vẫn phản ứng chậm. Cảnh giới của gã, gã còn cho là mình đã tới cảnh giới Thái thượng, nhất thời cơ bản không kịp phản ứng. Thời khắc mấu chốt, gã lại lăn lộn trong không trung như một con lật đât... hơn nửa người miễn cưỡng tránh được một đao của Sở Mặc.

- ...

Sở Mặc tức đến mức đen mặt.

Mặc dù đây là trong hư không, cho dù con lật đật ngả nghiêng đủ hướng cũng sẽ không nhiễm chút bụi nào trên người. Nhưng đối với một cao thủ cảnh giới Thái thượng thì động tác đó quả thực... quá bổ mắt rồi.

Đọc truyện chữ Full